If you truly get in touch with a piece of carrot, you get in touch with the soil, the rain, the sunshine. You get in touch with Mother Earth and eating in such a way, you feel in touch with true life, your roots, and that is meditation. If we chew every morsel of our food in that way we become grateful and when you are grateful, you are happy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 480 : Mỹ Nữ Cứu Anh Hùng
hưng mặc dù chỉ là như vậy cũng đủ làm cho nàng quyết định xem xét một phen đến tột cùng là chuyện gì. Không nghĩ tới thật là Lôi Động cùng người khác ác đấu. Vốn định giả vờ một chút làm Lôi Động tức giận để giảm một ngụm ác khí trong lòng mình.
Nhưng nghe được Lôi Động nói như thế, thần niệm của nàng cảkinh tràn ra dò xét, quả nhiên thấy Lôi Động đang lâm và tình trạng suy yếu tới cực độ, hồ sắp chết. Lập tức trong lòng xẹt quaý nghĩ kinh tâm động phách, đối với Ma Vương trở nên hận thấu xương, nàng nổi giận lạnh giọng quát:
- Ma đầu ngươi đúng là rất to gan.
Đạm Đài Băng Vân cảm giác như chỉ cần mình tới chậm nửa bước nữa thì hậu quả thực là đáng sợ. Nghĩ tới hậu quả này, ngay cảcâu "nam nhân của nàng" do Lôi Động nói, nàng cũng không sođo nữa. Lúc này Đạm Đài Băng Vân đem đàn cổ treo để ngang trước người, mười ngón tay như bạch ngọc tung bay, trong tiếngđàn ngân vang biến thành vô số đạo thanh kiếm khí sắc bén giống như vạn tên cùng bắn phô thiên cái địa hướng Ma Vương bắn tới.
Hắc Dực Ma Vương khổ không thể tả, vốn là không có ngờ tới tại tuyệt cốc chi địa sẽ có người tới xen vào việc của mình. Càng không ngờ tới, nữ nhân thần bí đột nhiên xuất hiện lại cùng LôiĐộng tiểu tử này tựa hồ có bộ dạng gian tình. Những thanh sắc kiếm khí hắn đã từng nếm qua, uy lực vô cùng lớn. Ở đâu còn dám có nửa điểm dừng lại muốn nhìn, hắn quyết định dùng một tia lực lượng cuối cùng để chạy trốn.
Ma thân hóa thành hắc sắc Lưu Tinh, lờ mờ phá vỡ không gian, hình thành từng cơn rung động không gian, Hắc Dực Ma Vương dùng một tốc độ cực nhanh bỏ chạy. Đáng tiếc chính là, hắn cuối cùng đã coi thường Đạm Đài Băng Vân. Là người từng ở trong Bích Ba Bí Cảnh trên trăm năm. ngay cả Dạ Xoa Tộc từ xưa đến nay cũng không có mấy người có thẻ làm được. Đối với lý giải không gian pháp tắc tuy rằng vẫn không bằng Hóa Thần cường giả, nhưng không phải tu sĩ bình thường có thể so sánh. Chỉ thấy nàng hừ lạnh một tiếng nói:
- Hừ ~ muốn đi? Đã chậm.
Vô số đạo thanh sắc kiếm khí trong giây lát hội tụ lại với nhau ngưng tụ thành một trường kiếm dài hơn mười trượng. Nhẹ nhàng vẽ một cái, liền xé toang không gian xuất quỷ nhập thần tiến tới trước mặt Hắc Dực Ma Vương đang lơ lửng trên không trung hung hăng xuống chém.
Hắc Dực Ma Vương tuy rằng cường hãn vô cùng, nếu là ở thời kỳ toàn thịnh, ngay cả U Minh Quỷ Đế đều lấy không được chỗ tốt. Nhưng mà hắn lúc này chung quy đã như cây đèn cầy sắp tắt như trong gió, nỏ mạnh hết đà rồi. Trong lúc bất ngờ Hắc Dực Ma Vương không kịp chuẩn bị, lại muốn tránh cũng không được, Hắc Dực Ma Vương bị một kiếm chính diện này chém trúng, ma thân cực lớn cao năm sáu trượng thình lình bị thanh liên kiếm khíchém thành hai đoạn.
Cùng lúc đó một tiểu Ma Vương thân hình cao hai ba trượng, thất kinh chạy như bay ra bên ngoài. Đây chính là tinh phách của Hắc Dực Ma Vương, cũng chính là nguyên thần mà các tu sĩ Hóa Thần thường nói. Nguyên thần chính là Nguyên Anh tiến giai thành thực thể, tuy không khác với bản thân mấy nhưng Hắc Dực Ma Vương đã bị ngạnh sanh hạ xuống một cái cảnh giới, thếcho nên nguyên thần trở nên có chút bé nhỏ. Nhưng xét cho cùng thì vật ấy vẫn là nguyên thần hoặc là xưng là tinh phách.
Giá trị của một cái nguyên thần đương nhiên là vượt xa các loại Nguyên Anh. Bất luận là dùng để luyện khí, luyện đan, chế tác Khôi Lỗi đều có đặc hiệu vô cùng cường đại.. Đạm Đài Băng Vân tuy rằng xuất thân từ Thiên Âm cung danh môn chính phái, nhưng nhưng đi theo Lôi Động mưa dầm thấm đất, bị thay đổi một cách vô tri vô giác tự nhiên sẽ không bỏ qua vật ấy. Huống chi, tên này thiếu chút nữa đã giết chết Lôi Động.
Trên thực tế, tu tiên thế giới vốn là tàn khốc mà người thắng làm vua. Cái gọi là chính phái cũng không có nghĩa là nhân từ nương tay, cũng rất ít người có thói quen sau khi giết yêu thú mà phóng thú hồn tinh phách của hắn mà bỏ trốn. Cũng không có thói quen giết chết yêu thú sẽ không lấy tài liệu đáng giá trên người nó.
Tu tiên chính là nghịch thiên mà làm, đối nghịch với pháp tắc Thiên Địa vũ trụ. Không có sát phạt quyết đoán, không có một tâm linh cứng rắn thì tuyệt không khả năng thành công. Nếu làtông phái khắp nơi chú ý từ bi hỉ xả, trách trời thương dân thìsớm đã bị lịch sử vhôn vùi cả ngàn năm rồi.
Bởi vậy để bắt được tinh phách của tên này, Đạm Đài Băng Vân làm rất thành thạo, phía sau lưng Bạch Dực rung lên, ném ra ngoài phong hồn cầu phong ấn tinh phách vào trong đó. ĐạmĐài Băng Vân khẩn trương vạn phần muốn quay đầu lại đi thăm dò thì thấy Lôi Động hô to:
- Đem máu huyết đều thu thập lại mau, đây là mặt hàng Hóa Thần kì tồn tại, một thân máu huyết đáng giá vô cùng.
Đạm Đài Băng Vân lảo đảo thiếu chút nữa ngã chết, ngược lại không đơn giản là bởi vì chính mình một kiếm đánh chết cái Hóa Thần, mà là Lôi Động cái tên này gần chết tới nơi rồi mà còn quan tâm tới máu huyết quý giá đó. Cũng bởi biết được sự tình, mạng tên kia cứng rắn, mặc dù yếu ớt nhưng không thể chếtđược khiến nàng thở dài một hơi.
Lập tức Đạm Đài Băng Vân nhanh chóng lấy ra một đám bình ngọc, đem huyết dịch Hắc Dực Ma Vương
Tinh luyện một phen, sau đó cùng thu thập lại một lần nữa. Vềphần thi thể Ma Vương, đương nhiên cũng rất đáng giá, cũng không phải nói Thiên Âm cung không thu thân thể yêu thú, chỉ làĐạm Đài Băng Vân rất ít khi làm những chuyện này, nhất là tại trước mặt Lôi Động khẳng định phải biểu hiện một chút nữ tính rụt rè.
- Đã chết chưa? Lá gan ngươi đúng là rất lớn nha, Trúc Cơ kỳ thìdám trêu Nguyên Anh, Kim Đan kỳ thì dám cùng Hóa Thần đối nghịch. Ngươi nếu thành tựu nguyên anh thì dưới gầm trời này có ai được ngươi để vào mắt?
Làm xong mội chuyện,, Đạm Đài Băng Vân có chút tức giận phi thân tiến lên nói một câu.."Hơn 100 năm " không gặp hắn, không nghĩ tới lần gặp ămtj này lại bực bội tới như vậy. Bất quábởi vì tu vi tiến nhanh khiến cho quan hệ trong đó giữa nàng vàLôi Động không có áp lực tâm lý quá lớn, ngược lại thần sắc tỏ vẻ vui sướng hơn nhiều.
Thế giới này, từ trước đến nay dùng thực lực vi tôn, không cóthực lực ngay cả quyền nói chuyện đều không có. Năm đó ĐạmĐài Băng Vân ngay cả Kim Đan kỳ cũng chưa tới, tự nhiên lo lắng những người hữu hình vô hình tạo nên áp lực thật lớn. Trên thực tế, nếu như thực lực lớn đến một trình độ nào đó, tỷ như nàng có thể thành tựu Hóa Thần..., đừng nói cùng Lôi Động mến nhau, cho dù nàng yêu Đinh Uyển Ngôn cũng không có mấy người dám phản đổi mãnh liệt.
Hắc Dực Ma Vương vừa chết, Lôi Động như vứt được một khối tâm bệnh lớn, hắn thở phào nhẹ nhỏm, nở nụ cười khổ nói:
- Ngươi cho rằng ta nguyện ý cùng một đầu Hắc Dực Ma Vương dốc sức liều mạng ah, thằng này chiếm đoạt thân xác của Hợp Hoan Tông Ngân Hồ, kế thừa ý chí của hắn, muốn dồn ta vào chỗ chết. Ta nếu không thừa dịp hắn rơi vào trạng thái suy yếu mà ra tay thì, đời này chẳng phải là sống ở trong lo lắng hãi hùng sao? Cá nhân ta đông trốn tây chạy ngược lại không sao, nhưng cha mẹ ta, mấy người Uyển Ngôn sẽ bị liên lụy.
Dù là Đạm Đài Băng Vân có mạnh gấp trăm lần, nhưng từ trong xương cốt vẫn là một nữ tử, quan hệ với Lôi Động thật không minh bạch đấy. Kiêng kỵ nhất đương nhiên là hiền thê của hắn thê Đinh Uyển Ngôn rồi. Vừa nghe đến cái tên này, sắc mặt củaĐạm Đài Băng Vân cũng có chút phức tạp, có vẻ là không thoải mái, lại là có chút hổ thẹn, nhưng càng nhiều hơn là đối với LôiĐộng có chút giận chó đánh mèo.
Lúc trước nếu không có hắn và Lôi Long hợp mưu đùa nghịch, vềphần cùng Lam Khinh Ti cùng một chỗ song song cho hắn? Từnay về sau sao lại lầm đường lạc lối như vậy? Bất quá trên thực tế Đạm Đài Băng Vân cũng tinh tường, lúc trước nếu như không có đi đến một bước kia, dùng tính tình hung ác của nam nhân này, Đạm Đài Băng Vân nàng sớm đã hóa thành một nắm đất vàng rồi.
Một ít tâm bệnh của nàng do thực lực tăng trưởng hầu như tiêu tán hết. Nàng tại bên trong Bích Ba Bí Cảnh bỏ ra hơn 100 năm cũng không có quên hắn, trái lại bởi vì thời gian dài dằng dặc vô cùng cô tịch mà hãm vào càng sâu, thói quen này lâm vào nguy cơ rất lớn, trong lòng nghĩ Lôi Động thật sự đáng giận. nhưng thời gian dần qua làm cho cảm tình của nàng đối với Lôi Động lại biến hóa một cách vi diệu.
Trên thực tế trước kia nếu là hai người lập trường đối địch, ngay cả Đạm Đài Băng Vân đều không thể không thừa nhận, Lôi Động là nam tử xuất sắc, so với Đạm Đài Băng Vân nàng còn muốn cao hơn một bậc. Nhất là lần đó bị Bạch Cốt lão ma chặn đường, khí thế biểu hiện ra ngoài của hắn khiến cho Đạm Đài Băng Vân say mê không thôi. Nhất là thời điểm cùng chung hoạn nạn, lạiđồng bệnh tương liên khó tránh khỏi sẽ sinh ra một chút tình cảm biến hóa. Triệu Châu dài đằng đẵng, Đạm Đài Băng Vân nàng duy nhất có thể tin tưởng và dựa vào chỉ có một mình hắn.
Rồi sau đó cho hắn tuy rằng làm cho nàng bi phẫn không thôi, nhưng trong lòng lại vì tán thành với Lôi Động mà yên lặng tiếp nhận, nếu không cũng không thể một phen quấn quít chặt lấy hắn dần dần trở thành quan hệ tình lữ. Khi đó hai người vừa làtình vừa là đồng bọn, nhưng nhiều hơn chính là khâm phục, thỉnh thoảng từng người gặp được phiền toái trongtu luyện, LôiĐộng cho Đạm Đài Băng Vân cảm thụ lớn nhất chính là tư duy thiên mã hành không của hắn, dường như không bao giờ bị trói buộc cùng với ngộ vô cùng cường đại.
Mà Đạm Đài Băng Vân, đồng dạng cho những rung động rất lớn. Nữ tử này đúng là kỳ tài, một ít chuyện tình khó hiểu phức tạp rất nhanh liền có thể lĩnh ngộ, thường thường còn có thể suy một ra ba. Hơn nữa mặt đàn cổ tại thời điểm không giết âm nhạc tấu cũng cực kỳ động lòng người.
Cứ như vậy mông lung trở lại Khang Châu, Đạm Đài Băng Vân mới hoàn toàn tỉnh ngộ, phảng phất từ trong mộng đẹp bỗng nhiên giựt mình tỉnh lại, đối mặt là vô cùng áp lực. Trên lập trường của tông phái càng không mặt mũi nào đối mặt Đinh Uyển Ngôn. Lúc này mới khiến cho nàng chán nản, nổi lòng muốn trốn tránh.
Trong lòng mang theo tâm tình vô cùng phức tạp, Đạm Đài Băng Vân nhẹ nhàng lầm bầm một câu:
- Ngươi ngược lại vì Uyển Ngôn suy nghĩ tình nguyện ngay cảmạng nhỏ của mình đều không để ý sao?
- Khục khục.
Lôi Động liên tục ho khan vài tiếng, nở nụ cười nói:
- Nếu như ngươi gặp được nguy hiểm, ta cũng sẽ liều chết màlàm.
Đạm Đài Băng Vân mặt hơi đỏ lên, tức giận trừng mắt nói:
- Đều bị thương thành như vậy còn ở chỗ này nói ngon ngọt. Nhanh chút chữa thương, ta giúp ngươi hộ pháp.
Lôi Động tự biết thương thế rất nặng, cũng là không dám có chút trì hoãn, vội vàng uống một viên thuốc chữa thương, chậm rãi vận công chữa thương. Bất quá chỉ trong chớp mắt một chuyện khiến hắn giật mình diễn ra, trong cơ thể ngũ tạng lục phủ toàn bộ lệch vị trí không nói, còn chỗ tổn hại kinh mạch càng đã gặp phải tàn phá khủng bố đứt gãy uốn éo thành một đoàn.
Mà thần hồn cũng không chịu nổi giống như cây đèn cầy sắp tắt uể oải không còn sức sống leo lét trong tử phủ. Hắn đã là KimĐan cao giai thể chất mạnh mẽ, sinh mệnh lực hung hãn viễn siêu phàm nhân gấp trăm lần, nghìn lần.
Có bổn mạng chân nguyên kéo lại được tính mạng, lúc này LôiĐộng mới miễn bị đi đời nhà ma.
Sau nửa canh giờ, thương thế của Lôi Động chẳng những không có nửa phần khôi phục, ngược lại có trạng thái còn nặng hơn. Dùng chân nguyên thúc trị tổn thương tự nhiên phải tìm được kinh mạch, từng bước ân cần săn sóc, sau đó dùng chân nguyên chăm sóc miệng vết thương khiến thân thể khôi phục nhanh hơn. nhưng lúc này Lôi Động tàon tahan cao thấp tìm không tới chútđịa phương tốt, kinh mạch càng khó có thể khơi thông.
Đạm Đài Băng Vân nhìn ra chỗ không đúng, gấp bước lên phía trước một phen đặt tay lên kinh mạch của hắn, thần niệm chui vào trong đó kiểm tra một phen, sợ đến mức sắc mặt nàng trở nên tái nhợt, xa xa đánh giá thấp thương thế của hắn, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chỉ cần thêm nửa canh giờ nữa, hắn sẽ điđời nhà ma. Kim Đan kỳ lại bất đồng Nguyên Anh kỳ, Nguyên Anh còn có thể đi đoạt xá Trọng sinh. Nhưng thần hồn của KimĐan kỳ thì không cách nào tồn trữ tánh mạng ấn ký cùng kí ức nguyên vẹn, đoạt xá cũng trở nên mất kí ức.
Lúc này Đạm Đài Băng Vân ở đâu còn dám có nửa điểm rụt rèđắn đo, vội vàng lấy tay đặt lên bụng dưới chỗ đan điền của LôiĐộng, chân nguyên vô cùng tinh thuần chậm rãi rót vào.
Thực lực của Đạm Đài Băng Vân Đạm Đài Băng Vân, đã không phải chuyện đùa. Từ nhỏ tâm pháp mà nàng tu tập lại là tiên gia công pháp phi thường tinh thuần, đối với chữa thương uy lực xem như không tầm thường. Nhưng mà cho dù như thế cũng chỉcó thể trợ giúp Lôi Động đem thương thế hơi trì hoãn, không đạtđược mục đích trị tận gốc. hơn nữa, mỗi lần vừa để tay xuống thìthương thế của Lôi Động càng thêm chuyển biến xấu khiến cho nàng không giây phút nào đều dùng chân nguyên duy trì lấy tính mạng của Lôi Động.
Mấy ngày thoáng cái qua đi, mà lấy chân nguyên của nàng cường hoành cỡ nào cũng nhịn không được duy trì vận tác không ngủ không nghỉ như thế, sắc mặt trắng bệch, đổ mồ hôi đầm đìa. Bất quá nàng không dám trì hoãn, sau khi vội vàng uống một maiđan dược liền trong ánh mắt kinh ngạc của Lôi Động kháp động pháp quyết, triệu hồi ra một hồng y thiếu nữ tuổi chừng mười sáu.
- Băng Vân tỷ tỷ, làm sao ngươi một mực đem ta nhốt tại túi đại linh thú? Bên trong thật nhàm chán, ta đều nhanh buồn bực chết rồi.
Hồng y thiếu nữ phảng phất có chút bất mãn, cái miệng nhỏ nhắn đều mở ra. Thoáng nhìn Lôi Động hơi thở mong manh, cô gái kia ha ha ha nở nụ cười:
- Ta nói như thế nào ta một mực dùng thần niệm liên hệ ngươi, ngươi cũng không hỏi ta, thì ra là đã tìm được tình lang ngày nhớđêm mong. Lôi Động, đã lâu không gặp.
Ánh mắt Lôi Động vô lực khẽ đảo mắt, ca nhận thức tiểu cô nương này sao?
- Hồng Loan, không nên nói bậy.
Đạm Đài Băng Vân mặt đỏ lên, nhưng hiện tại cũng không thời gian cùng nàng dây dưa, đành phải nói:
- Mau mau hóa thành nguyên hình, đưa chúng ta đi Dạ Xoa Hải, Lôi Động bị thương rất nặng, ngay cả mạng sống cũng sắp không còn nữa.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu