Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 391 : Hành Tung Của Uyển Ngôn
hưng dù vậy, Lôi Động cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ sẽ chiêu mộ thuộc hạ từ trong giới tán tu, dù sao tu sĩ chân chính có tư chất, có tiềm lực, đều sớm đã bị các thế lực chia cắt lôi kéo rồi. Đâu dễ dàng tới lượt hắn có được?
Trên quảng trường bên trong thành, sắc mặt tộc trưởng Trịnh gia có chút trầm trọng ngồi trên chiếc ghế dành cho tộc trưởng, vài tên Trúc Cơ Kỳ tâm phúc, trên mặt cũng tỏ vẻ ảm đạm, bộ dáng tựa như có điều gì đó đặc biệt bất lợi đối với bọn họ.
Ngược lại Trịnh Hùng ngồi ở vị trí trưởng lão lại ý khí phong phát, mặt mũi hồng hào. Trong thời gian không dài, hắn đã lôi kéo được không ít nhân sĩ có phân lượng bên trong gia tộc, thành lập một nhóm các thành viên thuộc về hắn.
Rất nhanh, khánh điển đã bắt đầu. Sau khi tộc trưởng nói xong một ít tình hình, một vài trưởng lão bị Trịnh Hùng mua chuộc bắt đầu nhảy ra, ngươi một câu ta một câu châm chọc đương kim tộc trưởng, đồng thời khoe khoang Trịnh Hùng tài giỏi ra sao.
Đa số tu chân giả, cũng đều không phải là đèn cạn dầu. Chỉ cần nhìn tình cảnh như thế này, liền biết ngày hôm nay nhất định phong vân sẽ nổi lên. Rất rõ ràng, Trịnh Hùng mơ ước vị trí tộc trưởng. Chẳng qua loại chuyện này cũng cực kỳ bình thường, nhược nhục cường thực chính là pháp tắc của thế giới này, trong thế giới rộng lớn, sự tình cùng loại hầu như đều phát sinh mỗi ngày. Làm một khách mời, chỉ cần quan sát rồi sau đó giao hảo cùng với người chiến thắng là được.
Tộc trưởng bên kia cũng bắt đầu phản kích, tựa hồ đã sớm có chuẩn bị, cũng mỉa mai đáp trả không hề thua kém. Cũng đưa ra hai tu sĩ Kim Đan kỳ ủng hộ mình, dường như muốn dựa vào ngoại lực để áp chế Trịnh Hùng xuống, một bộ phận các trưởng lão trung thành với tộc trưởng cũng chụp cái mũ tạo phản lên trên đầu Trịnh Hùng.
Trịnh Hùng cười nhạt nhìn hai tên tu sĩ Kim Đan vênh váo tự đắc xuất thân từ một đại tông môn bên trong Thiên Đạo minh, dường như đã sớm có dự liệu, ngạo nghễ đứng thẳng cất cao giọng:
- Hai vị đạo hữu, đây chỉ là chuyện nhà của Trịnh gia, nếu như hai vị muốn mạnh mẽ nhúng tay vào, cũng đừng trách Trịnh mỗ vô tình.
Lời vừa nói ra, lập tức khiến cho hai vị tu sĩ Kim Đan xuất thân bất phàm, đi tới nơi nào cũng đều nhận được kính ngưỡng cảm thấy tức giận.
Một tràng đọ sức lấy danh nghĩa luận bàn đương nhiên không thể tránh khỏi lập tức phát sinh. Đa số người ở đây cũng không quá coi trọng Trịnh Hùng, cho dù hắn đồng dạng là tu sĩ Kim Đan kỳ, nhưng chung quy thời gian thăng cấp của hắn quá ngắn, tài lực cũng mỏng. Nhưng không ngờ rằng, Trịnh Hùng vừa mới ra tay, liền chính là một kiện pháp bảo thượng phẩm, chiếc cự chùy có liệt hỏa hừng hực thiêu đốt kia, uy lực bá đạo mà cực kỳ hung mãnh.
Tên tu sĩ Kim Đan giao thủ cùng hắn sắc mặt nhất thời đại biến, hắn thăng cấp lên Kim Đan đã vài chục năm, vậy mà cũng chỉ mới có được một kiện pháp bảo trung cấp, đối phó với tu sĩ vừa tấn chức lên Kim Đan kỳ, tự nhiên là dư dả. Thế nhưng Trịnh Hùng, cũng chính là một trong những quân cờ mà Lôi Động tỉ mỉ bố trí, pháp bảo trong tay so với những tu sĩ Kim Đan kỳ mấy chục năm, thậm chí hơn trăm năm còn cao cấp hơn. Các loại đan dược, phù lục thì đều là loại tốt, số lượng lại nhiều, khiến cho tu sĩ Kim Đan kia nhìn thấy, tròng mắt cũng trợn trừng tới mức sắp rớt ra ngoài, trong lúc chiến đấu hoàn toàn rơi vào hạ phong.
Một tu sĩ Kim Đan khác, tự nhiên không thể mở mắt trừng trừng nhìn đồng bạn bị thất bại, không thèm để ý tới thể diện lập tức nhảy lên đài, lấy hai địch một, bộ dáng tựa như nhất định phải giết chết Trịnh Hùng. Lịch sử vốn là do người thắng viết lên. nếu như Trịnh Hùng không có hậu trường, sau khi bị người khác bức tử, cái tên lưu lại bên trong lịch sử của gia tộc, tất nhiên chính là một kẻ phản bội.
Mắt thấy Trịnh Hùng lấy một địch hai, dần dần đã tới lúc không thể chống đỡ được nữa. Hắc Bào quanh thân thể tràn ngập ma khí, cất tiếng cười khằng khặc quái dị từ trong một góc tối nghênh ngang đi ra:
- Ỷ vào nhiều người khi dễ một người sao? Hắc Bào ta không quen nhìn cảnh này.
Không nói hai lời, trực tiếp tế ra một cây ác phiên quỷ khí âm trầm, có tới mấy nghìn con lệ quỷ gào thét lao ra, tựa như thiên quân vạn mã, che trời lấp đất.
- Hắc Bào Lão Quái?
Hai gã Kim Đan sắc mặt đồng thời biến đổi, vội vàng thu lại pháp bảo của mình, sau đó gấp rút bay đi:
- Hắc Bào, chúng ta gần đây không thù, ngày xưa không oán, lần này coi như huynh đệ chúng ta thua. Chúng ta sẽ rút chân khỏi việc này, cáo từ.
Đừng thấy Hắc Bào ở trước mặt đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ Huyết Ma, Thiên Ma, ngoan ngoãn chẳng khác gì con chó con. Trên thực tế, gia hỏa này xuất thân tán tu, cũng là dưới cơ duyên xảo hợp học được một thân ma công không tầm thường, trong Âm Sát cùng Thiên Đạo coi như cũng xông pha được danh tiếng rất lớn, tính tình hung tàn mà giả dối, đã có ác danh, tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường gặp phải hắn đều mười phần đau đầu nhức óc. Hai tu sĩ Kim Đan kia vừa thấy hắn liền bỏ chạy, cũng bởi vì khiếp sợ danh tiếng vang dội của hắn.
Hắc Bào vốn định thúc dục Trịnh Hùng cùng nhau truy đuổi, nhưng bên tai đã truyền đến một âm thanh nũng nịu, liền lập tức ngừng lại, sau khi cười quái dị vài tiếng liền biến mất không thấy đâu nữa. Người truyền âm, tự nhiên là Thanh Nương Tử ẩn núp trong bóng tối. Thanh Nương Tử phụng mệnh Lôi Động hành sự, chính là vì mở rộng thế lực, dàn xếp đại cục, tự nhiên không thể đắc tội lung tung với những tông phái cỡ lớn. Nàng vô cùng rõ ràng, căn cơ của Lôi Động còn nông cạn, thiếu nhất chính là thời gian để phát triển bình yên.
Một màn như vậy, tự nhiên đã trấn trụ khiến tân khách toàn trường vô cùng kinh sợ.
Không chỉ bản thân Trịnh Hùng tấn chức Kim Đan kỳ, thực lực phi phàm, dĩ nhiên lại còn một bằng hữu như vậy tới trợ trận. Ai cũng có thể nhìn ra được, tộc trưởng sắc mặt xám trắng đã mất đi con bài tẩy để chống đỡ. Một ít người trung lập trong Trịnh gia bắt đầu ào ào biểu lộ sự trung tâm đối với Trịnh Hùng, lớn tiếng quát mắng tộc trưởng cấu kết ngoại nhân, phá hoại sự đoàn kết trong tông tộc, theo lý đáng phải thoái vị nhượng hiền.
Đến tận lúc này, sự tình Trịnh Hùng thu được vị trí tộc trưởng đã không còn phải lo lắng nữa. Tộc trưởng tiền nhiệm cũng là kẻ thức thời, Trịnh Hùng bước ra tiếp quản vị trí tộc trưởng Trịnh gia không mấy khó khăn. Sau một phen diễn thuyết dõng dạc, mời mọc tân khách bắt đầu đại yến, kết giao minh hữu xung quanh, thu nạp một số tán tu có chút thực lực.
Nhất thời uy thế của Trịnh gia cũng theo đó mà tăng vọt. Đương nhiên, những uy thế này chẳng qua chỉ là nhằm vào những gia tộc tông phái trung tầng cùng với đám tán tu mà thôi. Những gia tộc tông phái gia lớn nghiệp lớn, tư thế cao cao tại thượng, cho dù trong lúc vô ý nghe được việc này cũng chỉ cười xòa, đảo mắt lập tức quên ngay.
Không tới mười ngày, ba hài đồng nhỏ tuổi của Trịnh gia, thấp thỏm lo âu rời đi theo Thanh Nương Tử.
Ba hài đồng này tự nhiên chính là những người có tiêu chuẩn được lựa chọn cẩn thận từ trong đám trẻ con đồng lứa của Trịnh gia, tư chất ưu tú nhất, có tư cách được Lôi Động chú trọng bồi dưỡng. Trịnh gia cũng không hổ là một gia tộc có cơ sở hùng hậu, có thể một hơi tìm ra ba người, quả thực đã có phần vượt qua kỳ vọng của Thanh Nương Tử.
***
Mà gần như cùng lúc đó, Hàn Siêu cũng đã bắt đầu chạy tới các khu chợ, thành trì của tu chân giả. Đương nhiên, hắn hành tung vô định, mỗi một lần xuất hiện, đều mang một diện mạo khí chất khác nhau. Khi thì trang phục công tử ca, khi thì là ẩn tu quái gở, khi thì lại có bộ dáng của một đại hán thô lỗ.
Đan dược mọi người mang trở về từ Triệu Châu, tài liệu yêu thú lấy được từ trong Đại Hoang Mạc, từng chút từng chút bị bán đi hết, đồng cũng đổi trở về vô số linh thạch.
Hắn bắt đầu đổi một số thứ như khôi lỗi, phù lục, phi chu, pháo pháp thuật... những thứ có giá cả thấp ở Khang Châu, nhưng lại là vật tư vô cùng hiếm lạ tại Triệu Châu.
Lôi Động nắm giữ địa đồ trong tay, đồng thời còn có sự hiệp trợ của Thổ Cự Nhân tộc, đương nhiên sẽ không có khả năng bỏ qua một lộ tuyến giao dịch có lợi nhuận cao như vậy.
Chỉ cần thuận lợi qua lại một chuyến, cũng đủ giúp cho tài chính của Lôi Động tăng lên gấp đôi có thừa. Đoạn thời gian này sử dụng rất nhiều linh thạch, khiến cho sự thiếu hụt linh thạch của Lôi Động trở nên rất lớn.
***
Trong vòng phạm vi thế lực Âm Sát tông, bởi vì nguyên cớ địa thế, từ trước đến nay khí âm sát vô cùng thịnh.
Điều này cũng tạo thành mấy khu vực u minh mà toàn bộ Khang Châu đều biết tới. Cái gọi là khu vực u minh, chính là nơi mà u minh quỷ khí cực thịnh, còn có vô số quỷ quái, tương tự như U Minh Quỷ Vực trong Lục Vực. Những khu vực u minh này, có một số là trời sinh, một số là do hậu thiên tạo thành, còn có mọt số là do nhân công kiến tạo nên.
Thế nhưng trong đó đều có một điểm tương đồng, đó chính là hung quỷ ác sát nhiều không đếm xuể.
Vùng đất u minh càng có lịch sử lâu dài, diện tích rộng lớn, lại càng vạn phần hung hiểm. Một ít khu vực u minh niên đại quá lâu, còn có thể khiến cho U Minh Quỷ Vực nhúng tay vào khống chế nơi đây, tốn hao vô số tinh lực, vật lực, xây dựng nên u minh thông đạo, coi như đó là một bộ phận dưới trướng của U Minh Quỷ Vực.
Trong phạm vi Âm Sát tông, tồn tại một nơi có thể thông tới U Minh Quỷ Vực. Phiến khu vực diện tích phương viên đạt tới mấy vạn dặm này, cũng được mọi người quen gọi là Âm Sát Quỷ Vực.
Toàn bộ thiên hạ, rất nhiều địa phương có thể đi thông tới U Minh Quỷ Vực một trong Lục Vực. Thế nhưng tại Khang Châu thì vẻn vẹn chỉ có mỗi một chỗ Âm Sát Quỷ Vực này mà thôi.
Nhắc tới Âm Sát Quỷ Vực, không chỉ tràn đầy u minh quỷ khí, khí âm sát cũng tinh thuần cường thịnh nhất Khang Châu. Bởi vì nguyên nhân hiệp nghị, Quỷ Vương của Âm Sát Quỷ Vực cũng không cấm các đệ tử Âm Sát tông thực lực đạt được tới Kim Đan kỳ tiến vào Âm Sát Quỷ Vực tu luyện hoặc là tìm kiếm thiên tài địa bảo. Đương nhiên, tiền đề là họ không được phép tùy tiện sát hại các loại quỷ quái cấp quỷ vệ, quỷ tướng.
Lại nói, khi đó Đinh Uyển Ngôn quay về Vạn Quỷ Quật, không chịu nổi sự quấy rầy của Lý Diệu, vì vậy mới giả bộ nhận nhiệm vụ, rồi lén lút chạy vào bên trong Âm Sát Quỷ Vực. Thứ nhất là tránh đi đầu gió, thứ hai là muốn lợi dụng âm sát tinh túy ở nơi này để tu luyện Âm Sát Đại Pháp một chút.
Chỉ thấy nàng lúc này đang ngồi xếp bằng trong một vòng xoáy âm sát, đả tọa tu luyện.
Sát phong rít lên soàn soạt, tựa như lưỡi đao sắc bén. Người thực lực hơi kém một chút, bị cuốn vào trong đó đương nhiên chỉ có kết cục thân thể xương cốt bị nghiền thành phấn.
Nhưng những luồng khí âm sát tinh thuần này, lại chính là thuốc bổ để người có thân thể âm sát trời sinh như Đinh Uyển Ngôn tu luyện, tuy rằng không có khả năng giúp cho tu vi của nàng đột nhiên tăng mạnh, nhưng cũng có thể khiến cho uy lực Âm Sát Đại Pháp của nàng cao thêm được một tầng.
Ngoài những lúc khắc khổ tu luyện, Đinh Uyển Ngôn khi không có việc gì liền thu thập giám định một ít âm hồn. Cũng không phải là nàng buồn chán, chỉ là mong rằng nếu như vận khí tốt, có thể thu được một con linh quỷ cực phẩm nào đó cho Lôi Động, mang cho hắn kinh hỷ khi mình quay về. Cũng không ngờ rằng, dưới tình huống hữu ý vô tâm, lại phát sinh ra một sự tình quỷ dị...
Đây chỉ là một ngày rất bình thường, cũng như mọi ngày, Đinh Uyển Ngôn ở nơi có âm sát âm trầm tu luyện xong Âm Sát Đại Pháp, sau khi hơi có chút tinh tiến. Sau đó nàng tu luyện Âm Sát Độn Thuật, lập tức bay đến một một điểm tập kết của đám âm hồn cách đó khoảng nghìn dặm. Lợi dụng Âm Sát Đại Pháp xua đuổi cho đám âm hồn tụ lại, sau đó bằng từng con âm hồn thu vào bên trong Dưỡng Hồn Tháp, giám định toàn bộ.
Nàng vô cùng chăm chỉ, nhưng dù dưới loại tình huống này, cũng không quên không ngừng tu luyện đủ loại phương thức vận dụng kỳ diệu của Âm Sát Đại Pháp, từ những chỗ rất nhỏ, cho tới nắm trong tay cách vận dụng khí âm sát. Đồng thời, từng tiếng hổ gầm vang lên, đầu Phệ Hồn Ảnh Hổ cái mà Đinh Uyển Ngôn dốc lòng bồi dưỡng cũng đã tấn chức đến Kim Đan cao giai, cũng đang hưng phấn tới mức gào thét, dọa cho một đám dã quỷ tốt, dã quỷ vệ chạy tán loạn khắp nơi.
Cho dù thỉnh thoảng cũng có một con quỷ tướng, từ xa xa ngửi được khí tức của Phệ Hồn Ảnh Hổ, cũng lập tức liều mạng bỏ chạy. Những năm gần đây, Đinh Uyển Ngôn kiếm được cho mình danh hiệu Huyết Tu La, tu sĩ Kim Đan chết trong tay nàng cũng không hề ít. Những sinh hồn cấp bậc Kim Đan cũng đều tiện nghi cho đầu Phệ Hồn Ảnh Hổ này. Ảnh Hổ huyết thống cao quý, trí lực rất cao, trong lúc vui đùa cũng không quên giúp đỡ chủ nhân xua tới một đám lớn âm hồn.
Đây chính là sự tình mà mỗi ngày trong mấy tháng qua Đinh Uyển Ngôn đều làm. Cũng không phải nàng thực sự hi vọng xa vời có thể kiếm được một con linh quỷ cực phẩm, mà vẻn vẹn chỉ bởi vì Lôi Động chủ tu Ngự Quỷ Quyết, trong quá trình vây bắt giám định âm hồn này, có thể giúp nàng nhớ lại thời gian cùng nhau lớn lên, cùng nhau tu luyện, cùng nhau trải qua với Lôi Động.
Nàng cũng vô cùng rõ ràng, trong một năm rưỡi dù cho vận khí tốt có thể bắt được linh quỷ thượng phẩm, đã là một sự tình vô cùng may mắn rồi. Trên thực tế, trong mấy tháng qua, nàng vẻn vẹn chỉ bắt được sáu con linh quỷ trung phẩm, hai ba trăm con linh quỷ phổ thông mà thôi. Cũng không có quá nhiều hữu dụng, khi trở về cũng chỉ có thể đưa cho mấy sư đệ sư muội mới nhập môn, để cho bọn họ bán đi kiếm chút linh thạch, hoặc là để bản thân sử dụng.
Bởi vậy, nàng cũng không có ý dốc sức giám định đi giám định lại, cho dù là trong cái nơi Âm Sát Quỷ Vực này, địa phương có tỷ lệ cao xuất hiện linh quỷ phẩm chất cao, Đinh Uyển Ngôn cũng thực sự không có hy vọng xa vời gì.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu