Cầu Chúa ban cho con sự thanh thản để chấp nhận những thứ con không thể thay đổi, sự caN đảm để thay đổi những thứ con có thể, và sự khôn khoan để phân biệt những cái có thể thay đổi và không thể.

Dr. Reinhold Niebuhr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 161 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 486 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:34:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32: Chương 17.2
ạnh Ngọc Cương vô cùng nghiêm túc nhìn con gái, "Tiểu Yên, ba ba sẽ không làm chuyện tổn thương con và mẹ.”
"Thật sao?" Mạnh Yên không chớp mắt nhìn chăm chú vào ông.
"Thật sự, ba bảo đảm. ” Giờ phút này Mạnh Ngọc Cương hoàn toàn hiểu rõ, chỉ cần vừa nghĩ tới lời nói của con gái, ông cũng có cảm giác đau lòng không chịu nổi. Đứa nhỏ này nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng lại cứng rắn, quyết tâm, ông tuyệt đối không thể để cho chuyện gì xảy ra.
"Nếu bà nội lại ép ba? ” Mạnh Yên hỏi, ”Ba làm sao bây giờ? ” Con trai hiếu thảo là chuyện tốt nhưng ngu ngốc nghe theo thì không nên.
Mạnh Ngọc Cương do dự một chút, "Ba sẽ giải thích với bà ấy."
Mạnh Yên nửa cười nửa không, ”Có tác dụng không? ”
Ông khẽ cắn môi, ”Dù bà ấy nói thế nào, ba sẽ không đồng ý, bà ấy cũng sẽ không có cách nào nữa. ”
Cuối cùng có chút quyết tâm, "Tốt lắm. ” Mạnh Yên gật đầu nhận lấy kết quả, hôm nay đã cho ông rất nhiều áp lực, ông sẽ tỉnh ngộ. Sẽ không nghe theo bà nội Mạnh nữa. dinendian.loqid]on
Hai ba con ăn ý về nhà không nhắc chuyện đã xảy ra, Lý Thiến quan tâm hỏi bệnh của bà nội.
Mạnh Yên liếc Mạnh Ngọc Cương cười rồi nói, ”Không có bệnh gì nặng, cũng không có bị cảm, chỉ là nhớ ba nên mượn cớ để ba trở về. ”
Lý Thiến nhẹ nhàng thở phào, "Không có bệnh là tốt rồi, mẹ đã lớn tuổi, không có bệnh là tốt rồi. ” Dù mẹ chồng đối với bà không tốt nhưng bà vẫn thủy chung nghĩ cho mẹ chồng, vẫn hiếu thảo với bà.
Chẳng qua Manh Yên chỉ cười cười, không nói thêm gì nữa, trong lòng cô biểu đạt sự căm phẫn, mẹ cô lương thiện như vậy, nhưng mẹ chồng bà trăm phương ngàn kế chia rẽ gia đình của bà, phá hỏng hôn nhân của bà. Đều là người nhưng sao lại có sự chênh lệch lớn như vậy? dinendian.loqid]on
Mạnh Ngọc Cương vừa đau lòng vừa bất an trong lòng, có vợ con tốt như vậy ông cũng không cầu mong gì thêm, mẹ ông lại không biết quý trọng, còn ông phải quý trọng. Con người phải biết bao nhiêu là đủ mới có thể vui vẻ, ngược lại tham lam quá sẽ mất đi rất nhiều thứ.
Lúc ăn cơm chiều, Mạnh Ngọc Cương đột nhiên nghĩ đến một chuyện bèn dừng lại, ”Đúng rồi, đứa bé ở nhà họ Lâm kia anh đã quyết nhận nó đưa đến đây ở, dứt khoát để cho nó đi học với Tiểu Yên. ” >lamlamddiieenleequiidonn<
Lý Thiến thấy kỳ quái, ”Tại sao? ” Đang yên đang lành sao lại nghĩ ra chuyện này?
Mạnh Ngọc Cương tức giận kể chuyện xảy ra hôm nay, còn có quyết định của ông trong cơn tức giận.
Lý Thiến nghe vậy, nước mắt chảy ròng, không nhịn được thở dài, ”Em không có ý kiến, em cũng rất thích đứa bé Phương Phương kia. Nhưng mà mẹ con bé thì sao? ” Đây là một vấn đề, không để để mẹ con họ tách ra. >lamlamddiieenleequiidonn<
"Anh cũng đang đau đầu chuyện này. ” Mạnh Ngọc Cương vừa suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được biện pháp giải quyết.
Lý Thiến cúi đầu suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên cười nói, ”Không bằng như vậy đi, để cho mẹ con họ đến đây đi. ”
Mạnh Yên rốt cuộc không nhịn được chen vào, ”Hả? ”
"Cửa tiệm buôn bán càng ngày càng tốt, một mình em làm không xuể, vốn định tuyển thêm người giúp em quản lý. ” Lý Thiến gắp đùi gà cho con gái, ”Nếu mẹ con Ngân Hoa đã gặp phải cảnh khó khăn như vậy, không bằng chúng ta cũng giúp một tay. ”
Buôn bán càng ngày càng tốt nên bà thường xuyên bận luôn tay luôn chân, cũng không chịu để cho Mạnh Yên giúp một tay, bài vở và bài tập mới là chuyện quan trọng nhất của con gái. Bà hay mềm lòng khi thấy phụ nữ chịu khổ, huống chi là hàng xóm đã nhiều năm, mẹ Lâm cũng đối xử tốt với mẹ con Mạnh Yên, có dưa hấu trái cà chua hay linh tinh gì cũng tiếc rẻ nhưng sẵn sàng cho Tiểu Yên sang chơi ăn. Còn mỗi lần có rau cải tươi cũng đưa cho bà. Những điều này bà đều ghi tạc trong lòng. >lamlamddiieenleequiidonn<
"Nhưng thích hợp sao? ” Mạnh Ngọc Cương do dự, mẹ Lâm hằng năm làm việc ngoài đồng liệu có thể đảm nhiệm việc này không?
"Đừng lo, mới bắt đầu chị ấy sẽ không buôn bán, có thể để cho chị ấy giúp đỡ sửa sang quần áo trước, những việc này không đòi hỏi kỹ thuật gì nhiều. ” Bà cũng đã nghĩ xong, từ từ dạy. Dù sao cũng phải giúp cho mẹ con họ có đường sống.
"Như vậy cũng được, chẳng qua ở đâu đây? ” Mạnh Ngọc Cương nhìn trong nhà, chỉ có 2 gian phòng nhưng mà không đủ chỗ...lamlam..dj3nd4nl3qujd0n..
"Để cho mẹ con Phương Phương ở phòng con đi. ” Mạnh Yên nghĩ ra cách giải quyết, ”Ba ba, ba có thể mua giường tầng, như vậy con và Phương Phương đều có thể ở, lại tiết kiệm chỗ. ” Như vậy ba người cũng có thể ở một phòng.
Mạnh Ngọc Cương cười nói, "Chủ ý này rất hay, cứ làm như thế. ” Đúng là con gái thông minh, đầu óc nhanh nhạy.
Lý Thiến trìu mến nhìn con gái, ”Ngày mai mẹ sẽ nói chuyện với Ngân Hoa, nếu dì ấy đồng ý thì cứ làm như vậy. ”
Đời Người Bình Thản Đời Người Bình Thản - Nam Lâu Họa Giác