Những nỗ lực của bạn chỉ có thể đơm hoa kết trái nếu bạn quyết không bỏ cuộc.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 953: Để Em Nuôi Anh (6)
ịch: Anh Dung
Biên: Khiết
Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiêt Hội
Hướng Nhật lần thứ hai...tỉnh lại, là bị một loạt tiếng ầm ỹ làm hắn giật mình tỉnh giấc. Mở mắt nhìn quanh buồng hành khách một vòng, không khí xem ra rất chi là náo n
hiệt a, cho rằng máy bay sắp tới nơi, khẽ xoa đầu hỏi:
"Sắp đến nơi rồi sao?"
"Còn gần 10h giờ nữa." Thanh tú nữ sinh liếc nhìn hắn một cái, trong giọng nói mang theo chút hờn dỗi cùng bất mãn, bất quá có thể dễ dàng nhận ra rằng nó cũng không phải nhằm vào hắn.
"Chuyện gì xảy ra?" Hướng Nhật mắt nhìn động tĩnh phía trước, hai cảnh sát hàng không dưới sự dẫn dắt của mấy tiếp viên hàng không, đang đi kiểm tra từng dãy ghế một, thậm chí còn muốn hành khách trình giấy tờ cũng như vật phẩm trong người ra.
"Hình như là có người mất đồ vậy quý giá nào đó, bây giờ đang đi khắp máy bay tìm lại." Thanh tú nữ sinh ngữ khí trở nên càng thêm bất mãn, vốn cái loại sự tình này không quan hệ đến bọn nàng, nhưng bây giờ tất cả mọi người trên máy bay đều phải khám xét qua một lần, đây không phải là hoài nghi các nàng là ăn trộm sao?
"Ah?" Hướng Nhật hơi có chút kinh ngạc, làm ra động tĩnh lớn như vậy, hiển nhiên bị mất đồ không phải là chuyện đùa rồi. Bất quá trong lòng của hắn thật ra cũng không có 1 chút lo lắng, dù sao việc này không có quan hệ với hắn. Chỉ là trong số tiếp viên hàng không kia hắn không thấy bóng dáng Alice, chắc là vì cái xung đột không thoải mái kia, giờ đang trốn đi đâu rồi? Rất nhanh, hai viên cảnh sát hàng không cùng mấy nàng tiếp viên đã đi tới trước mặt mấy người Hướng Nhật. Một người trong số mấy tiếp viên hàng không lễ phép hỏi thăm một câu, sau đó yêu cầu mấy người phối hợp cho mấy cảnh sát kiểm tra.
Thanh tú nữ sinh cùng hai người bạn chịu sự kiểm tra trước, bọn họ cũng không có phát hiện ra vấn đề gì.
Tiếp theo thì đến phiên Hướng Nhật, do hắn ngồi ở ngay cạnh lối đi, cho nên đến hàng đấy thì hắn chịu sự kiểm tra đầu tiên.
"Tiên sinh, xin đưa đưa đồ đạc ra cho chúng tôi kiểm tra." Một không cảnh vẻ mặt nghiêm túc nói với Hướng Nhật.
"Vật phẩm của ta? Ta cũng không có mang hành lý." Hướng Nhật trong lòng nhất thời có một chút "Hồi hộp", bởi vì hắn có thói quen mang theo vật phẩm trọng yếu trong người, hiện tại Nhất Diệp Trâm đang ở trong túi của hắn. Nếu như bị kiểm tra ra, hắn không dám chắc chắn trên máy bay lúc này có hay không có người đã từng có mặt ở buổi đấu giá vừa rồi, tin tức này tuyệt đối sẽ bị tiết lộ ra ngoài. Phải biết rằng, trước đó để đem Nhất Diệp Trâm mang lên máy bay, hắn đã phải dùng rất nhiều mưu mô a.
"Vậy xin mời xuất trình tất cả vật phẩm trong người ngươi ra, là tất cả các vật phẩm." Không cảnh không buông tha cho Hướng Nhật, nhìn chăm chú hắn mà nói.
Hướng Nhật biểu hiện rất bình tĩnh, kỳ thực trong lòng hắn đang nghĩ xem làm cách nào có thể đem Nhất Diệp Trâm thần không biết quỷ không hay giấu trong lĩnh vực ẩn nấp đi, đáng tiếc không gian ở đây quá mức nhỏ hẹp, lĩnh vực cũng không thể xuất ra được. Lẽ nào thực sự phải đem Nhất Diệp Trâm lấy ra?
Nhung sau khí lấy ra rồi thì phải làm sao đây?
Trừ phi đem toàn bộ người trên máy bay này giết sạch, nói cách khác, Nhất Diệp Trâm ở trên tay mình sẽ vẫn là một bí mật. Có lẽ phải dứt khoát tạo ra một vụ tai nạn máy bay, lấy năng lực hiện tại của hắn tuyệt đối có thể làm được việc này đồng thời có thể rời khỏi nơi đây an toàn, nhưng như vậy sẽ phải giết sạch người trên chuyến bay này, hắn không phải sẽ thành một tên ma nhân thị huyết sao, làm sao có thể làm ra sự tình điên dồ như thế được?
"Được rồi." Hướng Nhật đã đưa ra quyết định cuối cùng, quyết định lấy nó ra. Bất quá hắn lợi dụng thân thể của mình để che đi ánh mắt điều tra của những người bên ngoài, cho nên chỉ có vài người đang ngồi đấy, không cảnh và tiếp viên hàng không mới có thể thấy được nó mà thôi.
Đồ vật của Hướng Nhật cũng không nhiều, một tầm thẻ vàng, một thẻ hộ chiếu... Cùng với một cây trâm gài tóc.
Tấm thẻ vàng và hộ chiếu thì không có vấn đề gì, nhưng mấy cố tiếp viên hàng không khi nhìn thấy tấm thẻ vàng của Hướng Nhật thì, đều ném những ánh mắt nóng như lửa về phía hắn, bình thường các nàng tiếp xúc đều là những đại phú hào, đương nhiên rõ ràng cái loại thẻ vàng này người sở hữu cũng rất có hạn. Chỉ đáng tiếc là tiểu đại gia này còn quá nhỏ, hơn nữa còn là danh hoa có chủ nữa a. Chuyện tình về Alice trước đây các nàng đã nghe qua rồi, vốn là các nàng vẫn cười nhạo nàng ta, hiện tại mới biết được, Alice "Đầu tư" quả thực là quá chính xác a. Những tiếng cười nhạo ban đầu giờ đã chuyển hóa thành đố kị cùng ước ao rồi…
"Đây là..." Đến lúc kiểm tra Nhất Diệp Trâm, tên không cảnh kia có chút chần chừ mà chỉ chỉ hắn. Chủ yếu là tạo hình của Nhất Diệp Trâm rất đặc biệt, nếu như không phải có bề ngoài tinh xảo tuyệt luân, hơn nữa còn khảm nạm một viên bảo thạch hồng sắc, sợ rằng bây giờ mấy tên không cảnh đã muốn đem nó trở thành tang vật tịch thu về làm chiến lợi phẩm rồi.
"Một phần lễ vật nho nhỏ, tặng cho bạn gái của ta đấy." Hướng Nhật dùng giọng nhàn nhạt giới thiệu, muốn đem Nhất Diệp Trâm đút trở lại trong túi.
Nữ lang đứng một bên bỗng nhiên chỉ vào Nhất Diệp Trâm nói:
"Cảnh quan, thứ này của hắn có thể mang lên máy bay sao? Việc này không tốt với sự an toàn của chúng ta a!"
Vốn mấy tên không cảnh đang định buông tha cho Hướng Nhật, vừa nghe thấy mấy lời này, lập tức ngăn trở cử động của Hướng Nhật lại. Xác thực, căn cứ vào luật hàng không, một vật phẩm độ cứng cao có đầu nhọn, tuyệt đối là thuộc về phạm trù vũ khí không được phép mang lên máy bay. Vừa nãy nhìn nó trông như tác phẩm nghệ thuật, lại không có người chỉ ra nữa, nhưng hiện tại đã có người đưa ra dị nghị rồi, hắn không thể không nghiêm túc mà làm việc nữa, nếu không thì sẽ thành không làm tròn trách nhiệm mất.
"Tiên sinh, cái đồ vật này người có thể đưa cho chúng ta tạm thời bảo quản được không." Có lẽ hắn đã đem Nhất Diệp Trâm trở thành một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ, giá trị cũng tuyệt đối sẽ không thấp, cho nên không cảnh cũng không dám nói ra những lời kiểu như là trực tiếp tịch thu được.
Bất quá cho là như vậy, Hướng Nhật có thể đem Nhất Diệp Trâm đưa cho người khác bảo quản sao? Nếu như đồ vật này bị vứt đi, vậy thì chuyện vui có thể sẽ vui lắm a.
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh