However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 676 : Thần Hi Vương
ợi đến khi Viêm Ma Vương chân chính gia nhập trận doanh Lôi Động, Lôi Long cùng Mạc Gia trong ánh mắt đối với hắn có chút căm thù cũng đã lộ ra được một tia thiện ý thân cận. Mà Huyền Xà vẫn như trước nhìn Viêm Ma Vương có phần khá thuận mắt, giờ khắc này bá vai bá cổ Viêm Ma Vương, kéo gần chút cảm tình. Huyền Xà cũng tỏ ra vô cùng chán nản, nói rằng đi theo Tà Phượng khổ sở thế nào, đồng thời đối với Viêm Ma Vương biểu hiện ra sự ao ước mãnh liệt. Điều này khiến cho tâm tình đau khổ trong lòng Viêm Ma Vương thoáng cái tiêu tán đi rất nhiều.
Có thể thu phục cường giả cấp bậc đỉnh phong như Viêm Ma Vương, từ biểu hiện mà nhìn, dường như chỉ có một mình Lôi Động có lợi. Nhưng sự thực lại không phải vậy. Trải qua nhiều năm khổ tâm kinh doanh như vậy, hôm nay đã hình thành nên một cộng đồng lợi ích lấy Lôi Động làm trung tâm. Vòng tròn lợi ích này có thể nói là một vinh thì cùng vinh, một bại thì cùng bại. Nhiều thêm một cường giả Hóa Thần kỳ gia nhập, sẽ giúp cho vòng tròn này trở nên mạnh mẽ hơn một phần... Điều này đối với mọi người đều có chỗ tốt rất lớn. Cũng bởi vậy, Lôi Long cùng Mạc Gia ánh mắt nhìn Viêm Ma Vương cũng trở nên thân thiết hơn trước.
Còn Lôi Động trong lòng càng sảng khoái vô cùng. Bấm ngón tay tính toán, trước mắt mình đã có thể trực tiếp điều khiển sai khiến bốn vị cường giả Hóa Thần kỳ.
- Lão Viêm, lần trước ta thấy ngươi vội vã rời đi, có phải là chạy tới sao huyệt Hỏa diễm nguyên tố hợp nhất đám tộc nhân mà Hỏa Diễm Quân Chủ lưu lại không?
Lôi Động vô cùng "thân thiết" hỏi. Có thể thấy được dã tâm của hắn đối với Viêm Ma Vương, không chỉ giới hạn ở riêng bản thân Viêm Ma Vương mà thôi. Điều này cũng đại biểu cho hắn đã chú ý đến một đám Hỏa diễm nguyên tố sau lưng Viêm Ma Vương.
Viêm Ma Vương giờ khắc này đã chân chính giao tính mệnh vào trong tay Lôi Động, tuy rằng có phần không quá thích ứng, nhưng vẫn vô cùng thức thời thành thật đáp:
- Vâng lão đại. Chẳng qua, đến nay ta mới chỉ hợp nhất chưa tới hai thành mà thôi. Cái lão ngoan cố Hỏa Diễm Quân Chủ kia lưu lại một đàn tiểu ngoan cố. Một gia hỏa đứng đầu bọn chúng nói cái gì mà Hỏa Diễm Quân Chủ còn chưa chết, bọn họ đang chờ Hỏa Diễm Quân Chủ trở về. Còn có một số tên hỗn đản dám nói ta đã bị Hỏa Diễm Quân Chủ đuổi ra khỏi Hỏa diễm nguyên tố tộc, không có quyền lãnh đạo Hỏa diễm nguyên tố bộ tộc. Cho dù Hỏa Diễm Quân Chủ có thực sự chết cũng không chịu thuần phục ta, thực sự là khiến ta tức chết mất.
Nói đến đây, Viêm Ma Vương bắt đầu có chút tức giận, hỏa diễm trên người bốc cháy hừng hực, nhìn qua giống như một đầu quái vật hỏa diễm hình người.
- Lão Viêm a lão Viêm, ngươi mà lại vô dụng như vậy sao? Cười chết ta mất!
Huyền Xà cười ha ha nói:
- Vốn ta còn nghĩ ngươi chính là Hỏa Diễm Quân Chủ tân nhiệm trong truyền thuyết của Luyện Ngục Vực đó. Như vậy đi, chờ sau khi sự tình nơi này hoàn thành, huynh đệ chúng ta cùng với ngươi đi Luyện Ngục Vực xem đám gia hỏa đui mù kia một chút, dám ngăn cản huynh đệ của ta trở thành tộc trưởng hả? Hết thảy giết không tha!
Viêm Ma Vương hơi khựng lại một chút, có phần không nguyện ý nói:
- Đám gia hỏa kia tuy ghê tởm, nhưng nếu xét về truyền thừa thì đa phần đều là huynh đệ tỷ muội của ta!
Hai mắt Lôi Động khẽ nheo lại, trong mắt lộ ra chút ngoan độc:
- Huyền Xà nói không sai, nếu như ngươi không hạ độc thủ, bộ tộc Hỏa Nguyên Tố Luyện Ngục Vực chỉ còn nước tứ phân ngũ liệt mà thôi.
- Việc này?
Viêm Ma Vương vẫn còn chút do dự như trước. Có thể nhìn ra được, tuy rằng Viêm Ma Vương mặt ngoài hung ác độc địa, nhưng kỳ thực rất có cảm tình đối với tộc nhân, không muốn ra tay tàn sát.
Đối với điều này, Lôi Động cũng không muốn quá mức miễn cưỡng, chỉ vỗ vỗ vai hắn, nhàn nhạt nói:
- Ngươi đã không hạ được độc thủ, vậy tạm thời cứ để dó,
từ từ rồi tính!
Cũng may lúc này thân hình Viêm Ma Vương đã biến hóa nhỏ lại, bằng không với bản thể chẳng khác gì quả núi của hắn, Lôi Động muốn vỗ vai hắn cũng không dễ.
Thấy Lôi Động không quá cưỡng ép, chịu theo ý nguyện của mình, trong lòng Viêm Ma Vương ít nhiều cũng có phần cảm động:
- Lôi lão đại, ngươi yên tâm, ta sẽ thu thập đám nhãi con kia thật tốt. Huống chi hiện tại ta đã là Hỏa diễm nguyên tố Hóa Thần kỳ, bản thân cũng có thể sinh đẻ ra hậu đại.
Ta ngất. Lôi Động thầm mắng, tuy rằng biết rõ sinh mệnh Hỏa diễm nguyên tố là thông qua thủ đoạn phân liệt mà sinh sôi nảy nở ra hậu đại. Nhưng khi nghe một tên biến ảo thành bộ dáng như tên nông dân, ở trước mặt mình lớn tiếng nói bản thân có thể sinh đẻ hậu đại, khiến cho Lôi Động nhịn không được thấy dạ dày cuộn lên, vội vàng ngăn đề tài này lại:
- Trước tiên chúng ta vẫn nên thảo luận trước vấn đề chiến lược chiến thuật Quang Minh Thánh Vực này đi đã!
Cơ hồ cùng thời gian đó.
Ở một vùng đấy mờ ảo tựa như tiên cảnh, trên không trung, một tòa thành khổng lồ trôi nổi lơ lửng. Tòa thành này toàn thân toát ra màu trắng thánh khiết, xây dựng rất tinh vi phức tạp, khiến cho nó khi nhìn qua tựa như một tác phẩm nghệ thuật, khác quá xa so với một pháo đài chiến tranh.
Thiên Không thành này vốn tập hợp tất cả những thành tựu cao nhất về luyện khí, kiến trúc, pháo đài, trận pháp v..v.. trong Dực Thần tộc hợp thành một thể. Mỗi một Dực Thần tộc nhân nếu như đạt được địa vị nào đó, liền có thể nắm giữ một khối đại lục, phân cho một tòa Thiên Không chủ thành. Mà Dực Thần tộc nhân đó, quá nửa thời gian cùng kinh tế của cả đời đều sử dụng ở trên Thiên Không chủ thành của mình.
Hôm nay, Thiên Không thành đạt được tới cấp bậc chủ thành, ở trong toàn bộ Quang Minh Thánh Vực tổng cộng chỉ có tám tòa. Tám tòa Thiên Không thành này cũng không phải muốn là có, mà là ở trong những năm tháng Dực Thần tộc thống trị dài dằng dặc, dần dần hoàn thiện mà có.
Theo mỗi một vị Dực Thần Vương kiến tạo nên Thiên Không chủ thành, truyền thừa Thiên Không chủ thành kéo dài lâu đời cũng càng ngày càng lớn mạnh.
Thiên Không chủ thành, chính là tượng trưng, là hành cung, cũng là lợi khí chiến tranh của Dực Thần Vương. Chẳng qua, bởi vì thể tích Thiên Không chủ thành vô cùng khổng lồ, cho nên không thể nào thông qua truyền tống trận, chỉ có thể sử dụng ở trong Quang Minh Vực. Bằng không, dựa vào sự sắc bén của Thiên Không chủ thành, Dực Thần tộc nhân sớm đã bắt đầu mở rộng xâm lược ra bên ngoài rồi.
Có thể nói, nếu như một Dực Thần Vương hạ quyết tâm tử thủ ở trong Thiên Không thành, đừng nói là cường giả Hóa Thần không công phá được nó, mà ngay cả cường giả cấp bậc càng cao hơn cũng đều khó có thể phá tan được sự phòng ngự của Thiên Không chủ thành.
Cũng chính vào lúc này, ở trong Thiên Không chủ thành, trong cung điện chủ thành tượng trưng cho quyền uy tối cao của Dực Thần Vương, một trong những người hiện đang giữ ngôi vị Dực Thần Vương, thân hình cao lớn mà anh tuấn, sau lưng có một đôi cánh chim trắng nõn khép hờ, bộ dáng giống như một vị quý tộc thân vương.
Thần Hi Vương, lúc này sắc mặt có chút tức giận, hung hăng ném chén rượu trên tay xuống đất:
- Mặc Khắc đến cùng làm ăn thế nào vậy? Giao cho hắn nhiều binh lực cùng Quang Minh Pháo như thế, vậy mà ngay cả một truyền tống trận nho nhỏ cũng không phòng thủ được, lại để cho kẻ khác công phá?
Hai hàng Dực Thần nhân nam nữ Nguyên Anh kỳ đều câm như hến, không dám lên tiếng trong khi Thần Hi Vương đang tức giận, rất sợ đen đủi bị vạ lây. Phải biết rằng tính tình Thần Hi Vương cũng không tốt cho lắm, ai mà chọc giận hắn, có giữ được tính mạng hay không còn khó nói.
Chẳng qua mọi người cũng khẽ nhíu mày, nhớ tới sự quỷ dị của chuyện này. Dựa theo sự bố trí phòng thủ trọng điểm như vậy, dù cho binh lực đối phương có cường đại hơn chăng nữa, muốn trong thời gian quá ngắn công phá trọng điểm từ bên ngoài, đó là một sự tình rất khó thực hiện. Vì sao Mặc Khắc ngay cả tin tức cũng không truyền về được.
Nói như vậy, cũng chỉ có một khả năng, đối phương đã điều động một nhóm lớn cường giả Hóa Thần kỳ? Nhưng điều này tuyệt đối không có khả năng, cường giả Hóa Thần kỳ cũng đâu phải là củ cải trắng, muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu. Trong Lục Vực Cửu Châu, tổng số cường giả Hóa Thần kỳ rất có hạn, bao gồm những kẻ xuất thế, không xuất thế, số lượng toàn bộ cũng không tới được một trăm.
Mà trên đời này, ngoại trừ đám Tu La ở Tu La Vực kia dám đao sáng công khai đối nghịch cùng Dực Thần tộc ra, còn có chủng tộc nào dám ngang nhiên công kích trọng điểm của Dực Thần tộc như thế? Lẽ nào bọn chúng không sợ Dực Thần tộc đánh trả hay sao? Cho dù là đám Tu La của Tu La Vực kia cũng không dám đao sáng thương sáng đánh giết đến Quang Minh Thánh Vực. Dù sao nơi này chính là sân nhà của Dực Thần tộc, dựa vào ưu thế của Thiên Không chủ thành, Tu La tộc dám chạy tới đây gây sự, thuần túy chính là tìm chết.
Đáng tiếc, Thần Hi Vương cũng không biết rằng, chính bởi vì phong cách thống trị của hắn vô cùng nghiêm khắc, mới khiến cho Mặc Khắc sau khi phát hiện trọng điểm bị một đám gia hỏa Nguyên Anh kỳ dùng mưu đoạt mất, lại không lập tức đem tình báo gửi về cho Thần Hi Vương, mà lại lựa chọn giấu diếm, đồng thời muốn xuất lĩnh thủ hạ mau chóng đoạt lại trọng điểm. Chỉ cần có thể đoạt lại được trọng điểm, cho dù có tổnthất thảm trọng cũng không sao. Bằng không, nếu để cho Thần Hi Vương biết đượcviệc này, Mặc Khắc hắn chẳng phải là tìm chết sao?
Cũng bởi nguyên nhân như vậy, Mặc Khắc mới làm ra một hành động vô cùng sai lầm khiến hắn phải ôm hận cả đời. Ai có thể ngờ tới, trong đám cường giả Nguyên Anh kỳ không quá mức thu hút kia, thậm chí còn có kẻ có được tàng binh linh bảo cao cấp, một hơi thở lập tức trực tiếp tiêu diệt được hắn.
Chẳng những ý đồ đoạt lại trọng điểm của Mặc Khắc hoàn toàn tan vỡ, còn làm chậm trễ quân cơ của Thần Hi Vương. Đợi sau khi Thần Hi Vương kịp phản ứng, trong trọng điểm 15, toàn bộ những thứ đáng giá đều đã bị lấy hết không còn lại gì. Ngay cả một số tài liệu dùng để xây dựng trọng điểm bọn chúng cũng không bỏ qua. Có thể thấy được đám địch nhân bí ẩn kia, kiêu ngạo ra sao, cùng hung cực ác.
- Vương của ta, trọng điểm 15 kia, chính là dùng để ngăn chặn truyền tống trận đến từ U Minh Quỷ Vực. Chẳng lẽ, địch nhân là người trong U Minh Quỷ Vực?
Một Dực Thần nhân Nguyên Anh cao giai vô cùng cẩn thận lên tiếng hỏi.
- Không có khả năng, U Minh Quỷ Vực là một vực yếu nhất trong Lục Vực, vẻn vẹn chỉ có bốn cường giả Hóa Thần kỳ. Ngoại trừ U Minh Quỷ Đế còn coi là một nhân vật, tam đế còn lại, có kẻ nào dám kêu gào trước mặt Thần Hi Vương chúng ta?
Một Dực Thần nhân Nguyên Anh cao giai khác lắc đầu bác bỏ:
- Nói không chừng đối phương chính là lén lút mượn đường mà đi, muốn giá họa cho U Minh Quỷ Vực, gây xích mích quan hệ giữa chúng ta cùng U Minh Quỷ Vực!
Muốn nói Dực Thần tộc kiêu ngạo, quả thực họ cũng có vốn liếng để kiêu ngạo. Hình thể hoàn mỹ, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp. Mà trọng yếu nhất chính là, bọn họ sẽ không già, cho dù thọ nguyên đã cạn kiệt cũng vẫn duy trì dáng dấp lúc trẻ.
- Nói bậy, U Minh Quỷ Vực tuy rằng không mạnh, nhưng muốn có một nhóm lớn quân đội lén lút vượt qua đó, vậy thì tuyệt đối không có khả năng, ngươi cho rằng U Minh Quỷ Đế ăn chay hay sao?
Mặc dù là Dực Thần nhân mắt cao hơn trán, nhưng vẫn duy trì sự tôn kính đối với cường giả, nhất là U Minh Quỷ Đế, đây chính là tồn tại Hóa Thần trung giai đỉnh phong, khoảng cách đến Hóa Thần cao giai cũng vẻn vẹn chỉ là một bước. Trong Quang Minh Thánh Vực, có thể sánh ngang cùng hắn, cũng chỉ có Huy Diệu Song Vương mà thôi. Bởi vậy, những người này mặc dù là ở sau lưng nhắc đến U Minh Quỷ Đế, cũng vẫn duy trì sự tôn kính rất lớn.
- Đủ rồi, đừng có cãi vã vô nghĩa nữa!
Thần Hi Vương xoay người ngồi lên chiếc vương tọa trắng nõn mà hết sức uy nghiêm của hắn, lạnh lùng quan sát phía dưới:
- Địch nhân khẳng định vẫn còn ở trên đại lục Thần Hi chúng ta chưa rời đi, lập tức phong tỏa toàn bộ trọng điểm 15, phái người đi đàm phán cùng với U Minh Quỷ Đế, thái độ nhất định phải cứng rắn, cho dù trở mặt tại chỗ cũng không tiếc. Hừ, U Minh Quỷ Đế tuy rằng lợi hại, nhưng so với thực lực tổng hợp thì vẫn kém xa Dực Thần tộc chúng ta, không cần phải quá mức khách khí cùng hắn.
- Ngoài ra, lập tức phái người thông báo cho các quốc gia trên đại lục chúng ta, ra lệnh bọn họ phái quân đội nhân loại tìm kiếm địch nhân khắp mọi nơi. Cho dù là kẻ tới là một con kiến hôi cũng phải tìm ra cho bản vương. Bất kể là ai, dám cả gan tập kích đại lục Thần Hi của Quang Minh Thánh Vực ta, vậy thì cái giá phải trả chính là cái chết.
- Vâng!
Một đám Dực Thần nhân Nguyên Anh kỳ bề ngoài xuất chúng, giáp trụ hoa lệ ào ào lĩnh mệnh rời đi. Bọn họ cũng không hỏi có phải liên lạc nhờ các Dực Thần Vương khác hỗ trợ hay không, bởi vì có hỏi cũng thừa. Người ngoài đều thấy nội bộ Dực Thần tộc vô cùng thống nhất, đoàn kết.
Nhưng trên thực tế, không có bất kỳ một chủng tộc nào, nội bộ có thể bền vững như thép được. Tám vị vương giả có được lãnh địa của riêng mình, tương đương với việc tự lậpra tám thế giới độc lập. Giúp đỡ nhau vốn chỉ là việc trên lý luận, muốn mời một vị vương khác xuất binh hỗ trợ, tất nhiên cần phải trả giá.
Bởi vậy không có một Dực Thần Vương nào, trước khi chưa hoàn toàn xác định địch nhân là kẻ mình không có biện pháp đối phó, lại sẽ tốn một cái giá rất lớn mời viện quân tới. Huống hồ đó cũng là một sự tình vô cùng mất mặt. Thần Hi Vương sĩ diện như vậy, làm sao có thể đem sự tình mắt mặt của mình tuyên truyền đi nơi khác được?
Không đề cập tới Thần Hi Vương bên kia phản ứng thế nào, Lôi Động bên này đã đặt sự chú ý của mình lên tòa Thiên Không thành ở phía trên Pháp Hi đế quốc. Thiên Không thành, đương nhiên không phải Thiên Không chủ thành. Nhưng đó cũng là pháo đài chiến tranh ưu tú cực kỳ khó có được.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu