The pure and simple truth is rarely pure and never simple.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: Lizz
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 85 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 466 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:59:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
Lại một ngày nghỉ nữa đến, Mã Vy nướng trên giường cháy khét mới chịu dậy ăn sáng, hôm nay cô là cuối cô được rong chơi thoả thích, thi học kỳ đang đến gần rồi cô sắp sửa phải cày đêm đọc sách, chẳng còn thời gian đâu mà lông bông tưới hoa chơi với Bit nữa.
Đang ăn sáng từ tốn như mọi ngày Nguyệt Phong từ đâu cũng kéo ghế ngồi đối diện cô, không ăn mà trong tay cầm chiếc iphone, tay chém lia lịa. Không dời mắt khỏi trò chơi chém hoa quả bảy sắc cầu vồng kia, Nguyệt Phong nói như ra lệnh:
-Ăn nhanh lên, anh muốn đi chơi.
Hết cả ăn ngon miệng, Mã Vy cau có, giọng vô cùng nghiêm trọng:
-Không, em không đi. Em bận lắm.
Ngán ngẩm cất máy đi, Nguyệt Phong đến cạnh cô, ném ánh mắt cảnh cáo từ trên cao xuống, giọng nói lại hách dịch:
-Bận gì? Bận gì cũng giải tán hết cho anh.
Mã Vy lắc đầu nguầy nguậy, danh sách việc làm của cô hôm nay dài lắm, nào là ngồi đọc đống tiểu thuyết tình cảm sướt mướt, sau đấy sẽ ngồi chải lông cho Bit, tiếp đó hẹn Kim My đi lượn quanh quanh ngắm trai đẹp, còn ghé qua nhà sách mua đồ dùng sách vở và cuối cùng là về nhà vừa ăn vặt vừa xem phim kinh dị. Nói chung là cô bận thật....bận chơi.
Tỏ vẻ không bằng lòng một chút nào Nguyệt Phong nhìn Mã Vy hồi lâu rồi rời đi, tốt thôi, anh cũng sẽ tự đi chơi.
Nhìn theo bóng dáng Nguyệt Phong, Mã Vy bật cười, ngoại hình và tính cách chững chạc là thế nhưng bên cô luôn sơ hở để lộ ra cái dáng vẻ trẻ con hết mực. Chợt nhận ra điều gì, Mã Vy hét lên dặn dò Nguyệt Phong:
-Anh cho bọn theo sát em nghỉ hôm nay nhé? Chỉ hôm nay thôi.
Khi chính mắt nhìn thấy cái gật đầu nhẹ nhè của Nguyệt Phong, Mã VY mới an tâm.
Lau miệng cẩn thận, Mã Vy gọi cho Kim My lên kế hoạch ngày hôm nay, hẹn 4h gặp lại rồi chạy tót lên phòng ôm cả đống tiểu thuyết sướt mướt ra gặm nhấm giết thời gian, chán thì nhảy xuống sân chơi với Bit, cứ đốt thời gian đến gần 4h thì sửa soạn đồ đi chơi với Kim My.
Đi chơi lanh quanh thôi mà Kim My cũng phải vác theo “xế hộp” bóng loáng của mình đi, vẻ mặt trách mắng bạn ra mặt, mở cửa xe ra thì... một giây, hai giây, ba giây đứng hình, 1 chàng trai tuấn tú, phong đô, vẻ mặt lộ rõ vẻ ngông cuồng chơi bời, trên cánh mũi còn dập chiếc khuyên kim cương rất đầu gấu nhưng khuôn mặt lại đẹp theo cách của nó, khó ai rời mắt nổị đang ngồi ở ngay đấy, cũng đang nhìn chằm chằm Mã Vy, rồi nở nụ cười không thể ma mị hơn, nói:
-Hì, anh chỉ đi nhờ xe một chút thôi. Em lên xe đi.
Ấp úng lên xe, con nhỏ Kim My cũng đang nhìn chàng trai kia mà rớt nước miếng, không thèm biết đến sự có mặt của cô, tức mình đá mạnh vào chân bạn, Mã Vy thì thầm:
-Chảy nước miếng rồi kìa.
Vội lấy tay lau đi mà phát hiện ra chẳng có gì, Kim My lườm nguýt Mã Vy rồi chuyển đề tài để mắt thôi không nhìn chàng trai kia nữa, quyết vứt hắn ta vào cõi vô hình:
-Nào thế ngươi lên kế hoạch chưa? CHúng ta sẽ đi đâu đầu tiên?
Lấm lét nhìn thêm chàng trai kia một tý nữa, máu hám trai mới chịu dịu đi để ngồi nói chuyện với Kim My:
-À thì, đi nhà sách rồi đi xem phim, sư đệ thấy bọn nó đang quảng cáo cả loạt phim mới hay lắm.
Gật gù vẻ hiểu rồi nhưng cái con bạn này thật ra đang thừa thời cơ mà “lại” liếc cậu bạn kia. Chẹp bản tính khó dời, Mã Vy cũng thế nhưng mà suốt ngày ở cạnh Nguyệt Phong, cô đã kết luận rằng trai đẹp nó đẹp bên ngoài mà xấu xí bên trong, tuyệt đối không thể tin tưởng để rồi nảy sinh tình cảm mà... như cô bây giờ, “bị” chồng mà không kêu ca được gì.
Cuối cùng cái chàng trai kia đã đến chỗ cần đi nhờ, lại cười híp cả mắt lại chào tạm biệt hai cô bạn. Nhưng vừa đóng cửa xe, nụ cười ấy biến mất, thay vào đấy là cái nhìn như muốn giết người.
Kim My cùng Mã Vy vào nhà sách theo đúng kế hoạch cơ mà lại chẳng mua được gì, chỉ vào trong đấy ngắm mấy anh chàng mọt sách ưa nhìn chút. =.=
Trời sẩm tối, Kim My vào rạp mua vé, Mã Vy lại lăng quăng chạy ra mua bỏng và 2 cốc Pepsi.
- My, câu mua vé phim gì đấy?
Cười nham hiểm, Kim My giơ ra cho Mã Vy xem vé, vừa nhìn tên phim, Mã Vy muốn rơi hàm xuống đất, là phim “người lớn” tuy thuộc loại hành động nhưng theo trailer phim thì nó cũng có cảnh làm cho người xem tim đập thình thịch, bỏng mắt, nóng người, tức cảnh 18+. Nhìn Kim My mà đầu cô bốc lên ngùn ngụt khỏi, giở giọng chua như giấm trách cô bạn:
-Cậu muốn nhồi nhét mấy cái này vào đầu tớ làm gì?
Choàng cổ Mã Vy, kéo cô vào phòng chiếu phim, Kim My giở giọng vô cùng đểu cáng:
-Chẹp ta thấy ngươi đã lấp lánh ngón út, chắc cũng sắp làm vợ rồi, học hỏi một chút có chết ai. Về sau lại chẳng cảm ơn ta rối rít,thôi vào xem đi.
Không nói được người mồm mép kia, Mã Vy tím mắt vào xem trong tâm trạn vừa bực vừa ngượng.
Không phải Mã Vy thuộc tuýp người “cổ hủ” mà là cũng là cô gái “trong sáng” và trẻ người non dạ, xem cũng thấy ngại ngùng.
Sau một tiếng ba mươi phút, Mã Vy vác bộ mặt tươi tỉnh hơn chút, phim cũng không đến nỗi tệ cảnh “ngượng ngịu” cũng chỉ có một lúc rồi lập tức 2 người đang abc bỗng bị bằng pằng pằng cho chết dí không cần nói nhiều. Cảnh đó, trong rạp ai cũng không rợn người thì hoảng hốt lo lắng, có mình Mã Vy ngồi cười rúc rích.
Kim My sắc mặt chẳng tốt tẹo nào, tưởng được một lần “học hỏi” hoá ra là có chút rồi chết tại chỗ. Bực mình liền kéo Mã Vy tản bộ cho khuây khoả.
Hôm nay được hôm trăng thanh gió se se, hai cô bạn cầm chiếc kẹo bông vừa mua được ở đâu đó mà trẻ con thưởng thức, ríu rít nói chuyện đời chuyện đất vui vẻ.
Chiếc áo dài tay Mã Vy đang mặc cũng không giữ ấm nổi cô bởi cái gió se se lạnh Hà Nội, bất giác rùng mình một cái Mã Vy cau mày, trong lòng như có dự cảm không lành, nhưng không biết cụ thể là gì.
Đi thêm một quãng đường ngắn nữa, Kim My chợt réo lên rồi chỉ chỉ vào con mèo con đang bơ vơ, loạng choạng trên đường:
-Vy, con mèo kia xinh quá mà hình như bị bỏ đi, sang bắt nó đi.
Rồi hí hửng chạy sang đường. Giờ này chưa muộn lắm mới 9h hơn nhưng con phố này lại vắng ngắt không bóng xe cộ chỉ có mấy cô bác đang tản bộ hoặc dắt cún đi dạo. Chưa sang được đến bên kia đường, bỗng một chiếc xe đen, đèn pha sáng loáng đang chạy về phía Kim My, Mã Vy đứng đấy giật mình, không thấy dấu hiệu dừng lại của chiếc xe kia, hốt hoảng gọi Kim My:
- My cẩn thận! Có xe!
Nghe thấy tiếng cảnh báo My đứng hình chỉ biết chơ mắt nhìn chiếc xe đang lao đến kia, thầm cầu xin được sống thì Mã Vy từ đầu đẩy mạnh cô sang bên kia đường, để chiếc xe kia đâm mình thay bạn.
Mã Vy bị đâm văng ra một đoạn, máu đỏ lâm dâm trên mặt, một rãnh máu cứ chảy từ trán cô xuống đường, loang ra.... Mã Vy díu mắt lại nhăn nhó đau đớn, chỉ lờ mờ nhìn thấy chiếc xe kia,đang quay đầu, sau cửa kính kia thấp thoáng nét mặt ngông cuồng, chơi bời, cánh mũi ánh lên một tia sáng ác cảm, rồi phóng đi mất hút.
Con bạn nhỏ sau khi bị đẩy mãi mới lấy lại được tinh thần mà giật mình hoảng hốt chạy về phái bạn mình, lay lay, nước mắt rưng rưng, giọng nói thều thào sợ hãi:
-Mã Vy, Mã Vy mở mắt ra nhìn mình, Mã Vy.....
Tiếng người tụ tập đông dần nhưng Mã Vy nghe càng ngày càng nhỏ, khi nghe thấp thoáng tiếng còi xe cứu thương Mã Vy mới yên tâm nhắm mắt lại, để mặc ọi người xử lý.
Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa? Đồ Cứng Đầu Yêu Anh Chưa? - Lizz