Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Ngắn
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 377 / 0
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
gần ngã ba từ quốc lộ rẽ vào con đường đi về các trường trung học, trường tiểu học, toà hành chánh quận, phi trường, có một chiếc cầu nhỏ bắc trên một giòng sông con từ phía quận lỵ chảy tới. Con sông xuôi về phía biển Đông.
Ở khúc này quốc lộ rất hẹp, chiếc cầu cũng rất ngắn như những cầu nhỏ bắc trên hồ nước, trong các vườn ngự uyển. Vào mùa mưa lớn, giòng nước đục ngầu từ phía nguồn chảy xuống, cuốn theo nhiều cành lá, cuồn cuộn trôi dưới gầm cầu. Chiếc Mưn thường tò mò đứng lại hồi lâu nhìn những người, trên mình khoác áo tơi đan bằng cỏ tranh, đem vó xuống chân cầu hớt cá.
Những lúc nước cạn, con sông như một ngòi nước nhỏ uốn quanh. Bên kia cầu hai bên ngòi nước là nhà cửa vườn tược, cây lá xum xuê rợp bóng cả một khúc sông, lau lách bên bờ vờn trên mặt nước. Hàng ngày bé đi học chỉ tới đầu cầu thì rẽ phải đến trường. Đến mùa hè, Chiếc Mưn mới đi tiếp qua cầu tới lớp hè ở nhà cô Hoa trong ngõ nhỏ gần nhà thờ. Tuy vậy cũng có lần và lần đầu tiên bé được qua cầu tới rạp hát gần Chợ Cũ là hôm đi xem đêm văn nghệ tài tử, có vở kịch thơ Trọng Thủy Mỵ Châu mà ba của bé đóng vai An Dương Vương. Đọan đường trước rạp hát tươi sáng hẳn lên nhờ những ánh đèn mầu toả sáng trong đêm thị xã tỉnh lẻ, khi mà các tư gia còn chưa có đèn điện. Trên sân khấu ba gắn lông mày và chòm râu dài trắng phau. Kịch thơ nên Chiếc Mưn không hiểu không nhớ những câu đối thoại. Bé thích nhất là màn múa. Đèn sân khấu đổi màu, bầy cung nữ xiêm y tha thướt bay lượn trong ánh đèn mờ ảo quả là một khung cảnh thần tiên ảo mộng dưới mắt trẻ thơ. Điệu múa đó hơi giống điệu múa bông sen " Bài Bông trong Nội "(Đại Nội) mà bé đã đựơc xem trong lễ Phật đản bên chùa.
Mùa hè có nhiều phim cho trẻ em, Chiếc Mưn thường được ba dẫn đi xem xi nê ở rạp chiếu bóng, cũng ở trong một cái ngõ lớn gần cầu. Khác với rạp hát ở ngay bên đường quốc lộ, rạp chiếu bóng ở trên một khoảng đất trống gần như là giữa ruộng. Rạp thắp đèn vàng chỉ vừa đủ sáng, hình như không nhiều mầu rực rỡ như đèn màu trước rạp hát. Khi khách ra về rạp chiếu bóng còn tắt bớt đèn điện. Trong bóng đêm khách ra tới đầu đường, dưới vòm trời sao cũng là một cái thú. Bầu trời đêm trên khoảng đất trống trải thật là cao rộng, có muôn ngàn vì sao sáng lấp lánh đẹp vô vàn.
Khi đi ngang qua cầu, ô kìa, trong những lùm cây xà xuống như vờn trên mặt nước có ánh lân tinh lập loè. Những con đom đóm với đốm sáng xanh biếc như sao trời vừa rụng xuống vương đây đó trên ngọn lá hay lọt vào giữa bụi cây. Khi đom đóm bay lên, những vệt sáng như ánh sao băng bay lơ lửng giữa khoảng không hay là là trên mặt nước, đôi lúc vẽ thành những nét bút nghuệch ngoạc của một em bé mới tập viết hay tập vẽ. Đường đi của sao băng đom đóm đứt nối chập chờn cũng mơ ảo như ánh sáng từ chiếc đèn nhẹ lướt trên tay các cung nữ múa hát trong kịch thơ của ba. Chiếc Mưn ngắm hồi lâu như chìm vào một giấc mộng giữa những ánh đèn hư ảo.
Trên đường về, Ba kể ngày xưa học trò nghèo về mùa hè phải đựng đom đóm trong vỏ trứng thay cho đèn nến, mùa dông phải nhờ tuyết sáng, mà đọc sách. Ba dặn dò trẻ con phải noi gương ấy mà chăm học, nhất là những trẻ đựơc đặt tên lấy từ tích " lưu huỳnh, ánh tuyết" này.
Đêm Hoa Đăng Đầu Hạ Đêm Hoa Đăng Đầu Hạ - Sưu Tầm