Love is always bestowed as a gift – freely, willingly and without expectation. We don’t love to be loved; we love to love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Tác giả: ZiZi.7
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 85 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 936 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:48:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
áng hôm sau, mình đi học và cảm thấy như những ngày bình thường khác chỉ trừ lũ bạn mình hăm hở vào thăm 2 thằng trong bv và tiếp tục hỏi han lum la.
1h kém mình bước vào nhà thì thấy ba mình ngồi cùng 1 cô nào đó, thấy mình thì cô đó đứng dậy cười, mới để ý cô đó khá cao cỡ 1m68 í, cô đẹp mặn mà theo kiểu đứng đắn và đàng hoàng chứ ko teen lắm, hay xinh theo kiểu giới trẻ và hình như khá quen mặt.
- Hơi trễ, con lên thay quần áo rồi xuống đây ba nói chuyện giọng bình thường thôi nhưng trong hoàn cảnh mình thì các thím tha hồ tưởng tượng.
Chào qua loa rồi lên nhà, rửa mặt và thay đồ thì mình chợt nhớ ra là cái cô hùi trước gặp ở đám tang của mẹ. Trầm tư vài phút, cũng hơi lâu la thay đồ tí vì cơ bản mình ko sợ ba lắm và mình biết ba rất thương mình từ khi mới lọt lòng luôn kìa.
Mình bước xuống thì mình nghe ba kêu ngồi ghế. Và rồi ba nói cũng ngắn lắm và mình thì tới bây giờ vẫn nhớ như in:
- Đây là Dì L, con đã gặp rồi. Àh, ngày mai nhà mình sẽ chuyển nhà và Dì sẽ về sống chung với con.
Mình xanh mặt vì cơ bản lúc đó mình nghĩ rất tiêu cực, mình hét lên:
- Chuyển đi đâu? Nhà này tính sao? rồi còn mẹ, nhà này của mẹ con. Cô này là ai??? sao lại chuyển về nhà mình, dì ghẻ àh.
- Ba mình chỉ "Ừ" một tiếng khá to rồi quay qua nói với cô đó:
- Dì về đi! Chiều anh kêu thợ qua nhà chuyển đồ Dì qua nhà bên kia luôn.
Mình tái mặt, lên phòng đóng cửa cái ‘’Rầm’’ nằm khóc (đứa nào kiu kao đàn bà, kao giận àh), ba mình ấn Talk gọi xuống ăn cơm mình giả vờ như không nghe và khi nằm đó mình nghĩ cũng tại mình mà ra, tại sao lại dính líu tới đánh nhau rùi lum la,...và cả thương mẹ nữa.
Tối 7h thì ba mình gõ cửa rồi nói vọng vào:
- Con thương mẹ thì nghĩ ẹ đi, đừng làm những việc như vậy nữa,ba iu mẹ hơn con iu mẹ nên sẽ ko phản bội mẹ, nhà xa trường quá nên phải chuyển tới 1 chỗ gần trướng hơn, ba xây từ lúc con mới biết điểm tuyển sinh, nhưng còn suy nghĩ. Cậu con đông con, lại ở nhà nhỏ, con ko thương cậu àh, để cậu chuyển qua đây sống cho thoải mái và chăm nhan khói ẹ con, ba nói ít, con hiểu nhiều, đồ đạc khỏi dọn, sáng ba sẽ vào dọn cho con.
Rùi ba mình bước xuống lầu. Đêm đó mình suy nghĩ về lời ba mình nói và đứng dậy dọn đồ, dẹp gọn gang chỉ trừ những đồ gỗ, vì cơ bản em nhỏ người ( cái này chẳng biết giống ai nữa, vì ba mẹ em đều cao ráo và ba em thì khá là đô con nữa). Sánh dập đánh răng rửa mặt rồi đi học, cơ bản là hơi đuối tí vì từ qua tới giờ có cái j vào bụng đâu chứ. Em xuống nhà thắp nhang ẹ rồi đi học, mà cũng phải công nhận trường em xa nhà vãi đi xe máy mà em còn thấy ngán ngẫm nữa là, lên trường nằm ko. Đang học thì ba em nt địa chỉ để lát qua luôn, khỏi phải về nhà cũ vì cậu em cũng đang chuyển đồ qua luôn. Tan học về đi lang thang ngoài đường cơ bản vì chán các thím ạh, rồi ghé tiệm cơm ăn, rồi lại ghé tiệm net đá FFOL2 vài trận. 5h chiều mình về cái địa chỉ đó, công nhận là gần trường mình thật, cách đâu có 1km mình vào hẽm thì thấy có cái nhà đang có mấy anh chuyển đồ vào thì biết ngay là nhà mới rồi, đi lại gần thì thấy ba mình, 2 chú đứng cạnh thì 1 chú là bạn chí cốt còn 1 chú thì mình đã gặp ở quán cf của ba rồi, hình như là quản lí thì phải. Mình lại gần chào 2 chú thì có 1 chú nói:
- Á, chào NAM NHI, sao bữa đó ko đập thấy... ( thì chợt nghe ba mình tèn hén 1 cái nên chú đó im luôn)...buồn cười vãi, cúi cúi mà mắt liếc liếc, đểu ko thể tả.
Rồi mình bước vào nhà thấy cái Dì đó đan loay hoay nói mấy anh đặt đồ, mình tròn mắt và chạy lên tầng 2, tầng 3, tầng 4 và rồi chạy xuống tầng 1 và hét: ‘’Ba’’. Ba mình bước lại và nói ‘’Giống hén’’. Mình chợt rưng rưng nhưng cũng cố gắng ko thút thít rồi mình bước lên lại tầng 3 (phòng mình ák)
Dì Tôi Là Một Teen Girl Dì Tôi Là Một Teen Girl - ZiZi.7