God be thanked for books! they are the voices of the distant and the dead, and make us heirs of the spiritual life of past ages.

W.E. Channing

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 736 : Cùng Thi Triển Con Bài Chưa Lật
gay cả Thâm Uyên Chi Chủ cùng Thánh Diệu Vương cũng đều phải chịu thiệt ở trong tay ngươi. Trẫm thừa nhận, trẫm muốn dựa vào tu vi Luyện Hư kỳ của mình quả thực không thể nào ngăn cản được các ngươi nhiều người như vậy. Đáng tiếc, bốn vạn đại quân dưới trướng trẫm, trong đó Nguyên Anh kỳ cũng không ít hơn một vạn, còn có hơn ba mươi Hóa Thần kỳ.
- Những người này, đều là những chiến sĩ trung tâm khi xưa chuẩn bị đi theo trẫm cùng chinh phạt thiên hạ, thống nhất Lục Vực Cửu Châu. Tiểu tử, ngươi dựa vào cái gì có thể đối kháng cùng với trẫm? Còn không bằng thành thành thật thật đầu hàng, chờ khi trẫm thống nhất Lục Vực, ngươi cũng có thể thu được một mảnh đất, đến lúc đó, hỗn độn kết tinh cũng không thiếu phần của ngươi.
Lôi Động nghe thấy vậy thì càng thêm buồn cười:
- Ta nói này Dạ Đế đại nhân, ta không biết ngươi làm thế nào để vượt qua được khoảng thời gian dài dằng dặc như vậy. Ngươi nói bốn vạn nhân mã kia đều là thuộc hạ trung tâm của ngươi, vậy mà ngươi ngay cả thuộc hạ trung tâm như vậy cũng đều hạ Đoạt Tâm Ma, huống chi là những tên ngoại nhân như chúng ta? Quả thực chúng ta ở đây, đều thừa nhận quân đội của ngươi cường đại. Đáng tiếc ngươi có thể hỏi thử mỗi một vị cường giả Hóa Thần kỳ ở đây. Ai mà không phải đi ra từ trong núi thây biển máu? Nếu đã biết rõ là chết, biết rõ sẽ bị Đoạt Tâm Ma khống chế, chúng ta sao có thể không dốc sức phản kháng? Lấy thực lực của chúng ta, có lẽ không đánh lại được Dạ Đế đại nhân, nhưng hạ hơn phân nửa quân lực của ngươi thì dư dả. Đến lúc đó, Dạ Đế đại nhân ngươi dùng cái gì mà đi thống nhất Lục Vực Cửu Châu?
Lôi Động lần này nói, mặc dù trận doanh đôi bên bất đồng, nhưng cũng khiến cho Thánh Diệu Vương cùng Thâm Uyên Chi Chủ trong lòng vui vẻ. Cùng với bị Đoạt Tâm Ma khống chế, còn không bằng liều mạng đánh một trận. Huống chi, đâu có ai là chim non chưa thấy qua máu tanh, không phải chỉ là chiến tranh thôi sao? Không phải chỉ là cá chết lưới rách thôi sao? Đi ra lăn lộn, sớm biết thế nào cũng tới nước này từ lâu rồi.
Dạ Đế bị hỏi tới mức ngây ra, biết rõ bộ hạ của mình bị nhiều Đoạt Tâm Ma như vậy khống chế, chính là một tử huyệt. Nhưng hắn lại không thể không tiếp tục, đối mặt với sự cường thế của Lôi Động, thanh âm của hắn có chút hòa nhã hơn:
- Lôi tiểu tử ngươi có phần không rõ, chúng ta sở dĩ bị Đoạt Tâm Ma khống chế, là do nguyên nhân đặc biệt. Chiêu nạp các ngươi trở thành thủ hạ, chắc chắn sẽ không dùng Đoạt Tâm Ma đến khống chế. Ta cần một đám thuộc hạ chỉ biết nghe lệnh, không biết tự chủ trương như vậy làm quái gì.
Lôi Động làm bộ khẽ động tâm, sau khi hơi do dự một lúc lâu, bèn nói:
- Nếu Dạ Đế ngươi có thành ý như vậy, hãy cho chúng ta thời gian một năm để thương lượng cân nhắc một chút. Dù sao việc này cũng là việc trọng đại!
Lôi Động liền tung ra một chiêu mà bản thân sớm đã nghĩ tốt.
Lúc này Động Thiên Phúc Địa của Lôi Động đang mở ra. Bên trong Động Thiên Phúc Địa, một năm liền tương đương với mười năm ở ngoại giới. Hơn nữa không ngừng thu thập hỗn độn kết tinh, Lôi Động liền có cơ hội, đem Tiềm Long, Mãnh Quỷ lưỡng quân của chính mình đề cao đến cấp bậc quét ngang thiên hạ, sẽ không so với thực lực của Dạ Đế kém hơn nhiều lắm. Lại thêm minh quân bọn U Minh Quỷ Đế, Lôi Động hoàn toàn có nắm chắc áp chế Dạ Đế công kích.
Đương nhiên, đừng nói là một năm sau, coi như là hiện tại, nếu như tam phương có thể chân chính hợp lực, cũng có thể áp chế được Dạ Đế tấn công. Bởi vì Lôi Động cho tới nay đều chỉ là lộ ra một nghìn năm trăm Tiềm Long Quân Nguyên Anh cấp, cộng thêm ba vạn Mãnh Quỷ Quân đang thủ thành.
Trên thực tế một đường đánh đến bây giờ, Lôi Động không ngừng đem thủ hạ trên tường thành luân phiên công việc, đem thực lực chân chính của hai quân ẩn dấu hai phần ba.
Cái này đừng nói Thánh Diệu Vương Dạ Đế một mực tấn công Lôi Động không biết không biết mà ngay cả chính bản thân minh quân của hắn cũng không phải quá rõ ràng.
Sáu bảy thành quân lực bị ẩn dấu kia, mới là cho dựa chắc chắn mười phần của Lôi Động cho tới nay. Cũng là nguyên nhân khi Lôi Động đối mặt Thánh Diệu Vương và Thâm Uyên Chi Chủ liên thủ không hề sợ hãi.
Luyện Hư Kỳ, xác thực lợi hại, lợi hại đến mức độ Lôi Động cũng không muốn cứng đối cứng. Nhưng ở trên đại hình chiến trường như vậy, coi như là Luyện Hư Kỳ, tại chiến thuật biển người, cũng không có khả năng một mình một ngựa nghịch thiên.
Càng nhiều tác dụng, chỉ dùng để kinh sợ và hạ thấp sĩ khí của địch nhân, cùng với đề cao sĩ khí của phe mình. Nhưng rất hiển nhiên, những thủ hạ dưới trướng của Dạ Đế kia đều đã bị Đoạt Tâm Ma khống chế được, sĩ khí gì đó đã cuồng định, không có biến hóa.
- Một năm? Không được, tối đa nửa năm thời gian.
Dạ Đế chỉ sợ cũng không muốn bị những kẻ này thúc giục quá vội, bằng không nếu thật muốn liều mạng mà nói, vậy tổn thất đó liền một đi không trở lại. Bất quá chính là nửa năm một năm mà thôi, Dạ Đế hắn có thể chờ được, càng thêm không sợ những người này ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy, có thể làm ra được trò hoa dạng gì. Dù sao, khe không gian liên kết Thâm Uyên Vực kia đã bị mình đóng lại. Là mở hay đóng, hoàn toàn nằm trong tay mình khống chế. Nhóm người này, cũng chính là cá trong chậu của mình mà thôi.
- Nửa năm quá ngắn.
Lôi Động lắc đầu không ngừng:
- Chúng ta có đại lượng công tác trấn an phải làm, ngoài ra Dạ Đế đại nhân mặc dù chúng ta đầu hàng, chúng ta cũng không có khả năng tiếp thu bị Đoạt Tâm Ma khống chế.
Lôi Động giọng điệu cuối cùng hơi chút mềm mỏng xuống.
- Đương nhiên không cần dùng Đoạt Tâm Ma khống chế, trẫm đã nói qua, lúc trước những thuộc hạ này của trẫm chính là ngoài ý muốn.
Dạ Đế cũng là một bộ dáng thành khẩn nói:
- Đã như vậy, ta liền cho các ngươi thời gian một năm. Đến lúc đó lại vẫn không chịu quy thuận, thì đừng trách trẫm hạ thủ vô tình.
- Được, vậy thì thỉnh Dạ Đế đại nhân suất lui lại trăm vạn dặm.
Lôi Động cũng là cực kỳ thành khẩn nói:
- Sự tình quan hệ trọng đại, chúng ta cũng cần thương lượng một thủ đoạn phòng bị đại nhân dùng Đoạt Tâm Ma để khống chế chúng ta. Dù sao, chúng ta đều đã từng là cường giả hùng bá phương, ai cũng không muốn làm kẻ ngốc ý thức thanh tỉnh kia.
Nói đến cuối cùng, sắc mặt Lôi Động cũng là lộ ra bộ dáng khủng hoảng và kiêng kỵ.
Trong lòng Dạ Đế cười nhạt vài tiếng, thầm nghĩ muốn thương lượng phương thức ngăn cản? Hắc hắc, như vậy tùy các ngươi thương lượng đi. Đến lúc đó chỉ cần các ngươi đầu hàng, trẫm sẽ có biện pháp để các ngươi đi vào khuôn khổ. Miễn cho các ngươi nhất thời khó có thể tiếp thu mà làm trộm trèo tường, trẫm liền cho các ngươi chút thời gian hòa hoãn.
Dạ Đế này cũng là một cáo già. Hắn đương nhiên rõ ràng những Hóa Thần cấp cường giả này đều là cường giả một phương, nhân vật nói một không hai. Hôm nay, thoáng cái muốn để cho bọn họ từ lão đại biến thành thủ hạ của người khác. Trên tâm lý khẳng định không chịu tiếp nhận.
Tâm tình mâu thuẫn rất lớn, nếu như chính mình cứng rắn, tất sẽ dẫn phát bắn trả. Cho bọn hắn thời gian một năm tự hỏi, chậm rãi tâm lý cũng sẽ phát sinh chuyển biến. Từ mâu thuẫn, đến đành chịu tiếp thu.
Bản thân lực lượng cường đại bày ra ở đó, ai phản kháng, kẻ đó chính là tìm chết.
Dạ Đế cũng lười lại cùng bọn họ cò kè mặc cả, chuẩn bị cho bọn hắn một ít hi vọng sống sót, như ý phóng xuất lời lẽ hung ác nói:
- Đã như vậy, trẫm biểu hiện ra một ít thành ý muốn cùng các vị cộng hưởng vinh hoa phú quý. Trẫm liền cho các ngươi thời gian một năm, cũng rút lui ra khỏi trăm vạn dặm. Mọi người hảo hảo suy nghĩ một chút, đến tột cùng là vì chút thể diện cùng trẫm liều mạng, cuối cùng chết trong tay trẫm, hay là thần phục trẫm, cùng trẫm thống nhất Lục Vực Cửu Châu, thành lập một vương triều hoàn chỉnh. Hơn nữa một điểm cuối cùng là, ở đây hỗn độn hỗn độn dư thừa, một mình trẫm hưởng dụng cũng không hết...
Dứt lời, Dạ Đế lưu lại một miếng bánh ngọt thật lớn, bắt đầu dẫn người triệt thoái.
Trên chiến trường lại khôi phục trạng thái thanh tịnh phảng phất gì cũng chưa từng phát sinh.
Thế nhưng tại giờ khắc này, bất luận là Lôi Động hay Thánh Diệu Vương đều không có khả năng lại động thủ với nhau một cách một vô ích.
- Thánh Diệu Vương các hạ, Dạ Đế tuy rằng lui ra ngoài trăm vạn dặm, nhưng Thâm Uyên bộ tộc, từ trước đến nay là giảo quyệt hay thay đổi. Ngươi ta lưỡng phương doanh địa, tốt nhất là dựa sát vào nhau một chút.
Lôi Động âm thầm hướng Thánh Diệu Vương truyền lại thần niệm ba động:
- Trên thực tế, ngươi ta lưỡng phương, bất quá là lợi ích tranh đấu mà thôi, cũng không có nghiêm trọng đến trình độ bất cộng đái thiên.
Thánh Diệu Vương đương nhiên biết Lôi Động tựa như có chỉ điểm, từ xa liếc mắt với Thâm Uyên Chi Chủ.
Cũng là dùng một loại thanh âm hiền hòa truyền lại nói với Lôi Động:
- Lôi thống lĩnh ngươi quả nhiên là bất thế kỳ tài, dĩ nhiên có thể ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thành lập nên thế lực to lớn, ngay cả bản vương cũng bị ngươi ăn đến ngây ngốc. Bất quá, bản vương làm sao có thể tin tưởng ngươi sẽ không nhân cơ hội tiêu diệt bản vương?
- Thánh Diệu Vương các hạ nói giỡn rồi, quý tộc chính là cường truyền thống trên Lục Vực Cửu Châu, cho dù có nghèo túng đi nữa, trên đỉnh đầu cũng sẽ có chút con bài chưa lật không muốn người biết.
Lôi Động cười truyền âm nói:
- Lôi mỗ không phải loại người ngu ngốc, sẽ vào thời khắc mấu chốt này động thủ với minh hữu của mình. Trên thực tế, nếu Thánh Diệu Vương các hạ đã từng đối với Lôi mỗ từng có điều tra giải hòa, hẳn là biết Lôi mỗ là dạng người bản tính ra sao. Chỉ lấy danh dự mà nói, cũng không phải cái loại người như Ô Địch Tư có thể so sánh. Huống hồ, ta đối với địa bàn Quang Minh Vực cũng không hứng thú quá lớn, ngược lại tình nguyện ở trong Quang Minh Vực, giao hảo với một minh hữu cường đại, mọi người cùng nhau chung sống, hợp tác.
- Nói cho cùng, chúng ta đây tìm thời gian, thân cận lẫn nhau?
Hai người thoáng thương lượng, liền đem thời gian gặp mặt chính thức quyết định tại một tháng sau. Cùng lúc đó, tam phương nhân viên cũng là tại chỗ thương định xong vị trí doanh địa. Đều tự cách nhau không xa, hình thành một tam giác thế đỉnh lô.
Trong thông tin pháp trận, Thánh Diệu Vương và Thâm Uyên Chi Chủ đều lộ ra thần sắc có chút uể oải, ai cũng không có ngờ tới, sự tình đến cuối cùng, dĩ nhiên lại phát triển đến loại tình trạng này.
- Thánh Diệu. Hiện tại thế cục đã thập phần rõ ràng, trong hỗn độn không gian này, lực lượng lớn nhất chính là Dạ Đế, dựa vào thực lực của hắn, cũng đủ nghiền tam phương chúng ta liên thủ.
Sắc mặt Thâm Uyên Chi Chủ không phải quá tốt nói:
- Nhưng Dạ Đế này hiển nhiên là coi trọng lực lượng của chúng ta, muốn bằng vào thời gian để tiêu trừ ý chí mâu thuẫn của chúng ta.
Thâm Uyên Chi Chủ đồng dạng không biết cử động của Lôi Động ẩn dấu đại bộ phận thực lực, bởi vậy mới có lời ấy.
- Ô Địch Tư, ngươi thân là Thâm Uyên Ác Ma nhất tộc, có thể không đoán ra được tâm tư của Dạ Đế, nếu như chúng ta vào một năm cự tuyệt đầu hàng mà nói, hắn sẽ vận dụng thủ đoạn gì?
Thánh Diệu Vương cũng là khuôn mặt u sầu nói.
- Chúng ta đây liền nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
Thâm Uyên Chi Chủ cười lạnh nói:
- Một kết quả khác, đó là bị Dạ Đế bắt giữ, cưỡng ép dùng Đoạt Tâm Ma ký sinh. Chúng ta một con đường sống duy nhất hiện tại chính là liên hợp với tinh nhuệ của Lôi Động đánh chết Dạ Đế.
Con mắt Thánh Diệu Vương cũng là hơi phát sáng, nhưng thật ra cùng Thâm Uyên Chi Chủ có chút không mưu mà hợp. Trên thực tế, mọi người đều đã nhìn ra được nhược điểm của Dạ Đế. Thủ hạ dưới trướng của hắn trên cơ bản đều đã bị Đoạt Tâm Ma khống chế. Chỉ cần đánh chết, hoặc khống chế được Dạ Đế. Như vậy, những đại quân có vẻ cường đại kia, không chỉ đơn giản là một đám Khôi Lỗi không tim phổi, mà còn là một miếng bánh ngọt cực lớn.
- Chúng ta trước không nói làm sao đi đánh chết Dạ Đế, lại nói hình thức hiện tại của chúng ta.
Thánh Diệu Vương ngăn chặn rục rịch trong lòng:
- Trừ Dạ Đế ra, ngươi ta trong tam phương hiện tại chỉ sợ là liên quân của Lôi Động kia mạnh nhất đi sao? Cuối cùng đi ra những liên quân các tộc kia, thực lực phi thường cường đại. Chúng ta không phải đối thủ. Sau khi đánh chết Dạ Đế, tiểu tử họ Lôi kia tất nhiên trở mặt, đến lúc đó chúng ta làm sao mà chống đỡ?
- Rất đơn giản, chúng ta trước chiếm đoạt Lôi tiểu tử, sau đó lại giết Dạ Đế.
Thâm Uyên Chi Chủ khí phách phi phàm nói dự định của bản thân:
- Thánh Diệu, ta chiếm hỗn độn Dị Giới có một khoảng thời gian, trong tay thu thập một nhóm Đoạt Tâm Ma có thể nhằm vào Hóa Thần cường giả. Ngươi ta hai bên đều là Hóa Thần trung giai đỉnh phong, lại thêm đại ca ngươi Quang Huy Vương, đó là ba Hóa Thần trung giai đỉnh phong. Mũi nhọn thực lực viễn siêu Lôi tiểu tử. Ngươi ta song phương liên thủ, tuyệt đối trong khoảng thời gian ngắn có thể khống chế được Lôi tiểu tử, chỉ cần hắn bị Đoạt Tâm Ma ký sinh, chúng ta sẽ cùng khống chế được quân đội và cao thủ của hắn. Trở về lại nghĩ biện pháp làm sao đi đối phó Dạ Đế, còn hơn là ở nhà lo lắng không yên.
- Nghĩ không sai, nhưng hậu kế làm sao dẫn xuất Dạ Đế, ngươi đã có mưu kế chưa?
Thánh Diệu Vương nhàn nhạt nói rằng.
- Tự nhiên là giả trang phân liệt đầu nhập vào, mạo hiểm tiến nhập sào huyệt của Dạ Đế đọ sức. Thâm Uyên bộ tộc ta có một kiện Tiên Thiên linh bảo tên là Vô Tận Thâm Uyên, có thể giấu hơn một nghìn đại quân bên trong.
Thâm Uyên Chi Chủ thở dài nói:
- Đáng tiếc, kiện linh bảo đó đã rơi vào trong tay Ảnh Ma Vương, hôm nay lão ngu ngốc đó không biết tung tích. Trên tay ta chỉ có một kiện Vô Tận Thâm Uyên phỏng chế phẩm, ước chừng có thể giấu ba trăm nhân khẩu. Dực Thần Tộc các ngươi gia đại nghiệp đại, đáy hòm không có khả năng không có linh bảo cùng loại đi sao?
- Không sai, bản vương cũng là thu thập được một kiện linh bảo truyền thừa từ Viễn Cổ thời kỳ xuống, tên là Tàng Binh Tháp, chính là một Viễn Cổ đại năng nào đó đem một phương Thiên Địa nhỏ tế luyện, sau đó hình thành không gian đặc biệt. Nếu như dựa theo thể trạng của tộc nhân tộc ta mà nói, đủ có thể giấu hai ngàn người.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu