Chướng ngại chỉ đe dọa được bạn một khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 704 : Ngoài Dự Đoán Mọi Người
ếu chúng ta đã gặp mặt ở chỗ này, vậy vừa lúc mời Bái La tướng quân dẫn đường đi, ta không nhịn được muốn xem nơi nguy hiểm và thần bí nhất của Thâm Uyên vực.
Lôi Động cười ha ha, quay sang Phó thống lĩnh nở nụ cười dâm đãng nói:
- Ngươi áp tải hai tiểu nữ nhi này ra buồng nhỏ để tắm rửa, bản thống lĩnh còn chưa hưởng thụ qua Mị ma nữ và Dực thần nữ cấp Hóa Thần đây, khặc khặc, thật là may mắn a. Vừa mới đến Thâm Uyên vực liền gặp được mỹ nữ ngon như vậy.
Mị ma nữ và Dực thần nữ lúc trước còn muốn đánh cuộc một phen, có phải gặp được cứu tinh không, kết quả vừa mới gặp đã bị bắt làm tù binh, bị bắt xong còn bị người ta dùng nhãn thần bỉ ổi quét lên trên người. Dực thần nữ chỉ muốn bạo nộ, nhưng dưới tác dụng của cấm chế, bất luận thần hồn hay miệng của nàng đều không dùng được. Chỉ có thể dùng ánh mắt hung ác độc địa không gì sánh được nhìn Lôi Động, dường như chỉ muốn cắt lấy một miếng thịt của hắn xuống.
- Vâng, thống lĩnh đại nhân.
Trong lúc Tiềm Long binh chuẩn bị bắt người đi vào, Bái La vội vàng nói:
- Lôi thống lĩnh, ngươi đang có ý gì vậy?
- Bái La tướng quân? Ý của ngươi là sao?
Lôi Động cũng giả vờ mù mịt nhìn hắn, vô cùng kỳ quái nói:
- Ngươi không nghe vừa rồi ta nói muốn đi nếm thử tư vị của hai con mồi mới này sao?
Bái La sửng sốt, trong lòng bốc lên một cỗ lửa giận:
- Lôi thống lĩnh, ngươi đừng giả ngu với ta. Hai nàng kia là con mồi ta xem trọng, ta đã đuổi theo suốt ba ngày rồi.
- Ha ha ha.
Lôi Động lại cuồng tiếu đứng lên, bỗng nhiên sắc mặt lạnh lùng nói:
- Bái La, ngươi nói cái gì với ta vậy? Hai con mồi này rõ ràng là do Tiềm Long quân của ta tóm được, tự nhiên là con mồi của ta, ngươi bảo ba ngày ba đêm vẫn chưa đuổi kịp. Hiện giờ ta tóm được chẳng lẽ lại cho ngươi?
Bái La giận quá hóa cười, khí tức bưu hãn phát ra, đứng từ xa chỉ vào Lôi Động mắng:
- Họ Lôi kia, ngươi chặn ngang đoạt lấy con mồi cả ta, ngươi lại còn để ý đến sao? Ha ha, được, được, bản tướng quân cho ngươi biết, nơi đây mới là địa bàn của ta, tên vô sỉ kia.
- Lớn mật, vô liêm sỉ.
Một loạt tiếng quát mắng vang lên, Tiềm Long quân đâu để cho người khác dám mắng nhiếc thống lĩnh đại nhân của mình, cả đám nang vũ khí lên tùy thời chuẩn bị tấn công.
- Uy uy, tên khổng lồ xấu xí kia, ngươi mắng ai đấy?
Tiểu U cũng đi tới bên cạnh Lôi Động, ánh mắt lóe ra sát khí.
Cùng lúc đó Thiên Ma trong buồng nhỏ cùng Đinh Uyển Ngôn, Đông Phương Phức đều hiện thân, cả đám đi tới bên cạnh Lôi Động nhìn về phía Huyết Lệ quân của Bái La. Không cam lòng tỏ ra yếu kém, tất cả đều lộ chiến ý, hai bên thoáng cái trở nên giương cung bạt kiếm.
Bốn người Hóa Thần? Bọn thuộc hạ nhìn không hiểu, lẽ nào Bái La nhìn không hiểu? Bốn nữ tử đều toát ra khí tức cường đại trên người, cấp bậc Hóa Thần không thể nghi ngờ. Mặc dù đã sớm nghe qua nội tình của Lôi Động thế nhưng chưa nhìn tận mắt cũng có chút hoài nghi, lúc này hắn không khỏi tức giận mắng một tiếng trong lòng, con mẹ nó tên hỗn đản vận cứt chó, tiểu mặt trắng ăn cơm nát.
Có người nói người này còn có hai anh em kết nghĩa, một là U Minh Huyền Xà, còn một người kia là Thái cổ thứ thần thú Phi Long, đều là cấp Hóa Thần.
Chỉ là bực thực lực này hắn hẳn cũng phải có, nếu không vì sao người này có thể hô phong hoán vũ ở Quang Minh thánh vực và Thần Hi đại lục, còn để cho đế chủ tiền nhiệm Nhâm Minh diệt Thần Hi Vương nữa?
Bái La biết dựa vào chút thực lực căn bản không phải đối thủ của đối phương, Huyết Lệ quân ở phía sau chính mình cũng không phải tinh nhuệ, đại quân hơn một nghìn chỉ có một thành là cấp Nguyên Anh. Nếu như hai bên thực sự giao chiến với nhau, sợrằng toàn bộ sẽ bị hủy hoại tại chỗ này. Vừa rồi bạo nộ một chút, thứ nhất là bị bức đến tức giận, thứ hai đây là Thâm Uyên vực, là địa bàn của chính mình.
Hảo hán không sợ cái thiệt trước mắt, ánh mắt Bái La có chút âm tình bất định, hắn không khống chế được lửa giận của mình nói:
- Lôi thống lĩnh, ngươi đang có ý gì vậy? Ngươi muốn cùng Thâm Uyên vực chúng ta là địch sao?
Thực lực không bằng người, chỉ còn cách dùng lão đại để đàn áp.
- Bái La, bản thống lĩnh nhân được thông tin đến lập minh ước với quýchủ.
Khóe miệng Lôi Động lộ ra dáng vẻ tươi cười nghiền ngẫm:
- Dù thế nào đi nữa các ngươi là Thâm Uyên vực, lại đối đãi với minh hữu như vậy sao? Đã như vậy, Lôi mỗ ở Thâm Uyên vực còn có ý nghĩa gì? Các huynh đệ, chuẩn bị một chút, dẹp đường hồi phủ!
- Vâng, thống lĩnh.
Tiềm Long quân hét lớn.
Bái La cả kinh trong lòng, lần này chủ thượng vô cùng quý trọng vị minh hữu này, phái hắn đi xa trăm vạn dặm tới đây để nghênh tiếp. Nếu như hắn tùy ý đi như vậy, phá hỏng đại sự của chủ thượng, cho dù Bái La là tâm phúc của chủ thượng sợ rằng cũng sẽ không chịu nổi. Hắn vội vàng hô một tiếng:
- Chậm đã Lôi thống lĩnh, ngươi không thể đi.
- Vì sao?
Lôi Động chắp tay sau lưng, bộ dáng kiệt ngạo bất tuân:
- Thâm Uyên vực của ngươi là long đàm hổ huyệt sao? Lôi mỗ đã tới thì đừng mong chạy?
- Ha ha Lôi thống lĩnh hiểu lầm rồi.
Bái La lộ ra dáng vẻ tươi cười nịnh nọt:
- Ta chỉ muốn hỏi một chút, hai con mồi mà Lôi thống lĩnh vừa có được có thể đổi không?
- Nếu là con mồi, đương nhiên có thể đổi.
Lôi Động nở nụ cười, làn điệu có chút kỳ quái:
- Chỉ là hai con mồi này đều là mỹ nữ cấp Hóa Thần, ngươi có thể ra giá gì?
- Đây?
Bái La không khỏi phiền muộn vì đã đi tới tiếp đón vị minh hữu này, nguyên bản đang mất hứng, đột nhiên lại gặp một đôi cô nương cực phẩm cấp Hóa Thần đang bị thương trên đường. Lúc này Bái La như gặp được chí bảo, ngay cả chuyện nghênh tiếp minh hữu cũng tạm thời dứt bỏ, điên cuồng đuổi theo. Lại không ngờ cuối cùng phải mở mắt trừng lớn nhìn con mồi sắp tới tay bị minh hữu chiếm lấy.
Dựa theo quy tắc của Thâm Uyên vực, nắm đấm của ai lớn thì người đó chiếm chân lý, đưa quân đến đoạt là được. Nhưng mà đối phương được Thâm Uyên chi chủ coi trọng, đến đây cũng chỉ vì mục đích kết minh.
Điểm lại binh lực của mình, căn bản không làm gì được bọn họ. Loại kết quả này thật khiến Bái La muốn phun máu, sớm biết như vậy hắn đã liều mạng đuổi theo, việc gì còn phải chơi trò mèo vờn chuột?
- Tổng cộng năm mươi ức linh thạch đổi lấy hai tiểu nữ kia, thế nào?
Bái La cắn răng ném ra hơn nửa của cải mà chính mình tích góp nửa năm gần đây.
Trong lòng thầm nghĩ, chỉ cần có hai tiểu nữ này vào tay, tất cả đều có giá trị. Phải biết rằng hiện giờ chủ thượng cầu cường giả Hóa Thần như khát nước a, nhất là hai nữ Hóa Thần khó có được như này.
Năm mươi ức a năm mươi ức, lúc Bái La báo ra giá cả, trong lòng bắt đầu rỉ máu. Chính mình cầm quân bao nhiêu năm cuối cùng phun ra một nửa gia sản. Hai tiểu nữ ghê tởm kia, sớm đầu hàng thì tốt rồi.
Bái La quyết định chú ý sau khí lấy hai con mồi này về, nhất định phải hung hăng thưởng ngoạn thống khoái, sau đó cho một ít thuộc hạ trung thành và tận tụy hưởng dụng cùng, sau đó đưa cho Thâm Uyên chi chủ. Mặc kệ thế nào cũng phải có chút thành phẩm mang về.
- Năm mươi ức?
Lôi Động nở nụ cười, vô cùng hài lòng gật đầu:
- Xem cái giá ngươi báo ra tựa hồ cũng có chút thành ý, được rồi, chờ ta sảng khoái qua một trận rồi đối với ngươi.
Bái La bị ức chế, tên họ Lôi này thật vô liêm sỉ, thế mà lại có chú ý giống như trong lòng mình, hắn không khỏi nổi giận lôi đình. Con mẹ nó ngươi muốn hưởng dụng hai tiểu nữ kia nát vụn rồi mới chuyển cho ta sao? Mà thôi mà thôi, tình thế không bằng người, dù sao đi nữa hai nữ nhân kia cũng có cấp bậc Hóa Thần, nếu muốn phá hủy cũng không phải dễ dàng. Chỉ là hắn cảm giác có chút kỳ quái, Mị ma tộc luôn luôn điệu thấp lại xuất hiện tại nơi đây, lại còn xuất hiện một Hóa Thần kỳ nữa? Đã hơn một nghìn năm qua, chưa từng nghe nói tộc này xuất hiện Hóa Thần kỳ.
- Bái La tướng quân, xin mời dẫn đường đi trước, hôm nay ngày tốt không nên phụ.
Lôi Động nở nụ cười dâm đãng xong rồi trở lại phi xa.
Bái La cực độ phiền muộn lúc cũng biết mình không còn cơ hội, hắn rầu rĩ dẫn đường. Trong lòng tự cười nhạt, tiểu tử ngươi chờ xem, ta là chủ nơi đây, sớm muộn sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là ăn tươi nuốt sống.
Bái La thân là thân tín của Thâm Uyên chi chủ, đương nhiên rõ ràng phong cách và nguyên tắc chủ thượng của hắn, nếu như đang kết minh với tiểu tử này, chắc chắn là lợi dụng hắn để kiềm chế đám điểu nhân chết tiệt, một khi dùng xong sẽ bóc lột thậm tệ, toàn bộ thế lực của tiểu tử đó sẽ bị nuốt sạch không còn chút nào. Đến lúc đấy, chính mình sẽ tìm đến tiểu tử này trả lại ngụm ác khí ngày hôm nay, còn mấy nữ tử nhân loại kia, dường như mỗi người đều rất đẹp, khí chất thoát tục, tiểu tử này quả nhiên hưởng diễm phúc không ít a. Hắc hắc, đến lúc đó cũng đừng trách Bái La ta, nhất định sẽ cho các ngươi biết cái gì là quy tắc của Thâm Uyên vực.
Trong lúc Bái La đang dẫn đường ở phía trước, dâm ý không ngừng tuôn ra trong đầu.
Lôi Động cũng áp hai chiến lợi phẩm kia trở lại buồng nhỏ trong phi xa.
Phi xa của Lôi Động được gọi là Hậu Cung Hào. Đừng nhìn bề ngoài nhỏ nhưng thật ra rất nhiều càn khôn trong đó, lợi dụng các trận pháp không gian, trực tiếp mở ra một vùng non nước Giang Nam bên trong phi xa, đình viện uyển chuyển tinh tế tỉ mỉ.
Dưới cái nhìn chằm chằm của một đám nữ nhân, Lôi Động bắt đầu đưa chiến lợi phẩm vào trong phòng, giải trừ một bộ phận cấm chế của các nàng, ít nhất để các nàng có thể nói được.
- Nhân loại, chỉ cần ngươi buông tha chúng ta, ta cho ngươi hai trăm ức tài nguyên, cùng với năm bình Sinh Mệnh Thần Thủy.
Nữ Dực thần tộc áo bào trắng lam lũ coi như là một nhân vật, nàng biết nếu như uy hiếp và tranh cãi ầm ĩ thuần túy là hành động ấu trĩ. Mà lãnh tĩnh bắt đầu dụ dỗ mới là thượng sách.
- Sinh Mệnh Thần Thủy.
Lôi Động cười nói:
- Đây chính là thứ tốt a, Dực Thần tộc các ngươi không phải coi vật đó là trân bảo không đưa ra bên ngoài tiêu thụ sao? Ngươi thật là đại gia a, một lần ném ra năm bình. Được, ngươi để thứ đó cho ta, ta lập tức thả các ngươi đi.
Câu trả lời sảng khoái của Lôi Động khiến nữ Dực Thần tộc bị kiềm hãm, nàng cảm giác được một con đường sống, ôn hòa nói:
- Hiện giờ trên người ta không mang theo. Ngươi có thể phái thuộc hạ của ngươi đưa ta trở về Quang Minh thánh vực, đáp ứng ngươi bao nhiêu tuyệt đối không thiếu ngươi nửa phần.
- Được, ta cho ngươi mượn mười nữ Tiềm Long binh, để các nàng đưa ngươi trở về Quang Minh thánh vực.
Lôi Động không nói hai lời lập tức đáp ứng, đồng thời còn lấy ra một ít đan dược từ nhẫn trữ vật:
- Đây là một ít đan dược, các ngươi cầm lấy mà dùng.
Lời vừa dứt, hắn sảng khoái giải trừ cấm chế của các nàng.
Đột nhiên lấy được tự do, Mị ma nữ và nữ Dực nhân không khỏi nhìn nhau, cả hai sống cả đời chưa bao giờ gặp phải chuyện tình quái lạ như vậy. Lẽ nào người này đơn thuần đến thế, nàng nói gì hắn đều tin sao?
Ngay cả Tiểu U cũng có chút choáng váng, vội vàng kéo tay Lôi Động, chớp mắt hỏi:
- Ca ca, ngươi cứ như vậy mà buông tha các nàng sao?
- Uy uy, vừa rồi ngươi còn bảo thấy các nàng thương cảm, bảo ta cứu các nàng mà.
Lôi Động buồn cười xoa tóc Tiểu U:
- Hiện giờ cứu các nàng rồi, đương nhiên muốn để các nàng đi. Chẳng lẽ ngươi nghĩ ca ca là một, thỏa thích chà đạp và dằn vặt các nàng sao?
- Ha ha, ta không phải có ý này.
Tiểu U đỏ mặt lè lưỡi:
- Ta chỉ nói là lẽ nào ngươi không hiếu kỳ sao? Các nàng một người là Mị ma nữ, một người là nữ Dực nhân, đều có tu vi cấp Hóa Thần, còn đang bị Thâm Uyên vực truy sát. Sao ngươi không hỏi tình hình của nàng?
- Ta van ngươi, ngươi để ta cứu người hay để ta giúp ngươi thỏa mãn lòng hiếu kỳ vậy?
Lôi Động cười khổ lắc đầu:
- Tiểu nha đầu ngươi thật khó hầu hạ a. Đây là chuyện của người ta, việc gì ngươi phải lăng xăng như thế?
Mị ma nữ và nữ Dực nhân như muốn hôn mê. Sống trên đời bao lâu, cả hai nàng vẫn chưa từng thấy qua một người như vậy. Lúc nãy ở bên ngoài, thống lĩnh họ Lôi này giống như một tên dâm côn tội ác ngập trời, không ngờ hắn dĩ nhiên chỉ muốn cứu người. Nữ Dực nhân vì không muốn bị xâm phạm nên đã ném ra một cái giá lớn, trong lòng còn âm thầm nghĩ không biết cái giá này đã đủ chưa, thế nhưng đoạn sau không cần phải nói gì cả.
Từ nhỏ Đinh Uyển Ngôn lớn lên cùng Lôi Động, đương nhiên nàng biết ý tứ của phu quân mình. Nàng che miệng cười cười kéo tay Tiểu U nói:
- Tiểu U a, nữ hài tử hóng hớt nhiều cũng không tốt, ca ca ngươi sẽ không thích đâu.
- Uyển Ngôn tỷ tỷ, ta đâu có bát nháo gì chứ, đây chỉ là lo lắng thôi mà?
Tiểu U chu cái miệng nhỏ nhắn, có chút ủy khuất nói:
- Các nàng một người là Mị ma nữ, một người là nữ Dực Thần tộc, đột nhiên xuất hiện ở trong Thâm Uyên vực, nghĩ thế nào cũng rất khả nghi. Nếu như không hỏi xem rõ ràng mà đã thả, vạn nhất, các nàng…
- Đúng vậy, vì sao ta không nghĩ tới điểm này nhỉ?
Lôi Động cố ý lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, vuốt cằm nói:
- Xem ra ta nên trói các nàng lại, sau đó dùng nghiêm hình tra khảo một phen, cuối cùng mới ăn.
Mị ma nữ và nữ Dực Thần tộc lập tức khẩn trương lên, người này thay đổi chú ý rồi sao?
Không tốt, nếu hắn cải biên chủ ý, vậy thì hai người chính mình, sợ rằng…
- Ca ca, ta không có ý tứ này.
Tiểu U kéo tay Lôi Động giậm chân không ngừng:
- Ca ca, ngươi thật là xấu.
- Ha ha.
Lôi Động sủng ái vuốt tóc nàng, quay sang hai nữ Hóa Thần kia cười nói:
- Mấy người chúng ta nói giỡn thôi, chúng ta không có ác ý đối với các ngươi, các ngươi dùng đan dược mà chữa thương, khôi phục một chút tinh khí thần. Đến ban đêm ta sẽ phái người đưa các ngươi trở lại Quang Minh vực, được rồi, chuyện người đáp ứng ta cũng không thể thiếu, một lời nói ra tứ mã nan truy. Ha ha, tự nhiên phát tài ngoài ý muốn, cảm tạ nhé.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu