You carry Mother Earth within you. She is not outside of you. Mother Earth is not just your environment. In that insight of inter-being, it is possible to have real communication with the Earth, which is the highest form of prayer.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 673 :
ốn tưởng rằng bị một đám con kiến hôi triệu hoán qua đây, là đối phó một đám kiến hôi khác. Trăm triệu không nghĩ tới là, đối mặt với địch nhân dĩ nhiên là...Đối với Lôi Động, Viêm Ma Vương ấn tượng vẫn là khắc sâu a. Tiểu tử kia là yêu nghiệt, ngay cả Xích Quỹ Vương thực lực hầu như tương đương với mình cũng thiếu chút nữa thua trong tay tiểu tử này. Về sau, Luyện Ngục Ma Vương cũng không thể từ trong tay hắn, mạnh mẽ lấy đi hỏa diễm tinh phách.
Có thể thấy được, tiểu tử này mạnh mẽ tới trình độ nào. Hiện tại hắn bắt đầu nghe nói, Luyện Ngục Ma Vương đối với tiểu tử này có chút tán thưởng, rất có bộ dáng muốn kết làm tri kỷ. Mẹ nó, đồ vật bị người đoạt, dĩ nhiên còn muốn vì đối phương nói tốt... Tuy rằng Viêm Ma Vương đối với điều này rất khinh thường, lại không thể không thừa nhận tiểu tử này rất lợi hại.
Nói chung, Viêm Ma Vương biết, dựa vào thực lực của chính mình nếu như tiểu tử này bên phía Khôi Lỗi mà nói, song phương giao đấu, xác suất chiến thắng của mình rất thấp.
Thế giới này quy tắc đó là ai nắm tay lớn người đó chính là lão đại. Vì thế Viêm Ma Vương từng nếm rất nhiều thiệt thòi, đối với những lời này đặc biệt khắc sâu, đem làm tín điều. Lúc này, liền đảo mắt cười ha hả:
- Nguyên lai là huynh đệ ngươi a. Đó thật đúng là đại thủy trùng Long Vương miếu, người một nhà không nhận ra người một nhà. Sớm biết ngươi ở đây, ta sẽ không tới giúp vui. Tốt tốt, ngươi bận rộn, ta đi trước đây.
Lời này, thiếu chút nữa khiến Pháp Thánh phun ra một ngụm máu. Bản thân nỗ lực trả nhiều đại giới như vậy đem Viêm Ma Vương này triệu hoán qua đây, còn chưa tấn công, hắn liền sợ hãi địch nhân muốn chạy. Thứ nhất là địch nhân cường đại khiến hắn kinh hãi không thôi. Thứ hai là Viêm Ma Vương này cũng quá khách khí, không biết khế ước tinh thần gì đó sao? Nếu để hắn rời khỏi như vậy, đối với sĩ khí bên mình đả kích cũng là tai họa.
Bất quá, Viêm Ma Vương này thoạt nhìn thực lực cực kỳ cường đại, cũng đối với chủ thượng nhà mình sợ hãi chịu thua. Lại khiến đám người bên phía Lôi Động sĩ khí bạo tăng. Một lòng kích động không có theo nhầm người.
Pháp Thánh kia vừa định ngăn cản, Lôi Động lại dẫn đầu cười lạnh:
- Còn muốn chạy? Hừ, Viêm Ma Vương, ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, cái này cũng quá không để ta vào mắt đi sao!
- Họ Lôi, ngươi muốn thế nào?
Viêm Ma Vương cũng bị chọc tức, có chút thở gấp nổi giận mắng:
- Bản vương chỉ là cho ngươi mặt mũi mà thôi, đừng tưởng rằng bản vương sợ ngươi.
Chỉ là lời này, nghe thế nào cũng đều có vẻ yếu nhược.
- Hừ!
Lôi Động khinh thường hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi thứ nhất đã giết mấy trăm thuộc hạ của ta, không nói một lời nào với ta, ngươi đã muốn đi? Chẳng lẽ, ngươi khi Lôi mỗ là bùn đất sao?
- Ách!
Viêm Ma Vương cũng là tự cảm thấy một trận đuối lý, có vẻ vừa xuất hiện muốn làm kinh sợ toàn trường, thật sự giết mấy trăm, đó là côn trùng. Tuy rằng nói Viêm Ma Vương không hề tiếp thu cái loại côn trùng đầy khắp núi đồi này sao có thể là thuộc hạ của Lôi Động. Nhưng mà dù sao cũng là người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, khí thế hơi chút yếu đi, cười gượng vài tiếng:
- Ha hả, việc này là bản vương không tốt. Như vậy đi, bản vương bồi thường, bồi thường ngươi một nghìn vạn viên Hỏa Linh Ngọc. Vả lại ngươi làm xong sự tình ở đây, sau đó phải đi Luyện Ngục Vực tìm ta, sẽ không thiếu của ngươi một viên.
Lời này của Viêm Ma Vương cũng là cực kỳ âm hiểm giả dối, ngoài miệng tuy rằng tỏ ra yếu kém. Nhưng mà, nếu Lôi Động thực dám đi Luyện Ngục Vực sào huyệt củahỏa diễm nguyên tố tìm, như vậy tình thế nghịch chuyển, chưa hắn sẽ để Lôi Động dễ chịu.
Đám người Huyết Ma, Bạch Cốt kích động không thôi. Đối phương rõ ràng là cường giả Hóa Thần Cấp dĩ nhiên e ngại Lôi Động như vậy, đây là uy phong cỡ nào?
- Ha hả, bồi thường?
Lôi Động cười nhạt không ngừng nói:
- Cũng đúng, ngươi giết mấy trăm thuộc hạ của ta, xác thực là nên bồi thường. Như vậy đi, Viêm Ma Vương ngươi đuổi ngựa cho ta ba trăm năm, ta để lại ngươi một con ngựa. Bằng không, ngươi tới rồi, cũng đừng nghĩ chạy được.
Lôi Động vừa nói ra lời này, khiến mọi người đều kinh ngạc đến ngây người. Dĩ nhiên muốn cho một cường giả Hóa Thần Cấp làm người hầu, há mồm còn là ba trăm năm?
Viêm Ma Vương nghe vậy, sau khi ngẩn ra một lúc, một cỗ cảm giác nhục nhã tự nhiên sinh ra, cũng không giận, cười lại:
- Tốt, tốt. Giỏi cho họ Lôi ngươi, muốn bản vương làm người hầu cho ngươi ba trăm năm, cuồng vọng, thật sự là quá cuồng vọng. Nói cho ngươi, ngay cả Luyện Ngục lão ma, cũng không dám mở miệng nói với ta việc này.
Bất quá giận thì giận, nhưng Viêm Ma Vương cũng hiểu được tình thế. Biết giờ khắc này, tuyệt đối không phải địa phương tốt để hắn cùng Lôi Động lập tức trở mặt. Lúc này đánh kéo dài qua một bước, muốn chui vào lỗ thủng không gian, chạy về nhà lại nói.
Lôi Động đã sớm ngờ tới hắn ngoài mạnh trong yếu, chạy trốn mới là thượng sách. Nào dể hắn thực trốn thoát? Bằng không, lời vừa nói, liền đắc tội người, lại không kiếm đượcchỗ tốt gì? Hoàn toàn không phải phong cách của hắn.
Lúc này, Lôi Động khí thế liền hơi ngưng lại, chắp hai tay sau lưng, mà khí thế tựa như quân lâm thiên hạ. Bàn tay vừa nhấc, trong miệng phun ra mấy từ mười phần uy nghiễm:
- Trẫm nói, không gian sụp đổ.
Theo tiếng nói của Lôi Động vừa dứt, thông đạo không gian do Pháp Thánh và một đám Pháp sư lấy tính mệnh làm đại giới tạo ra kia, trong sát na tan vỡ sụp xuống. Viêm Ma Vương coi như là lá gan lớn bằng trời, cũng không dám chạy về phía thông đạo không gian đang sụp đổ.
Nhưng mà sau khi đường chạy về nhà đã bị sụp đổ, trong lòng Viêm Ma Vương phát lạnh, đồng thời quay đầu lại tàn bạo trừng mắt với Lôi Động. Phảng phất như đang nói, chờ xem! Thân hình thật lớn thu lại, hóa thành một viên vẫn thạch, chuẩn bị thi triển Vẫn Thạch Độn, chạy làm thượng sách. Hắn cũng không tin, trong hoàn cảnh này cùng Lôi Động hành động theo cảm tình lại có quả ngọt gì để ăn.
Hóa Thần Khôi Lỗi Mạc Da chờ ở một bên sớm đã không chịu nổi, khi thu được thần niệm ba động của Lôi Động, thân hình nhoáng lên, hiện ra ở bên cạnh Viêm Ma Vương. Giơ lên cự hình chiến thương, liền đem Viêm Ma Vương vừa mới thu mình thành một đoàn, tựa như trái cầu đánh bay đi. Mà phương hướng hắn đánh tới, lại là chỗ đại quân hộ vệvừa mới tập kết. Dù là đám hộ vệ kia không kém, đều phi động tránh né. Nhưng vẫn thạch Viêm Ma Vương rơi xuống đất vẫn oanh giết mấy trăm người.
Vô cùng nhục nhã, cái này đối với Viêm Ma Vương mà nói là một sự tình vô cùng nhục nhã. Nhưng hắn biết, hiện tại cũng không thời khắc hắn phản kích. Chỉ là điên cuồng phóng lửa, thiêu đốt đám hộ vệ nhân loại, sau đó liền lại muốn bỏ chạy.
- Còn muốn chạy? Nào có sự tình dễ dàng như vậy!
Lôi Động cười lạnh một tiếng, tràn ngập U minh quỷ khí, ngưng tụ một cự chưởng đen kịt dài hơn mười trượng, trong lúc lóe ra, từ trên đầu Viêm Ma Vương đột nhiên xuất hiện, không chút khách khí một chưởng hung hăng phách xuống.
Lôi Động đối với sử dụng U Minh Quỷ Trảo sớm đã đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh, xuất thần nhập hóa. Phối hợp lực lượng Không Gian Pháp Tắc lĩnh ngộ sâu sắc, quả nhiên khiến kẻ khác khó lòng phòng bị, hơn nữa uy lực không thấp. Bằng vào tu vi của Lôi Động và U Minh thể chất, một chưởng này đánh xuống, ngay cả một dãy núi cũng có thể đánh nát.
Tuy nói Viêm Ma Vương thể chất cứng rắn, vượt xa thiết thạch. Nhưng dưới tình huống bất ngờ không kịp đề phong bị đánh trúng, vẫn là cháng váng đầu óc, thế đi biến mất.
Nếm thống khổ, lại thẹn quá thành giận, nhịn không được rít gào:
- Họ Lôi, ngươi vài lần ba lượt ngăn cản ta đi, đến tột cùng muốn thế nào?
- Hừ, trước đã nói qua rồi.
Lôi Động lạnh lùng nói:
- Làm người hầu cho ta ba trăm năm, liền thả ngươi tự do.
- Ngươi đây là đang si tâm vọng tưởng.
Viêm Ma Vương bị chọc tức đến liên tục rít gào, đám hộ vệ nhân loại ở xung quanh chạy trốn không kịp, cũng thay thế Lôi Động trở thành chỗ trút giận, bị liệt hỏa đốt thành tro than. Nguyên bản muốn nói vài câu hung ác với Lôi Động, nhưng lại vẫn không nói ra được.
- Ngươi nếu không muốn, ta cũng không miễn cưỡng.
Lôi Động nhàn nhạt nói một câu, không đợi tâm tình của Viêm Ma Vương có điều chuyển biến tốt đẹp. Liền thanh âm lạnh lùng nói:
- Đã như vậy, ngươi liền vô dụng, ta đành tiễn ngươi một đoạn, chết đi sao! Mạc Gia, Huyền Xà, tiêu diệt Viêm Ma Vương.
- Cái gì?
Viêm Ma Vương thất kinh, thế nào cũng không ngờ tới Lôi Động tiểu tử này dĩ nhiên thủ đoạn độc ác như vậy. Bản thân cự tuyệt hắn mời chào, dĩ nhiên muốn trực tiếp đem mình giết chết. Nhưng Viêm Ma Vương, chung quy không phải kẻ yếu nhược, thân hình nhoáng lên, xé mở không gian, liền đến hơn mười dặm, thân hình hóa thành một đoàn hỏa cầu, liều mạng bỏ chạy. Trong lòng đối với Lôi Động phát ra sợ hãi. Tiểu tử kia, ngay cả Luyện Ngục Ma Vương cũng không ngoan độc bằng hắn.
Kỳ thực Viêm Ma Vương cũng không biết, Lôi Động làm việc, từ trước đến nay không thích dây dưa không dứt. Một là một, hai là hai, tính cách phân minh. Với hắn mà nói, nếu đã đắc tội Viêm Ma Vương, mà hắn lại không chịu thần phục, như vậy, giết chết mới là lựa chọn tốt nhất. Bằng không, nếu cho hắn có cơ hội trở lại Luyện Ngục Vực, bên người tụ tập một đám thuộc hạ, liền lại khó thu thập. Huống hồ, đây chính là Viêm Ma Vương tự mình tới cửa tìm chết, lại trách được ai?
Đối với địch nhân, Lôi Động cũng là từ trước đến nay tin tưởng. Địch nhân đã chết mà mới là địch nhân tốt nhất. Nhưng Viêm Ma Vương nhanh, Mạc Gia, Huyền Xà dưới trướng Lôi Động cũng không chậm. Nhất là Huyền Xà, Lôi Động đem hắn trực tiếp ẩn giấu trong tuyết, sớm đã chờ đến không chịu nổi. Không được biến thân, mà là lấy trạng thái hình người, quanh thân một đoàn U minh quỷ khí nồng nặc, đuổi theo.
Mà Mạc Gia, thân là Khôi Lỗi thị vệ của siêu cấp đại năng Minh Vương tự mình luyện chế, các phương diện tổng hợp lại cũng có chút không kém. Phi hành, tựa như lưu tinh, tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn có thể không ngừng đem không gian đứt gãy, để bạo tăng tốc độ của bản thân.
Nhưng nhanh hơn, ngược lại Lôi Động chỉ có thực lực Nguyên Anh cao giai. Chỉ thấy hắn hóa thành một đoàn hắc khí, bay lượn, quỷ dị mà không thể nắm bắt, trong chớp mắt, liền đuổi theo vài dặm. Vả lại tốc độ vẫn đang không ngừng đề thăng. Một truy một chạy, cự ly mấy trăm dặm ngắn ngủi, liền đã nhoáng lên chạy đến phía trước Viêm Ma Vương, thân hình vừa ngưng, khóe miệng nhếch lên một tia cười nhạt:
- Lão Viêm, vội vã như vậy, cần gì phải vậy?
Viêm Ma Vương hoảng hốt, trong lòng chửi ầm lên điều này sao có thể? Tuy nói ở đây không phải Luyện Ngục Vực, loại hoàn cảnh chiến đấu thích hợp nhất của bản thân, nhưng mặc kệ nói thế nào, chính mình cũng là một Hóa Thần Kỳ đại năng. Ở trong lòng hắn, muốn nói Lôi Động ỷ vào một cỗHóa Thần Khôi Lỗi, bước lên hàng ngũthiên hạđỉnh phong. Hắn tuyệt đối thừa nhận, càng thừa nhận trong hoàn cảnh này, Viêm Ma Vương hắn không phải đối thủ của Lôi Động và Mạc Gia.
Nhưng mà Lôi Động này nếu vứt bỏ Khôi Lỗi Mạc Gia, đi trước đuổi theo, đây quả thực là phá vỡ lý trí của Viêm Ma Vương. Theo hắn thấy, đừng nói Lôi Động là Nguyên Anh cao giai, coi như là Nguyên Anh đỉnh phong, cũng tuyệt không có khả năng đuổi kịp hắn được. Nguyên Anh cấp và Hóa Thần cấp chênh lệch thực sự quá lớn.
Nhưng mà Viêm Ma Vương cũng không biết, Lôi Động đời này, chú trọng nhất tuy nói là tu luyện thần niệm. Nhưng tốc độ loại này cũng được hắn cực kỳ xem trọng, miệt mài luyện tập. Theo Lôi Động thấy, ở bên ngoài lăn lộn, chung quy có lúc gặp phải địch thủ mà mình không thể chiến thắng, nếu như tốc độ không nhanh, loại sự tình này chỉ cần phát sinh một lần, như vậy, đó là tới điểm cuối của sinh mệnh hắn.
Chính mình ở trên thế giới này, cũng không có cái mạng thứ hai để tiêu xài. Bởi vậy, Lôi Động đối với tốc độ của mình rất chú trọng. Dưới bản năng cầu sinh, được khuếch đại vô hạn. Cũng vì như vậy, điều này làm cho Lôi Động nhiều lần ở trong tuyệt cảnh, có cơ hội bỏ chạy, cũng nhiều lần để hắn chuyển nguy thành an, giữ được tính mạng.
Trước đây Lôi Động ỷ vào Tu La Chi Dực, chính là do Hóa Thần cấp Tu La Sí Bàng luyện chế, trời sinh đã nắm giữ Không Gian Pháp Tắc. Điều này làm cho hắn trong đê giai tu sĩ lăn lộn được như cá gặp nước. Nhưng theo tu vi càng sâu, tiếp xúc cấp bậc càng cao, Tu La Chi Dực đã càng lúc càng theo không kịp nhu cầu, thế cho nên khi cùng Tà Phượng giao đấu bị triệt để phá hủy.
Cũng may Lôi Động từ Trúc Cơ kỳ liền thường sử dụng Tu La Chi Dực thi triển Không Gian Pháp Tắc. Lâu dần để Lôi Động sớm nắm giữ một tia Không Gian Pháp Tắc. Theo đó, Tiểu U Thiên Linh Quỷ kia tư chất thật tốt, đối với Không Gian Pháp Tắc có thiên phú rất mạnh, tại, nàng trợ giúp đối với Lôi Động cũng cực lớn.
Cái này cũng khiến Lôi Động tại trình độ nắm giữ Không Gian Pháp Tắc càng lúc càng cao thâm. Từ bề ngoài đến nắm giữ, lại đến bây giờ, đã lĩnh ngộ được một tia tinh túy. Mà Lôi Động, ở trong Động Thiên Phúc Địa một trăm năm, không đơn giản chỉ là ở đó tu luyện tu vi của mình. Mà là đem càng nhiều tinh lực đặt ở nghiên cứu Không Gian Pháp Tắc.
Người bên ngoài nếu muốn nghiên cứu Không Gian Pháp Tắc thâm sâu, là tương đối mù mờ mà vất vả. Cho dù là có người chỉ dẫn, cho dù nắm giữ một chút không gian linh khí. Nhưng Lôi Động lại có thêm ưu thế đặc biệt trên phương diện này, đó là hắn nắm giữ Ma Đế Chân Ngôn Thuật.
Từ lý luận mà nói, Chân Ngôn Thuật loại pháp tắc mệnh lệnh này cũng không cần người sử dụng chân chính am hiểu một loại pháp tắc nào đó liền có thể thi triển. Tựa như trong kiếp trước của Lôi Động, có người có một máy tính, cũng không cần phải hiểu kết cấu bên trong và nguyên lý vận hành của nó là có thể sử dụng. Nhưng đổi một góc độ mà nói, nếu như có một máy tính, người thành tâm đi nghiên cứu nguyên lý và kết cấu của nó, hiệu suất muốn vượt xa người không có máy vi tính, thậm chí là người từng sử dụng máy vi tính.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu