Để leo dốc cao, cần chầm chậm trước tiên.

Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Alone
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 99 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 478 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:43:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 52
ờ sông đêm Valentine ngọt ngào. Mặt nước loang loáng ánh trăng vàng, mùi hoa xuyến chi thoang thoảng trong gió. Một không gian yên tĩnh chỉ có những tiếng dế rích rích kêu đêm.
-Cậu có lạnh không Lucy? Kei choàng tay qua vai và ôm nhẹ cô bé vào lòng.
-Không! Không lạnh gì cả. Buông tớ ra đi, đồ háu sắc, tớ vẫn chưa quên là cậu nguy hiểm như thế nào đâu. Cậu chỉ muốn ôm tớ thôi phải không? Mặc dù phản ứng gay gắt thế, nhưng cô nhóc vẫn ngồi im trong lòng Kei. Không hiểu vì lí do gì nữa.
-Cậu là vợ chưa cưới của tớ. Tớ ôm cậu thì có gì sai chứ?
Lucy bật dậy.
-Sao? Tớ là vợ chưa cưới của cậu khi nào. Tớ còn chưa nhận lời cầu hôn mà?
Kei mỉm cười tinh quái, Lucy thấy đôi mắt cậu nhìn gian y như mắt cáo.
-Nhưng cậu đã nhận chiếc nhẫn đính hôn của tớ rồi. Định nuốt lời sao?
Lucy nghệt mặt lí nhí:
-Nhẫn đính hôn? Tớ nhận nó khi nào chứ?
Kei mỉm cười luồn tay qua mái tóc của Lucy lôi ra sợi dây chuyền bằng bạch kim trên cổ cô bé. Chính là sợi dây chuyền luồn qua chiếc nhẫn mà cậu đã tặng cô nhóc trong lễ giáng sinh. Tháo sợi dây ra khỏi cổ Lucy. Kei cầm chiếc nhẫn đeo vào ngón áp út của cô bé. Vừa y. Kei cúi xuống thì thầm:
-Cậu không biết à? Cậu vẫn luôn giữ nó trên người đó thôi!
Lucy bây giờ mới vỡ lẽ, cô nhóc đấm bụp bụp vào ngực Kei phụng phịu:
-Thì ra là cậu gài bẫy tớ. Kei! Cậu thật là xấu quá!
Nắm chặt lấy hai tay Lucy, Kei kéo nhẹ cô bé vào lòng mình rồi hôn lên má Lucy thì thầm:
-Đã đeo nhẫn đính hôn của tớ rồi mà còn dám từ chối tớ ư? Tớ không để cho cậu thoát khỏi tay tớ đâu! Lucy. Tớ yêu cậu và cậu-là-của-tớ!
Trái tim Lucy đập mạnh từng nhịp. Cô bé cảm nhận được hơi thở ấm áp của Kei trên cổ mình, cô nhóc lúng túng nhìn lên bầu trời reo lên:
-Kei!!! Hôm nay sao đẹp quá!
Kei ngước lên nhìn bầu trời lấp lánh rồi mỉm cười.
-Ừk, Nhưng ngôi sao đẹp nhất đã nằm trong tay tớ rồi! Ôm chặt Lucy vào lòng. Kei thì thầm.-Cậu cũng yêu tớ chứ. Lucy!
-Hì..hì..Tớ sẽ nói cho cậu biết nếu cậu cho tớ thấy sao băng!
-Sao băng ư? Kei cúi xuống nghĩ ngợi. -Sao băng chỉ xuất hiện lúc gần sáng, giờ làm gì có. Mà đâu phải lúc nào nó cũng xuất hiện đâu.
Lucy vẫn bướng bỉnh lắc đầu:
-Tớ không biết. Tớ muốn nhìn thấy sao băng. Cậu mau đi tìm sao băng cho tớ đi. Nếu không tớ sẽ không trả lời cậu đâu!
-Tớ phải tìm sao băng ở đâu được chứ?
-Đó là chuyện của cậu. Lucy vẫn bướng bỉnh,-Cậu mau đi tìm cho tớ đi. Không nhanh lên là tớ đổi ý đó!
Kei nhăn mặt nghĩ ngợi một lát rồi thả bịch cô nhóc xuống bãi cỏ.
-Đồ nhỏng nhẽo! Được rồi. Tớ sẽ tìm sao băng cho cậu.
-Thật không? Cậu tìm sao băng được sao?
-Có lẽ! Kei gật đầu rồi đưa hai tay ôm mặt Lucy dặn dò.-Nhưng trong lúc tớ đi tìm thì cậu phải nhắm mắt lại. Chờ cho đến khi tớ quay lại mới được mở ra. Nhớ là không được nhìn trộm. Cậu mà nhìn là sao băng sẽ biến mất đó!
Lucy mỉm cười gật đầu lia lịa rồi nhắm tịt mắt lại ngoan ngoãn. Kei đưa tay xoa đầu cô bé rồi đứng dậy bắt đầu đi tìm sao băng.
5 phút trôi qua.
10 phút trôi qua.
Lucy vẫn nhắm chặt mắt chờ đợi. Hình như phải 30 phút sau Kei mới quay lại. Không biết cậu đã tìm sao băng bằng cách nào, nghe tiếng bước chân của Kei. Lucy sốt ruột đứng dậy.
-Kei! Cậu đã tìm được sao băng chưa?
-Rồi! Nãy giờ cậu không nhìn trộm đó chứ?
-Không. Lucy vẫn nhắm chặt mắt lắc đầu. Kei mỉm cười đi lại ghé sát tai cô bé thì thầm:
-Ngoan lắm!!!! Cậu mở mắt ra được rồi. Lucy!
Lucy từ từ mở mắt ra theo lời Kei. Hai bàn tay cậu cũng từ từ mở dần ra. Một đàn đom đóm lấp lánh vụt bay ra từ lòng bàn tay Kei, sáng rực cả một khúc sông. Lucy ngây người. Ánh mắt cô bé ngơ ngác như đang lạc giữa dòng sông ngân hà sáng rực rỡ. Nhìn theo những con đom đóm bé nhỏ tản ra bay xuống dòng sông, đôi mắt cô bé lấp lánh. Và nụ cười tuyệt đẹp như thu cả vũ trụ vào hai cửa sổ tâm hồn mở ra. Lần này thì Kei không thể tự chủ được nữa, mà cậu cũng không cần giữ kẻ nữa, vì Lucy đã là của cậu.
Kei nhẹ nhàng luồn tay qua mái tóc của Lucy kéo lại gần mình và hôn lên môi cô bé. Một nụ hôn dài. Ngọt ngào. Say đắm. Những con đom đóm còn lưu luyến nụ cười của Lucy vẫn lẫn quẩn xung quanh hai người tạo nên một thứ ánh sáng huyền ảo bao lấy họ.
-Tớ yêu cậu. Kei!
Đợi gió giao mùa Đợi gió giao mùa - Alone