Nếu bạn chưa từng nếm mùi thất bại, tất bạn chưa gặp thử thách thực sự.

Dr Porsche

 
 
 
 
 
Tác giả: Kuro Mèo Đen
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 50 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 612 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:03:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
hông! Đồ khốn! – Sun gào lên, nơi khóe mắt trực trào 1 giọt nước mắt ấm nóng.
Sun đau lắm, đau khổ lắm, Sun liên hồn dùng nắm đấm đập xuống nền đất tới nỗi bật máu.
Nhưng Sun vẫn chưa ngừng, vẫn khóc, vẫn làm vậy.
Gin đang nấp đằng sau cánh cửa, dù không thấy nhưng chỉ nghe thôi cũng biết Sun đau khổ tới mức nào.
Lồng ngực Gin khẽ nhói đau.
Cảm giác như 1 con dao cứa sâu vào tim.
Gin đành quay gót bước đi.
Sun khóc 1 hồi rồi cũng phải lau khô nước mắt.
- Phải. Đúng vậy. Sao dễ dàng bỏ cuộc vậy được? – Sun đứng dậy.
Giờ nghỉ trưa, Sun vẫn lẽo đẽo đi theo Gin.
Nhưng làm ăn vụng về hơn hẳn.
Lúc đi lấy đồ ăn, về gần tới nơi thì vấp phải cái gì đó và té ngã.
Bao nhiêu thức ăn lấy về đổ ập lên người Gin.
Gin tức giận…
- Kiếm khăn về cho tôi! – Gin.
Sun nhanh chóng kiếm 1 cái khăn rồi đưa cho Gin.
Gin vẫn còn bực dọc.
- Lấy tôi li nước! – Gin.
Sun lại lon ton lấy cho Gin 1 li nước lọc.
Nhưng lại vụng về té ngã, làm li nước đổ ập lên người Gin.
Gin càng ngày càng tức giận.
Sun luống ca luống cuống chẳng biết làm thế nào.
- Hắt…xì – Sun lại hắt xì thêm 1 cái.
- Eo – Gin tránh tránh ra khỏi chỗ.
Sun chỉ xoa xoa mũi rồi…
- Xin lỗi! – Sun.
Sun buồn bã chạy đến chỗ Rick ngồi, khuôn mặt như sắp khóc.
- Đừng bỏ cuộc! – Rick.
- Ừa – Sun lấy lại tinh thần, cũng cố nở 1 nụ cười thật tươi.
Nhưng khuôn mặt vẫn còn hiện rõ nét buồn.
Thật làm cho người ta không khỏi thương hại.
Tan học, Sun vẫn theo Gin.
Đang đi thì Gin bỗng chốc dừng bước.
Sun đập vào tấm lưng của Gin.
Xoa xoa cái mũi rồi ngước lên nhìn Gin.
Nét mặt Gin lạnh lùng vô định, chẳng ai đoán được nội tâm sâu bên trong.
- Tại sao lại đột ngột dừng lại vậy? – Sun.
- Cậu có thể dừng bám theo tôi được không? – Gin.
- Không! Tôi nói rồi mà. Tôi th…- Sun.
- Tôi mặc kệ. Tôi cũng thẳng thắn nói luôn. Tôi ghét cậu, đừng bám đuôi theo tôi nữa – Gin.
- Vậy tại sao cậu cứ để mặc cho tôi bám theo cậu 1 thời gian? Cậu có thể trả lời nó không? – Sun.
- Chỉ vì có Mimi ở đó. Hơn nữa, tôi muốn giữ thể diện cho tôi. Hiểu chứ? – Gin.
- Tôi cứ tưởng anh đã có chút động tâm với tôi. Hóa ra tôi đã lầm. Mọi thứ đều là do tôi tưởng tượng – Sun.
- Xin lỗi. Người tôi thích là Mimi, không phải là cậu – Gin nói xong quay gót bước đi.
Sun đờ đẫn đứng ở đó, đôi mắt vô hồn.
Bước đi không còn vững, sống mũi cay cay.
Tưởng rằng sự việc sẽ vô cùng trót lọt, nào ngờ cô lại là kẻ cản bước họ.
Thật đau đớn làm sao, có ngày cô lại bị khước từ thế này.
Có ai đó giữ lấy 2 vai Sun, thì thầm.
- Đi về thôi!
Sun ngoảnh mặt ra nhìn, đó là Rick.
Rick đứng đó đợi Sun, đã hi vọng Sun hạnh phúc, nào ngờ bây giờ đau đớn tới vậy.
- Ừ - Sun cười, nhưng những giọt lệ vẫn không ngừng rơi.
Về đến nhà, Sun lao ngay lên phòng.
- Tiểu thư…- B.Thomas.
- Cứ mặc kệ đi – Rick.
Sun chạy đến chiếc giường, úp mặt vào gối, khóc lên thật lớn.
Hi vọng của cô vụn vỡ trong tích tắc.
Mong muốn hàn gắn lại tình yêu tan biến mất.
Tình yêu vụn vỡ, liệu gắn chặt lại được?
Tình chưa nguội, nhưng đau đớn phủ khắp trái tim.
Dù muốn tiếp tục nhưng sợ đau, sợ bị phản bội.
Ngày hôm sau, bên cạnh Gin không còn Sun nữa, 2 người bây giờ như những đồng học bình thường.
Tuy cảm thấy vô cùng thoải mái, nhưng tâm can cảm thấy thiêu thiếu 1 thứ gì đó.
Vào lớp, không ai tới đón mình.
Giờ ăn trưa, không ai lấy thức ăn hộ mình.
Cũng không ai còn giúp mình gắp thức ăn nữa.
Không còn ai quan tâm, theo sát bên cạnh nữa.
Dù Gin nói yêu Mimi, nhưng sự thật Mimi đối với Gin không khác gì 1 tên nô bộc.
Lúc đói thì kêu Gin lấy thức ăn.
Muốn đi shopping thì lại gọi cho Gin, kêu Gin hộ tống.
Buồn thì nhắn tin cho Gin, như tìm kiếm người trút nỗi đau.
Chưa từng quan tâm Gin lấy 1 lần, chỉ quan tâm đến bản thân mình.
Nhưng Sun thì khác, không ngại lời xì xào bàn tán, vẫn tiếp tục bám theo Gin.
Mặc cho bị Gin hất bỏ, vẫn không bỏ cuộc.
Người chân thành với Gin như thế, cũng chỉ có Sun.
- Tại sao mình lại nghĩ đến cô ta lúc này? – Gin thắc mắc hỏi bản thân.
Cảm giác lúc này, cảm xúc mỗi khi tiếp xúc với Sun, cùng cảm giác nhói đau khi khước từ Sun, và cảm giác phấn khích của con tim mỗi khi thấy Sun.
Chẳng lẽ…Gin đã thích Sun mất rồi.
Nhưng là đau Sun như vậy, bỏ rơi cảm xúc của Sun như vậy.
Liệu Sun còn có thể đồng ý?
Hết ngày, Gin vẫn đợi chờ cơ hội Sun đến nói chuyện với mình.
Tan học, vô tình gặp Rick.
Rick lướt nhẹ qua Gin, nói cho Gin nghe 1 câu…
- Nếu đã nhận ra, chi bằng tự hành động – Rick.
Gin thoạt đầu còn không hiểu nhưng ngẫm đi ngẫm lại rồi mới nhận ra.
Sun bây giờ mới đụng mặt với Gin.
- Khoan…- Gin chưa kịp nói xong.
Sun lạnh lùng lướt qua mặt Gin.
Bỗng chốc dừng bước, làm Gin mừng khôn xiết.
- Hết chuyện để nói. Chấm dứt – Sun buông câu nói lạnh lùng và lãnh khốc nhất.
Lúc này Mimi chạy đến bên Gin, làm Sun không khỏi chướng mắt.
Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em - Kuro Mèo Đen