The mere brute pleasure of reading - the sort of pleasure a cow must have in grazing.

Lord Chesterfield

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 734 : Uy Áp Cùng Với Liên Thủ
ợi đến khi âm vụ tan đi, trên mặt đất đã hình thành một cái hố lớn, phương viên tới trăm dặm.
Vô số sinh mệnh, ở trong lần bạo tạc kịch liệt không gì sánh được này, trực tiếp bị xé thành mảnh nhỏ, ngay cả thần hồn cũng đều không thể sống sót. Vố số cường giả Kim Đan kỳ cũng khó chống đỡ được uy thế như thiên băng địa liệt này, vẻn vẹn chỉ còn một số nhỏ cường giả Kim Đan kỳ, hoặc là có vận khí tốt, hoặc là dựa vào thủ đoạn phòng ngự đặc biệt mà sống sót, nhưng cũng không vì thế mà thoát khỏi trọng thương.
Có thể chân chính sống sót, đa phần đều là cường giả Nguyên Anh kỳ, trong số hai ba vạn người còn sống sót, cũng có mấy nghìn người chính là Nguyên Anh kỳ, chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của liên quân một phe Thánh Diệu Vương. Nhưng cho dù là Nguyên Anh kỳ, ít nhiều cũng vẫn bị thụ thương.
Thần niệm Lôi Động đã dị thường cường đại. Nếu như có Hóa Thần cao giai mà nói, Lôi Động cũng tin tưởng thần niệm của mình so sánh ra, tuyệt đối không rơi vào thế hạ phong. Nhưng mà dưới khí thế bức người của Thâm Uyên Ác Ma trước mặt, Lôi Động chỉ cảm thấy thần niệm bản thân, rất nhạy bén cảm thụ được một khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Lại nhìn quân đội mấy vạn đa số hình thành từ các tộc của Thâm Uyên vực kia, cũng khiến cho trong lòng Lôi Động không khỏi run lên. Nhưng chẳng qua hắn lúc này cũng là vị thống soái một quân, trong lòng tuy rằng khiếp sợ, nhưng cũng không lộ ra nửa phần khiếp ý.
Ngoại trừ Lôi Động, đám người còn lại tự nhiên khiếp sợ vô cùng. Nhất là hai người Thánh Diệu Vương cùng Thâm Uyên Chi Chủ vừa mới xông lên tiên phong tấn công Lôi Động, hầu như đã sắp tuyệt vọng, dưới tình huống bất đắc dĩ, Thánh Diệu Vương cũng đã sắp thi triển ra thủ đoạn điên cuồng cuối cùng của bản thân.
Nhưng người dẫn đầu quân đội đang tới kia, cũng khiến cho Thánh Diệu Vương nhất thời toàn thân dâng lên hàn ý, thực giống như ở dã ngoại gặp phải loài động vật nguy hiểm nhất, theo bản năng tóc gáy dựng đứng, trong lòng sợ run. Cảnh giác bản năng của cường giả, khiến cho hắn lập tức như lâm đại địch, trước tiên xác định thực lực của người này tuyệt đối không phải là tồn tại Hóa Thần kỳ.
Nhưng so với Thâm Uyên Chi Chủ, phản ứng của Thánh Diệu Vương coi như còn tốt hơn. Nhân vật ở trong Thâm Uyên Vực uy phong bát diện, bây giờ khuôn mặt xám đen kia thoáng cái trở nên trắng bệch gần giống như xác người chết, hai mắt mở lớn như chuông đồng gắt gao nhìn thẳng lên Thâm Uyên Ác Ma thể trạng cực lớn kia trên bầu trời, phảng phất như trong nháy mắt nhìn thấy một kẻ kinh khủng nhất trên đời. Nếu như nhìn kỹ, có thể thấy được đôi tay vốn cường trang vững vàng của hắn, hiện giờ đang run rẩy.
- Thâm Uyên Ác Ma này là ai? Nhìn khí tức của hắn, lẽ nào lại...
Sắc mặt Thánh Diệu Vương cũng có chút xám trắng. Hắn chưa từng gặp qua cường giả Luyện Hư Kỳ chân chính, tuy rằng trước mắt người này mang cho hắn cảm giác áp bách hít thở không thông, nhưng cũng không thể nào coi đây là căn cứ để phán đoán đối phương, có phải thực sự đã đạt được tới cảnh giới mà hắn không muốn đối mặt hay không.
- Là... là Ám Dạ Đế!
Chung quy cũng là một nhân vật bá chủ một đời, Ô Địch Tư sau khi phút khiếp sợ ban đầu qua đi, cũng hồi thần lại được một chút, chẳng qua ngữ khí truyền âm vẫn còn có chút run sợ.
- Ám Dạ Đế?
Sắc mặt Thánh Diệu Vương lại trắng ra thêm vài phần, nói chung, chỉ có những kẻ thích đề cao giá trị bản thân như ở Quang Minh Vực mới có thể xưng đế ở Hóa Thần kỳ.
Chủng tộc khác, bình thường liên quan đến từ đế này, ít nhất là đại biểu cho Luyện Hư kỳ.
Mà Ám Dạ Đế khí thế kinh người kia, rõ ràng chính là cường giả xuất thân từ bộ tộc Thâm Uyên Ác Ma. Hơi có chút ký ức đối với cái tên này, một số tư liệu trước đây đã từng được đọc qua lại dần dần hiện lên trong đầu, cả kinh nói:
- Lẽ nào người này chính là Ám Dạ Đế cường giả Luyện Hư Kỳ đi ra từ Thâm Uyên Vực, vạn năm trước cố gắng thống nhất Lục Vực Cửu Châu, Dạ Đế?
- Không thể nào...
Khuôn mặt như khổ qua của Ô Địch Tư cười rộ lên:
- Hắn là nhân vật sử thi trong tộc ta, vị cường giả đầu tiên trong mấy vạn năm qua đột phá đến Luyện Hư Kỳ. Tư liệu trong tộc ghi chép, sau khi Dạ Đế tiền bối thành tựu Luyện Hư Kỳ, nguyên bản muốn nhất thống Lục Vực Cửu Châu, nhưng kết quả bởi vì vị kia ở Yêu Linh Giới bóp méo pháp tắc bổn nguyên vũ trụ của Lục Vực Cửu Châu bài xích, đành phải phá toái hư không, tiến vào Tam Giới. Không thể ngờ, thực sự không thể ngờ vậy mà có thể nhìn thấy lão nhân gia ở nơi này.
Cũng khó trách sắc mặt hắn cực kỳ khó coi, lão tiền bối trong bộ tộc được khen là nhân vật anh hùng cấp truyền thuyết hiện tại xuất hiện ở trước mặt mình. Có lẽ, điều này nếu như đối với tộc khác có thể sẽ là chuyện tốt, nhưng mà bộ tộc Thâm Uyên Ác Ma...
- Điều này sao có thể?
Sắc mặt Thánh Diệu Vương cũng tương đối không tốt:
- Dạ Đế chính là nhân vật vạn năm trước, dù cho hắn thành tựu Luyện Hư Kỳ, cũng không có khả năng sống lâu như vậy được, bộ tộc Thâm Uyên Ác Ma các ngươi không phải là chủng tộc mệnh dài như thế.
- Đúng hay không đúng, lập tức sẽ biết thôi!
Ô Địch Tư cũng thở dài một hơi thật sâu, sự tình cho tới bây giờ sợ rằng đã không còn đường lui nữa. So sánh với Thánh Diệu Vương, Thâm Uyên Chi Chủ như hắn lại càng không muốn gia hỏa trước mắt kia là Ám Dạ Đế.
Khiếp sợ không chỉ có bọn hắn, mấy vị cường giả đại năng đang đâm ở phía sau đại quân của Thánh Diệu Vương một đao, cũng thoáng chốc há hốc mồm đứng yên tại chỗ.
Cường giả thình lình xuất hiện, điều này đại biểu cho tình huống đã thoát khỏi tầm khống chế.
- Đám kiến hôi hèn mọn!
Thâm Uyên Ác Ma kia, trong lúc mọi người thấp thỏm kinh hãi, chẳng coi cấm không trận pháp ra gì, nhanh chóng bay đến bầu trời trên đầu bọn họ, thập phần băng lãnh mà uy nghiêm nói:
- Nhìn thấy trẫm, vì sao còn không mau mau cúi đầu xưng thần?
Chiến trường khoảnh khắc trước vẫn còn chiến đấu không ngừng, chỉ trong sát na Thâm Uyên Ác Ma kia xuất hiện, liền đã ngừng lại.
Trầm mặc, dưới sự trầm mặc này, không một ai muốn đứng ra làm chim đầu đàn.
Nhưng thần niệm mọi người, bất kể địch ta, đều bắt đầu chăm chú tập trung vào Thâm Uyên Chi Chủ ở bên kia.
Thâm Uyên Chi Chủ Ô Địch Tư cũng biết lúc này không phải thời cơ tốt để trầm mặc, chỉ đành kiên trì, khẽ thi lễ, phi thường cung kính nói:
- Vãn bối chính là tộc trưởng bộ tộc Thâm Uyên Ác Ma, kiêm nhiệm Thâm Uyên Chi Chủ. Tham kiến tiền bối, không biết tiền bối xưng hô thế nào?
- Thâm Uyên Chi Chủ?
Người nọ lạnh lùng đảo qua trên người Ô Địch Tư, cười lạnh nói:
- Ngươi chính là Ô Địch Tư? Hừ, các tộc Lục Vực Cửu Châu đã suy thoái đến trình độ này rồi sao? Chỉ là một Hóa Thần trung giai đỉnh phong cũng có thể đảm nhiệm Thâm Uyên Chi Chủ?
Ô Địch Tư giống như là ở trước mặt mọi người bị giáng cho một cái tát, nhưng giờ khắc này, hắn lại không dám phản bác, không thể làm gì khác hơn là kiềm chế lựa giận trong lòng, càng thêm cung kính nói:
- Hồi bẩm tiền bối, hiện tại Lục Vực Cửu Châu tài nguyên dần dần thiếu thốn, trong các tộc, ngoại trừ một ít người có thể đạt tới Hóa Thần trung giai đỉnh phong, cũng không có được người nào đột phá tới Hóa Thần cao giai.
Nhưng trong lòng hắn lại chửi ầm cả lên, ngươi ngay cả tên lão tử cũng đều biết, còn ở nơi này cố làm ra vẻ châm biếm lão tử? Luyện Hư Kỳ thì sao hả? Sao ngươi không nói ở thời kỳ viễn cổ, thủ lĩnh tộc ta chí ít cũng phải là Hợp Thể kỳ đi?
Sau khi người nọ nói ra tên của Ô Địch Tư, lập tức đám người bên phe Lôi Động, trong lòng đều khẽ trầm xuống. Vị khách thần bí này ngay cả tên của Ô Địch Tư cũng đều biết, khẳng định không phải là vị nào ẩn cư ở nơi này. Tự nhiên là có mưu đồ, chẳng qua, rất khó suy đoán được mưu đồ của hắn đến tột cùng là gì mà thôi. Nhưng bất kể hắn có mưu đồ gì, chung quy vẫn là bất lợi đối với mọi người, không có khả năng hắn sẽ tốt bụng tới mức muốn tới đây để bắt tay với đám vãn bối được.
Quả nhiên, người nọ bắt đầu hiển lộ ra thần niệm cùng với khí thế uy áp khổng lồ, lưu chuyển một vòng trên người toàn bộ cường giả ở đây, sau khi thấy rõ tất cả mọi người đều cúi đầu. Hắn dường như thỏa mãn vì sự khôn ngoan của họ, ngữ khí cũng buông lỏng hơn một chút:
- Đám hèn mọn như các ngươi, có lẽ cũng không biết rõ sự tồn tại của trẫm. Trẫm chính là Ám Dạ Đế, đám kiến hôi kia, còn không mau mau cúi đầu xưng thần?
Quả nhiên là Ám Dạ Đế, Ô Địch Tư cùng Thánh Diệu Vương ngước mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự sợ hãi cùng với bất đắc dĩ trong ánh mắt đối phương. Ám Dạ Đế, ở tại vạn năm cũng đã là Luyện Hư Kỳ, ai biết hắn vạn năm sau, sẽ lợi hại tới trình độ nào? Luyện Hư trung giai? Cao giai? Hay đã là...
Những người còn lại, trong lòng cũng vô cùng bất an. Quả thực, đối mặt với Luyện Hư kỳ, cái loại tồn tại không cần phí quá nhiều công phu, chỉ cần vài chiêu đã có thể thu thập được mình này, bất kể đổi lại là ai, cũng đều sinh ra sợ hãi.
Nhưng mỗi một cường giả Hóa Thần ở đây, đều là tồn tại xưng bá một phương. Giờ khắc này, muốn khiến cho bọn họ vừa thấy được Luyện Hư kỳ liền lập tức cúi đầu xưng thần, điều này có phần quá buồn cười.
- Lôi Động, làm sao bây giờ?
Luyện Ngục Ma Vương cùng U Minh Quỷ Đế lén lút truyền lại dao động thần niệm cho Lôi Động.
- Các ngươi trước tiên đừng nhúc nhích, mặt nạ Thiên Huyễn mới chỉ nghiên cứu ra được chưa tới mấy nghìn nằm, lão quái vật không nhất định sẽ biết.
Lôi Động sau khi cấp tốc truyền lại dao động thần niệm, lại hướng về phía Thâm Uyên Chi Chủ truyền tin tức:
- Đại ca, vì sao ngươi đột nhiên lại xuất hiện ở nơi này? Có phải là có hiểm lầm gì hay không?
Thâm Uyên Chi Chủ sau khi sửng sốt, trong lòng hơi vui vẻ, cũng truyền lại dao động thần niệm, nói:
- Hiền đệ, ngu huynh nhận được tin tức nói ngươi bị đại quân của địch nhân vây ở trong hỗn độn dị thế giới, liền lập tức liên hợp với Thánh Diệu Vương cùng nhau tới cứu.
- Ta ngất, cái tên kia là ai vậy? Vì sao lại kiêu ngạo hống hách như thế, muốn cho huynh đệ chúng ta cúi đầu xưng thần, là có ý gì?
Lôi Động truyền âm nói:
- Ám Dạ Đế cái mẹ gì, ta nhổ vào, cho dù Lôi Động ta phải thần phục người khác, ít nhất cũg phải là hạng anh hùng tuyệt thế như đại ca chứ.
- Ách, Lôi hiền đệ, vị kia chính là Dạ Đế trong truyền thuyết, nhân vật từ vạn năm trước. Bất quá dã tâm cực lớn, muốn thống nhất Lục Vực Cửu Châu, về sau đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa. Hiền đệ xuất thân nhân loại, không biết cường giả tộc ta cũng là hợp tình hợp lý.
Thâm Uyên Chi Chủ cũng truyền tin đến:
- Hiền đệ, lần này phiền phức lớn. Không bằng chúng ta cùng nhau đầu nhập vào dưới trướng Ám Dạ Đại Đế đi, ngu huynh sẽ vì ngươi mà nói nhiều lời tốt đẹp.
Đầu hàng? Ngươi đừng có ở đây mà nói mơ nữa đi. Lôi Động âm thầm cười nhạt không thôi, loại người như ngươi nếu như đồng ý ở dưới kẻ khác, vậy thì ngươi là thánh nhân rồi.
- Đại ca, bản thân ta cũng muốn đầu nhập vào đại thần Luyện Hư kia, chẳng qua ngươi thử nhìn đám thủ hạ của hắn xem, dường như không thích hợp cho lắm.
Lôi Động giả bộ lo lắng nói:
- Dường như, đều bị Đoạt Tâm Ma khống chế.
Thâm Uyên Chi Chủ cũng thất kinh, vội vàng ngẩng đầu nhìn kỹ. Quả nhiên, mấy vạn đại quân Ám Dạ Đế mang đến, tuy rằng khí thế khổng lồ, nhưng trong thần tình dường như có chút khác lạ, so với đám thuộc hạ bị hắn dùng Đoạt Tâm Ma khống chế, hầu như giống nhau như đúc.
Phát hiện ra điều này, Thâm Uyên Chi Chủ lập tức chặt đứt ý nghĩ đầu hàng, nói giỡn sao, cho dù là chết trận, so với việc bị ngươi dùng Đoạt Tâm Ma khống chế còn tốt hơn.
- Thế nào? Các ngươi không muốn đầu hàng? Khặc khặc, lẽ nào muốn trẫm đại khai sát giới sao?
Dạ Đế kia, lúc này khí tức, uy áp lộ ra lại càng thêm khổng lồ.
- Liên thủ đi!
Lôi Động nhẹ nhàng thở dài, đưa thần niệm của mình trực tiếp truyền đến bên các cường giả có mặt ở đây:
- Bằng không, mọi người đều xong hết!
Liên thủ, đã là một xu thế tất nhiên. Bất kể là Thánh Diệu Vương hay Thâm Uyên Chi Chủ, hoặc là Lôi Động, cũng không có khả năng sẽ thần phục cái tên Ám Dạ Đế mạc danh kỳ diệu, đột nhiên nhảy ra kia. Hơn nữa, từ các phương diện tình hình hiện tại mà thấy, Ám Dạ Đế này rõ ràng đã sớm có mưu đồ muốn thâu tóm mọi người.
Thâu tóm mọi người làm gì? Đương nhiên là cho làm thủ hạ, gia tăng thực lực. Tăng thực lực bình thường thì cũng thôi, nhưng lại cứ nhất thiết phải ở trong hỗn độn dị không gian có được vô số Đoạt Tâm Ma này. Đổi cách khác mà nói, cho dù Dạ Đế có nói tương lai về sau sẽ tốt đẹp ra sao, mọi người cũng sẽ không đi theo hắn. Ai biết Dạ Đế này có dùng Đoạt Tâm Ma đến khống chế mọi người hay không?
Dùng Đoạt Tâm Ma đi khống chế người khác, bất kể là ai cũng đều vô cùng nguyện ý.
Nhưng nếu như bị người khác dùng Đoạt Tâm Ma khống chế, thật sự là không bằng được chết thống khoái.
Dưới hoàn cảnh tài nguyên dần thiếu thốn, có thể trưởng thành đến trình độ này, trở thành cường giả bá chủ một phương, ai cũng không thể tiếp nhận được kết cục kia.
- Lôi Động, ngươi có nắm chắc thắng sao?
Thánh Diệu Vương cũng đã buông lỏng tư thái, bắt đầu truyền dao động thần niệm cùng Lôi Động.
- Thắng, đương nhiên không nắm chặt. Chẳng qua nếu như chúng ta đoàn kết nhất trí mà nói.
Thanh âm Lôi Động tràn ngập nghiêm túc:
- Vậy thì chúng ta vẫn có hy vọng sống sót. Thánh Diệu Vương, giữa chúng ta lúc trước có lẽ vẫn là thù địch, nhưng ta muốn ngươi hãy chú ý tình thế một chút. Ám Dạ Đế này, rõ ràng là muốn bắt chúng ta để mở rộng quân đội của hắn. Ngươi hãy nhìn xung quanh hắn đi, có ít nhất ba mươi Hóa Thần kỳ, hơn nữa đều bị Đoạt Tâm Ma khống chế. Chúng ta một khi thất bại, đừng ai mong may mắn thoát nạn.
- Lôi Động, ngươi ở trên phương diện này từ trước đến nay bản lĩnh không nhỏ, do ngươi đứng ra đối phó việc này, ta cùng với Thâm Uyên ủng hộ ngươi vô điều kiện.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu