Within you, I lose myself. Without you,

I find myself wanting to be lost again.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 680 : Cơ Hội Biến Cường
ắc mặt Thánh Diệu nhất thời trở nên phiền muộn. Không nghĩ tới bản thân tỏ ra hư tình giả ý, vậy mà đã bị nàng phát hiện ra từ sớm, nhưng lại lừa gạt mình mấy nămnay. Cho tới bây giờ, nàng đã không còn muốn tiếp tục lá mặt lá trái với mình nữa sao?
Trong lòng phát hỏa thì phát hỏa, nhưng trong nhất thời Thánh Diệu thực sự cũng không còn biện pháp nào đối với nàng. Giết, không cam lòng. Không giết, vậy làm sao để cho nàng khuất phục? Trong lòng quả nhiên là cực kỳ phiền muộn. Sau khi nhìn thấy bộ dạng bị tra tấn của Tài Quyết Vương mà vẫn điềm đạm đáng yêu, liền khiến cho tronglòng Thánh Diệu Vương tà hỏa bùng phát, chẳng qua hắn vẫn còn tỉnh táo mà hiểurằng, tuyệt đối không thể động vào nàng. Bằng không, lấy sự hiểu biết của hắn về tínhcách của Tài Quyết Vương, sợ rằng nàng sẽ thực sự tự bạo tại chỗ mà chết.
Ghé mắt nhìn qua, nhìn thấy Lưu Nguyệt dung mạo bất phàm đứng ở một bên đang liếc mắt đưa tình với mình. Tâm cầm thú đột nhiên bộc phát, nhanh chóng túm lấy Vương, cuồng bạo xé rách toàn bộ quần áo trên người nàng. Ở ngay trước mặt Tài Quyết Vương, lăng không hung hăng đem nàng đặt ở dưới thân, vừa cuồng tiếu mặc sức chà đạp, vừa lộ ra nguyên hình trước mặt Tài Quyết Vương lên tiếng khiêu khích:
- Tài Quyết, Lưu Nguyệt Vương Khả là tỷ muội cùng bằng hữu tốt nhất của ngươi, chắc ngươi cũng không ngờ được rằng, nàng đã sớm là người của bản vương. Ngươi nhìn nàng đi, thỏa mãn ra sao, vui sướng ra sao? Lưu Nguyệt nô, còn không mau nói cho hảo tỷ tỷ của ngươi biết, ngươi sung sướng ra sao?
Lưu Nguyệt Vương đang lúc hoan ái, thân thể mềm mại dán sát vào người Thánh Diệu Vương, sắc mặt ửng hồng khẽ rên rỉ, bộ dáng vô cùng sung sướng thỏa mãn:
- Thánh Diệu chủ ta, Lưu Nguyệt nô thật vui vẻ, thật hạnh phúc, đời này kiếp này, vĩnh viễn...
Tài Quyết Vương đã không nghe tiếp được nữa, đôi mắt kiên định của nàng lộ ra sự bi thiết nồng đậm. Hàm răng cũng đã nghiến chặt tới mức chảy máu. Đồng thời đối với uy lực của ma công tà thuật mà Thánh Diệu Vương tu tập trong lòng cũng cảm thấy kiêng kỵ mà vô cùng kinh hãi. Vương, cũng đã từng kiêu ngạo giống như nàng, cũng là một nữ tử có sự tự tôn cường đại, nhưng giờ khắc này lại hoàn toàn mất đi phương hướng thần phục dưới tà thuật của Thánh Diệu Vương.
Nàng không hề kêu la, cũng không hề tức giận mắng chửi. Bởi vì như vậy cũng không hề mang tới chút tác dụng tích cực nào. Hơn nữa sẽ chỉ làm cho Thánh Diệu Vương càng thêm càn rỡ đắc ý.
- Tài Quyết, ngươi có dám tiếp nhận khiêu chiến hay không? Không phải là ngươi tự xưng có được một trái tim vô cùng kiên định với tín ngưỡng Quang Minh sao? Chỉ cần ngươi đáp ứng bản vương một lần, bản vương liền đồng ý bỏ qua cho hảo tỷ muội Lưu Nguyệt của ngươi.
Thánh Diệu Vương càn rỡ cười rộ lên.
...
Cùng thời gian đó.
Một trận chiến đấu mạnh mẽ tấn công Thiên Không thành của Lôi Động đã sắp tiến tới màn kết. Thiên Không thành bị hủy đi hộ thuẫn cùng phi chu, giờ giống như một thiếu nữ lõa thể hiện ra trước mặt đám cường đạo. Chiến đấu thảm thiết đang diễn ra kịch liệt. Giờ khắc này, một tòa Thiên Không thành chẳng biết bao nhiêu lâu chưa từng bị chiến tranh lan đến, giờ cũng đã rơi vào trong một trường hạo kiếp.
Vô số trùng, Thổ Cự Nhân, quỷ binh quỷ tướng, cuồng bạo tàn sát bừa bãi trong Thiên Không thành. Tuy nói phương tiện phòng ngự nội bộ của Thiên Không thành vẫn cường đại như trước, có thể trung hoa đi không ít tình thế bất lợi, nhưng sự chênh lệch giữa đôi bên thực sự là quá lớn, quá lớn.
- Ầm!
Một đạo quang trụ hỏa diễm đỏ rực rỡ, hung hăng đánh lên màn phòng hộ của Thần điện Thiên Không thành, bạo tạc mãnh liệt cùng với hỏa diễm bùng phát, hoàn toàn phá hủy đi hộ thuẫn cùng với kiến trúc bên trong.
Lôi Long cầm trong tay Xích Diễm Long Pháo, lăng không mà đứng, lạnh lùng nói:
- Người đầu hàng miễn chết, kẻ chống đối giết không tha.
Lôi Long chính là cường giả Hóa Thần kỳ, một thân tu vi vô cùng tinh thâm, nhất là cường độ thần niệm của hắn đã không hề kém hơn bất kỳ một cường giả Hóa Thần trung giai nào. Phối hợp với lợi khí công thành Xích Diễm Long Pháo uy lực cực kỳ cường hãn, cùng với uy áp cường thế mà bá đạo, nhất thời khiến cho đám thủ quân đang đau khổ chống đỡ, sĩ khí tựa như rơi xuống đáy vực.
Trong Thiên Không thành, bộ phận hình thành nên thủ quân được chia là nhân loại cùng Dực Nhân tộc. Nhưng mà tuy Thiên Không thành lấy danh là thuộc Dực Nhân tộc, nhưng vừa vặn ngược lại nhân loại thủ quân chiếm tuyệt đại đa số.
Cũng không kỳ quái, bởi vì nhân khẩu Dực Nhân tộc thực sự quá mức thưa thớt. Bên trong toàn bộ Quang Minh Vực, số lượng dực nhân cũng chỉ tầm trăm vạn mà thôi, phân biệt nằm ở dưới trước của các vị Vương. Trong đó Huy Diệu Song Vương là mạnh mẽ nhất, thống lĩnh tộc nhân cũng nhiều nhất. Mà Thần Hi Vương thì tương đối kém thế,số lượng Dực Nhân tộc nhân chẳng qua cũng chỉ hơn hai vạn, trong đó đại đa số lạitrú đóng ở trong Thần Hi chủ thành.
Bởi vậy, ở trong Thiên Không thành này, Dực Nhân tộc do Hi Lỗ Tư dẫn đầu cũng chỉ là năm trăm người mà thôi. Đây là do hưởng được chỗ tốt vì Hi Lỗ Tư chính là đệ đệ của Thần Hi Vương. Nhưng ở trong tòa pháo đài có thể huyền phù nhưng không thể phi hành này lại có được hơn mười vạn nhân khẩu.
Tuy nói trong hơn mười vạn nhân khẩu, tuyệt đại đa số chính là nhận viên hậu cần, còn quân đội tinh nhuệ nhân loại có được thực lực không tầm thường thì số lượng vẫn chỉ đạt được hơn ba vạn.
Lấy nhân khẩu của tộc đàn thiểu số đến thống thị một tộc đàn lớn, ngoại trừ thực lực vô cùng cường hãn xuất sắc, làm sao để cam đoan được thủ hạ trung thành cùng hung hãn không sợ chết lại càng quan trọng. Mà Dực Nhân tộc, trên phương diện duy trì sự trung thành của nhân loại, lại lựa chọn phương pháp tín ngưỡng tẩy não. Có thể nói, bất kỳ một người nào có được tư cách tuyển chọn tiến vào Thiên Không thành cùng sinh sống với Dực Nhân tộc, đều có được một trái tim kiên định mà cuồng nhiệt tín ngưỡng, vì "Thần Hi thần" vĩ đại, có thể dốc hết sinh mệnh, thậm chí là linh hồn mà không hề do dự. Mà những người được tuyển chọn cũng cho rằng được tiến vào ở trong Thiên Không thành, chính là vinh quang lớn nhất suốt đời cùng với sự khẳng định về tín ngưỡng của bản thân mình.
Với Lôi Động mà nói, những người này mới chính là đáng sợ nhất. Nhất là khi đám người này tuy thực lực thấp nhưng tín niệm kiên định này ào ào hung hãn không sợ chết hô lên khẩu hiệu liều mạng cùng với "kẻ xâm lược", khiến cho kẻ quen với sinh tử như Lôi Động cũng đều có chút biến sắc.
So sánh với bọn họ, đám dực nhân cao cao tại thượng thì sợ chết hơn rất nhiều. Bọn chúng tự nhận mình là chủng tộc cao đẳng, thuần phục Thần Hi Vương cũng bởi vì phải dựa vào một cường giả. Từ trong xương cốt, cũng không cho rằng Thần Hi Vương là thần linh vĩ đại giống như đám ngu dân kia.
Bọn chúng theo đuổi cuộc sống cao cao tại thượng, không một ngày nào là không hưởng thụ sinh hoạt xa xỉ không gì sánh được. Phần dũng khí ngoan cường bên trong huyết mạch chúng đã bị mất đi, ăn mòn dần dần tinh thần hung hãn không sợ chết cùng với dũng khí của chúng.
Nếu như gặp phải một cuộc chiến đấu thuận lợi, bọn chúng không ngại ở trước mặt đám nhân loại ngu như chó lợn bày ra một chút vũ dũng cùng với sự cường đại của Dực Thần tộc cao quý. Nhưng mà một khi gặp phải nghịch cảnh, thậm chí là tuyệt cảnh, phần tâm tính cường giả sớm đã sứt mẻ kia lập tức vỡ tan tành giống như một mảnh thủy tinh yếu ớt.
Quân địch cường đại cùng tàn nhẫn, cường giả Hóa Thần Lôi Long khí phách, khiến cho đám dực nhân ở trong thủ quân đạm nhiệm các chức quan quân đều rơi vào trong cảnh tuyệt vọng. Xích Diễm Long Pháo bá đạo cùng với lời kêu gọi đầu hàng của Lôi Long đã xé rách phòng tuyến cuối cùng của đám quan quân dực nhân.
Bọn chúng dẫn theo quân lực dưới trướng của mình bước ra đầu hàng. Có một, lập tức có hai. Ào ào hỗn loạn, từng nhóm từng nhóm tuyên bố ngừng phản kháng, tiếp nhận giám sát của quân địch. Ngược lại, nhân loại trung thành đối với Thần Hi Vương, bị tẩy não quá độ có được tín ngưỡng mạnh liệt, quả thực không thể nào tiếp thu được sự thực là phải đầu hàng đám "dị đoan", dưới tình huống phản đối vô hiệu, họ liền dùng phương thức xông lên tự sát với ý định kéo theo đám dị đoan xâm lược.
Nhưng mà, ở dưới thực lực tuyệt đối, một nhóm phần tử điên cuồng, căn bản không có lực để xoay chuyển trời đất, ào ào bị xé thành từng mảnh nhỏ. Còn có một số nhỏ quan quân dực nhân vẫn còn giữ được tâm cường giả như trước, thề sống chết không chịu đầu hàng, lập tức dưới sự tấn công cường thế của mãnh quỷ quân, rất nhanh đã toàn quân bị diệt.
Chiến hỏa cùng với hỗn loạn không ngừng liên tiếp diễn ra.
Hi Lỗ Tư thân là đệ đệ Thần Hi Vương, cũng biết đại thế đã mất, sắc mặt đã hoảng sợ bó tay chịu trói. Thực lực Nguyên Anh cao giai, nhưng dưới thế tiến công ngập trời thiên quân vạn mã như vậy, căn bản không có lực để xoay chuyển trời đất. Cho dù hắn có tiếp tục chống đỡ đi chăng nữa, cuối cùng vẫn chỉ có thể trở thành đồ ăn trong miệng của Mãnh quỷ quân mà thôi.
Theo sau sự đầu hàng của Hi Lỗ Tư, phòng thủ Thiên Không thành trong nháy mắt tan vỡ, cho dù là phần tử ngoan cố cuồng nhiệt nhất cũng giống như bị đánh mất linh hồn cùng tín ngưỡng, tuyệt vọng giống như một cái xác không hồn. Phải biết rằng, Hi Lỗ Tư chính là đệ đệ của Thần Hi thần. Rất nhiều người, vào giờ khắc này, tín ngưỡng bắt đầu ầm ầm sụp đổ.
Kế tiếp chính là một loạt các loại xử lý sau cuộc chiến. Tuy nói Lôi Động dùng sách lược cường công tòa Thiên Không thành này, quá trình mười phần thuận lợi, nhưng tổn thất cũng không ít, phải thu thập chiến lợi phẩm để đền bù tổn thất. Chẳng qua những việc này cũng không cần thiết Lôi Động phải tự mình đứng ra, bởi vì trong Tiềm Long quân đã hình thành một nhóm có thể xử lý một cách hữu hiệu những việc vặt này.
Lúc này Lôi Động đã tiến vào bên trong chủ điện của tòa Thiên Không thành này, bắt đầu xử trí một phần tù binh. Trước kia Lôi Động cũng đã nghe nói qua pháp sư ở bên trong nhân loại của Quang Minh Vực, chẳng qua nghe nói, cũng vẻn vẹn chỉ là nghe nói mà thôi. Đối với phương thức tu luyện có chỗ thiếu hụt nghiêm trọng này, thái độ Lôi Động cũng là coi thường không thèm ghé mắt nhìn, cũng không quá để ý.
Nhưng mà, đánh một trận cùng với thủ quân của Pháp Hi đế quốc, lại khiến cho Lôi Động thấy được một mặt thần kỳ kinh diễm của pháp sư. Vẻn vẹn chỉ có một tên gọi là "pháp thánh" có cường độ thần niệm đạt tới Nguyên Anh kỳ, dẫn theo một nhóm "pháp sư" cường độ thần niệm đạt tới Kim Đan kỳ, vậy mà lại có thể kéo dài thần niệm tới tận bên trong Luyện Ngục Vực, triệu hoán được về Viêm Ma Vương.
Điều này đối với Lôi Động mà nói, là rất kinh ngạc, cũng rất kinh diễm.
Những tên được gọi là pháp thánh, số lượng rất thưa thớt, ở trong Đại lục Thần Hi dường như chỉ có được bốn tên pháp thánh. Mà Pháp Hi đế quốc rộng lớn như vậy, vẻn vẹn chỉ có được một pháp thánh có thể nói là bảo bối, ở bên trong đế quốc có địa vị cao thượng, mơ hồ còn vượt lên trên cả quân vương.
Trận chiến này, bắt được một tên gọi là pháp thánh cùng với vài chục tên pháp sư, đám người này toàn bộ đều bị phong ấn lực lượng, tiếp nhận sự xét hỏi cùng nghiên cứu của Lôi Động.
Lôi Động ngồi ngay ngắn ở trên chiếc ghế vốn thuộc về Hi Lỗ Tư bên trong thần điện, ánh mát mình tĩnh quan sát đám pháp sư hoặc là nơm nớp lo sợ, hoặc là cứng rắn biểu hiện sự kiêu ngạo của mình, trong lòng không hề có chút dao động nào. Mà ở trong lòng những pháp sư này, nam tử một thân hắc giác, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ quỷ dữ mặt xanh nanh vàng, toàn thân tản mát ra khí tức cường đại mà âm lãnh, tuyệt đối chính là một khiến kẻ khác cảm thấy kinh khủng.
Mạnh mẽ cùng cường thế, liền ngay cả Hỏa Diễm Quân Chủ bị triệu hoán tới, cuối cùng cũng bị hắn hàng phục, điều này hoàn toàn phá vỡ thế giới quan cùng với sự hiểu biết của các pháp sư. Tuy rằng biểu hiện của mỗi người đều khác nhau, nhưng một điều không hề khác biệt chính là sự kính nể không biết đến từ đâu đối với nam tử thần bí kinh khủng kia.
Lôi Động tùy tiện đánh ra một chưởng, một pháp sư đang run sợ đứng ở bên dưới, liền như bị một bàn tay vô hình khổng lồ tóm lấy, mạnh mẽ kéo đến trước người Lôi Động. Pháp sư trung niên này hoảng sợ vô cùng, con ngươi gần như đã sắp lòi ra, tay chân điên cuồng liều mạng giãy dụa.
Pháp thánh râu tóc bạc trắng, khí độ bất phàm, vội vã vọt tới phía trước, nổi giận quát lên:
- Ác ma, ngươi muốn làm gì?
Còn chưa kịp chạy ra được hai bước, liền đụng trúng phải một bức tường khí vô hình, bắn ngược trở về. Cùng lúc đó, Phệ Hồn Ảnh Hổ đã từng bước đạt được thực lực Nguyên Anh trung giai, gầm lên một tiếng, chặn ở phía trước người tên pháp sư này, thân hình khổng lồ hơn mười trượng, khí tức băng lãnh khiến kẻ khác hít thở không thông, kinh sợ tới mức tim mật như muốn vỡ ra, không dám có nửa điểm dị động nào nữa.
Với điều này, Lôi Động phảng phất như không hề nghe thấy, đem lực chú ý đặt lên trên người pháp sư trung niên, thần niệm khẽ động, liền cởi bỏ phong ấn trên người hắn. Cùng lúc đó, thần niệm của Lôi Động xâm nhập vào trong thần hồn hắn, bắt đầu nghiên cứu thần hồn cùng thể chất của hắn.
Non nửa buổi sau, Lôi Động đã xác nhận được trình độ mạnh mẽ của thần hồn tên pháp sư kia, hầu như cùng cấp với tu sĩ Kim Đan trung giai tiêu chuẩn. Nhưng thể chất thì lại quá mức yếu ớt, nhiều lắm cũng chỉ tương đương với một tu sĩ nhân loại Trúc Cơ kỳ. Hơn nữa trong cơ thể không hề có bất kỳ chân khí gì, hoặc giả là dấu hiệu lưu chuyển của chân nguyên.
- Cho bản vương xem xem ngươi tu luyện như thế nào?
Sau khi Lôi Động lạnh như băng lên tiếng, liền vứt hắn trên mặt đất.
Pháp sư trung niên này tuy rằng được giải trừ phong ấn, thế nhưng lúc này trước mặt Lôi Động lại không hề dám có động tĩnh gì. Nghe vậy liền vô cùng thành thật run rẩy ngồi xếp bằng ở trên mặt đất, bắt đầu tu luyện. Nhưng bởi vì sự sợ hãi trong lòng quá mạnh mẽ, sau một hồi lâu vẫn chưa thể đi vào trạng thái minh tưởng khí định thần nhàn, lãng phí thời gian vô ích.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu