You are a child of the sun, you come from the sun, and that is something true with the Earth also... your relationship with the Earth is so deep, and the Earth is in you and this is something not very difficult, much less difficult then philosophy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lizz
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 85 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 466 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:59:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34
ừ lúc Nguyệt Phong dẫn Mã Vy ra khỏi nhà Mã Vy không ngừng kể lể đủ chuyện về bác An lại còn kêu ca sao không để cô gặp bố anh. Anh chỉ ậm ừ nghe qua loa mà thật ra là để ngoài tai.
Cái Nguyệt Phong đang nghĩ lúc này là những lời ông Victor nói, nếu thật sự tổ chức Black Eyes muốn trả thù thì Nguyệt Phong cần cảnh giác. Lúc ban nãy nói có vẻ khinh khỉnh không coi trọng bọn họ nhưng Nguyệt Phong biết sự nguy hiểm của tổ chức. Nếu không phải năm trước thẳng tay giết Lưu Triết Hàn thì có lẽbaay giờ không phức tạp như này. Nhưng tuyệt đối Nguyệt Phong không hối hận trước cái chết đó, chỉ là anh lỡ phạm vào một trong 3 không của băng nhóm ngầm của mình - Không giết người.
Thấy sự lơ đễnh của ai kia, Mã Vy không luyên thuyên nữa, chán nản quay đầu ra ngoài cửa sổ ngắm phố xá đang vượt đi trong phút chốc. Bất giác cô thấy buồn, thời gian bên anh, cô luôn có cảm giác sẽ ngày càng ít đi, cô cảm giác cô sắp phải rời xa anh nhưng khung cảnh ngoài kia, lướt đi nhanh và không trở lại. Thời gian bên anh cũng sẽ thế đã qua thì không vớt lại được.
Ánh mặt sắc lạnh của ai kia lia nhanh chụp được nét buồn trong ánh mắt Mã Vy, lòng cảm thấy khó chịu, đi cạnh anh, anh chỉ muốn cô vui, cười và thản nhiên, dạo gần đây, Mã Vy hay lơ là, đầu óc để đi đâu đâu. Một ý nghĩ điên rồ loé lên trong đầu Nguyệt Phong. Lập tức anh quặt tay lái rồi phóng với tốc độ chóng mặt.
Mã Vy bất ngờ bị mất đà suýt đập đầu vào phía trước, giận dữ nhìn Nguyệt Phong khuôn mặt anh đang cười ma mãnh:
-Này! Anh định cho em chết à?
Quay lại nhìn Mã Vy âu yếm, Nguyệt Phong cái câu Mã Vy không bao giờ muốn nghe:
-Vợ yêu, biết nấu ăn không? Hôm nay nấu cho chồng nhé?
Nhìn khuôn mặt đang "ngập tràn" tin tưởng mà Mã Vy không nỡ lòng nào từ chối đành ngậm ngùi để ai kia phóng thẳng đến siêu thị.
-Mã Vy! Nhanh chân lên.
Nguyệt Phong gọi cô vợ nhỏ đang tần ngần, chậm chạp lết chân vào siêu thị, bị anh gọi cô miễn cưỡng nhanh hơn một tý.
Nhìn cả dàn thực phẩm Mã Vy chẳng biết mua gì, Nguyệt Phong thì ngược lại nhìn thứ gì bắt mắt cho luôn vào xe đẩy, căn bản cái tên yêu nghiệt cũng chẳng biết nên mua gì nhưng hoàn toàn mua đủ.
Sau khi ngồi "ngắm" chị bán hàng luôn tay thanh toán đến rời cả tay, cuối cùng hai vợ chồng trẻ tay chất đầy túi ra xe, về nhà.
Cái tên biến thái kia vừa rời xe là cầm duy nhất một cái túi rồi chân thoăn thoắt vào nhà để mặc cô với sáu, bẩy cái túi khác khó nhọc vác vào nhà miệng lầm bầm:
-Không ga lăng tý nào, Nguyệt Phong anh yêu đương vợ kiểu này hả …
Đang tụng kinh thì ông quản gia niềm nở ra đỡ cô, cầm gần hết túi, nhanh chân vào nhà, Mã Vy cảm kích quá,vào nhà vừa thấy Nguyệt Phong là hét tướng lên:
-Nguyệt Phong, em thà yêu quản gia Lâm còn hơn!!! Để cho em một mình vác đồ vào thế hả!
Đang thong thả đặt chân lên bàn, tay ung dung chuyển kênh trên chiếc TV màn hình tinh thể lỏng móng dính, nghe phát biểu kia mà lập tức lia ánh mắt băng lãnh về quản gia Lâm làm ông sợ toát mồ hôi hột run run gọi nhỏ Mã Vy:
-Cô chủ nhỏ à….
Mặc quản gia đang lạnh sống lưng, Mã Vy hất cằm thẳng tiến đến cầu thang để lên phòng yêu dấu. Vừa bước được một bậc:
-Em đứng lại cho anh. Em định đi đâu?
Thản nhiên vịn tay vào thành cầu thang nhìn anh ngây thơ:
-Sao nào, em chờ anh làm đồ ăn mà.
Cười lại với Mã Vy, Nguyệt Phong lại gần cô khoanh tay trước ngực, hăm doạ:
-Hừm, quản gia Lâm chuẩn bị vòi nước ở sân nhé, cô chủ nhỏ dạo này bướng quá.
Quản gia khúc khích cười rồi vờ lui đi chỗ khác, thế mà làm cho "cô chủ nhỏ" cuống cuồng chạy vào bếp "hành nghề".
Nhìn đống thực phẩm vô cùng tươi sạch trước mặt, Mã Vy moi Ipad ra bắt đầu công cuộc chọn công thức làm đồ ăn, sau một hồi lựa chọn cô quyết định làm món mỳ ý thịt bò băm đơn giản.
Đầu tiên là luộc mỳ, cười cười một mình, "hà hà đơn giản như luộc rau" Mã Vy đắc chí, bật bếp, lấy một chiếc nồi đổ nước vào đó rồi để lên bếp chờ nó xôi. Trong lúc đấy, Mã Vy cần giã đông thịt bò, theo như công thức nói thế. Nhìn cái tảng thịt cứng đờ như đá, Mã Vy nghĩ ngợi chút rồi ….
"Bộp"
Cô cầm tảng thịt, giơ lên cao rồi cho rơi tự do, ý nghĩ mong muốn nó sẽ vỡ băng =.=
Tảng thịt được tiếp đất "an toàn" vẫn chơ lỳ cứng đờ, nhíu mày tức tối, Mã Vy tiếp tục lấy nó ra đập đập vào bàn bếp bằng hết sức lực
"Bộp …. Bộp …. Bộp"
Tiếng lạ vọng ra từ bếp truyền vào tai quản gia đứng bên ngoài, lo lắng gọi vào:
-Cô chủ nhỏ, cô có cần giúp không ạ?
Vừa hỏi đã bị Nguyệt Phong từ phòng khách nhắc nhở:
-Kệ đi, quản gia Lâm, mọi người lui hết đi. Hết việc rồi đấy.
Ngần ngại nhìn vào cửa bếp đang được đóng chặt, quản gia đành cho đám đầy tớ lui đi.
-Này sao mi không vỡ băng ra hả? Mi là đồng loại của tên Nguyệt Phong hả!!!
Vừa "trò chuyện" với tảng thịt vừa đấm chọc băm vằm các kiểu nhưng chỉ hại ấy cái dĩa, dao đang siêu vẹo, ngổn ngang dưới đất.
Mệt mỏi, thở hồng hộc nhìn tảng thịt vẫn toả hơi lạnh toát Mã Vy thấy ghét Nguyệt Phong ghê gớm. Bỗng ý tưởng cực cực thông minh loé lên, Mã Vy cuối cùng cũng ngẫm ra:"Phải làm chảy băng xung quanh thịt". Ngó quanh bếp không có gì làm ấm lại, Mã Vy ôm ý định trả thù và làm "tan" thịt chạy vụt lên phòng …. Nguyệt Phong lôi một đống quần áo của anh ra rồi lại chạy vào bếp, lấy tảng thịt ủ vào đống quần áo, để lên bàn, rồi chờ băng tan.
Nguyệt Phong thấy cô chạy qua chạy lại cũng không để ý, anh đang thăm dò hệ thống tổ chứ Black Eyes.
"Xèo xèo xèo" Mã Vy đang gật gù bên tảng thịt được" bao bọc" trong đống quần áo, giật mình chạy lại bên cái nồi nước xôi đang cạn gần hết, vội vã đổ thêm nước vào rồi định ỳ vào thì …
-Ơ, mỳ dài thế này thì cho vào làm sao?
Cầm nắm mỳ dài và cứng, Mã Vy lưỡng lự rồi chiếc dao sáng bóng được cô lấy ra, chặt chặt chặt và rồi đổ hết đống mỳ "vụn" ngắn một mẩu vào trong nồi nước đang sôi sục, cười mãn nguyện đậy vung vào rồi quay lại trông nom tảng thịt.
-một lúc lâu sau-
" Xèo xèo xèo"
Mã Vy đang say tong giấc ngủ nửa vời, giật bắn mình lại chạy lại gần chiếc nồi đang chào hết bọt với nước ra, lo lắng chẳng biết làm gì, quên béng mất nút TẮT BẾp, mà thản nhiên lấy tay định nâng lên để ra chỗ khác thì ….
-Á … nóng quá nóng quá.
Cầm nồi nhanh quá quên nó đang sôi sục, Mã Vy bỏng tay mà buông thả cái nồi kia.
"Xoảng"
Nước sôi bắn bên cả đôi chân trần của Mã Vy, Mã Vy lại lần nữa hét lên rồi nóng quá ngồi xuống nền nhà, khóc bù lu bù loa lên.
Bị mấy tiếng động kia làm phiền Nguyệt Phong định vong vào nhắc nhở nhưng cả cái tiếng khóc "ai oán" của ai kia làm cho anh giật mình vội vã chạy vào xem tình hình.
Đơ. Nguyệt Phong nhìn cái thảm cảnh của cái bếp vốn lộng lẫy là thế mà đơ người. Quay sang nhìn kẻ đã gây ra chau mày. Dò xét:
-Mã Vy, em làm món gì đây?
Chỉ chỉ vào nồi nước lăn lóc dưới bếp, nước tràn tung toé với cả đống mỳ mà chẳng ra mỳ, ngắn tũn, mềm oạt trông chả khác gì đống giun dưới sàn nhà mà khiếp người.
Mã Vy thút thít:
-Mỳ bò băm đấy.
Chán nản nhìn đồng hồ, 2 tiếng rồi từ khi Mã Vy vào bếp mà chỉ làm được mỳ này thôi hả?
Không tin rồi lại nhìn quanh, ánh mắt dừng lại ở đống quần áo vắt vẻo, chất đống trên bàn, tiến gần lại, vơ tạm chiếc áo xanh ươn ướt, giơ lên sau khi nhận diện được nó là cái áo hàng hiệu CK mới toanh của anh mà, giận dữ nhìn Mã Vy đang ngồi trên sàn xoa tay, xoa chân ửng đỏ;
-MÃ VY! CÁI NÀY LÀ CÁI QUỶ GÌ?
Cúi gằm mặt tội lỗi, Mã Vy lý nhí:
-Em …. gĩa đông thịt.
Đầu muốn nổ tung vì sự ngu ngốc cảu ai kia, anh quay sang nhìn đống dĩa, dao siêu vẹo, nói mỉa:
-Cái này cũng... dùng để giã thit hử?
Mã Vy thành thật gật gật.
Ôm chán đau lòng về mấy cưng của mình đang "bao bọc" tảng thịt bò sống, Nguyệt Phong chấn tĩnh lại, nghĩ lạc quan chút thì bếp không phải của anh, áo thì …. tìm cái mới cũng được, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống trước mắt Mã Vy, dò xét đôi tay đôi chân đang ửng đỏ tội nghiệp, Nguyệt Phong thở dài:
-Trèo lên lưng anh.
Không dám cãi sợ ai kia lại tức giận, Mã Vy leo lên trên tấm lưng rộng, săn chắc, bám lấy cái cổ thanh tao của anh, Nguyệt Phong sải bước lên tầng, anh cảnh cáo:
-Lần sau, đừng có mà bước vào bếp nữa!
Bây giờ thì cô lại cãi:
-Ai bảo anh bắt em nấu, đã bảo là ….
-Còn cãi nữa anh mang đi tưới nước đấy.
Bị anh doạ cho sợ Mã Vy im thin thít, để anh đặt lên giường, lấy hộp y tế, nhẹ nhàng xoa kem lên vết bỏng nhẹ của cô.
Ân cần và dịu dông, Mã Vy tim đập thình thịch ngắm nhìn anh ở cự ly gần thế này mấy sợi tóc ngang ngạnh buông xuống đôi lông mày thật vướng víu mà lại càng nhận mạnh vẻ bất cần của anh, đôi mắt cụp xuống tỉ mỉ nhìn vết bỏng của cô, Mã Vy chỉ nhìn thấy được lông mi cong vút hơi nữ tính, còn cả đôi môi hồng mỏng đa tình quyến rũ của anh, Mã Vy lại nghĩ hư, lúc này cực kỳ cô muốn hôn đôi môi đó lắm.
Bị Mã Vy nhìn cho hồng cả mặt Nguyệt Phong làm xong ngẩng lên nhìn Mã Vy:
-Thấy em sướng chưa? Lúc nào cũng được ngắm khuôn mặt tuyệt mỹ của anh.
Vừa nói vừa tiến gần đến khuôn mặt đang nghệch ra vì câu nói leve tự tin cực cao của anh. Nguyệt Phong mon men định hôn phớt cô ….
" Ọc ….. ọc…"
Ngượng mặt xoa xoa cái bụng rỗng không, Mã Vy lấm lét nhìn anh.Mím chặt môi cố nén cười, Nguyệt Phong xoa đầu cô, rút máy gọi quản gia Lâm:
-Cô chủ nhỏ muốn ăn trên phòng, mang đò ăn lên nhanh đi.
Đợi khi anh cúp máy, Mã Vy cười chêu chọc anh:
-Không công bằng, sao anh không xuống nấu ăn vậy?
Lườm Mã Vy rồi thú tội (tất nhiên là với cái giọng nhỏ hết cỡ và nhanh với tốc độ ánh sáng)
-Anh không biết nấu.
Bật cười với dáng vẻ ngại ngùng của anh, Mã Vy lăn kềnh vào trong chăn, áp mặt vào gối cười sặc sụa.
Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa? Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa? - Lizz