Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 455 : Khang Châu Chi Nguy.
áng tiếc, Nguyên Anh kỳ tuyệt đại đa số người khó có thể tiến tới hậu kì, mà mà Nguyên Anh đến Hóa Thần quả nhiên là khónhư lên trời. Trên vạn năm, Khang châu mới xuất hiện một Hóa Thần, nhưng đáng tiếc ở hai ngàn năm trước cũng đã tọa hóa.
- Sư huynh, ta dám cam đoan Dạ Xoa Vương đại nhân chịu ra tay, nếu không ta cũng không dám diệt sát Phiền Khúc Thanh.
Thiên Ma nghiêm trang trả lời nàng thập phần hiểu rõ Dạ Xoa Vương là tồn tại cường đại thế nào thì chỉ cần hứa là sẽ làm. Hắn thiếu nợ Lôi Động nhân tình, thiếu nợ này không nhỏ. Nếu không có Lôi Động lần kia xuất thủ, mặc kệ do Hải Thần chi nộ phát triển thì Dạ Xoa Tộc tuy rằng sẽ không diệt vong, nhưng ít ra sẽ bị thương vong hơn phân nửa. Huống chi, nàng biết rõ tiểu tình lang Lôi Động còn có tấm át chủ bài là U Minh Quỷ Đế.
U Minh Quỷ Đế là một tồn tại vô cùng nghịch thiên, từ phi nhân loại tu đến hóa thần, là một đời thiên kiêu. Người ta nói lão đãngạnh sanh sanh tu luyện đến Hóa Thần trung kỳ, nghe nói khoảng cách hậu kỳ cũng không còn xa nữa.
Đúng là như thế, U Minh Quỷ Đế chỉ coi mấy người Hóa Thần kìgiống như tiểu gia hỏa ở Minh vực mà thôi.
Có những át chủ bài này, không dám nói chạy khỏi bàn tay Thái Thượng Tông nhưng tự bảo vệ mình thì dư xài rồi.
- Tốt, tốt. Như vậy chúng ta dứt khoát một không làm, hai đãlàm là tới cùng.
Âm Sát Ma Tôn cũng là người ngoan nhân, dù sao cũng đã đắc tội Thái Thượng Tông, vì sao còn phải đi cầu bọn hắn? Hắn cũng biết những lời của Thiên Ma có liên quan tới sống còn của cả Âm Sát tông.
Âm Sát Ma Tôn hạ quyết tâm, khí thế lập tức trở nên không giống với lúc trước..., vẻ mặt hùng hồn nói:
- Huyền Chân Tử, không muốn nói thêm nữa. Đã ký giấy sinh tử, sinh tử tự nhiên là mặc cho số phận. Nếu như Thái Thượng Tông các ngươi không để ý thể diện, ý đồ bội ước, như vậy Âm Sát Tông chúng ta phụng bồi đến cùng, thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành.
Những lời này nói rất dõng dạc, hắn vận ma công truyền đi hơn mấy trăm, thậm chí hơn ngàn dặm. Kim Đan kỳ, Trúc Cơ kỳ, thậm chí cả Luyện Khí kỳ tu sĩ cũng nghe được cau nói này. Trong lúc nhất thời, thanh thế của Âm Sát Tông phóng đại.
Ở đây rất nhiều Nguyên Anh tu sĩ cũng nhíu mày, thầm nghĩ nếu như lần này Âm Sát Tông có thể bình yên vượt qua kiếp nạn này, chỉ sợ sẽ tìm được một cơ hội phát triển. Bất kỳ một tu sĩ phụ thuộc tông phái sợ nhất là cái gì? Chính là tại thời điểm mấu chốt nhất, tông phái đem ngươi bán đứng. Âm Sát Tông chẳng sợ cường quyền như thế chẳng sẽ để cho rất nhiều tán tu, tiểu tông tiểu phái, gia tộc thế lực quy tâm đấy.
Nhưng bọn hắn cũng không dám mặc kệ Âm Sát Tông, đúng như Huyết Ma đã nói, một khi Âm Sát Tông bị tiêu diệt thì Thái Thượng Tông là tuyệt đối sẽ không buông tha khối bánh ngọt của Khang Châu, đảo loạn cục diện phân hoá xơi tái từng tôn môn. Cả đám người lãnh tụ các môn phái bắt đầu buồn bực vô cùng, Âm Sát Tông ngươi chính mình muốn chết cũng thôi, cần gì phải kéo đồng đạo Khang Châu cùng tiến lên thuyền giặc.
- Tốt. Nói rất tôt.
Huyền Chân Tử khí cực, dựng râu trừng mắt nói:
- Âm Sát, không thể tưởng được ngươi ngưu bức như vậy, ngươi chờ đó, đợi được bản tôn trở về báo cáo trưởng bối xem người xử lí Âm Sát Tông ngươi như tehes nào.
Dứt lời, cũng không cùng bất luận kẻ nào chào hỏi, hắn hóa thành một đạo Bạch Hồng, nghênh ngang rời đi, còn lại Lăng Tiêu Lục tử cũng nhao nhao đuổi theo...
- Chư vị đồng đạo, các ngươi cũng nhìn thấy.
Âm Sát Ma Tôn âm trầm nở nụ cười:
- Kỳ thật tất cả mọi người là người thông minh, đương nhiên đãsớm đoán ra Thái Thượng Tông thực sự không phải là đơn giản nhằm vào tông ta. Đại Càn châu tuy rằng đất rộng của nhiều, nhưng tông môn mọc lên san sát như rừng, cũng không phải Thái Thượng Tông một nhà siêu quần xuất chúng, hôm nay vừa lúc là tìm lý do đến xâm lấn Khang Châu ta mà thôi. Nếu Khang Châu Nếu ta chính tà hai đạo không thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước cùng vượt qua cửa ải khó khăn thì... Âm Sát Tông ta cố nhiên là xong rồi, nhưng nhưng bản tôn tin tưởng thời gian sau này của chư vị cũng tuyệt không sống khá giả.
Tà đạo Ma ngục tông ah, Tu La Thiên...hì còn khá tốt, bởi mọi người sớm đã có hiệp nghị công thủ đồng minh. Nhưng các lão tổ tông Nguyên Anh chính đạo lại nguyên một đám trong đáy lòng mở miệng mắng ti, dù thế nào thì Âm Sát Ma Tôn cũng nói rất đúng sự thật. Thái Thượng Tông đó là một đầu cọp hung mãnh, một khi chiếm đoạt địa bàn Âm Sát Tông, lại há có thểcam tâm ngủ đông, ở ẩn?
- A di đà Phật, bần tăng dám hỏi một câu, Thái Nhất Chân Nhân tiền bối một mình một người giết đến tận Khang Châu ta thì phải ứng phó như thế nào? Đến lúc đó Khang Châu ta há không phải người người cảm thấy bất an?
Nói chuyện chính là Kim Cương tự Đại hòa thượng hàng Long Tôn Giả, thân hình cao lớn giống như mãnh
ngưu. Nhưng trên thực tế thì cái tâm tư tinh tế tỉ mỉ nếu không lần này Kim Cương tự cũng sẽ không điều động hắn tới đây.
Hóa Thần cường giả rất lợi hại, nhưng chính diện chọi cứng hơn 100 Nguyên Anh tu sĩ thì đơn thuần là muốn chết. Nhưng nếu như vô sỉ một ít, không để ý thể diện của cường giả đỉnh cấp màgõ mỗi người một cái thì sẽ làm cho người ta đau đầu. Cũng không thể cứu một đám nguyên anh suốt ngày ở bên nhau được.
Bởi vậy lời nói của Hàng Long Tôn Giả cũng như tất cả băn khoăn của Thái Thượng trưởng lão nơi này. Dùng lực lượng Khang Châu, đoàn kết nhất trí đối phó trừ Nhất Chân Nhân bên ngoài, đương nhiên vấn đề không lớn nhưng là đối với Hóa Thần thì có chút khó đối phó. Hóa Thần cường giả đều đối với không gian pháp tắc rất có lý giải, xuất quỷ nhập thần, muốn quần ẩu vây công đều rất khó khăn.
- Chư vị yên tâm, nếu như Thái Nhất Chân Nhân thực dám tới, bổn tông tự nhiên sẽ mời ra tu sĩ đồng cấp đến kiềm chế hắn.
Âm Sát Ma Tôn cười không ngừng nói:
- Huống chi, Đại Càn Châu không phải là một tông siêu quần xuất chúng,, địch nhân của bọn hắn đồng dạng rất nhiều. Tóm lại, chỉ cần Khang Châu chúng ta đoàn kết nhất trí, Thái Thượng Tông chắc chắn không thể chiếm được chỗ tốt. Trong nội bộ chúng ta phải đồng lòng nhất trí, một khi ngoại nhân xâm nhập, Khang Châu ta bày ra bộ dạng địch tới thì nhược, chắc chắn sẽ cắn chúng ta một hai ngụm. Đến lúc đó Khang Châu chúng ta sẽ xong đời.
Âm Sát Ma Tôn nói rất có lí, Khang Châu địa vực nhỏ bé, ngay cảHóa Thần cường giả đều không có, địa vị tương đối yếu thế. Đối mặt sự xâm lược không chịu đoàn kết, vậy thuần túy chính là tựchịu diệt vong. Trên thực tế, trong lịch sử Khang Châu đối mặt với ngoại nhân không phải là lần đầu tiên. Giáp mặt với người từbên ngoài, tất cả các tông phái tại Khang chây đều đoàn kết chống lại. Nếu không, Khang Châu sớm đã bị diệt đã không biết bao nhiêu lần.
Âm Sát Ma Tôn nói ra điều này làm cho mọi người như được ăn một viên thuốc an thần, hẳn là mời vị kia ở Đông Hải chủ trì côngđạo rồi, Dạ Xoa Vương tiền bối đối với Khang Châu rất quan tâm a, hơn nữa quan hệ với tất cả các tông ở Khang châu cũng không tệ.
Nếu có hắn xuất thủ, chắc chắn có thể chế trụ Thái Nhất Chân Nhân.
Kỳ thật nói đi cũng phải nói lại, nếu như Dạ Xoa Vương không nghe thấy không để ý mặc kệ do Thái Thượng Tông thôn phệtiêu hóa Khang Châu. Như vậy cuộc sống về sau của Dạ Xoa Tộc hắn tuyệt không tốt. Từ lâu dài đến xem, Dạ Xoa Vương cho dùlà cho tộc nhân cân nhắc lần này tất nhiên cũng sẽ xuất thủ.
Đến tận đây, tất cả tông đại biểu cũng đều hơi chút an tâm chút. Không cần trực tiếp đối mặt Hóa Thần kì cường giả thì dưới tình huống nhất trí đối ngoại, thành lập liên minh cũng là chuyệnđương nhiên. Kỳ thật tất cả đại biểu các tông đến đây xem cuộc chiến, nội bộ cũng đã minh xác tuyến đường lần này, chính làliên hợp nhất trí đối ngoại.
Một phần minh ước rất nhanh đã được kí kết, hiệp nghị liên hợp kháng địch một trăm năm. Trong vòng một trăm năm đó, tất cảtông các phái duy trì hiện trạng, ai cũng không được vọng động, nếu không sẽ là công địch của cả Khang Châu. Trong lúc, Hợp Hoan Tông thì ngược lại muốn áp bách chút Âm Sát Tông đem Lôi Động cùng Thích Phỉ Phỉ giao ra, lại bị Âm Sát Ma Tôn phủđịnh, nói không biết chuyện tình Thích Phỉ Phỉ. Các tông còn lại cũng ủng hộ Âm Sát Tông nên cho rằng chuyện này sau minh ước trăm năm hãy nói lại.
Dù sao vứt không phải là thể diện của bọn hắn mà là Hợp Hoan Tông, cần gì phải đi vào cơn mưa gió này, nhắm trúng lúc trúng Âm Sát Tông chó cùng rứt giậu? Tất cả tông các phái, đều làtương đối bao che khuyết điểm đấy. Đây cũng là một tông phái cỡ lớn sống yên phận, là điều sinh tồn căn bản. Nếu không, ngay cả người bên trong tông phái mình cũng bảo hộ không được, thời điểm mấu chốt muốn giao ra lại không làm lòng người bất an sao? Tông phái đó trụ lâu dài được sao?
Lôi Động thông qua Huyết Ma tham gia "Khải Hàng Mão Thủy Ấn " minh ước hội nghị cũng biết chuyện này, đồng thời sợ hãi thán phục thái độ Khang Châu đối ngoại đoàn kết nhất trí và âm thầm cảnh giác Hợp Hoan Tông. Tuy rằng Hợp Hoan Tông biểu hiện ra không dám xằng bậy, nhưng vụng trộm sai tay chân làm cũng làchuyện thường tình. Bất quá ít nhất, hiện tại Hợp Hoan Tông không dám đối phó Lôi Động hắn, cũng để cho Lôi Động đỡ một cái tâm bệnh.
Những cái cần lo thì Nguyên Anh kỳ tại các nơi của Khang Châu hoạt động, chờ hắn tới Nguyên Anh kỳ thì căn bản không cần e ngại Hợp Hoan Tông nữa.
Lôi Động lại mời ba người hội nghị một lần, suy nghĩ phải chăng muốn tiêu diệt Lăng Tiêu Thất Tử, nhưng lập tức bị Thiên Ma Huyết Ma liên thủ bác bỏ. Tông phái đều chú ý thể diện, lần này Thiên Ma đánh chết Phiền Khúc Thanh, tuy rằng không nể mặt có chút hung tàn, nhưng ít ra là ký kết giấy sinh tử. Cho dù Thái Thượng Tông động thủ, cũng không thể nói rõ trận chiến, khuynh sào xuất động.
Nhưng nếu như đem Lăng Tiêu Thất Tử toàn bộ lưu lại thì đó lại là một lí do tuyệt hảo để Thái Thượng Tông, thậm chí Thái Thượng Tông có thể nâng cao một tầm hô hào cả những tông phái của Đại Càn châu phiến động, phiền toái sẽ càng lớn hơn.
Loại kết quả này trực tiếp khiến Lôi Động có chút đáng tiếc. Bất quá hắn cũng không phải người không hề biết cái nhìn đại cục. Biết rõ bằng chính mình hiện tại căn bản không thể đối kháng với Thái Thượng Tông. Thời gian mới là thứ mà Lôi Động hiện giờthiếu thốn nhất. Lôi Động có tự tin, chỉ cần cho hắn trăm năm thời gian sẽ đủ cho hắn có vốn liếng đi lại trên thế giới này.
Khang Châu chư hùng cũng không ôm tâm tư chiến tranh. Lăng Tiêu Thất Tử trước khi rời đi, cũng đã đem minh ước rải đầy trời,, ẩn ẩn càng có lời đồn, nếu như Thái Thượng Tông xuất động Hóa Thần thì Khang Châu cũng có biện pháp ứng phó.
Lúc này Lăng Tiêu Thất Tử, cũng sợ Âm Sát Tông chó cùng rứt giậu, gấp vội vã chạy tới trên biển điều khiển một chiếc phi châu thật lớn bay đi. Thương Kiếm căm giận bất bình nói:
- Đại sư huynh, một nơi nông thôn như Khang Châu cũng dámđoàn kết hình thành liên minh đối kháng Thái Thượng Tông chúng ta, chẳng lẽ nói mối thù của Phiền sư tỷ chúng ta không báo? Còn có Dạ Xoa Vương như thế hung hăng càn quấy, dám ẩn ẩn ở phía sau ủng hộ Khang Châu.
- Mối thù của Phiền sư muội đương nhiên phải báo, bất quátrước mắt quan trọng nhất là trở về báo cáo trưởng bối, ta tin các vị trưởng bối sẽ có quyết sách hợp lí. Về phần Dạ Xoa Vương lão gia hỏa kia. Hừ. Nhất định là sợ Thái Thượng Tông sợ chúng ta chiếm đoạt Khang Châu, đối với hắn hình thành sự bất lợi mới ủng hộ Khang Châu.
Lời còn chưa nói hết, Huyền Chân Tử chợt nghe được bên tai một tiếng hừ tức giận chấn lỗ tai hắn rung lên, thần sắc Huyền Chân Tử đang hoảng hốt thì đồng thời khí thế uy áp vô cùng cường đại bao phủ toàn bộ chiếc phi châu.
Trong lúc nhất thời, Huyền Chân Tử mồ hôi rơi như mưa, tồn tại có thể làm cho hắn như thế sợ hãi tất nhiên là Hóa Thần kìkhông thể nghi ngờ. Lập tức, hắn không dám xuất ra nửa điểm Thái Thượng Tông phái đoàn. Mà là vẻ mặt cung kính hô to nói:
- Vãn bối Thái Thượng Tông Huyền Chân Tử, xin hỏi là vị tiền bối nào giá lâm, vãn bối tốt cung nghênh.
- Chào? Hắc hắc, bổn vương thấy không phải như vậy? Dù sao lão gia hỏa như ta chắc không lọt vào mắt Thái Thượng Tông các ngươi.
Một thanh âm giống như cười mà không phải cười, mang theo uyáp vô cùng phiêu đãng từu trong thiên địa bay tới.
- Dạ... Dạ Xoa Vương!
Huyền Chân Tử tự nhiên sinh ra cảm giác như lọt vào hố băng, lúc không đụng Dạ Xoa Vương hắn đương nhiên có thể hung hăng càn quấy vài cái. Nhưng mà chờ hắn chính thức gặp được thì lại là chuyện khác. Huyền Chân Tử rất rõ ràng, tuy rằng hắnđã là cao giai Nguyên Anh nhưng đối mặt Dạ Xoa Vương - tồn tạiđỉnh cấp àm nói thì chỉ có thể cúi đầu xưng thần. Nếu như gắng phải đấu võ thì không biết có tiếp được hai mươi chiêu.
Ngay cả Lăng Tiêu Thất Tử cũng kinh hãi không hiểu, còn lại càng không cần phải nói uy áp Dạ Xoa Vương cố ý buông xuống. Chỉ có Huyền Chân Tử còn có chút đảm lượng dám nói, hắn cung kính dị thường lên tiếng:
- Tiền bối thứ tội, vãn bối nhất thời hồ đồ đắc tội tiền bối. Kính xin tiền bối niệm tình chúng ta nhỏ tuổi mà rộng lòng tha thứ.
Hắn cũng thật sự sợ, trên thế giới này đều là dùng cường giả vi tôn. Đối với cường giả, cho dù là đối địch cường giả cũng phải bảo trì kính ý là pháp tắc trong thế giới này. Nếu không bị đuổi giết thì người ta cũng chỉ nói một câu: Đáng đời.
Tuy rằng phía sau hắn có Thái Thượng Tông thực lực cường đại, nhưng người Dạ Xoa nhất tộc cũng không phải dễ trêu. Chỉ cóthể bày làm ra một bộ dáng ăn nói khép nép, hi vọng Dạ Xoa Vương có thể thi ân.
Nếu là Lôi Động ở chỗ này, khẳng định lại sẽ nói một câu, thực lực quả nhiên mới là vương đạo. Toàn bộ Khang Châu ai đã từng trông thấy bộ dạng này của Huyền Chân Tử.
- Cút cho ta bẩm Đại Càn châu nói với Thái Nhất lão đạo, không nên ép được bổn vương cùng Khang Châu Bát Đại tông liên hợp lại.
Dạ Xoa Vương không hiển lộ thân hình, giương cung mà không bắn nhưng uy nghiêm thì không hề giữ lại truyền xuống dưới.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu