Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: Lê Thiên
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2394 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1505 / 12
Cập nhật: 2017-09-24 18:14:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2087: Ba CáI LợI (1)
́i lợi. (1)
Tính cách của tán tu hơn phân nửa là đa nghi, mẫn cảm, hơn nữa lòng tự trọng rất mạnh. Không phải dễ dàng bị người ta gọi là tới, đuổi là đi như vậy.
Điểm này là điểm khác biệt lớn nhất giữa đệ tử tông môn và tán tu.
Cho nên muốn triệu tập tán tu, tuyệt đối không phải dựa vào quyền uy gì, trừ phi thực sự ngươi có mị lực lớn tới mức khiến cho tất cả tán tu bội phục.
Người như vậy từ xưa tới nay cũng không thể nói là không có, mà ít tới mức thương cảm.
Muốn triệu tập tán tu, đầu tiên là phải có lợi ích.
- Thiếu chủ, thiếu chủ muốn triệu tập đại hội tán tu, chẳng lẽ có ý định gì khác?
Vô Song đại đế bỗng nhiên hỏi.
- Không dối gạt mọi người, Lưu Ly vương thành ta hiện tại là lúc cần dùng người, trong tán tu cũng có người tàng long ngọa hổ...
Vô Song đại đế không đợi Giang Trần nói xong, cười khổ nói:
- Chân thiếu chủ, không phải thiếu chủ muốn thu nạp tán tu, sử dụng đó chứ?
Nhìn loại vẻ mặt này của Vô Song đại đế, việc này hiển nhiên không có dễ dàng thực hiện như vậy.
- Mạch lão ca có lời nào muốn nói cứ việc nói thẳng a.
Giang Trần cười tủm tỉm nói.
- Được rồi, ta cứ nói thẳng vậy. Trong giới tán tu cũng không thiếu cường giả. Nhưng mà cường giả giới tán tu, bình thường càng mạnh thì tính cách bọn họ càng thêm cổ quái, càng không phục người. Nếu như là kẻ bình thường, thu nạp cũng không ổn, thời khắc mấu chốt cũng không trông cậy vào được. Cường giả tán tu chính thức rất khó để cho bọn họ quy tâm. Cho nên lôi kéo tán tu đây chưa hẳn đã là biện pháp tốt.
May mà đây là Vô Song đại đế, đổi lại là những người khác quả thực không nói ra rõ ràng được như vậy.
Những người khác cũng có chút khó hiểu nhìn qua Giang Trần, chẳng lẽ Chân thiếu chủ này khi ở trong tuyệt vọng thứ gì cũng muốn thử sao?
Từ xưa tới nay bao nhiêu thế lực cường đại muốn thông qua lôi kéo cường giả tán tu,muốn lợi dụng thế lực tán tu, thế nhưng cơ hồ không có ai thành công qua.
Tán tu thiên hạ đếm không hết, so với cá diếc sang sông còn nhiều hơn. Căn bản không phải là một tông môn, một thế lực có thể chiếm đoạt được.
Hơn nữa tán tu cũng không phải là người dễ sống chung. Hoặc là tính cách kỳ quái, không dễ ở chung, hoặc là tranh cường háo thắng, không dễ quản lý.
Nói không dễ nghe một chút đó là tán tu một mình rất nhiều người đều mạnh hơn đệ tử tông môn. Nhưng mà tụ tập lại một chỗ, tán tu là một đám ô hợp, căn bản không có cách nào so sánh với thế lực tông môn.
Ví dụ như một tán tu đối mặt với một đệ tử tông môn, song phương nếu như không tính tới các loại bảo vật nghịch thiên, như vậy mà nói, ngang hàng đối địch hơn phân nửa tán tu mạnh mẽ hơn.
Bởi vì thế giới tán tu vô cùng tàn khốc, luôn phiêu bạt ở bên ngoiaf, tùy thời có khả năng vẫn lạc, cho nên trực giác sinh tồn của bọn họ mạnh hơn, năng lực sinh tồn cũng ưu tú hơn đệ tử tông môn.
Nhưng mà nếu như một trăm tán tu và một trăm đệ tử tông môn ném vào cùng một chỗ. Cục diện sẽ khác nhau rất lớn. Dưới tình huống thực lực ngang nhau, một trăm tán tu nhất định sẽ bị một trăm đệ tử tông môn được huấn luyện nghiêm chỉnh hành hạ tới chết, hoàn toàn không có gì phải lo lắng.
Đệ tử tông môn từ nhỏ đã được luật lệ tông môn trói buộc, có kỷ luật tông môn, được huấn luyện chỉnh thể, có ý thức tập thể, biết rõ nên phối hợp thế nào.
Mà tán tu, bọn họ từ trước tới nay chỉ biết làm theo ý mình, chỉ biết phận mình mà thôi.
Chính bởi vì điểm này, lôi kéo tán tu, dựa vào tán tu mở rộng thực lực, trong giới tu luyện mà nói, gần đây đều cho là hành động không thể thực hiện được.
Nhiều tông môn thiếu cường giả đã từng thử qua, hoặc là tự mình mất mặt, đầu voi đuôi chuột, hoặc là mất mạng.
Có một chút còn náo loạn tới mức thân bại danh liệt, khí tiết khó mà giữ được.
Đoàn thể tán tu quá mức phức tạp, không phải dựa vào vũ lực và cường quyền là có thể làm được.
Nụ cười trên mặt không giảm, nhẹ nhàng nhìn mọi người. Từ trong ánh mắt mọi người Giang Trần có thể nhìn ra sự khó hiểu trong lòng mọi người.
Giang Trần lơ đễnh, chỉ nói:
- Mạch lão ca, huynh cứ nói tiếp đi. Có vấn đề gì cứ nói. Tiếp tục hay là bỏ chúng ta cuối cùng vẫn phải thương thị. Huynh cứ nói hết ra một chút đi.
- Vấn đề rất nhiều, tổng kết lại chính là tán tu khó quản lý, tán tu làm theo ý mình, không phục ai. Một khi tụ tập lại hiệu quả sẽ càng ít đi. Tuy rằng Mạch mỗ xuất thân từ tán tu, cũng vô tình bôi đen cho tán tu. Một tán tu nhất định sẽ mạnh hơn đại đa số đệ tử tông môn. Nhưng mà một đám tán tu, nhất định không có cách nào so sánh với đệ tử tông môn.
- Thiếu chủ, từ xưa tới nay có bao nhiêu cường giả từng có ý thu nhận tán tu, hoặc là đạt thành hiệp nghị với giới tán tu. Vô số cường giả tán tu, cũng đã từng ở trong cuộc chiến phong ma thượng cổ lập được công lao to lớn.
Niêm Hoa đại đế ngược lại cũng biết rõ một ít điển cố thượng cổ.
Thời kỳ thượng cổ?
Dù sao cũng quá xa vời, xa xôi tới mức chỉ còn một ít văn tự lưu lại mà thôi.
Giang Trần gật đầu:
- Tán tu ở trong hoàn cảnh xấu, ta cũng biết. Nhưng mà bổn thiếu chủ lại tin chắc rằng tính cách của tán tu không giống nhau, cũng không phải mỗi tán tu đều bất cận nhân tình như vậy. Giống như Mạch lão ca, lão ca cũng là nhân vật đứng đầu giới tán tu, thế nhưng mà trên người lão ca lại có thứ mà rất nhiều cường giả tông môn không có. Các người không câu nệ tiểu tiết, trọng lời hứa, không sĩ diện, không có tâm địa gian xảo. Ân oán rõ ràng...
Mạch Vô Song cười ha hả:
- Những ưu điểm này rất nhiều cường giả tông môn đều có. Không thể vơ đũa cả nắm a.
- Đúng vậy, không thể quơ đũa cả nắm. Cho nên trong tán tu nhất định cũng có vàng, nhất định cũng có vàng bị mai một, nhất định có người buồn bực thất bại. Bổn thiếu chủ muốn tổ chức đại hội tán tu này xuất phát là từ ba điểm, mọi người không ngại khi nghe một chút chứ?
Nghe thấy Giang Trần nói như vậy, biểu lộ cả đám ngưng trọng, rửa tai lắng nghe.
- Thứ nhất, giới tán tu có Mạch lão ca, huynh đệ Canh gia, mọi người đều là người sảng khoái, đối với ta vừa quen đã thân. Bởi vậy có thể thấy được, giới tán tu cũng là tàng long ngọa hổ. Ta cho dù trong một đống cát lớn, tùy tiện chọn ra mấy hạt vàng cũng là thu hoạch lớn lao. Thứ hai, tin tức tốt, tin tức xấu thứ gì có thể truyền bá nhanh hơn? Tán tu muốn đi vào học viện đan đạo của Lưu Ly vương thành chúng ta, nếu như tán tu thiên hạ đều thảo luận tới vấn đề này, các người thử nghĩ xem, lực ảnh thưởng như thế nào chứ? Thứ ba, hiện tại Lưu Ly vương thành chúng ta bị ảnh hưởng của lời đồn, cho rằng Khổng Tước đại đế bệ hạ đã không còn. Đều cho rằng Lưu Ly vương thành chúng ta không gượng dậy nổi. Cho nên, chúng ta mượn nhờ cơ hội lần này, tuyên bố với bên ngoài rằng, Lưu Ly vương thành chúng ta sẽ không gượng dậy nổi như vậy. Trái lại, chúng ta sẽ ngày càng mạnh mẽ, ngày càng phát triển.
Độc Tôn Tam Giới Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên