They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 400 : Ngự Phu Chi Đạo [Đạo Giữ Chồng]
hần hồn của Đinh Uyển Ngôn, sở dĩ cao hơn tu sĩ khác, đó là vì nàng đã ăn Tẩy Tâm Quả, cùng thường xuyên uống Bồ Đề Thanh Tâm Trà. Tuy phương diện thần niệm không có biến thái giống như Lôi Động, nhưng so với tu sĩ Kim Đan bình thường, đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần rồi.
Về việc mang theo đại lượng Thổ Cự Nhân tiến vào U Minh Quỷ Vực, Lôi Động vừa tưởng tượng đã buông tha suy nghĩ này, đó thuần túy là muốn chết. Đội hình mục tiêu quá lớn, một khi khiêu khích các loại Quỷ Vương trong U Minh Quỷ Vực chú ý tới, kết quả của nó có thể nghĩ. Quỷ Vương trong U Minh Quỷ Vực, có thể không đơn thuần là một Nguyên Anh kỳ, mà là một thế lực lớn, có đông đảo Quỷ Tướng và Quỷ Vệ tồn tại.
- Không bằng mời Đông Phương Phức cùng đi thám hiểm Minh Vực nhé.
Đinh Uyển Ngôn biết được suy nghĩ của Lôi Động, liền đưa ra đề nghị, cũng giải thích nói:
- Thiên Ma đại nhân đối với Vạn Quỷ Quật chúng ta thập phần chiếu ứng, mà Đông Phương Phức lại là thiếp thân tỷ muội của thiếp, qua lại rất sâu. Nếu trong tay phu quân có Phệ Hồn Tháp nghịch thiên, để cho nó phát huy công hiệu một chút, tiện nghi cho Đông Phương Phức, cũng không phải tăng thêm thực lực của chúng ta sao? Huống chi, tu vi của Đông Phương Phức hiện giờ, cũng có thể đột phá đến Kim Đan trung kỳ rồi.
- Đông Phương Phức?
Lôi Động đúng là đã quên đi nữ tử từng cùng chung hoạn nạn với mình rồi. Không thể không thừa nhận, cho dù là phương diện nào, Đông Phương Phức cũng là nhân vật cực kỳ ưu tú.
Nghĩ tới Đông Phương Phức, Lôi Động không thể ức chế được mà nhớ tới Đạm Đài Băng Vân. Nữ tử này phương diện nào cũng ưu tú, không chút thua kém nữ tử Đông Phương Phức này. Cũng không biết sau khi nàng trở về Thiên Âm Cung, rốt cuộc như thế nào rồi? Hình như, không có chút tin tức nào truyền tới a.
- Phu quân không muốn mạo hiểm, cũng là lẽ thường.
Đinh Uyển Ngôn mắt thấy Lôi Động nhíu mày, liền chủ động buông tha cho đề nghị của mình.
Lôi Động nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay non mềm nhỏ bé và tinh tế của Đinh Uyển Ngôn, ôn nhu nói ra:
- Uyển Ngôn, vừa rồi ta nhíu mày là vì suy nghĩ chuyện khác. Cho nàng ta hai con Cực phẩm linh quỷ, ta cũng không có dị nghị. Nhưng cho nàng ta đi cùng chúng ta vào trong U Minh Quỷ Vực, phải chăng quá mức nguy hiểm sao?
Nói đi thì cũng nói lại, nếu như Đông Phương Phức đã trải qua cường hóa, cũng tiến vào U Minh Quỷ Vực, như vậy tỷ lệ thành công sẽ cao hơn. Dù sao, ba người có thể mang theo sáu con Cực phẩm linh quỷ.
- Phu quân, Đông Phương Phức mặt lạnh tâm nóng, cũng là thân tỷ muội với thiếp. Giúp đỡ cho nhau, cũng hợp tình lý. Huống chi, nàng có tư chất tu luyện vô cùng hi hữu khó tìm, tiền đồ bất khả hạn lượng. Phu quân không đánh tốt quan hệ với nàng, ngày sau chính là đại trợ lực cho phu quân.
Tuy Lôi Động không có nói rõ, nhưng thông minh như Đinh Uyển Ngôn làm sao không nhìn ra dã tâm đang ẩn nấp của Lôi Động chứ, đủ loại bố cục, không một toan tính gì mà không kinh khủng. Với tư cách là thê tử của Lôi Động, Đinh Uyển Ngôn đương nhiên sẽ toàn tâm toàn ý trợ giúp Lôi Động, mặc kệ hắn rốt cuộc muốn làm cái gì. Đề nghị Đông Phương Phức gia nhập lần mạo hiểm này, cũng là muốn quan hệ giữa hắn và Đông Phương Phức sâu nặng hơn.
- Cũng tốt, nhưng bí mật Phệ Hồn Tháp, tạm thời nên gạt Đông Phương Phức đi.
Lôi Động hơi suy nghĩ một chút, liền làm ra quyết định. Dù sao cái kia Đông Phương Phức, là nhân tài vô cùng khó có được, lại phục dụng Tẩy Tâm Quả, lực lượng thần hồn vượt qua tu sĩ bình thường rất nhiều. Cộng thêm Ngự Quỷ Quyêt, cũng chưa hẳn không thể.
Trên thực tế, cho dù lực lượng thần hồn của mọi người giống nhau, nhưng phẩm chất và đẳng cấp của quỷ bộc khác nhau. Trong tay của Lôi Động, cùng Đinh Uyển Ngôn hoặc trong tay Đông Phương Phức, Quỷ Tướng của Lôi Động vẫn thắng người khác một bậc. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì đây là công pháp chủ tu của Lôi Động, chính là U Minh đại pháp, mà hai người, không phải như thế.
Nhưng mà, một khi ba người cùng một trận doanh. U Minh đại pháp của Lôi Động, cũng có thể tăng cường năng lực của quỷ bộc, thực lực tổng thể tăng lên, không thể khinh thường.
- Uyển Ngôn ngươi biết Thích Phỉ Phỉ của Hợp Hoan Tông không?
Lôi Động cũng hỏi thăm dò. Ba người tiến lên, còn không phải quá mức bảo hiểm, Lôi Động tạm thời nhớ tới Thích Phỉ Phỉ. Thích Phỉ Phỉ, tu vi hiện giờ là Kim Đan sơ kỳ, tuy không có biện pháp tu luyện Ngự Quỷ Quyết của Âm Sát Tông, nhưng cũng có thể tu luyện Ma Đế Quyết do Lôi Động nghĩ ra, cộng thêm thần hồn của hắn không kém, phối hợp Cực phẩm linh quỷ, uy lực không thể thấp được.
Nói đến Thích Phỉ Phỉ, trong ánh mắt của Đinh Uyển Ngôn lập tức xuất hiện một tia thần thái giảo hoạt, nói:
- Chính là nữ tử trong truyền thuyết, Thích Phỉ Phỉ vì phu quân mà không tiếc phản bội sư môn? Thiếp thân lại nghe nói, trong Tâm Ma Đện, nàng và phu quân có duyên định tam sinh (duyên ba đời).
Đinh Uyển Ngôn thẳng thắn, khiến cho sắc mặt của Lôi Động xấu hổ. Mấy ngày trở về, chính mình có nghe một ít đồn đãi về Thích Phỉ Phỉ, những tin tức này truyền lưu từ Hợp Hoan Tông ra ngoài. Nói cái gì Quỷ Tu La Lôi Động của Âm Sát Tông, đã sớm thông đồng thành gian với Lôi Động. Vì Lôi Động, Thích Phỉ Phỉ sát hại đồng môn, phản bội tông phái dưỡng dục nàng từ nhỏ.
Vì thế, Hợp Hoan Tông còn hướng Âm Sát Tông đòi thuyết pháp, ít nhất phải giao Lôi Động cùng Thích Phỉ Phỉ ra. Chỉ có điều, bị Thái Thượng trưởng lão Thiên Ma cùng Huyết Ma của Âm Sát Tông, liên thủ quyết định đẩy lùi, nói cái gì không có chuyện này. Mà Thích Phỉ Phỉ là người Hợp Hoan Tông, Hợp Hoan Tông quả chuyện nhà không tốt, lại chạy tới Âm Sát Tông đòi người, chẳng phải là buồn cười?
Đương nhiên, đây chỉ là lời nói biểu hiện ra ngoài mặt mà thôi. Bí mật, nhiều người cho rằng chuyện này là thật. Nhưng người của Âm Sát Tông, cho dù là người có cừu oán với Lôi Động, cũng có một chút dương dương đắc ý. Dù sao Thích Phỉ Phỉ cũng là nữ tử xinh đẹp mị lực phi phàm của Hợp Hoan Tông, là người có thanh danh rất lớn trong thế hệ trẻ tuổi, trong tông ngoài tông, vô số người ngấp nghé đấy. Cũng không biết bao nhiêu người trẻ tuổi trong các tông phái nghĩ tới nàng, nhưng Hợp Hoan Tông quá xem trọng nàng, căn bản không chịu đem nàng gả ra ngoài.
Hôm nay thì tốt rồi, phản bội sư môn cùng Lôi Động của Âm Sát Tông bỏ trốn. Làm cho những người tham lam muốn ăn hồ đào, không ăn được cũng phá cho hôi, lúc này vỗ tay khen hay, nhất là một ít người trẻ tuổi trong Âm Sát Tông, nhiều người cho rằng Lôi Động quá trâu, vô thanh vô tức bắt Thích Phỉ Phỉ vào tay.
Nhiều lời đồn đãi như thế, Đinh Uyển Ngôn làm sao không nghe được nửa điểm chứ? Nhưng mà, hai người chưa bao giờ trao đổi với nhau mà thôi.
Bởi vì Đinh Uyển Ngôn nói là sự thật, Lôi Động trừ xấu hổ ra, đúng là không có biện pháp phủ nhận. Chỉ cười khổ nói chuyện xảy ra trong Tâm Ma Điện cho nàng nghe, ngay cả chuyện cùng nàng song tu, cũng không có giữ lại. Nói xong việc này, trong nội tâm vốn không biết nên mở miệng nói thế nào, đã tốt hơn một nửa.
- Phu quân, ngươi nói việc này, thiếp thân nên trừng phạt ngươi thế nào mới tốt?
Trong đôi mắt của Đinh Uyển Ngôn, như cười mà không cười nói với hắn.
- Cái này, Uyển Ngôn nàng muốn phạt như thế nào, ta cũng nhận cả.
Lôi Động bị nàng nhìn chằm chằm mà toàn thân đổ mồ hôi, muốn nói tiểu tức phụ của mình, đừng nhìn bình thường bộ dáng ôn nhu ngoan ngoãn, hình tượng hiền thê lương mẫu. Nhưng một khi phát tác, Lôi Động cũng phải sợ hãi không thôi.
- Đi, đây là ngươi nói đấy.
Đinh Uyển Ngôn không tức giận, ngược lại vũ mị lườm Lôi Động một cái, khóe miệng xuất hiện nụ cười lạnh, nói:
- Ngươi không phải biết nên lừa gạt nữ nhi sao? Không phải đã câu dẫn đệ tử phái khác phản bội sư môn sao? Vậy thì cho ngươi một nhiệm vụ, đem Đạm Đài Băng Vân của Thiên Âm Cung thông đồng mang về đây.
Nghe được bốn chữ Đạm Đài Băng Vân, Lôi Động đổ mồ hôi lạnh, lông tóc dựng đứng lên, nhưng chợt, sắc mặt của hắn ỉu xùi xuống như quả cà héo. Vẻ mặt đau khổ nhấc tay đầu hàng:
- Sư tỷ, ta nhận thua, ta phục còn không được sao? Muốn đánh phải không, muốn đánh muốn giết, ta đều nhận cả.
- Ồ? Không phải phu quân nhà ta rất lợi hại sao? Vì cái gì không dám đi câu dẫn Đạm Đài Băng Vân thế?
Biểu lộ trên mặt của Đinh Uyển Ngôn lúc này, lộ ra bộ dáng không tưởng tượng nổi.
- Ta đầu hàng, ta đầu hàng mà!
- Còn chưa bắt đầu dụng hình đấy? Ngươi đã đầu hàng là sao?
Đinh Uyển Ngôn bắt đầu cười lạnh, nói:
- Để thiếp thân đoán xem, có phải ngươi có chút liên quan với Đông Phương Phức không?
- Chuyện này không bao giờ!
Đối với việc này, Lôi Động trả lời rất quyết đoán, cho nên sắc mặt đường đường chính chính nói ra.
- Vậy thì ngươi có một chân với Đạm Đài Băng Vân?
- Cái này, ách...
Lôi Động lại ỉu xìu xuống, sắc mặt đau khổ cúi xuống. Lão bà nhà mình đúng là có hỏa nhãn kim tinh, tại sao biết mình có một chân? Tại sao lão bà đoán ra mình với Đạm Đài Băng Vân có chút liên quan.
- Ngươi muốn biết mình bị lộ ở đây sao? Muốn lấy đó làm tấm gương cho lần sau?
Đinh Uyển Ngôn nhìn mặt Lôi Động, cười nhẹ.
Lôi Động vội vàng lắc đầu như trống bỏi, nói:
- Không dám không dám.
- Kỳ thật, nói cho ngươi biết cũng không sao.
Đinh Uyển Ngôn mắt thấy bộ dáng của Lôi Động lúc này, có chút buồn cười, nói:
- Ngươi nói với ta những chuyện xảy ra ở Triệu châu, thời điểm mỗi lần nói đến Đạm Đài Băng Vân, ngôn từ đều lập lòe, trong lúc lơ đãng lại nói sang chuyện khác. Rõ ràng, trong này nhất định có ma. Có phải cảm thấy áy náy với Đạm Đài Băng Vân không?
Ách, Lôi Động cũng có chút ít ảo não, thì ra đây là nguyên nhân bại lộ. Nhưng mà, chuyện đã tới nước này, có hối hận thì cũng đã ăn rồi. Chỉ phải cười khổ nói:
- Sư tỷ, ngươi muốn phạt ta như thế nào. Nhưng mà, việc này không nên tuyên dương ra ngoài mới tốt. Miễn cho bại hoại thanh danh của Băng Vân.
- Băng Vân? Ân, gọi nghe rất thân mật.
Khóe mắt của Đinh Uyển Ngôn hiện ra vui vẻ giảo hoạt, nói:
- Nghe được đấy, ngươi muốn giữ gìn cho nàng. Nhưng mà, ngươi cứ nhẫn tâm như vậy, khiến cho nàng đau khổ ở trong Thiên Âm Cung bế quan sống hết quãng đời còn lại sao?
Trên thực tế, Đinh Uyển Ngôn xuất thân từ hoàng thất nước Đinh. Mà trong hoàng thất, có nam tử nào, không phải thê thiếp thành đàn? Cho dù là phụ thân Trấn Nam Vương của nàng, cũng có đông thê thiếp, chỉ có điều mẫu thân của nàng Trấn Nam Vương Phi ôn nhu hiền lành, thủ đoạn được. Nếu không cũng không ngồi ở vị trí chính thê, còn triệt để trói chặc tâm của Trấn Nam Vương, trọng yếu là nàng và tất cả thê thất sống chung rất hòa hợp, tình như tỷ muội, khiến cho không người nào có thể rung chuyển vị trí của nàng.
Mưa dầm thấm đất, cộng thêm Trấn Nam Vương Phi cũng thường xuyên ân cần dạy bảo cho nàng, Đinh Uyển Ngôn làm sao không hiểu cách giải quyết chứ. Trong phàm nhân, có nam tử quyền thế nào mà không có thê thiếp? Mà một người có thực lực phi phàm, chính là tu sĩ cường đại như thần tiên, làm sao có khả năng chỉ có một nữ nhân?
Trên thực tế, trong tu sĩ, phương diện này còn khoa trương hơn hoàng thất. Thường xuyên có tu sĩ, tạo cho mình hậu cung rất lớn, trên trăm người cũng không có gì lạ.
Thậm chí còn có rất nhiều tu sĩ, căn bản không xem nữ nhân là chuyện quan trọng, cái gì sủng cơ yêu cơ, cứ xem như hàng hóa cho đi.
Bởi vậy, Đinh Uyển Ngôn không cho rằng, chính mình một người độc chiếm Lôi Động. Nhất là, Lôi Động trong mắt nàng, lại ưu tú như vậy. Không hề nghi ngờ, Trấn Nam Vương Phi dốc lòng dạy bảo, Đinh Uyển Ngôn ở phương diện này hơn xa nữ nhân truyền thống.
Kỳ thật nói việc này, cũng làm cho Lôi Động không suy nghĩ gì quá nhiều. Bởi vì cái "Truyền thống" chế độ một vợ một chồng, phải vận dụng trong từng hoàn cảnh khác nhau. Mà trên thế giới này, cho dù là tu chân giới, cũng là thế giới nam quyền.
Nam nhân có quyền có nhiều người bầu bạn, mà nữ nhân cần trung trinh một chồng, đây mới là truyền thống của thế giới này, mặc kệ nam nhân hay là nữ nhân, phần lớn đều có tư duy này. Đương nhiên, tôn trọng nữ quyền, cũng phải có. Nhưng đó là khác loại, số lượng quý hiếm.
Trên thực tế, mẫu thân Trấn Nam Vương Phi của Đinh Uyển Ngôn, liền thường xuyên cho Trấn Nam Vương đi tìm sủng cơ, tiểu thiếp. Nhưng bọn họ có phát hiện, chẳng có ai tương cứu trong lúc hoạn nạn, ân ân ái ái, bạch đầu giai lão?
Sau khi Lôi Động nơm nớp lo sợ, giống như làm sai chuyện lớn lọt vào trong mắt của Đinh Uyển Ngôn, trong nội tâm nàng ngược lại cười khẽ, mẫu thân truyền thụ ngự phu chi đạo, quả nhiên có chút môn đạo.
Bầu trời càng ngày càng trầm thấp, trong âm u hiện ra một tia huyết quang đỏ tươi, một đạo sấm sét xoẹt ngang, một đám chim đen nhanh đang hoảng sợ kêu tán loạn. Đất đai ở đây cằn cỗi, trên mặt đất như nham thạch có một cái cây hình thù kỳ lạ mọc lên, mặt đất khe rãnh xuất hiện vô số.
Chỉ thấy một đầu có bộ dáng như thằn lằn Luyện Khí kỳ mặc áo giáp trụ, gai ngược mọc lên vô cùng hung tàn dữ tợn, lười biếng từ trong khe rãnh chui ra, bộ dáng hung tàn âm lãnh nhìn chằm chằm vào một con quái thú con có hình dáng kỳ dị. Nhanh chóng lao ra, dùng sự linh mẫn không thể tưởng tượng nổi cắn một ngụm, tùy ý để cho con thú kia kêu la thảm thiết. Sau đó con thằn lằn này nhanh chóng kéo nó vào trong cái khe rãnh, thời điểm nó dừng lại định hưởng thụ bữa tối mỹ vị ngon lành.
Nhưng trên bầu trời xuất hiện một bóng đen khổng lồ, một đạo cuồng phong hiện lên, xa xa nhìn lại, đã thấy móng vuốt sắc bén bắt lấy con thằn lằn, phanh thấy xé xác con thằn lằn. Tập trung nhìn vào, đây là một con ác điểu cao mấy trượng, giương cánh rộng mấy trượng.
Đây chính là hình thái nguyên thủy nhất của cái gọi là mạnh được yếu thua, vô cùng trần trụi. Ở trong Minh Vực này, không giây phút nào, không có chuyện này xảy ra.
Lại một đạo sấm sét nổ vang, tầng mây màu hồng ảm đạm cuồn cuộn, giống như xé rách một miệng vết thương, tùy theo đó xoay tròn kịch liệt. Không gian, cũng theo đó mà vặn vẹo kịch liệt, hình thành một vòng xoáy.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu