Thất bại đến với ta không phải làm ta buồn mà giúp ta thêm tỉnh táo, không làm ta hối tiếc mà khiến ta trở nên sáng suốt.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 657 : Quang Minh Thánh Vực
inh Uyển Ngôn, Đông Phương Phức, Thích Phỉ Phỉ ngược lại tương đối hiểu rõ Lôi Động, đương nhiên rõ Lôi Động mặc dù là người ít xuất hiện, nhưng kỳ thực lại vô cùng lợi hại. Lúc trước có thể lừa dối một đầu Thượng Cổ Phi Long Hóa Thần cấp về làm anh em kết nghĩa, lần này lại đưa tới một đầu U Minh Huyền Xà Hóa Thần làm tiểu đệ, tuy rằng khiến người khác khiếp sợ, nhưng cũng hợp tình hợp lý. Tóm lại, hiện giờ các nàng đều biết, mặc kệ Lôi Động có làm ra chuyện kinh người thế nào thì đều cho đó là chuyện bình thường là được rồi.
Kỳ thật mọi người ở đây có chỗ không biết quan hệ giữa Lôi Động và Huyền Xà. Huyền Xà bị Tà Phượng dạy dỗ một cách hung man bá đạo đã lâu cảm thấy Lôi Động rất tốt, mà lần này, có thể tạm thời thoát khỏi sự khống chế của Tà Phượng để đi theo Lôi Động, đối với hắn quả thực giống như từ Địa Ngục đến Thiên Đường vậy.
Đương nhiên, rất nhiều thứ vẫn phải thành lập trên cơ sở thực lực. Đối với Huyền Xà mà nói, thực lực của Lôi Động so với Tà Phượng còn cường đại khoa trương hơn. Trong Minh Vương điện đánh tan ba cỗ phân thân đến từ Yêu Linh giới kia, người có công lao chủ yếu, chính là Lôi Động. Huống hồ chi, Lôi Động hiện giờ đã có được một đầu Hóa Thần khôi lỗi, còn lợi hại hơn cả trước kia nữa.
Hắn đối với Lôi Động quả thực vừa kính vừa sợ, cộng thêm đã bị Tà Phượng dạy dỗ từ lâu nên mới tự nhiên lộ ra bộ mặt bỉ ổi như vậy. Bất quá tùy hèn mọn bỉ ổi nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến lực chiến đấu của hắn, hơn nữa, bởi vì Tà Phượng phân cho hắn một kiện Tiên Thiên Linh Bảo cường đại, cùng với vài kiện thượng phẩm Linh Bảo uy lực không tầm thường, cộng thêm một loạt đan dược nên Huyền Xà giờ đâu phải như xưa nữa.
Lôi Động cũng chẳng muốn so đo nhiều với hắn, phất phất tay nói:
- Huyền Xà, ta giới thiệu cho người một chút, vị này chính là thái thượng trưởng lão tông ta, U Minh Ma Tôn. Trưởng lão, vị này chính là Huyền Xà.
Huyền Xà dùng đôi mắt hung ác nham hiểm quét về phía hắn, có chút rùng mình:
- Lôi lão đại, ngươi không phải nói tông phái các ngươi tạm thời không có tu sĩ Hóa Thần sao? Ồ? Các hạ tuy rằng đã là Hóa Thần Kỳ rồi, nhưng khí tức còn bất ổn, còn cần phải bế quan ổn định cảnh giới nhiều hơn nữa mới được a, đối với chuyện này, ta ngược lại là hơi có tâm đắc, lát nữa có thể trao đổi với ngươi một phen.
Trải qua sự dạy dỗ của Tà Phượng nên Huyền Xà hiện giờ ngày càng giống nhân loại rồi. Nghiêm chỉnh lại cũng rất có bộ dáng.
- Vậy thì xin cảm ơn Huyền Xà đạo hữu rồi.
U Minh Ma Tôn cũng hơi hơi vui vẻ, tấn cấp Hóa Thần vốn chỉ mới đây nên khí tức và cảnh giới bất ổn, đó là lẽ thường. Hắn vốn đang suy nghĩ muốn tìm ai đó thỉnh giáo môt phen, vừa vặn Huyền Xà này lại đến thăm. Nhưng giờ này khắc này, tầm quan trọng của Lôi Động trong lòng hắn đã được nâng lên một vị trí cực cao, hắn bận tâm nói:
- Bất quá Lôi Động ngươi phải chẳng có chỗ phải dùng đến Huyền Xà đạo hữu? Ta có thể chờ được.
- Không sao, đệ tử này chuyến trở về, cũng cần bế quan mấy năm để tu tập chút công pháp. Nếu thái thượng trưởng lão không chê thì tạm thời để Huyền Xà làm bạn với ngươi vài năm đi.
Lôi Động lạnh nhạt nói với Huyền Xà:
- Huyền Xà huynh, U Minh Ma Tôn chính là trưởng bối Lôi mỗ, kính xin Huyền Xà huynh thông cảm và chiếu cố nhiều hơn.
- Lôi lão đại, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không gây chuyện trong tông phái nhà ngươi đâu.
Huyền Xà thành thành thật thật lên tiếng. Đối với lời của Lôi Động hắn cũng không dám ngỗ nghịch, ấn tượng cường hãn mà Lôi Động mang lại cho hắn thực sự quá mức sâu sắc.
Lôi Động lại giới thiệu Vạn Quỷ, Uyển Ngôn và các vị khác cho hắn. Về phần khi nói đến Uyển Ngôn là thê tử của Lôi Động thì Huyền Xà trực tiếp làm một trận mã thí tâng bốc, khiến Đinh Uyển Ngôn cảm thấy cực kỳ buồn cười. Sau chuyện ở đây, Lôi Động liền tạm thời ngừng tạm ở tổng bộ Âm Sát Tông mấy ngày để tiểu tụ với Đinh Uyển Ngôn.
Sau đó hắn liền vội vàng tìm đến Đông Hải, lại gặp Dạ Xoa Vương một phen, chủ yếu là kiểm tra tình trạng của Thiên Ma một chút.
Ở sâu trong Dạ Xoa hải, chỗ đó tràn đầy các loại vầng sáng kỳ cảnh ngũ thải ban lan (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen), nơi như mộng như huyễn kia chính là thánh địa Dạ Xoa Tộc, lối vào Bích ba huyễn cảnh. Đây chính là cấm địa của Dạ Xoa hải, có trọng binh thủ vệ.
Mà Thiên Ma thì đang lặng yên nằm ở nơi xinh đẹp đó. Dưới tác dụng của Ly Thủy chi phách, thủy nguyên tố tinh khiết thanh tịnh ôn nhuận bao lấy nàng, trong suốt như một quả cầu bị băng phong vậy.
Sắc mặt của nàng tái nhợt không chút huyết sắc, nhưng biểu lộ coi như điềm tĩnh, giống như là đang ngủ vậy.
Căn cứ theo Dạ Xoa Vương nói, tình huống coi như khả quan, dưới sự bảo vệ tư nhuận của Tiên Thiên bảo vật Ly Thủy chi phách, thương thế của Thiên Ma mặc dù không có gì chuyển biến tốt đẹp, nhưng cũng không chuyển biến xấu nhiều, dù chống đỡ thêm bảy tám chục năm nữa cũng không thành vấn đề.
- Mi tỷ ~
Lôi Động ánh mắt ngưng trọng, nỉ non nói:
- Coi như trở thành tuyệt thế hung ma, giết sạch tất cả sinh linh Quang Minh vực ta cũng sẽ mang Sinh Mệnh chi thủy về cho ngươi.
Thời gian, vội vàng mà qua, lại qua mười năm.
Quang Minh Thánh Vực.
Đây là một vực, một vực cực kỳ đặc thù. Cái gọi là đặc thù, chính là khác với tất cả các vực khác, như là Huyền Băng vực u hàn thấu xương, U Minh vực quỷ dị âm trầm, Luyện Ngục vực liệt hỏa ngập trời, v... V... Những địa phương này đều là nơi có hoàn cảnh cực kỳ ác liệt cả.
Nhưng Quang minh vực lại là một nơi khí hậu bình thản, phong cảnh cẩm tú như vẽ, đại đa số nơi đều là đất lành thích hợp cho các sinh vật phồn diễn sinh sống. Chỉ riêng điểm này thôi đã đủ để cho thấy điểm mạnh của Quang Minh Thánh Vực rồi. Bởi vì, một khối địa phương tốt như vậy, từ trước đến nay lại chưa từng bị người khác chiếm lĩnh, đủ thấy Dực Thần Tộc quả thật không dễ gây.
Đương nhiên việc này cũng không loại trừ một ít chủng tộc sống trong hoàn cảnh cực đoan nên không thích nơi hiền hoà như thế này. Tỷ như Luyện Ngục Ma tộc, bọn hắn sinh hoạt trong nham thạch nóng chảy rất là vui vẻ, thích không có việc gì lại nhảy vào nham thạch, tắm rửa chơi đùa. Bảo bọn hắn đến Quang Minh Thánh Vực thì ngược lại có chút không thích ứng lắm.
Những điều này đều chỉ là nói bên ngoài, tạm thời sẽ không đề cập đến.
Viễn Cổ, không, là Viễn Cổ trước Viễn Cổ, Quang Minh Thánh Vực chính là một đại lục lở lửng nghiêm chỉnh vô cùng khổng lồ, khối đại lục kia bởi vì Thiên địa vũ trụ ảo diệu nên vĩnh viễn có ba mặt trời quanh quẩn, kỳ diệu thì kỳ diệu, nhưng trên khối đại lục lơ lửng kia, vĩnh viễn đều là ban ngày, vĩnh viễn không có đêm tối, phảng phất như nhận được sự ân sủng của thần quyến, vũ trụ vậy, không giây phút nào không được ánh sáng chói lọi phổ chiếu.
Mà Dực Thần Tộc, nguyên bản cũng là vũ trụ sủng nhi, trời sinh cường đại, sinh tồn một cái vô ưu vô lự trên khôi đại lục lơ lửng xinh đẹp này.
Có lẽ nếu như không có gì ngoài ý muốn thì Dực Thần Tộc có thể sống trên khôi đại lục lơ lửng này cả một Thiên địa kiếp.
Nhưng trên đường bằng phẳng, ngoài ý muốn sẽ luôn hàng lâm đúng lúc. Có một chủng tộc cường đại tự xưng là ma, dùng tư thái vô cùng bá đạo hàng lâm lên phiến đại lục vô cùng yên bình này, bắt đầu dấy lên một cuộc chiến chinh phục. Tuy rằng Dực Thần Tộc chính là vũ trụ chi sủng nhi, trời sinh cường đại, nhưng so với cao đẳng Ma tộc vô cùng cường hoành thì lại xa xa không bằng. Kết quả là, chiến sự nghiêng về đúng một bên.
May mắn là tử địch Tiên tộc của Ma tộc sau đó đã tìm đến, không chỉ trợ giúp Dực Thần Tộc đối kháng Ma tộc, còn căn cứ vào thể chất đặc thù của Dực Thần Tộc, trợ giúp Dực Thần Tộc nghiên cứu cải tiến ra mấy bộ công pháp tu luyện nữa. Thời gian dần qua, trong quá trình chiến đấu dài dằng dặc mà gian khổ, người Dực Thần Tộc cũng đã thích ứng chiến tranh, chủng tộc này phảng phất như trời sinh vì chiến đấu mà sinh. Mà Ma tộc, cũng từ từ dưới sự liên thủ cường đại của Dực Thần Tộc và Tiên Tộc mà bị đuổi ra khỏi đại lục lơ lửng.
Nhưng chiến tranh thảm thiết lại khiến đại lục lở lửng vốn liền làm một thể bị phá vỡ thành các mảnh đảo mảnh vụn lớn nhỏ không đều.
Đồng thời với gia viên bị đánh nát, cũng đánh nát mục tiêu sinh hoạt an nhàn của Dực Thần Tộc, họ cừu hận, nhiệt huyết, thậm chí là tà ác, từng Dực Thần Tộc đều sinh lòng khác. Từđó về sau, Dực Thần Tộc liền phụ thuộc vào Tiên tộc, trở thành một chủng tộc chiến tranh cường đại dưới trướng Tiên Tộc, bốn phía đối nghịch với cao đẳng Ma tộc.
Cho đến sau khi đánh một trận với thái cổ thế giới, chiến sự giằng co thảm thiết. Theo dòng chảy lịch sử và sự cải biến cường hoành của Vạn Linh Chi Mẫu khiến Tam Giới bị phong ấn lại. Mà Quang Minh Thánh Vực giống như một hài tử bị vứt bỏ vậy.
Mà bởi sau khi trải qua vô số năm chiến tranh dài dằng dặt, tất cả vực ngươi tới ta đi công phạt xâm lược lẫn nhau đã sớm bày ra không biết bao nhiêu các truyền tống thông đạo. Mà những thông đạo còn sót lại sau chiến tranh này, lại là trở thành cầu nối giữa vực và vực.
Những truyền tống thông đạo này tương ứng lẫn nhau, tiến hành kết nối các châu, các vực cực kỳ xa xôi lại với nhau. Phảng phất như một chỉnh thể, thế giới nguyên vẹn. Nhưng trên thực tế nếu tính toán ra thì cái gọi là vực châu, trên thực tế chính là bảy thế giới bất đồng, cách nhau phi thường xa xôi.
Theo trên lý luận mà nói thì có lẽ nên gọi là bảy vực. Bất quá, không biết từ bao nhiêu năm trước đã có cách xưng hô vực châu này rồi.
Lại từ một lý luận khác mà nói, nếu như bất luận một vực nào, chỉ cần đem tìm ra tất cả cổ truyền tống trận đi thông đến vực khác, sau đó phá hủy mất, vậy thì vực này sẽ triệt để tự thành một thế giới, trọn đời ngăn cách với các vực khác.
Đây là lý luận mà tất cả vương giả các vực đều biết, nhưng trên thực tế lại không ai làm thế cả, ngược lại bất luận người hoặc tổ chức nào muốn phá hủy Truyền Tống Trận đều sẽ trở thành công định của vực châu, bị cộng đồng tiêu diệt.
Đánh sinh đánh tử cũng tốt, chinh chiến cũng thế, hoặc là các loại cừu hận cũng thế, những việc này, đều không ngăn cản được một loại cảm xúc, đó là cô độc. Cũng không ngăn cản được một tính cách, gọi là thói quen.
Kết nối giữa vực và châu đã tồn tại qua bao nhiêu ức năm, vô số thế hệ về sau đều đã có cùng một thói quen, đó chính là vực châu chính là một thế giới chỉnh thể không thể phân cách. Tất cả chủng tộc dù cường thế hay không, đều cho rằng dù là vực đối địch cũng là một bộ phận của thế giới chung, một thế giới muôn màu muôn vẻ, chủng tộc phồn thịnh.
Nhưng chủng tộc Dược Thần Tộc ở Quang Minh vực lại có tính thích sạch sẽ, tuy rằng cho rằng mọi người đều chung một thế giới, nhưng lại phi thường bài ngoại, ngăn cản bất luận chủng tộc nào tiến vào chiếm giữ Quang Minh vực. Thậm chí, cho là cường giả của chủng tộc nào đó muốn đến Quang Minh vực để ngắm cảnh du lịch, hoặc là gặp gỡ hữu hảo cũng phải do một vị thành chủ Quang Minh thành tùy ý nào đó ký phê chuẩn, lại phải điều động quân đội bảo hộ, cái gọi là bảo hộ, đó là nói dễ nghe thôi, nói khó nghe thì chính là giám thị.
Chủng tộc bài ngoại, lại có tinh thần thích sạch sẽ, ưa thích đặt mình lên cao như thế, tự nhiên sẽ không được các chủng tộc khác hoan nghênh rồi. Hơn nữa trên địa bàn của đasố chủng tộc cũng không thích có Dực Thần Tộc tiến vào.
Bất quá Dực Thần Tộc lại cứ làm theo ý mình. Tóm lại, ai dám chọc ta ta liền đánh người đó. Người khác muốn đến đánh Quang Minh Thánh Vực ta thì cũng rất khó.
Nhắc tới Dực Thần Tộc, với bản tính gây thù bốn phía như thế, có thể còn sống đến giờ cũng coi như cực kỳ ngưu bức rồi. Bọn hắn chủ yếu dựa vào thực lực bản thân chủng tộc cường đại. Hiện giờ Dực Thần Tộc có được đại Hóa Thần cường giả, ngoại trừ nhân loại ra thì Dực Thần Tộc chính là xếp hàng thứ nhất. Ngoài ra, khiến lòng người sợ hãi chính là, trong số đại Hóa Thần cường giả còn có hai vị đã là tồn tại Hóa Thần trung giai giai đỉnh phong, còn hai vị khác là Hóa Thần sơ giai.
Mà cái gọi là Hóa Thần trung giai đỉnh phong, đó chính là đẳng cấp của U Minh Quỷ Đế, hoặc Luyện Ngục Ma Vương, cách Hóa Thần cao giai chỉ có một đường thôi, quả thực là mạnh đến rối tinh rối mù.
Cái này cũng chưa tính, Quang Minh Thánh Vực, ngoại trừ cường giả Hóa Thần tân tấn A Gia Na ra, bát đại Hóa Thần cường giả còn lại cũng có hơn mười tòa Thiên Không Thành chí thượng, mỗi người là chủ một thành, cường giả dưới trướng nhiều như vậy. Mà thiên không chủ thành tuy rằng không thể chạy đến vực khác để chinh phạt, nhưng để phòng thủ thì cơ hồ vô địch thiên hạ.
U Minh Quỷ Đế cũng đã từng nói, dùng thực lực của hắn, nếu như đi mạnh mẽ xông tới bất luận một toàn Thiên Không thành nào thì kết quả tốt nhất chính là phải trọng thương bỏ chạy.
Bởi vậy, Quang Minh Thánh Vực được gọi là một trong hai đại cường vực. Một vực khác, đương nhiên là Tu La vực cũng phi thường cường đại rồi. Hai đại cường vực căm thù lẫn nhau, thế như nước lửa. Nhưng mỗi bên đều lại là tiến công chưa đủ, phòng thủ có thừa, vậy nên cũng chỉ có thể kiềm chế lẫn nhau thôi
Lôi Động muốn thu lấy Sinh Mệnh Thần Thủy ở một nơi bài ngoại như thế nào, quả nhiên là khó như lên trời.
Nhưng cho dù khó hơn nữa thì, Lôi Động cũng sẽ không sợ hãi. Dực Thần Tộc lấy Quang Huy Vương và Thánh Diệu Vương là hai chí cường giả được xưng là Huy Diệu song vương, thống trị hai khối đại lục nghiền nát, thủ hạ có vô số cường giả.
Huy Diệu song Vương này, thực lực tổng hợp của tùy tiện một vương cũng không hề chênh lệch với U Minh Quỷ Đế và cả Quỷ Tộc. Nếu Lôi Động muốn đối kháng với bọn hắn thì cũng tương đương với việc dùng sức một người đối kháng toàn bộ quỷ tộc rồi. Cục diện như thể chẳng khác nào là muốn chết cả.
Quả hồng phải tìm mềm để niết.
Thần Hi Vương không thể nghi ngờ chính là một lựa chọn tốt.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu