Thành công có nghĩa là thoát khỏi những nếp nghĩ cũ kỹ và chọn cho mình một hướng đi độc lập.

Keith DeGreen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 413 : Ma Long Vương Tức Giận
ôi Động đang mang theo Tiểu U, Đinh Uyển Ngôn tìm một đám tu sĩ nghe lời, đám tu sĩ này vẫn đứng bất động, đội ngũ ba bốn trăm người, hiện giờ không còn đủ một trăm, tu sĩ Kim Đan chỉ còn mười người.
Thấy lão ma nhanh chóng quy thuận Lôi Động. Những người kia thấy lão ma vô cùng kích động. Nếu không có Lôi Động áp chế, không nói trước sẽ lao lên sống chết cũng muốn giết hắn.
Ngay sau đó. Lôi Động cùng Tiểu U, tách đám người này ra nói chuyện. Bàn bạc khép kín, người chịu cống hiến, thích thú cho một con quỷ chung, dùng bảo đảm trung tâm của hắn. Về phần những người mở miệng nói cống hiến. Nhưng thề sống chết không chịu nuốt quỷ chung, Lôi Động không chút do dự ra tay giết chết.
Những người này, cũng không phải là người tốt lành gì. Trên thực tế cho dù bọn họ là người tốt, cũng là vì chưa bị lộ ra mà thôi. Lôi Động cũng tuyệt đối ra tay ngay, không có nửa điểm do dự.
Cuối cùng nhất, cũng thu được hơn bảy mươi người, trong đó tám người là Kim Đan, cộng thêm năm người của lão ma. Dưới trướng của Lôi Động nhiều ra mười ba Kim Đan. Mà hắn ở trong Minh vực này. Hình thành một đám thủ hạ chính thức của mình. Nhìn lên bầu trời u ám, nội tâm của Lôi Động, đã bành trướng rất nhiều.
Khi phân chia chiến lợi phẩm, sau khi chiếm được mười cân tơ tằm, đoàn người Lôi Động quay trở lại thành Thiên Quỷ.
Bởi vì hắn cần nhờ địa đầu xà thám thính tin tức của Ma Long và U Minh quỷ diễm, cũng không cần chờ Lôi Động ra mặt. Mỗi ngày không phải ngồi lỳ ở khách sạn, thì đi dạo trong thành Thiên Quỷ. Mà đi dạo, cũng không có lãng phí thời gian, mà do Lôi Động đang muốn dùng cách này tăng cường xâm nhập hiểu rõ Minh vực.
Thành Thiên Quỷ rất lớn, cũng có thực lực rất mạnh, mà dân cư sống lâu năm ở đây, cũng không dưới trăm vạn nhân khẩu, phân loại là các chủng tộc khác nhau.
Người định cư lâu dài, sẽ được thành Thiên Quỷ cung cấp nơi ở, tiền thuế hàng năm chỉ còn lại mười hai Hạ phẩm linh thạch, mà cao cấp nhất cũng chỉ có mười Thượng phẩm linh thạch. Cho nên thu từ thuế nhà ở, nhiều nhất cũng phải mấy ngàn vạn linh thạch một năm, nhưng các loại thu từ thuế khác, một năm thành Thiên Quỷ thu vào, tuyệt đối không thấp hơn một ức linh thạch (một ức: một trăm triệu). Đương nhiên, một ức này trừ các loại chi phí, sửa chữa thành thị, vệ đội, quân đội duy trì, cộng thêm các loại thuế và cống phẩm nộp cho Quỷ Đế.
Tuy không có số liệu chính xác, nhưng trải qua phỏng đoán, Thiên Quỷ Vương hàng năm chỉ tiết kiệm được hai ngàn đến ba ngàn vạn linh thạch. Đừng nhìn con số này khổng lồ, đủ để cho bất luận kẻ nào thèm đỏ mắt. Nhưng trên thực tế, một thành trì gì, không kinh doanh thời gian lâu dài, tuyệt đối không đạt được số tiền này, có đôi khi, còn có thể sinh ra lỗ vốn, thu ít hơn chi.
Nghiêm trọng nhất, còn có thể bị người khác thôn tính và tiêu diệt. Bởi vậy, trong Minh vực này, muốn làm nên một sự nghiệp, cũng không phải là chuyện đơn giản. Nghe Đồ Lôi nói qua, Thiên Quỷ Vương ở những năm gần đây, đã tiêu diệt ba Quỷ Vương.
Ngoài ra, trong thời gian tương đối nhàn hạ này, làm cho Lôi Động thời gian âm thầm nuôi thế lực, hảo hữu. Cũng làm cho Lôi Động hiểu rõ những đặc sản trong Minh vực, biết được đại khái. Mà Lôi Động ở Âm Sát Tông, vừa vặn có một cái thông đạo đi thông tới Minh vực, tin tưởng sau này, nơi này sẽ là quân cờ trọng yếu trong tay của Minh vực.
Gần như là cùng lúc đó, Lôi Động được nhàn hạ mấy ngày.
Khang Châu, bờ Đông Hải.
Một con thuyền bạch khí lượn lờ, con tàu cao tốc này tràn ngập cảm giác bá đạo, rõ ràng trực tiếp vặn vẹo xuyên qua không gian. Một đạo thần niệm bàn bạc mạnh mẽ, không kiêng nể gì quét qua bốn phương tám hướng, mấy đầu đê giai yêu thú trong biển, tránh né không kịp, trực tiếp bị lực lượng thần niệm khủng bố, nổ tan xác mà chết.
Chỉ thấy một người bốn năm mươi tuổi, mặt như ngọc, có ba chồm râu trắng đen.
Đang chắp tay sau lưng, ngạo nghễ đứng ở đầu tàu cao tốc, thần thái trong mắt, thâm thúy như hàn đàm vạn trượng.
Đạo thần niệm vô cùng cường đại kia, chính là phát ra từ tu sĩ này. Ở phía sau, có bảy tên tu sĩ nam nữ. Nhìn một đám người này tuổi tác không lớn, nam phong thần tuấn lãng, nữ tiên khí lượn lờ. Một đám đều là long phượng trong loài người.
- Đại sư huynh, chúng ta đã sắp đến Khang Châu sao?
Một nữ tử giống như mới hai mươi tuổi, mặc một bộ vũ nghê thường xinh đẹp vũ mị, thanh âm nũng nịu, trên gương mặt phượng, còn mang theo một tia nhu nhược.
Nhưng đừng xem thường nữ tử này, nàng tu hành đến nay, đã hơn ba trăm năm, tu vi đã sớm đạt tới Nguyên Anh trung giai. Cho dù là ở Đại Kiền châu nhân tài đông đúc, địa vực rộng lớn, cũng là một nhân vật có số má.
- Căn cứ địa hình hải đảo gần đây, hẳn là đã rời khỏi phạm vi của Dạ Xoa tộc, đến Khang Châu Đông Hải. Nếu không, những tên tu sĩ đê giai cũng không dám xuất hiện. Bất quá, vì tránh đi sai phương hướng, nên bắt người tới hỏi thì thích hợp hơn.
Tên tu sĩ trung niên, nhìn qua một bên, ngoài ba trăm dặm, vừa vặn có một gã tu sĩ Kim Đan, mang theo hơn mười tu sĩ đê giai đi bắt yêu thú.
Chỉ thấy tên tu sĩ đại sư huynh trung niên này nói xong, liền thủ thế, trong miệng thì thầm:
- Lập tức tuân lệnh, thiên binh thiên tướng nghe ngô hiệu lệnh, còn không mau hiện thân.
Đồng thời, một quả ngọc phù xuất hiện.
Ngọc phù nổ tung, một cổ lực lượng màu vàng ngưng tụ, hơi hơi vặn vẹo biến ảo, tụ thành một gã mặt giáp trụ, bộ dạng tướng quân, kim quang chói mắt, thân hình cao lớn, ước chừng mấy trượng, khí thế uy vũ mà bá đạo. Âm thanh như sấm sét:
- Ngô là thiên tướng Mông Tiểu, tôn giả gọi ta có chuyện gì?
Nghe được âm thanh này, trừ bỏ tên tu sĩ trung niên kia, mấy người còn lại không kìm lòng được mà lui ra sau mấy bước, sắc mặt có chút hoảng sợ.
Tu sĩ trung niên, sắc mặt hơi biến hóa, miệng hơi hơi động.
Chỉ thấy tên thiên tướng Mông Triêu kia, hơi hơi chắp tay nói: "Mạt tướng lĩnh mệnh."
Dứt lời, liền hóa thân thành kim quang chói mắt, trực tiếp phá không mà đi.
Đợi đến khi thiên tướng đi rồi, sắc mặt nữ tử Nguyên Anh trung giai mới thả lỏng, hơi nịnh hót nói:
- Đại sư huynh, xem ra Thái Thượng Binh Quyết của ngài tiến bộ lớn a, lần này triệu hồi ra hình chiếu của thiên tướng, chỉ sợ có thể phát huy ra thực lực Nguyên Anh cao giai a?
- Kỹ xảo không quan trọng mà thôi, không đáng giá nhắc tới. Trưởng bối chúng ta nói, thiên đạo hóa thần mới là mục tiêu ta sở cầu.
Tên tu sĩ trung niên đang giáo huấn một chút, nhưng trong ánh mắt, lại hiện ra thần sắc đắc ý khó che dấu được. Hiển nhiên, hắn đối với việc mình tiến bộ trong việc tu luyện Thái Thượng Binh Quyết, cũng rất đắc ý.
Hắn tương giao với đám sư huynh muội này từ lâu, làm sao không biết bản tính của hắn. Vội vàng bắt đầu thất chủy bát thiệt??? Sau một hồi nịnh hót, nói cái gì đại sư huynh nay đã sắp bước vào Nguyên Anh cao giai, sắp bước vào Hóa Thần. Đến lúc đó trời đất bao la, đi đâu thì đi, từng lời nói ra, cũng làm tên tu sĩ trung niên nhìn như tiên phong đạo cốt này, sắc mặt có chút hồng hào, nghe như thiên đạo Hóa Thần đã nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Nhưng nói tới nói lui, hắn và đám sư đệ muội, ai mà không rõ ràng, tuy rằng đại sư huynh hiện tại đã sắp bước vào Nguyên Anh cao giai. Nhưng muốn thối anh hóa thần, vẫn xa xa không hẹn trước, hy vọng xa vời. Nhất là sau khi tấn chức Nguyên Anh, mỗi khi đi tới nửa bước, cũng là chuyện vô cùng gian khổ, thậm chí vận khí thật tốt mới được.
Hóa Thần kỳ, đại biểu cho tồn tại cao thượng nhất ở thế giới này. Không biết có bao nhiêu tu sĩ thiên tài, một đường vượt mọi chông gai tu luyện đến Nguyên Anh, cho dù là Nguyên Anh cao giai. Cũng bị vây chết ở cảnh giới này, cho đến buồn bực không vui, hao hết thọ nguyên mà chết. Trong những người này, còn bao gồm rất nhiều thiên tài trăm năm khó gặp, thiên tài yêu nghiệt ngàn năm cũng chẳng vượt qua.
Bởi vậy có thể thấy được, Hóa Thần kỳ, tuyệt đối không phải dễ dàng thực hiện như vậy.
Chẳng những cần thiên tư, còn cần vận khí.
Sau khi mọi người nói chuyện rắm thí, không bao lâu sau. Đạo kim quang kia bay về, trong tay còn bắt theo tên tu sĩ Kim Đan áo đen, quanh thân ma khí ngập trời, vừa thấy đã biết không phải người chính đạo. Cũng tại hắn không tốt, xuất thân trong một tông phái ma đạo bình thường, bởi vì thiếu linh thạch, thừa dịp vừa tấn chức, cho nên mang theo một đám đệ tử tới Đông Hải thử thời vận, phát một ít tài.
Không ngờ gặp phải chiến sĩ màu vàng cường đại, từ trên trời giáng xuống, một tay bắt lấy. Hắn sống hai trăm tuổi, nhưng chưa từng nhìn thấy chủng tộc này.
- Mạt tướng đã hoàn thành nhiệm vụ, còn thỉnh tôn giả ra chỉ thị.
- Thì ra là thằng nhải tiểu ma đạo bình thường.
Trên mặt tu sĩ trung niên cười lạnh, đưa tay ra, một tay đặt lên đầu của tên tu sĩ Kim Đan sắp chết người kia. Tên Kim Đan này đau khổ cầu xin tha thứ, ngay cả thẩm vấn cũng lười, trực tiếp đặt tay lên đỉnh đầu của hắn.
Kịch liệt thống khổ, nhất thời phủ kín gương mặt của tên tu sĩ Kim Đan, từng đợt vặn vẹo.
Thấy thủ đoạn này, rõ ràng chính là Sưu Hồn Thuật cùng loại với ma đạo.
Sau một lúc lâu, tên tu sĩ trung niên mới lấy tay ra khỏi đầu tên tu sĩ Kim Đan, giống như rất chán ghét vỗ bàn. Thần thái lạnh lùng nói:
- Xem ra ta không có phán đoán sai, nơi này đúng là cảnh nội Đông Hải của Khang châu. Hừ, một chuyến lần này không dễ dàng, Dạ Xoa Tộc, hừ, bản tôn nhớ kỹ các ngươi.
- Đại sư huynh, nếu Dạ Xoa Tộc ghê tởm như thế, không cho tu sĩ nhân loại chúng ta thể diện. Vì sao tu sĩ chính đạo Đại Kiền Châu chúng ta, không tổ chức đứng lên, tiêu diệt cái chủng tộc thông thái rởm xấu xí không chịu nổi này?
Một tên tu sĩ trẻ tuổi hỏi, trên mặt mang theo thần sắc tức giận, hiển nhiên một đường đi tới đây, không ít lần ăn quả đắng đau khổ và nhục nhã của Dạ Xoa Tộc.
- Hừ, Dạ Xoa Tộc là tiểu tộc sao?
Sắc mặt tu sĩ trung niên âm trầm, nói:
- Rất nhiều chuyện, các ngươi tiếp xúc ít hơn, còn không biết. Dạ Xoa Tộc trong phiến hải vực này, tuy rằng không tính là cái gì, Thái Thượng Tông của chúng ta hoàn toàn có thể tiêu diệt nó. Nhưng trên thực tế, trong tam giới lục vực, vẫn có rất nhiều cường giả và đại tộc của Dạ Xoa Tộc. Mà Dạ Xoa Tộc lại là chủng tộc vô cùng đoàn kết và mang thù, nếu lúc trả thù, cho dù là Thái Thượng Tông của chúng ta cũng ăn không tiêu. Nhân loại chúng ta không cần hải vực, tặng cho chúng nó quên đi.
- Đại sư huynh, có tin tức của thất sư đệ không?
- Không có, đây là thằng nhãi con ma đạo mà thôi, cũng không có khả năng biết được việc của Lý Diệu. Thôi, dù sao Khang Châu là tiểu địa phương không lớn, chúng ta tìm một ít đại tông phái hỏi thăm, khẳng định sẽ có manh mối.
Tên tu sĩ trung niên, nhớ tới việc này, sắc mặt cũng biến thành khó coi. Trong Lăng Tiêu Cửu Tử, tuy rằng không phải quá mức hòa thuận, nhưng đối ngoại là nhất trí. Nay Lý Diệu liền như vậy mà chết, hắn làm đại sư huynh, thể diện cũng không được sáng lạng lắm.
Cho thiên tướng rời đi, trực tiếp khống chế chiếc tàu cao tốc kỳ lạ này, nhanh chóng bay tới bờ biển.
***
Một ngày này, Lôi Động vừa mới tu luyện đi ra. Cũng nghe được Quỷ Tướng Đồ Lôi, bên ngoài cười ha ha tiến vào báo tin vui, vừa vào đã nói:
- Lôi huynh, tin tức tốt, tin tức tốt.
Dứt lời, hắn truyền âm nói:
- Quỷ Vương đại nhân thông qua bằng hữu, giúp ngươi tìm được Ma Long Nguyên Anh đi riêng lẻ một mình rồi.
Lôi Động lúc này đứng dậy, trên mặt vui sướng. Chắp tay với Đồ Lôi, nói:
- Đồ huynh, việc này vất vả ngươi rồi.
- Ta lại có hà vất vả?
Đồ Lôi lấy ra một cái lệnh bài hình thù dữ tợn, không biết làm từ chất liệu gì, nói:
- Cầm, đây là Quỷ Vương đại năng bảo ta đưa cho ngươi.
Cầm vào thấy lạnh lẽo, Lôi Động lấy làm lạ, nói:
- Đây là vật gì?
- Thiên Quỷ Lệnh, Quỷ Vương đại nhân ban cho vật này. Theo lão nhân gia nói, lần hành động này, sẽ tiến vào lãnh địa của Ma Long Vương. Cho nên bảo ta đi theo các ngươi, cho nên ban Thiên Quỷ Lệnh cho ta. Nếu có gặp phải nguy cơ, có thể thông qua Thiên Quỷ Lệnh này, trong nháy mắt triệu hồi Quỷ Vương tới.
Đồ Lôi nói xong, trong ánh mắt lộ ra thần sắc hâm mộ, nói:
- Lôi huynh, thoạt nhìn, Quỷ Vương đại nhân vô cùng xem trọng các ngươi a.
Lôi Động lật qua lại nhìn khối lệnh bài cho thợ rèn mài giũa vô cùng khéo lóe tinh diệu, hình dáng cổ xưa mà bá đạo, nghiêm mặt nói:
- Ta sẽ đi bái kiến Quỷ Vương một chút, để đáp tạ yêu mến của Quỷ Vương với ta.
- Không cần như thế, Quỷ Vương đại nhân gần giai đoạn gần đây muốn bế quan đột phá trung kỳ, không có việc gì thì đứng quấy rối.
Đồ Lôi xua tay nói:
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát, một ít tình báo, dọc đường đi ta sẽ nói cho ngươi.
- Hết thảy sẽ do Đồ huynh làm chủ.
Lôi Động chắp tay nói.
Sau một canh giờ, ước chừng có hai mươi chiếc tàu cao tốc nhỏ, bộ dáng tối tăm u ám.
Trực tiếp phá vỡ yên tĩnh lướt đi trong không trung, tiến vào trong tầng mây màu đỏ xám u ám.
Sau khi tiến vào trong tầng mây, tia chớp màu đỏ sậm, làm cho tiếng đùng đùng của sấm sét vang lên không dứt bên tai, vô số lốc xoáy, giống như muốn xé nát tàu cao tốc. Nhưng mà, nếu Đồ Lôi đã dám đem tàu cao tốc tiến vào trong tầng mây nguy hiểm, đương nhiên không có khả năng đem mọi người đi chịu chết.
Từng tiếng sấm trầm thấp, tia chớp đỏ sẫm hỗn loạn. Đánh vào trong tàu cao tốc, cũng bị trận pháp trong tàu cao tốc hấp thu toàn bộ. Không làm thương tổn thân tàu nửa phần. Về phần những lốc xoáy tiềm tàng, cũng bị phát hiện sớm, hoặc né tránh, hoặc Đồ Lôi tự mình tọa trấn tàu cao tốc, đánh ra từng đạo pháp thuật, tiêu diệt trong vô hình. Cho nên tàu cao tốc, cứ lướt đi thật bình thường.
Lôi Động nhìn thấy mà sợ hãi, Đồ Lôi cũng có chút đắc ý, nói:
- Lôi huynh, ngươi đừng xem thường quỷ tộc có trí tuệ chúng ta, nhất là tiền bối Thiên Quỷ Vương, ở phương diện trận pháp, bùa chú, thậm chí là phương diện luyện đan luyện khí, cũng không kém những thiên tài trong nhân loại các ngươi đâu. Mà Tị Lôi Bàn này, chính là thiết kế độc môn của Quỷ Vương, không chỉ tránh né huyết lôi, còn còn hấp thu huyết lôi chuyển hóa thành năng lượng, chứa đựng ở trong chiến thuyền, cung cấp cho phi thuyền, phòng hộ, chiến đấu.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu