Hướng tới tương lai mà chỉ dựa vào quá khứ, chẳng khác nào lái xe mà cứ chằm chằm nhìn vào kính chiếu hậu.

Herb Brody

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 432 : Khôi Lỗi Nguyên Anh Kỳ
hiền Khúc Thanh liếc mắt nhìn Thiên Ma, dáng dấp khiêu khích, ý tứ muốn Thiên Ma ký kết sinh tử chiến.
Nhưng Phiền Khúc Thanh không hề ngờ tới, trong lòng Thiên Ma còn đang suy nghĩ tìm cách làm thế nào cho hỗn loạn, làm cho mọi việc càng khó xử lý hơn, ai ngờ thoáng cái Phiền Khúc Thanh lại đưa biện pháp lên tới cửa. Đích xác thì Phiền Khúc Thanh ngươi được Thái Thượng Tông sủng ái, linh bảo lợi hại cũng nhiều, pháp thuật cũng lợi hại, nhưng Thiên Ma cũng không phải là người dễ chọc, toàn thân tu vi lư hỏa thuần thanh không đề cập tới, ngoài ra tiểu tình lang Lôi Động còn đưa cho nàng hai con cực phẩm linh quỷ để sử dụng nữa.
Trải qua một thời gian không tiếc đại giới tài nguyên tế luyện, cùng với việc nàng tấn cấp Nguyên Anh trung kỳ, cuối cùng nàng cũng thuận lợi đưa hai cực phẩm linh quỷ kia tấn cấp lên quỷ vương sơ giai. Thực lực khủng bố như vậy, Thiên Ma tự nghĩ rằng cho dù mình không đánh thắng được Phiền Khúc Thanh thì tuyệt đối cũng không thua được.
Việc này nếu đổi lại là trước kia, lấy tính tình của Thiên Ma thì đã lập tức đáp ứng rồi, thế nhưng vài lần kiến thức qua thủ đoạn của tiểu tình lang nhà mình, làm sao để giả trư ăn thịt hổ các loại, Thiên Ma cũng học theo thói xấu. Nàng trực tiếp làm ra bộ dáng tiểu tình lang của nàng hay dùng, ánh mắt lộ ra một tia khiếp đảm, thân thể hơi co rụt lại một chút, nhưng ngoài miệng vẫn không buông tha, nghiêm nghị nói:
- Phiền Khúc Thanh, không phải là bản tôn sợ ngươi mà không chịu ký sinh tử chiến, chỉ có điều nếu như một đệ tử Thái Thượng Tông như ngươi chết trên lôi đài tại Khang Châu chúng ta, đến lúc đó Thái Thượng Tông các ngươi trở mặt thì sao đây? Vì vậy chúng ta chỉ cần phân thắng bại được rồi, lấy luận bàn là chính, miễn cho việc tổn thương hòa khí của hai bên.
Lời này rơi vào trong tai Phiền Khúc Thanh cùng với biểu tình, thần thái của Thiên Ma, khiến cho Phiền Khúc Thanh cho rằng Thiên Ma sợ mình, không có chút tự tin nào. Thiên Ma nói một phen như vậy chẳng qua chỉ là mạnh miệng sợ chết mà thôi. Vì vậy trong lòng Phiền Khúc Thanh càng chắc thắng. Nàng đã sớm thăm dò qua tình hình Khang Châu, nơi này chỉ có một mình Cơ Quan Tông là có khả năng chế tạo ra cơ quan khôi lỗi, thế nhưng cả Cơ Quan Tông bất quá cũng chỉ tạo ra được hai kiện khôi lỗi Nguyên Anh Kỳ mà thôi, nghĩ đến đó chắc chắn Thiên Ma sẽ không thể sở hữu nó được.
Mà hết lần này tới lần khác, Phiền Khúc Thanh bởi vì được sự sủng ái của sư tôn, được tặng cho một kiện khôi lỗi Nguyên Anh sơ kỳ, cũng được coi là cực kỳ trân quý ở Đại Kiền Châu. Lấy hai địch một thì làm sao có khả năng thua được?
***
Mắt thấy Thiên Ma đang khiếp đảm, Phiền Khúc Thanh từng bước bức tới, vẻ mặt trào phúng nói:
- Mọi người đều nói Thiên Ma là kỳ nữ đệ nhất Khang Châu, quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt. Theo ta thấy dân quê mùa các ngươi tự biên tự diễn, làm trò với nhau mà thôi. Giấy sinh tử cũng không dám ký, quả thật làm mất hết mặt mũi Âm Sát Tông, mất hết mặt mũi sư tôn ngươi.
Thiên Ma phảng phất như bị lời nói của nàng chạm đúng vào chỗ đau, hai tròng mắt lãnh diễm bừng lên ngọn lửa giận:
- Phiền Khúc Thanh, ngươi nói chuyện hơi quá đáng rồi đó. Được, giấy sinh tử thì giấy sinh tử, bản tôn cũng muốn nhìn xem ngươi có bản lĩnh như thế nào?
Hắc sát ma khí bùng lên quanh thân Thiên Ma, trong đại điện nho nhỏ nhất thời gió nổi mây tan...
Thái thượng trưởng lão trong Âm Sát Tông không nhiều lắm, nhiều đời tích góp từng tí một mới chỉ có tổng cộng mười một người. Cũng đừng nhìn đó chỉ là mười một trưởng lão Nguyên Anh Kỳ, trên thực tế nếu như Nguyên Anh Kỳ tu sĩ vận khí tốt một chút có thể sống hơn một nghìn tuổi cũng không thành vấn đề.
Hiện nay trong Âm Sát Tông, có một vị trưởng lão đã hơn một nghìn một trăm tuổi, đã gần đất xa trời rồi, nhưng mà hắn cũng là thái thượng trưởng lão có tu vi cao nhất Âm Sát Tông. Đây là một vị thái thượng trưởng lão duy nhất có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, bình thường mọi chuyện lớn nhỏ trong Âm Sát Tông đều không thấy lão nhân gia quan tâm đến, toàn lực tu luyện đột phá Hóa Thần kỳ nhân lúc còn chưa chết mà thôi.
Chỉ có điều Hóa Thần kỳ lại có thể dễ dàng đạt được như vậy hay sao? Toàn bộ Khang Châu cho tới bây giờ ngay cả nửa vị tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng tìm không thấy.
Cũng bởi như vậy mới có thể thấy được, Hóa Thần kỳ cường giả hiếm thấy như thế nào.
Hiện nay ngoại trừ hai vị thái thượng trưởng lão đang bế quan và Huyết Ma chưa trở về, tám tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Âm Sát Tông đều có mặt trong đại điện. Trên cơ bản tám vị thái thượng trưởng lão này của Âm Sát Tông đều đang có thực lực thời kỳ toàn thịnh.
Tám đấu tám, về số lượng thì song phương ngang hàng với nhau, Âm Sát Tông lại là địa đầu xà nơi này, vì vậy trong lúc nhất thời bọn họ cũng không sợ Lăng Tiêu Bát Tử. Ngoại trừ Âm Sát Ma Tôn và Huyền Chân Tử, đám tu sĩ Nguyên Anh Kỳ còn lại đều trừng mắt nhìn nhau, bộ dáng dương cung bạt kiếm, tùy thời có thể đại chiến.
Hai nữ tử Nguyên Anh trung kỳ nhìn bên ngoài thì tính toán nhỏ nhặt, nhưng trên thực tế thì đều đang nghĩ cách làm sao dồn đối phương vào chỗ chết. Đây cũng là hiện thực tàn khốc của thế giới này, chỉ có điều Phiền Khúc Thanh kia còn suy nghĩ cách cướp đoạt tài sản của Âm Sát Tông, mà Thiên Ma lại đang suy nghĩ vì tiểu tình lang của mình.
- Âm Sát lão ma, ngươi thấy thế nào?
Mí mắt Huyền Chân Tử cũng không thay đổi một chút nào, đạm nhiên uống trà nói.
Âm Sát Ma Tôn nguyên bản cũng không có lòng tin đối với Thiên Ma. Hắn là một lão tiền bối trong Âm Sát Tông, hầu như đã nhìn Thiên Ma lớn lên từ bé, đối với kỳ tài ngút trời như Thiên Ma, hắn đương nhiên là cảm thấy vui mừng. Nhưng mà thực lực của Thiên Ma thì Âm Sát Ma Tôn có thể biết rất rõ ràng, hiện này nàng có vận khí tốt tiến cấp lên Nguyên Anh trung kỳ, thế nhưng lực chiến đấu thì không thể chống lại Phiền Khúc Thanh của Thái Thượng Tông được, cục diện của nàng chắc chắn là thua nhiều thắng ít.
Nhưng mà Thiên Ma lại âm thầm truyền âm nói mình tất thắng cho Âm Sát Ma Tôn làm cho hắn có chút kỳ quái, chẳng lẽ Thiên Ma có kỳ ngộ ở nơi nào đó sao? Kỳ thực Âm Sát Ma Tôn cũng biết, sư tôn của Thiên Ma năm xưa có quan hệ rất tốt với Đông Hải Dạ Xoa Vương, thuộc về loại tri giao tâm đầu ý hợp.
Chỉ có điều sư tôn của Thiên Ma lại bị chết ngoài ý muốn. Ngay sau đó Dạ Xoa Vương cũng rất chiếu cố cho Thiên Ma, nghe nói Dạ Xoa Vương ngay cả Ly Thủy Chi Phách cũng cho Thiên Ma mượn dùng ba năm, còn có rất nhiều chỗ tốt khác. Vì vậy mà tuy rằng tuổi vẫn còn trẻ nhưng Thiên Ma đã là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, không phải như Âm Sát Ma Tôn, trải qua bao đắng cay khổ cực, mất mấy trăm năm mới tiến cấp lên tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ.
Quả thật là người so với người cũng rất khác nhau, quả thực là làm cho người ta phải tức chết. Đương nhiên Âm Sát Ma Tôn cũng không biết Lôi Động cấp cho Thiên Ma rất nhiều tài nguyên để tu luyện.
Chẳng lẽ Dạ Xoa Vương lão nhân gia đã cho Thiên Ma một ít bảo bối nghịch thiên gì đó sao? Nếu có lão nhân gia chống đỡ ở phía sau thì Thiên Ma có giết chết Phiền Khúc Thanh cũng không gây ra vấn đề gì lớn.
Dạ Xoa Vương, Tu La Vương là những tồn tại mà quỷ vương trong Minh Vực không thể đánh đồng được. Có một chút chủng tộc cực kỳ cường đại, tỷ như Tu la, Dạ xoa, Ma tộc, Dực thần tộc... Bọn họ đều dựa vào truyền thừa viễn cổ để xưng hô các cường giả theo tầng lớp khác nhau, khác biệt với một số nơi khác. Nhưng tính ra thì bọn họ xưng hô cũng tương đối thống nhất với nhau, Vương cấp của bọn họ là tồn tại Hóa Thần kỳ. Vì vậy mà Dạ Xoa Vương, Tu La Vương, Dực Thần Vương... Tất cả đều là đại biểu cho tồn tại Hóa Thần kỳ.
Cái đó không cùng với xưng hô như ở trong Minh Vực, quỷ tộc và trong vòng tam giới lục vực, từ trước tới nay vẫn không được tính là đại tộc. Gần mấy nghìn năm dựa vào U Minh quỷ đế chấn hưng nên quỷ tộc mới có chút uy phong, danh khí đại chấn. Phàm là tiểu tộc thì luôn thích xưng hô kiểu cách một chút, đương nhiên cách xưng hô trong quỷ tộc xuất hiện cũng là do nhân loại trợ giúp một phần.
Mà Dạ Xoa Vương chính là cường giả Hóa Thần kỳ hàng thật giá thật, chính là tồn tại cùng cấp bậc với U Minh quỷ đế.
Đương nhiên Đông Hải Dạ Xoa Vương kia cũng chỉ là Hóa Thần sơ kỳ mà thôi, so với U Minh quỷ đế có thực lực Hóa Thần trung kỳ thì vẫn kém hơn một bậc.
Nhưng cho dù như vậy thì Dạ Xoa Vương cũng là một tồn tại vô cùng cường đại trong thế giới này. Đừng xem Lăng Tiêu Bát Tử kiêu ngạo như vậy, há mồm nói muốn tiêu diệt Đông Hải Dạ Xoa tộc, nhưng mà nếu chân chính gặp phải Dạ Xoa Vương thì cũng phải cung kính, sụp mi mắt xuống như chó mà thôi.
Có suy đoán như vậy, sự lo lắng trong lòng Âm Sát Ma Tôn cũng giảm xuống, không nhanh không chậm nói:
- Huyền Chân huynh, tuy rằng những việc lớn trong Âm Sát Tông hiện nay do lão phu chủ trì, chỉ có điều việc quyết đấu sinh tử thì lão phu nghĩ cứ để Thiên Ma tự quyết định cho thỏa đáng.
Dứt lời, lúc này Âm Sát Ma Tôn mới nhìn Thiên Ma nói:
- Nghiên nhi, ngươi phải thận trọng rồi hãy đưa ra quyết đinh, không nên nóng giận nhất thời.
Âm Sát Ma Tôn nói một câu hai nghĩa nhắc nhở Thiên Ma một chút, nếu như có thể chiến thắng thì muốn làm gì thì làm, nếu như không nắm chắc thì đừng nên ký giấy sinh tử.
Thiên Ma thể hiện ra bộ dáng căm giận bất bình nói:
- Ma Tôn, nữ nhân đó vũ nhục Âm Sát Tông ta, ngôn từ lại làm nhục cả tiên sư, Nghiên Mi quả thực không nuốt được cục tức này, cho dù có chết cũng phải đánh một trận.
Huống chi Thái Thượng Tông thì làm sao? Tất cả mọi người cũng đều là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ cả, không phải là người ba đầu sáu tay gì.
Âm Sát Ma Tôn trầm ngâm một lát, sau đó trịnh trọng gật đầu nói:
- Đã như vậy thì bản tôn sẽ thành toàn cho nguyện vọng của ngươi. Chỉ có điều ta nói trước, ký giấy sinh tử chỉ là để phòng ngừa đối phương truy cứu chuyện ngoài ý muốn xảy ra mà thôi, thế nhưng trong quá trình quyết đấu chân chính, hai người đều phải nhớ kỹ điểm đến là dừng, thủ hạ lưu tình.
Những lời này của Âm Sát Ma Tôn chỉ là ứng với tràng diện mà nói thôi. Hiện nay đứa ngốc cũng đã biết, Thiên Ma và Phiền Khúc Thanh sau khi lên lôi đài, phỏng chừng sẽ đánh nhau không chết không ngừng.
Huyền Chân Tử bên kia cũng thể hiện ra bộ dáng nhân nghĩa, nói vài lời vô nghĩa một chút, sau đó song phương bắt đầu dựa theo quy củ, ký kết giấy sinh tử. Âm Sát Ma Tôn và Huyền Chân Tử làm nhân chứng, sau khi lên lôi đài sẽ không quan tâm đến chuyện sinh tử nữa, bằng hữu và sư môn của hai người cũng không bởi vì chuyện sinh tử mà giận chó đánh mèo, trả thù bên thắng lợi.
Hai tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ quyết đấu sinh tử, đương nhiên không thể lập tức bắt đầu ngay. Âm Sát Ma Tôn có chút trịnh trọng, mất một phen công phu thuyết phục, kéo dài thời gian quyết chiến vào nửa năm sau. Lý do của hắn đưa ra là mời các nhân vật lớn của chính tà lưỡng đạo tại Khang Châu tới quan chiến, cũng làm nhân chứng cho trận quyết chiến luôn.
Huyền Chân Tử thập phần không muốn ở lại địa bàn của đối phương lâu như vậy, hơn nữa sau thời gian nửa năm, nói không chừng Thiên Ma sẽ có thời gian chuẩn bị bảo bối lợi hại nào đó. Nhưng mà Âm Sát Ma Tôn nhìn ra nhu cầu quyết đấu của đối phương rất mạnh mẽ, vì vậy nói kiểu gì cũng không nghe, nhất quyết phải để thời gian nửa năm mới được. Huyền Chân Tử ngẫm nghĩ một hồi lâu sau cũng đành phải đồng ý.
Lần gặp mặt này tuy rằng song phương cũng không phải là trở mặt thành thù, nhưng tâm tư cũng thay đổi liên tục. Đoàn người Huyền Chân Tử sau khi về nơi nghỉ tạm bên ngoài Âm Sát Tông, sắc mặt Phiền Khúc Thanh có chút không vui nhìn Huyền Chân Tử nói:
- Sư huynh, cấp cho bọn họ thời gian nửa năm, nói không chừng Âm Sát Tông có mưu đồ gì đó, không tiếc tất cả đại giới làm ra việc gì đó thì làm sao bây giờ?
Nàng thấy hiện tại mình đang chiếm được ưu thế, đang có một khôi lỗi Nguyên Anh Kỳ phi thường quý hiếm, cùng với công pháp và linh bảo rất xuất chúng.
- Sư muội yên tâm, ngu huynh đã sớm có dự định rồi, đến lúc đó ngươi nhìn thì biết.
Huyền Chân Tử thể hiện ra dáng dấp huynh trưởng, phảng phất như trận này Phiền Khúc Thanh sẽ chắc thắng. Nhưng mà cho dù Phiền Khúc Thanh vài lần truy vấn, hắn vẫn không chịu nói ra phương pháp là gì.
Bọn họ thương lượng chiến thuật, bên phía Âm Sát Tông cũng tập hợp lại những vị Nguyên Anh Kỳ tu sĩ mà bình thường vô cùng khó gặp, mở ra một cuộc thảo luận nhỏ. Mặc dù những người này đều suy nghĩ Thiên Ma ứng chiến có phần lỗ mãng, trúng phải sự khích tướng của đối phương. Chỉ có điều người trong Âm Sát Tông bình thường vẫn tranh đấu với nhau, nhưng khi đối mặt với kẻ thù bên ngoài cũng rất đoàn kết, không để ý về những sự xung đột thường ngày.
Âm Sát Tông bắt đầu thương lượng, thảo luận xem làm sao để có thể chiến thắng được trận quyết đấu này. Trình độ tu vi của hai bên đều là Nguyên Anh trung kỳ, sự chênh lệch không lớn, mà công pháp tu luyện thì không thể hoàn thiện trong lúc nhất thời được, kể cả có tìm được công pháp tốt như thế nào đi chăng nữa. Vì vậy muốn tăng thêm phần thắng thì chỉ có thể dựa vào linh bảo, chiến sủng cùng với các dị bảo phụ trợ khác mà thôi.
Âm Sát Tông đã tồn tại ở Khang Châu thời gian trên một vạn năm, là một trong tám đại tông phái của Khang Châu. Nhiều năm tích góp hùng hậu như vậy, trong bảo khố đương nhiên tích trữ được rất nhiều bảo bối. Thế nhưng chúng trưởng lão cũng rất minh bạch, bảo vật để phù hợp cho tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ có thể phát huy được toàn bộ thực lực đã thiếu lại càng thiếu.
Nhưng các loại tài nguyên khác thì bọn họ tích góp được rất nhiều, bọn họ bắt đầu thảo luận, mặc kệ tổn hao đại giới như thế nào đi chăng nữa cũng phải đi mua một chút bảo vật, phù chú, đạo cụ uy lực lớn.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu