Bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là kết thúc ở chỗ nào.

Dorothy Fields & Coleman

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 939: Tìm Kiếm Thông Tin
guồn: Siêu Cấp Thuần Khiêt Hội, truongton.net
Đã qua hơn nửa phút, Lâm Tử Anh rốt cuộc đã hoàn hồn lại, toàn thân run lên, nếu như mình thật đã chết, như thế nào lại còn những...suy nghĩ linh tinh này đây?
"Không sao chứ, Sếp Lâm, hiện tại mà nói ngươi cứ ngẩn người ra như thế này thì ko tốt đâu." Bên tai truyền đến một thanh âm hơi khàn, Lâm Tử Anh bất tri bất giác ngẩng đầu nhìn lại.
"Hướng tiên sinh..." Khi nhìn thấy sự tình trước mắt, Lâm Tử Anh lập tức trở nên ngây dại.
Tên gậy trúc đã biến thành quái vật kia đang giơ nắm đấm to như cái nồi đất cách đỉnh đầu của mình chưa tới hai mươi phân, khoảng cách rất ngắn nhưng lại ko cách nào đánh xuống nữa. Bởi vì có một cái khác so với nó bé hơn năm, sáu lần đang chặn đường, mà chủ nhân của cái ‘bàn tay bé nhỏ’ này, ko phải ai khác, lại chính là Hướng tiên sinh đến từ đại lục kia.
Đương nhiên, việc đối phương lấy ơn báo oán cũng không phải nguyên nhân thật sự làm cho Lâm Tử Anh khiếp sợ, điều khiến hắn khiếp sợ chính xác là cái bàn tay nho nhỏ kia lại có thể kháng trụ với ma trảo của tên quái vật dị biến cây gậy trúc.
Cái này căn bản là loại đọ sức ko giống người mà, giống như là một đại hán cùng một tiểu hài tử đi đọ tay, Nhưng kết quả lại vượt quá suy đoán của tất cả mọi người.
Lâm Tử Anh cũng vừa mới tận mắt chứng kiến uy lực nắm đấm của tên cây gậy trúc kia, ngay cả đá cẩm thạch trên sàn nhà cũng phải lưu lại một dấu quyền rất sâu, lại càng không cần phải nói đến da thịt trên cơ thể rồi. Nhưng bây giờ nó lại ko tạo tổn thương gì cho ‘bàn tay bé nhỏ’ của Hướng tiên sinh thoạt nhìn rất mảnh khảnh kia, thâm chí còn bị bàn tay đó đẩy lên trên nữa kìa.
Loại sự tình này, chẳng những Lâm Tử Anh khó có thể tưởng tượng, mà ngay cả Lý phụ Lý mẫu đồng dạng cũng khiếp sợ không thôi, ngọai trừ Lý Trinh Lan lúc trước tại Hàn Quốc đã chứng kiến rất nhiều trò quỷ dị của Hướng Nhật ra, còn lại mấy người trong ánh mắt đã thể hiện như đang nhìn một con quái vật. Chỉ là lúc này còn có một con quái vật chính thức ở bên cạnh đang nhìn chằm chằm, cho nên họ cũng ko có thời gian để thảo luận giải thích nữa.
"NGAO "
Cây gậy trúc liên tục gầm rú, tuy nói trong đầu cũng không có lưu lại bao nhiêu thần chí, nhưng cũng nhận thức được, chính mình vừa mới công kích, lại bị cái “con kiến” trước mặt này chặn lại. Điều này làm cho hắn rất tức giận, cũng rất phẫn nộ, muốn rút tay về để cho con kiến này 1 kích trí mạng, nhưng mà lại phát hiện vô luận dùng sức ra sao, cũng không có cách nào rút được tay về, hắn lại tiếp tục gào rống lên (T_T).
"Vật này, là từ đâu đến? " Hướng Nhật tỏ ra thờ ơ đối với sự gào thét của cây gậy trúc, chỉ chỉ cái ống kim trống rỗng trên mặt đất, cũng mặc kệ hắn có nghe hiểu hay ko, lạnh nhạt mà hỏi thăm.
Lâm Tử Anh cũng cuối cùng thoát được nắm đấm của quái vật cây gậy trúc, nhưng mà trước tiên cũng không có lao ra phòng thẩm vấn hô người đến, thậm chí còn đem cửa khóa lại, sau đó ánh mắt phức tạp mà nhìn Hướng Nhật – người đối mặt với tên quái vật đáng sợ lại ko hề mảy may dao động, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
"Nghe không hiểu sao? " Hướng Nhật nhìn cái tay định rút về của cây gậy trúc, bỗng nhiên một quyền nện trên bàn tay khổng lồ còn lại đang muốn đẩy tay mình ra của đối phương.
Hắn ta lập tức rên rỉ một tiếng đau đớn, tuy thần trí ko còn bao nhiêu, nhưng cũng cảm nhận được sự đau đớn của cơ thể, vội vàng rụt tay kia lại, trong miệng lại càng gào thét liên tục.
"Xem ra là thật sự nghe không hiểu rồi." Hướng Nhật ánh mắt lạnh lẽo, cũng không khách khí nữa, cầm lấy tay cây gậy trúc mà dùng sức kéo một phát, cánh tay lập tức bị vặn vẹo theo hướng ngược lại.
Đột nhiên xuất hiện biến hóa làm cho cây gậy trúc có chút chân tay luống cuống, nhưng mắt thấy khoảng cách với ‘con kiến’ càng ngày càng gần, cây gậy trúc hai con mắt màu huyết hồng lộ ra một tia vui mừng, hai tay hóa quyền, đánh về phía Hướng Nhật.
"Không biết sống chết! " Hướng Nhật hừ lạnh một tiếng, ngay lúc gầy như cây gậy trúc còn chưa kịp đụng tới hắn, hắn đã dùng 1 cước đạp tới ngay ngực của đối phương.
"Răng rắc" một hồi tiếng xương nứt vang lên, chỉ thấy gầy cây gậy trúc vốn là cơ bắp nổi lên ngực lại bị lõm xuống in hình 1 dấu giày, mà bản thân của hắn cũng in lên sàn nhà 1 chữ đại – hình người dang tay nàm co quắp, ko ngừng thở hổn hển.
"Hiện tại có thể trả lời vấn đề của ta rồi hả? " Hướng Nhật từ việc đối phương vẫn có thể nhận ra Lâm Tử Anh phản ứng lên, xác định cho dù bởi vì đột nhiên biến thành quái vật mà điên cuồng, nhưng tối thiểu còn có lưu một tia thần trí. Bất quá cái này phỏng chừng rất thấp, thần trí đoán chừng cũng rất khó bị dẫn phát ra, như vậy cũng chỉ có thể đối với hắn tiến hành vài đả kích hung ác, coi có thể tạo nên tác dụng gì ko.
Tác dụng đương nhiên là có, bất quá lại không phải loại Hướng Nhật mong muốn, đối mặt với một ‘con kiến’ hung ác, gầy như cây gậy trúc rốt cục cảm nhận được sự sợ hãi, mắt thấy Hướng Nhật hướng hắn đi tới, nếu không phải thân thể đã bị thương tổn nghiêm trọng không thể nhúc nhích, chỉ sợ sớm đã chạy được xa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu rồi. Mà không có đạt được hi vọng như mong muốn,, lại để cho Hướng Nhật nổi lên hoài nghi, chẳng lẽ là đả kích được còn chưa đủ hung ác?
Ngay khi nghĩ như vậy, Hướng Nhật lập tức chạy tới trước mặt cây gậy trúc, lại một quyền hung hăng mà nện lên trên gáy của đối phương.
"Phanh" một tiếng trầm đục, đầu gầy như cây gậy trúc bị nện vào đống đá cẩm thạch cứng rắn dưới sàn nhà, khó khăn lắm lộ ra miệng cùng cái mũi và các loại bộ vị ngũ quan rất nổi bật.
"Còn không có phản ứng?" Hướng Nhật nhìn nhìn nắm đấm của mình, có chút nghi hoặc. Gầy như cây gậy trúc đã bị đả kích như vậy, còn không có có cầu xin tha thứ, vậy hiển nhiên thần chí cũng không có khôi phục, cái này cũng có chút khó cho hắn rồi. Hắn sợ tiếp tục đánh xuống, lại đem người đánh chết, mà đó cũng không phải kết quả hắn muốn.
Đối với việc gầy như cây gậy trúc vừa mới lấy ra cái loại thuốc kia, Hướng Nhật rất có hứng thú, càng làm cho hắn liên tưởng đến việc lúc trước ở chỗ Lưu Phi nghe được thí nghiệm của số 98, nghe nói là vì nghiên cứu ra một loại dược phẩm, có thể cho người bình thường cũng có thể trở thành dị năng giả hoặc là lại để cho dị năng giả tăng cường thực lực cường đại hơn, nhưng thí nghiệm cơ bản đã thất bại, người nếm qua thứ dược phẩm đó không chịu được dược lực đã chết rồi, hoặc là biến thành máy móc giết người ko có tình cảm cùng lý trí, may mắn tỉ lệ thành công cũng là cực kì thấp. Lúc trước Bắc Hải đụng phải cái vật thí nghiệm “huyết tộc” kia, mỗi lần hút máu đều muốn đem huyết dịch trong thân thể người toàn bộ hút sạch, hơn nữa cũng không có chút thần chí nào.
Mà vừa mới thấy một màn tên gầy như cây gậy trúc người sống đại biến thành quái vật, tuy biến thành quái vật làm cho Hướng Nhật cảm thấy có chút chênh lệch so với chủng loại thí nghiệm kia của số 98, nhưng hắn cho rằng, cả hai việc đó nhất định có quan hệ, có lẽ, lúc trước loại thuốc này đã có cải biến, đã trở thành loại dược phẩm có thể đem người biến thành quái vật?
Vốn nếu như không có đụng phải mà nói..., Hướng Nhật cũng có ý định mắt nhắm mắt mở mà cho qua, nhưng đã đụng phải, vậy thì muốn hảo hảo hiểu rõ một chút, số 98 đến cùng là đang giở trò quỷ gì.
Lưu Phi xuất thân từ số 98, hơn nữa đã từng bị số 98 đuổi giết, nhưng bởi vì có Hướng Nhật là chấp năng giả bên cạnh cho nên mới may mắn thoát khỏi, mà số 98 từ đó về sau cũng không có thêm hành động gì nữa.
Nhưng khó đảm bảo được đối phương sẽ từ bỏ việc này, trước kia Hướng Nhật đối với thực lực hiện tại của mình tuyệt đối tự tin, cho nên không sợ số 98 trả thù. Nhưng từ khi gặp người áo đen thần bí kia, Hướng Nhật đã không còn ngông cuồng bá đạo như trước nữa ( như An An ý), ai mà biết được số 98 còn có người nào lợi hại như Hắc y nhân nữa không, cho nên, có thể hiểu rõ số 98 một chút, đối với Hướng Nhật mà nói, cũng là một loại sách lược biết người biết ta rất có lợi cho sau này.
Hướng Nhật hiện tại đang muốn làm sáng tỏ chuyện này, cũng không phát hiện những người bên cạnh đã bị một loạt động tác của hắn làm cho rung động tới tột đỉnh rồi.
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh