The smallest bookstore still contains more ideas of worth than have been presented in the entire history of television.

Andrew Ross

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 549 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 619 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 168: Thạch Mộ (3)
au khi Vũ bỏ đi trong cả tòa Thạch Mộ chỉ còn lại một mình Vô Song, hắn nhè nhẹ bước đi chậm rãi quan sát từng pho tượng Vô Song muốn biết đến cùng hắn có thứ gì có thể làm vị Đại Tế Ti trong miệng Vũ đặt kỳ vọng cao thế.
Cánh cửa Thạch Mộ hoàn toàn đóng lại, ở bên trong là Vô Song còn ở bên ngoài là Vũ, Lãnh Lãnh cùng lão già hắc y thần bí.
Lãnh Lãnh ánh mắt khó hiểu nhìn Vũ “ Vũ ca ngươi thực sự tin tưởng một nhân loại tiểu tử như thế sao?, huynh có biết nếu ba vương khác biết được việc này thì huynh sẽ bị sao không? “.
“ Ca nói Đại Tế Ti chọn hắn nhưng ca có bằng chứng gì không, muội có thể tin ca nhưng những người khác thế nào?, ca đã chuẩn bị lý do giải thích cho ba tên kia chưa?, Thạch Mộ vốn không phải của riêng vũ tộc không phải của riêng ca. Đến cả bản thân muội cũng không đồng ý cho hắn ở trong Thạch Mộ, đây là nơi anh linh tiên tổ nằm xuống “.
Vũ dựa lưng vào tường, lời Lãnh Lãnh nói hắn không thể bác bỏ, hắn biết lời Lãnh Lãnh nói là đúng lúc này chỉ cần sự việc Vô Song tiến vào bên trong Thạch Mộ bị lộ ra chẳng khác gì Vũ đang khinh nhờn tiên tổ đây chính là trọng tội phản tộc bất quá hắn tin vào bà nội của mình, tin vào Đại Tế Ti.
“ Ca không biết nữa, ca chỉ biết bà nội chọn hắn thì ca sẽ nghe theo cho dù sau này có thế nào chẳng nữa “.
“ Tiểu tử Vô Song đó là một kẻ thần kì, năm nay hắn mới 15 tuổi thậm trí thân thể của hắn muội còn kiểm tra rồi đấy, một thân thể phế vật lại không có chút linh khí nào vậy mà hắn lại đánh bại Hách Mông, đường đường chính chính đánh bại Hách Mông làm cho thiên tài số 1 số 2 toàn đại lục tâm phục khẩu phục “.
“ Hắn ta xuất thân từ Việt Quốc một Quốc gia quá mức nhỏ bé tại đại lục, hắn lớn lên trong một bát phẩm tông môn, hắn lớn lên trong sự ghẻ lạnh của mọi người, hắn một thân một mình trong căn nhà hoang trên núi. Cho dù bằng quyền lực của Hắc Ám Mị Linh Tộc chúng ta thì vẫn chưa một lần tra ra được hắn tập luyện lúc nào hắn tập luyện kiểu gì. Hắn chính là một phế vật trong phế vật nhưng lại còn mạnh hơn cả thiên tài như vậy đã đủ thần kỳ chưa “.
“ Lãnh Lãnh ca và muội từ nhỏ lớn lên bên nhau, ca không cầu muội đứng cùng chiến tuyến với ca trong việc này, ca chỉ cầu muội vì ca che dấu việc này được bao nhiêu hay bấy nhiêu, ca tin tưởng hắn, ca tin hắn một lần nữa có thể làm lên điều thần kì “.
Lãnh Lãnh mím chặt môi cuối cùng nàng cũng phải cắn răng gật đầu, nàng không đành lòng nhìn Vũ chết đồng thời nàng không quên Vũ đánh cược gì với Hung Hoàng, nếu Vô Song có mệnh hệ gì thì thực sự cũng không dễ ăn nói với vị cường giả kinh khủng kia.
Lãnh Lãnh lạnh lùng lên tiếng “ Muội chỉ hứa không nói với ai việc này chứ không hứa sẽ che dấu cho ca, nếu ba kẻ kia biết thì không phải tại muội “. Nàng quay đầu đi mặc kệ Vũ, nàng muốn rời khỏi nơi đây rời khỏi Vũ tộc trở về Băng tộc của mình.
Sau khi Lãnh Lãnh rời đi thì Vũ cười khổ quay lại nhìn hắc y lão gia “ Tiền bối tên tiểu tử Vô Song đó xinh nhờ ngài để ý “.
Lão già không đáp mà chỉ im lặng cúi gằm đầu xuống như không nghe không thấy gì cả, đối với ông ta một tiểu tử như Hô Phong Hoán Vũ còn chưa có tư cách làm ông ta phải mở miệng.
Hô Phong Hoán Vũ thở dài xoay người rời đi, lúc này hắn chỉ biết tin vào linh tính của mình, tin vào Vô Song mà thôi.
…................
Trong lăng mộ khổng lồ với hàng vạn bức tượng, Vô Song thực sự không biết bắt đầu từ đâu, không biết làm thế nào để ngăn chặn lời nguyền này cho Hắc Ám Mị Linh Tộc, hắn thực sự thấy trên vai mình mang áp lực rất nặng.
Đột nhiên Vô Song làm một hành động mà nếu Vũ ở đây hắn sẽ ngăn cản, Vô Song cởi bỏ lớp mặt nạ mà Vũ đưa cho hắn, hắn một lần nữa xuất hiện với tư cách ngoại tộc trong lăng mộ này, hắn một lần nữa chuẩn bị để oán linh công kích.
Khi tiến vào lăng mộ này Vô Song có một cảm giác rất rất lạ nhưng khi đeo chiếc mặt nạ vào thì cảm giác đó lại hoàn toàn biến mất điều này làm Vô Song quyết định thử một lần, quả nhiên khi mặt nạ được tháo ra cảm giác kì lạ đó lại một lần nữa quay lại, cảm giác của sinh mệnh.
Vô Song khi đã cởi mặt nạ ra thì đương nhiên hắn cũng phải chuẩn bị tinh thần cho oán linh tấn công, xung quanh Vô Song từng hắc thủ một lần nữa được hình thành, vô số oán niệm lực tích tụ lại sau đó lao xuống như muốn cắn xé Vô Song vậy.
Trên lưng Vô Song lập tức hiện lên đôi cánh phượng hoàng, Niết Bàn Hỏa bá đạo mạnh mẽ ngăn cản tất cả các hắc thủ đang lao tới tuy nhiên chỉ khi va chạm cùng những hắc thủ này Vô Song mới biến sắc, oán linh ở đây mạnh đến biến thái.
Thông thường Oán Linh gặp bất cứ loại hỏa diễm nào đều sẽ bị áp chế chưa kể đến đây là Niết Bàn Hỏa loại hỏa diễm đủ sức cạnh tranh với Kim Đế Phần Thiên Viêm trong bảng dị hỏa về năng lực vậy mà những hắc thủ này vẫn có thể đâm xuyên qua cánh của Vô Song, hướng thẳng vào bên trong cơ thể hắn.
Vô Song đang định tăng cường độ của Bất Tử Hỏa lên thì đột nhiên hắn dừng lại, trong mắt hắn lóe lên một tia tinh quang để rồi đặt tay xuống ngồi lù lù bất động.
Từng tia oán niệm tiến vào trong cơ thể Vô Song thậm chí làm toàn bộ làn da trên cơ thể hắn dần dần biến thành màu đen, Vô Song đang dần dần bị oán niệm xâm chiếm, oán niệm bắt đầu tiến vào thức hải, tiến vào tinh thần lực của hắn, chỉ cần tinh thần lực của Vô Song bị oán niệm nuốt mất thì hắn nhẹ thì hóa điên nặng thì chết bất đắc kì tử.
Oán niệm như một sói đói tham lam tiến vào trong thức hải Vô Song điên cuồng tàn phá đột nhiên thân hình nó bất động sau đó run rẩy liên tục, Vô Song lúc này mới mỉm cười đeo mặt nạ Hắc Ám Mị Linh Tộc lên, hắn quả thực đã được thiên đại kì ngộ ở trong Thạch Mộ.
Oán niệm nhập thể thì bất cứ ai cũng sợ tuy nhiên Vô Song lại có một thứ mà không người nào có, hắn có Mộng. Hắn có Huyến Mộng Chi Tâm thứ có thể nô dịch oán linh, có thể luyện hóa oán niệm.
Oán niệm thân hình cực kì khổng lồ như hồng hoang mãnh thú, nó ở trong thức hải Vô Song điên cuồng kêu gào nhưng căn bản là vô ích, trên đỉnh đầu nó là một ánh mắt, ánh mắt màu tím yêu dị.
Huyễn Mộng Chi Tâm lơ lửng bên trong thức hải của Vô Song, ngay cái giây phút mà oán niệm bắt đầu lao đến gần hắn thì Huyễn Mộng Chi Tâm phát ra kích động dữ dội gần như kể từ khi Vô Song có được Huyễn Mộng Chi Tâm thì đây là lần đầu tiên nó kích động đến mức này. Vô Song quyết định tin vào nó một lần và quả nhiên hắn đã không tin nhầm.
Huyễn Mộng Chi Tâm lơ lửng trên đầu oán niệm, từng tia sáng từ ánh mắt của nó tỏa ra trói chặt oán niệm lại khiến oán niệm không thể cử động tuy nhiên Huyễn Mộng Chi Tâm ngoại trừ việc làm cho oán niệm không thể cử động được ra dĩ nhiên lại không thể làm gì khác được.
Huyễn Mông Chi Tâm đương nhiên rất tốt, nó có thể khống thế oán niệm nhưng Huyễn Mộng Chi Tâm căn bản không phải là Mộng, nếu là Mộng thì nó có thể hấp thu oán niệm làm mình cường đại hơn nhưng dĩ nhiên Huyễn Mộng Chi Tâm không thể.
Vô Song lúc này lập tức lâm vào phân vân, hắn phải làm sao để có thể giải quyết vấn đề oán niệm này thì bên tai hắn vang lên một câu nói “Để cho ta đi, thứ này chính là vật đại bổ, không ngờ ngươi đen đủi mãi rồi cuối cùng cũng được đổi vận “.
Tử ở bên trong Vô Song bất ngờ lên tiếng, giọng nói của nàng vừa hâm mộ vừa vui mừng như nhặt được bảo vậy. Vô Song nghe vậy lập tức mỉm cười “Đương nhiên bản công tử anh tuấn phong lưu tiêu sái tất nhiên không thể nào xui mãi được, 30 năm Hà Đông 30 Hà Tây hắc hắc. Tử cô nương, cô nương nói xem thứ này giải quyết thế nào “.
Tử mỉm cười “ Con mắt màu tím đó có thể biến Oán niệm trở thành vô hại nhưng oán niệm rõ ràng đã tiến tới bên trong ngươi rồi, nếu nó còn ở đây thì ngươi hoàn toàn không thể dùng linh hồn chiến đấu được nữa, ngươi chắc chắn phải học cách nuốt chửng oán niệm và tiêu hóa nó “.
“ Oán niệm chính là một dạng khác của linh hồn chỉ có điều một cái tồn tại khi cơ thể con người còn sống còn một cái tồn tại khi con người chết đi mà thôi. Linh hồn là màu trắng còn oán niệm là màu đen, oán niệm sẽ luôn ăn thịt linh hồn còn linh hồn thì không bao giờ chấp nhận oán niệm tuy nhiên ngươi là đặc biệt bởi ngươi có chúng ta “.
“ Dùng Niết Bàn Hỏa luyện hóa nó đi, phần linh hồn màu trắng thì để ngươi linh hồn ngươi hấp thu còn phần oán niệm màu đen thì để cho Linh và Lang, bọn chúng càng ăn nhiều oán niệm càng dễ tiến hóa, không chừng ngươi thậm chí có thể đột phá cửa khẩu linh hồn ở đây, có thể tiến vào thiên cảnh cũng không biết chừng “.
Vô Song nghe vậy lập tức mừng như nhặt được bảo vật, ánh mắt hắn nhìn lên những oán linh gần như vô cùng vô tận ở xung quanh liền mỉm cười “Khoảng thời gian này tuyệt đối không nhàn rồi rỗi”.
Ngay khi Vô Song định bắt đầu thôn phệ oán niệm thì Tử lại một lần nữa dội một gáo nước lạnh vào người hắn “ Đừng vội tưởng bở, thân thể ngươi quá yếu, theo cái nhìn của ta ngươi ăn được ba con oán linh thì cũng là cực hạn ăn thêm chỉ sợ bạo thể mà chết. Nói cách khác nếu ngươi muốn linh hồn mình mạnh lên tốt nhất làm sao gia tăng sức mạnh cơ thể đi “.
Vô Song im lặng một chút sau đó hắn thử đứng lên di chuyển cơ thể, Vô Song nhẹ nhàng đi ngắm nhìn từng bức tượng trong đầu không ngừng suy tư, hắn nhất định phải tìm ra cách vẹn cả đôi đường thậm chí nhất định phải tìm ra một tia hy vọng cho Hắc Ám Mị Linh Tộc, Vô Song hắn đã hứa với Vũ, đã nhận lòng tin của Vũ thì hắn phải làm được.
Cầu Cảm Ơn a:(.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv
Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Team Đang Bí Ý Tưởng