Reading is to the mind what exercise is to the body.

Richard Steele, Tatler, 1710

 
 
 
 
 
Tác giả: phamlacgia
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 54 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 414 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:13:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19
ã một tuần trôi qua kể từ khi chuyện đó xảy ra, hắn trở lại lạnh lùng như trước đây nhưng nó thì chẳng hề có thứ gọi là cảm xúc nữa, nó vô hồn bước đi đến trường và chỉ dám ngắm hắn từ phía sau chẳng dám bước đến gần, mỗi ngày đều như vậy nó cứ lặp đi lặp lại khiến cho nó gần như phát điên, nó rất muốn khóc nhưng lại khóc không ra vì thế nó cứ giữ ở trong lòng, dù bây giờ trái tim nó rất khó chịu như muốn nổ tung, nhưng nó đành phải chấp nhận thôi vì đó là quyết định của hắn.
- Này, bà có bị làm sao không vậy, nguyên tuần nay cứ như người bị mất hồn vậy - Cậu cốc vào đầu nó.
- Ui da... tui đâu có bị gì đâu - nó sờ vào chỗ cậu vừa mới cốc vào.
- Đừng có xạo với tôi, có phải hội trưởng đã nói gì bà rồi phải hông -Cậu nắm lấy hai vai của nó rồi nhìn thẳng vào mắt của nó.
- Không sao thật mà, tôi cũng đâu phải dạng yếu đuối như vậy vì vài ba câu nói mà phải hành hạ bản thân chứ
- Thôi được rồi, mà nè hôm nay có một buổi tiệc do ba tôi tổ chức....- Trong lúc cậu nói thì đột ngột cánh cửa mở ra và người bước ra chính là hắn, ban đầu hắn có hơi ngạc nhiên nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh và đi thật nhanh tránh xa khỏi nó.
- Này chờ chút đã....- nó đuổi theo hắn
- Này bà đi đâu vậy - Cậu đuổi theo nó nhưng được một lát thì dừng lại.
- Haizz mình lại bị bỏ rơi nữa rồi....
Trong lúc đó, nó và hắn đang chơi trò đuổi bắt, hắn đi nhanh thì nó đi nhanh hơn, hắn càng đi nhanh thì nó lại càng nhanh hơn...Đến cổng trường thì hắn dừng lại:
- Cô muốn gì, chẳng phải tôi đã nói là hãy tránh xa tôi rồi sao - Vẻ mặt của hắn vẫn lạnh như ngày nào
- Tôi chỉ muốn đi ra cổng thôi mà
- Vậy thì đi đi tôi nhường đường cho cô hết đấy
-.....
- Sao còn không đi
- Tui.... chỉ muốn hỏi tại sao cậu lại trở nên như vậy thôi
- Tôi vốn đã như vậy, chẳng có gì thay đổi cả, cô nên tự biết đi chứ
- Nhưng mà
- Nên.... cậu có thể giải thích...cho tui biết tui đã làm gì sai sau - Khuôn mặt hơi ửng đỏ không biết vì sao của hắn Khiến trái tim nó cứ đập liên hồi cứ như nó vừa mới chạy 100 mét vậy
- Không cần cô phải hiểu - Nói rồi hắn rời khỏi trường bước nhanh qua lộ nhưng cùng lúc ấy có một chiếc xe hơi đen chạy thẳng đến do quá bất ngờ nên hắn chỉ biết đứng yên còn nó thì chạy bán sống bán chết lôi hắn vô lề đường, trong lúc đang thở hổn hễnh thì có một người đàn ông mặt áo đen lao ra xe đánh nó ngất rồi lôi nhanh vào trong xe chạy đi mất
- Này,..... - hắn nhìn chiếc xe màu đen dần biến mất. Trong vô thức hắn chạy theo chạy mãi....chạy mãi... kiệt sức....hắn bất lực nhìn nó trong chiếc xe kia dần biến mất, hắn tức giận đậm liên tục xuống mặt đất
- Tại sao...tại sao vậy chứ, tai sao lần nào cô cũng cứu tôi trong khi bản thân mình cô lại lo không xong....- Đột nhiên trong đầu hắn loé lên một tia sáng, hắn cầm điện thoại lên gọi vào số của ba hắn
tút...tút...tút, a lô ai đấy - Ba hắn cất giọng
- Là con
- Con trai có chuyện gì thế
- Rõ ràng con đã làm theo những gì ba nói là tránh xa cô ta ra rồi mà, tại sao ba lại bắt cóc cô ta
- Con trai à, con hiểu lầm ta rồi, ta trước giờ có bao giờ nuốt lời chưa, có lẽ là do ba của con nhỏ đó thiếu nợ không trả nên mới thành ra bị bắt cóc cho nên con đừng quan tâm nó nữa
-.....
- Mà này tối nay chúng ta sẽ đi dự tiệc của gia đình Alex, con nhớ ăn mặt đàng hoàng đừng làm mất mặt ta, tút tút tút.......
- PHẠM NGỌC BĂNG cô trốn đâu rồi ra đây đi - Hắn ngước mặt lên, thoáng chốc đã đến tối, mặc dù lo lắng cho nó nhưng hắn không thể nào cãi lệnh cha của mình vì ông là người mà hắn kính trọng nhất.
---------------
Về phía nó sau một giờ giãy dụa trong xe cuối cùng nó cũng đã được đưa ra ngoài, đập vào mặt nó bây giờ là một căn biệt thự xa hoa và lộng lẫy cánh cửa mở ra người đầu tiên mà nó thấy chính là ba nó không kìm nổi xúc động nó chạy lại ôm chầm lấy ông:
- Ba qua đây thăm con mà không báo trước làm con tưỡng mình bị bắt cóc thật chứ
- Tao muốn làm cho mày bất ngờ mà - ông cũng mừng rỡ ôm chầm lấy nó
-Xời ạ, bất với chả ngờ làm người ta sợ muốn chết
- Cái con nhỏ này, ta đánh mày từ nhỏ tới lớn mày chẳng khóc một giọt nước mắt, gặp chuyện này bảo sợ ai tin - Ông cốc vào trán nó một cái
- Ờ thì...
- Thôi vô trong thay đồ đi, hôm nay chúng ta sẽ dự tiệc - Mẹ nó dán mắt vào chiếc điện thoại nãy giờ cũng đã lên tiếng
- Yét ma đam - nó để tay lên trán chào rồi lập tức vào trong cho những cô hầu gái tắm rửa thay đồ.....
----------------------
- Chào anh Phạm lâu lắm chúng ta mới gặp lại nhau - Ba của Alex bước tới chào ba của nó
- Cũng đã hơn 10 năm rồi nhỉ
- Ừm lúc gặp lại chúng ta đã trở thành xui gia rồi, thời gian trôi qua nhanh thật, này nhóc qua đây chào hỏi ba vợ tương lai đi
- Ba kì ghê tụi con vẫn chưa đính hôn mà - Cậu ngại ngùng cúi đầu chào ba của nó
- Đúng là cậu nhóc mặc đồ vest vào ra dáng trưởng thành và đẹp trai hơn hẳn ta - Ba của nó vỗ vai cậu tấm tắc khen ngợi.
- Con vẫn đẹp trai nư ngày nào nhỉ Alex - Ba của hắn cùng với hắn đột ngột xuất hiện thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người.
- Con đâu có đẹp trai tới mức như thế đâu, hai bác quá khen, cùng lúc đó những tiếng ồ vang lên trước sự xuất hiện của nó.....
Đồ Lạnh Lùng, Tôi Thích Cậu Đồ Lạnh Lùng, Tôi Thích Cậu - phamlacgia