Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 927: Dịch Tiên Sinh
oàng Thiệu Hùng đang ở trong thư phòng bố trí kỹ càng chu đáo chặt chẽ kế hoạch, thời điểm mỗi khi có hàng loạt giao dịch, hắn đều diễn luyện trước đó một lần, đem chỗ có khả năng xuất hiện hậu quả tính toán kĩ càng, sau đó làm ra biện pháp ứng đối thích hợp. Cái thói quen tốt này là nguyên nhân thực sự khiến hắn từ trước đến nay chưa lật thuyền trong mương lần nào.
Thực tế lần này giao dịch đối tượng là một tổ chức có thực lực cường đại khác. Bên trong tổ chức ấy thậm chí có cả dị năng giả, nếu mình không có cái để dựa vào, chỉ sợ không dám đánh cái chủ ý kia thật.
Tính toán kĩ càng, xác định không còn sơ hở nữa, Hoàng Thiệu Hùng thu thập bản vẽ trong tay lại.
Đúng lúc này, cửa lại bị người ta đẩy ra bất ngờ, điều này làm cho sắc mặt hắn không khỏi trầm xuống, bởi vì hắn sớm có bàn giao, mỗi khi hắn tiến vào trong thư phòng, không có tự mình gọi người mà nói..., tuyệt đối không được có người đi vào quấy rầy hắn.
Bất quá khi nhìn thấy người đi vào chính là trợ thủ đắc lực kiêm quản gia Từ Đình, Hoàng Thiệu Hùng sắc mặt hơi dịu xuống, xem thần sắc lo nghĩ vạn phần của viên quan gia, hiển nhiên là đã xảy ra chuyện trọng đại gì đó, chỉ có lẽ đó người hiểu hắn rõ nhất này mới có khả năng tại lúc này tới quấy rầy hắn.
"Lão bản, đã xảy ra chuyện." Quả nhiên, câu nói đầu tiên Từ Đình đã để cho Hoàng Thiệu Hùng ở trong lòng nổi lên một dự cảm không hay, nhưng bản thân hắn là một phương lão đại, chút tỉnh táo để tính toán mọi việc là vẫn phải có.
"Chuyện gì?" Hoàng Thiệu Hùng trầm giọng hỏi.
"Lôi Đỉnh Thiên bị thương."
"Cái gì, hắn bị thương? Phong nhi không phải ở cùng một chỗ với hắn sao, hắn ra thế nào rồi?" mặc dù khiếp sợ việc Lôi Đỉnh Thiên bị thương, bất quá Hoàng Thiệu Hùng vẫn lo lắng cho con trai mình hơn.
"Thiếu gia không có việc gì, chỉ có Lôi sư phó bị thương."
"Như vậy cũng tốt." Nghe được nhi tử không có việc gì, Hoàng Thiệu Hùng không khỏi thở dài một hơi, cũng không che giấu việc hắn chỉ quan tâm nhi tử không quan tâm ngoại nhân trước mặt Từ Đình, tất nhiên do hắn chỉ có một đứa con trai như vậy, thật sự chịu không được đả kích nhi tử xảy ra điều gì ngoài ý muốn, "Người đâu, bọn hắn bây giờ đang ở đâu?"
"Đang ở bên ngoài." Từ Đình chỉ chỉ bên ngoài thư phòng.
Hoàng Thiệu Hùng lập tức đứng ra khỏi bàn công tác, nhanh chóng hướng ra phía ngoài đi đến.
Hai người cùng đi đến phòng khách, nhìn thấy nhi tử khỏe mạnh ngồi ở trên ghế sa lon, tuy sắc mặt có chút không đúng, nhưng Hoàng Thiệu Hùng cũng yên tâm thêm chút ít.
Về phần Lôi Đỉnh Thiên một bên, bất luận kẻ nào cũng nhìn ra được hắn đã bị phế đi một tay một chân, cái loại nầy trình độ vặn vẹo quỷ dị này, tuyệt đối không phải chỗ người bình thường nên có.
Hoàng Thiệu Hùng trước tiên để nhi tử sang một bên, vội vã mà đi đến trước mặt Lôi Đỉnh Thiên, giả trang ra một bộ dạng vội vàng:
"Lôi sư phó, ai làm người ra nông nỗi này?" Lôi Đỉnh Thiên mặc dù chỉ là một dị năng già thực lực không tồi trên tay hắn, nhưng nói như thế nào cũng là dị năng giả, có thể đem hắn đánh thành như vậy, thực lực của đối phương không phải bàn cãi rồi. Nhất là trước mắt còn có đại sự muốn làm, sợ nhất là gặp phải chuyện ngoài ý muốn, lại còn là chuyện ngoài ý muốn không đoán trước được.
"Cha, là tên đại lục tử kia!" Lôi Đỉnh Thiên còn chưa mở miệng, một bên Hoàng Phong đã cấp thiết rống lên, tuy tại thời điểm trận đánh lúc trước bản năng trong người khiến hắn sợ hãi Hướng Nhật, nhưng bây giờ đã trở về trong nhà mình rồi, nhìn thấy phụ thân của mình, loại cảm giác sợ hãi lúc trước đã biến mất không sai biệt lắm, Hoàng Phong liền có thêm một ít ý niệm khác trong đầu.
"Tên đại lục tử nào?" Hoàng Thiệu Hùng sững sờ một lát, một lúc sau mới kịp phản ứng, "Chính là người các ngươi đi tìm lần này.”
"Chính là hắn! " Hoàng Phong cắn hàm răng, nghĩ tới bộ dạng tên đại lục tử kia cùng Hoắc tiểu thư tay nắm tay, hắn liền hận không thể khiến cho tên đại lục tử chết ngay lập tức.
Hoàng Thiệu Hùng biết rõ tâm tư của nhi tử, bất quá hắn hiện tại quan tâm chính là một kiện sự tình khác, nhìn Lôi Đỉnh Thiên hỏi: "Hắn cũng là dị năng giả?"
Lôi Đỉnh thiên nhẹ gật đầu, nhưng có thể vì động tác ấy mà đụng phải vết thương, đau đến phải hít một hơi khí lạnh.
“Cha, người phải báo thù cho con!" Hoàng Phong ở một bên hô lớn.
"Cái này không cần ngươi nói, chính là vì Lôi sư phó, ta sẽ không bỏ qua cho tên đại lục tử kia đâu." Hoàng Thiệu Hùng đè nén âm thanh đáp, đây cũng là một loại thủ đoạn lôi kéo người của hắn, bất quá trước khi nói tới báo thù, vẫn phải biết người biết ta trước mới được, "Lôi sư phó, thực lực của hắn như thế nào đây?"
"Chỉ sợ phải nhờ Dịch tiên sinh xuất mã mới được." Lôi Đỉnh Thiên đối với thực lực của Hướng Nhật trong lòng còn tràn đầy sợ hãi, phỏng đoán thực lực mà báo ra một cái tên người.
"Dịch tiên sinh?" Hoàng Thiệu Hùng trong nội tâm lập tức rùng mình, Dịch tiên sinh không chỉ là một dị năng giả lợi hại nhất được đối tác phái tới lần này, đồng thời cũng là đại biểu của đối phương, mà ngay cả hắn cũng không có tư cách đi làm phiền Dịch tiên sinh này, hắn từ trong giọng nói của đối tượng hợp tác lần này "Bond tiên sinh" phát giác ra, coi như là bản thân Bond tiên sinh, cũng phải hướng Dịch tiên sinh mà cung kính đấy.
Mà the như lời nói của Lôi Đỉnh Thiên..., hiển nhiên phải là Dịch tiên sinh tự thân xuất mã mới có thể thay bọn hắn báo thù, cái này cũng có thể chứng minh, tên đại lục tử kia thực lực là cường đại đến mức nào rồi. Đối mặt với một dị năng giả cường đại như vậy, Hoàng Thiệu Hùng là có chút ít đau đầu rồi, dưới mắt có kiện đại sự đang chờ hắn đi làm, không nói trước có thể mời được đến Dịch tiên sinh đến hay không, cho dù là mời được rồi, nhưng Dịch tiên sinh thật sự nhất định có thể vi bọn hắn báo thù sao?
Hoàng Thiệu Hùng cũng không phải một người lạc quan mù quáng, trái lại hắn cực kỳ cẩn thận, không tính toán thắng, trước tính toán thua, đây là thói quen của hắn.
"Cha, vậy thì mời Dịch tiên sinh xuất mã đi." Một bên Hoàng Phong hiển nhiên cũng không rõ ràng chỗ khó xử của cha hắn, trong lòng hắn xem, những dị năng giả này đều là do phụ thân mình dùng tiền mời đến, chỉ cần cho đủ tiền, còn phải sợ bọn hắn không đi làm việc sao?
"Ngươi thì biết cái gì!" Hoàng Thiệu Hùng lạnh lùng khiển trách nhi tử một câu, chuyện báo thù, xem ra thật sự muốn cẩn thận cân nhắc một phen rồi. Nếu như không là có một đại sự cần làm, hắn ngược lại có thể thử đi mời Dịch tiên sinh một lần, nhưng trước mắt còn đang dự tính sự tình kia, nếu bởi vậy xảy ra điều gì ngoài ý muốn, đoán chừng đừng nói là mời Dịch tiên sinh ra tay, chỉ sợ Dịch tiên sinh sẽ xuất thủ trước tiêu diệt hắn a.
"Hoàng lão bản." Đang cẩn thận suy nghĩ, một trung niên nhân tướng mạo bình thường thản nhiên mà đi vào trong phòng khách, ở phía sau hắn, còn đi theo bốn bao tiêu mặc đồ tây đeo kính râm đại hán.
"Dịch tiên sinh, ngài như thế nào đã tới rồi?" Hoàng Thiệu Hùng có chút giật mình, hắn thật không ngờ, Dịch tiên sinh lại có thể đến đúng cái thời điểm này chứ..
"... Lôi Đỉnh Thiên, bị thương?" vị Dịch tiên sinh kia vừa muốn nói chuyện, lại nhìn thấy phía trên ghế salon Lôi Đỉnh Thiên một tay một chân đang vặn vẹo một cách quái dị, sắc mặt lập tức trầm xuống.
"Dịch tiên sinh, chuyện này là như vậy..." Dịch tiên sinh đã chính mình thấy được, Hoàng Thiệu Hùng cũng không giấu diếm, lập tức đem sự tình nói lại một lần.
"Ah? Rõ ràng còn có đối thủ lợi hại như vậy?" trên mặt Dịch tiên sinh bỗng nhiên biểu lộ ý tứ phấn chấn, "Ta ngược lại có hứng thú đi gặp hắn."
"Dịch tiên sinh, sự kiện kia..."
"Không gấp, chờ ta đi chiếu cố hắn trước rồi quay lại nói sau." Dịch tiên sinh vội khoát khoát tay, hiển nhiên cùng sự kiện kia so sánh, gặp được một người có thể làm đối thủ xứng tầm lại là sự tình hắn cảm thấy hứng thú hơn.
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh