Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 943: Kết Oán
iên dịch: An An vs Văn Văn
Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiêt Hội
Hướng Nhật và Tô Úc theo tiếng nói nhìn lại, người vừa nói chính là một nữ nhân xinh đẹp thân cao mét sáu, mét bảy. Nàng mặc một bộ váy dạ hội rất chi là bảo thủ, bất quá không thể phủ nhận, cho dù đem toàn thân che đậy rất kỹ, nhưng cũng không thể che đậy được hình dáng một mỹ nữ trời sinh của nàng được.
Chỉ là nàng cùng với Tô Úc biểu hiện ra bên ngoài có chút bất đồng, nữ nhân cao gầy kia trong miệng tuôn ra liên tục những lời cao ngạo, thể hiện ra trên mặc thần sắc cao ngạo như nàng là một công chúa bao quanh là bình dân, tựa hồ ngoại trừ chính cô ta là trung tâm thế giới ra, tất cả mọi người đều là đang vây quanh nàng chuyển động vậy.
Ở sau nàng, có có một nam một nữ đi theo. Nam thanh niên chừng ba mươi tuổi, lớn lên cao lớn anh tuấn, mặc một thân âu phục vừa vặn càng làm nổi bật thêm khí độ tiêu sái bất phàm của hắn. Nữ tuổi ít hơn một chút, đại khái chừng hai mươi hai, ba tuổi, tuy nhiên cùng với Hoắc Vãn Tình Tô Úc và nữ nhân cao gầy kia so ra còn muốn thua kém một chút, nhưng toàn thân lại lộ ra một cỗ hương vị cực kì thanh thuần, hơn nữa theo vẻ non nớt trên khuôn mặt nàng mà xem, hẳn là vừa tốt nghiệp đại học tiến vào xã hội chưa lâu.
"Lý Hào Dục! " Hoắc Vãn Tình sắc mặt rất mất tự nhiên mà đứng thằng dậy, Nhưng cũng nhìn ra được, nàng cũng cũng không có hoan nghênh sự xuất hiện của nữ nhân cao gầy này, nhưng bởi vì cố kỵ cái gì nên ko thể thất lễ.
"Vãn Tình, mấy vị này là bằng hữu của ngươi?" nữ nhân cao gầy nhàn nhạt mà liếc qua bên cạnh nàng 2 người Hướng Nhật cùng Tô Úc, lộ ra ánh mắt khinh rẻ của những kẻ cao ngạo đối với thường nhân. Cô nàng cùng lắm chỉ đối với La tỷ lễ độ hơn 1 chút khẽ gật đầu, bởi lẽ người này rất thân thuộc với Hoắc Vãn Tình, nàng cũng không muốn tạo ác cảm.
Hoắc Vãn Tình đương nhiên tinh tường ý tứ của nữ nhân cao gầy, hai người cơ hồ là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, tính tình của mỗi người đương nhiên phải phi thường hiểu rõ. Tuy nhiên do cân nhắc đến gia thế của đối phương mà mà dùng ánh mắt xem xét người khác, thực sự chưa nói lên điều gì.
"Vị này chính là Tô tiểu thư, cùng với Hướng tiên sinh, bọn họ đều là bạn tốt của ta." Hoắc Vãn Tìnhđối với tên tiểu sắc lang đang hẹn hò trước mặt nàng phi thường khó chịu, bất quá nàng thực sự không cho phép người khác coi thường hắn, đặc biệt người này lại là nữ nhân bề ngoài thì yên ổn sống với nhau nhưng sau lừng lại muốn tranh giành tất cả mọi thứ của nàng.
“Ah? Nguyên lai là bằng hữu tốt của ngươi” cao gầy nữ nhân trong lời nói có tia hứng thú, nhìn nhìn Tô Úc, ngữ khí cũng lộ ra một tia nghiền ngẫm:
“Không biết Tô tiểu thư là làm việc ở đâu a?” về phần Hướng Nhật bên cạnh đương nhiên đã bị nàng trực tiếp bỏ qua. Nếu không phải Tô Úc xinh đẹp xuất chúng thì có lẽ cũng dễ dàng bị nàng bỏ qua mất, mà sở dĩ vẽ vời cho thêm chuyện mà hỏi ra một câu như vậy, chỉ sợ cũng chính là muốn làm xấu mặt Hoắc Vãn Tình, bởi lẽ nàng khinh thường việc Hoắc Vãn Tình ngay cả hạng a miêu a cẩu này mà cũng xem là ‘Hảo’ bằng hữu được….
“ Nàng là tổng giám đốc công ty Hướng Nhật, Tô Úc Tô nữ sĩ”. Tô Úc còn chưa kịp mở miệng, một bên Hoắc Vãn Tình đã nhanh chóng thay nàng giới thiệu. HIển nhiên nàng cũng đang muốn thoát khỏi cái chuyện xấu hổ đối với 2 người bằng hữu rất “bình thường” này, thay Tô Úc mà xưng danh.
"Ah? Nguyên lai là Bắc Hải đại danh đỉnh đỉnh thương nghiệp nữ thần." Cao gầy nữ nhân sắc mặt có chút biến đổi, nhưng chỉ vẻn vẹn là như thế mà thôi, trong giọng nói vẫn y nguyên tràn ngập ý tứ cao ngạo cùng khinh thường. Thực tế nàng đã cường điệu lên rất nhiều so với ý nghĩ thật, tại Bắc Hải ngươi có đại danh đỉnh đỉnh, nhưng ở Hồng Kông, thật chả là cái gì đáng giá để nói cho cam.
Cho dù được người khác khen là đại danh đỉnh đỉnh, nhưng Tô Úc như thế nào lại nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của đối phương? Coi như là tính tình nàng nhu thuận, nhưng lúc này cũng đã có chút khó chịu, chính mình căn bản là không có chọc vào ai, như thế nào lại bị “cắn” như thế?
Hoắc Vãn Tình đồng dạng có chút biến sắc, mặc dù đối với chuyện Tô Úc, bản thân nàng cảm tình rất phức tạp, một phương diện Tô Úc bị đối thủ của nàng mỉa mai nên có chút hả hê, nhưng một phương diện khác, cũng không phải là nàng vui mừng với lần gặp gỡ này, thực tế thì…
Hoắc Vãn Tình cẩn thận liếc nhìn qua tiểu sắc lang bên cạnh, quả nhiên thấy sắc mặt hắn đã âm trầm xuống, trong nội tâm không khỏi chấn động, thế này thì nguy rồi, tiểu sắc lang này không phải là người nàng có thể khống chế được đâu.
Hướng Nhật đương nhiên có thể nhìn thấy được, nữ nhân cao gầy này và Hoắc Vãn Tình trong giọng nói có vẻ rất quen thuộc nhau, nhưng hai người tuyệt đối với không phải là cái quan hệ tốt đẹp gì, thậm chí nói là cừu nhân cũng không sai. Bất quá ngàn không nên vạn không nên, nữ nhân này không nên đem Tô Úc ra để nói chuyện!
"Ta cũng rất muốn hiểu qua một chút, vị Lý.... h tỷ đúng không? Ở đâu thăng chức? Trên Hỏa Tinh hay là trên Thổ tinh vậy? Hay là lại ở bên ngoài hệ ngân hà?”
Hướng Nhật lạnh lùng chen miệng nói, ánh mắt cùng với giọng mỉa mai đánh giá nữ nhân cao gầy này, dám nói xấu Tô Úc? Vậy thì cứ chờ bị ta cho ăn hành đi.
"Ngươi là ai, ta căn bản là không biết ngươi!" nữ nhân cao gầy đột nhiên chuyển sang giọng the thé nói, lời mỉa mai trắng trợn của Hướng Nhật kia nàng như thế nào lại nghe không hiểu chứ? Vốn là con người cao ngạo như nàng, nghe thấy người khác châm chọc nàng, phản ứng đầu tiên là lập tức phản kích trở lại, hơn nữa nàng cũng cho rằng câu phản kích của mình phải phi thường sắc bén. Một tiểu nhân vật mà thôi, có cái tư cách gì cùng mình nói chuyện chứ?
"Ta có nói chuyện với ngươi sao? Vậy thì thật là kì quái, Hoắc tiểu thư, vừa rồi ngươi đang nói chuyện với ta phải không?"
Hướng Nhật chơi lại còn hiểm hơn, nữ nhân này đã ưa thích chơi chiêu thức ấy, vậy hắn sẽ không để ý cùng chơi đùa. Có ít người, tự cho là xuất thân tốt nên xem thường người khác, ở trong mắt hắn, toàn bộ đều là hành vi não tàn. Lột lớp áo ngoài kia ra, còn không phải một nữ nhân bình thường sao?
Nữ nhân cao gầy sắc mặt nhất thời biến đổi mãnh liệt, nàng không nghĩ tới, Hướng Nhật rõ ràng đáp gạch so nàng còn giỏi hơn, đây tuyệt đối vũ nhục lớn nhất từ trước đến nay nàng bị, trong khoảng thời gian ngắn tức giận đã quên phản kích. Ngược lại là phía sau nàng chính là tên thanh niên anh tuấn kia, đột nhiên hướng phía trước bước ra một bước, lạnh lùng nhìn Hướng Nhật:
"Ngươi là ai, ngươi biết ngươi đang nói chuyện với ai không? Ngươi..."
"Cút! " không đợi hắn nói xong, Hướng Nhật liền không chút lưu tình cắt ngang lời hắn nói. Kỳ thật hắn đã sớm nhìn ra, nữ nhân cao gầy này nhất định có bối cảnh rất lớn, có thể gọi thẳng danh tự Hoắc đại tiểu thư, bản thân điều này đã nói lên thân phận cũng không đơn giản. Quan trọng nhất chính là nàng họ Lý, tại Hồng Kông này, có thể cùng Hoắc gia sánh vai, thậm chí còn ở trên cao hơn, cũng chỉ có thể là cái kia Lý gia mà thôi. Bất quá vậy thì thế nào? Hướng Nhật vẫn y nguyên không để vào mắt.
"Ngươi bảo ta lăn?" anh tuấn thanh niên nhất thời trì trệ, tựa hồ hắn như thế nào cũng không nghĩ tới Hướng Nhật lại nói với hắn cái chữ này, nhưng tiếp đó là lửa giận hừng hực nổi lên, vẻ mặt hung dữ nói:
"Ngươi dám bảo ta lăn? Ngươi biết ta là ai không? Ngươi..."
"Lời ta nói không muốn nói lần thứ hai." Hướng Nhật một lần nữa cắt ngang lời của đối phương, ở trong mắt hắn, đối phương chẳng qua là một con chó do Lý gia nuôi dưỡng, loại tiểu nhân nóng lòng vì chủ nhân xuất đầu này hắn thấy đã nhiều, cùng đối phương nói nhảm mấy câu thuần túy là phí nước bọt. Nếu không phải cố kỵ rất nhiều người đang xem hắn cũng không cần phải biểu hiện lên giọng quá đáng như thế này, đã sớm tự mình động thủ làm cho đối phương câm miệng rồi.
"Người đại lục hiện tại cũng không biết lễ phép như ngươi sao?" nữ nhân cao gầy đứng một bên đã khôi phục lại, cố nén lấy tức giận, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Hướng Nhật, trong ánh mắt lộ ra từng tia hận ý.
"Ngươi cũng cút luôn đi, ta cũng lười giáo dục các ngươi rồi. Hoắc tiểu thư, nếu như nàng là bằng hữu của ngươi mà nói..., ta đây muốn nói một câu 'Thực xin lỗi' rồi." Hướng Nhật đứng thẳng dậy, chỉ chỉ cái cửa vào đại sảnh, "Đã có thể vào đây được, vậy thì cứ chỗ ấy mà đi đi." Nói xong, hướng đầu bên kia di chuyển.
Nữ nhân cao gầy toàn thân tức giận run rẩy, ngón tay chỉ vào Hướng Nhật, lại nói không lên nổi nửa câu nào, hiển nhiên là đã bị tức đến á khẩu rồi.
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh