Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 385 : Huyết Khôi Lỗi
rực giác Vạn Quỷ cho rằng có lẽ Lôi Động phát tài lớn, nhưng đoán chừng là đổi đại bộ phận trong đó thành đan dược hiếu kính cho mình. Thu nhiều đồ vật của đồ đệ như vậy, quả thực khiến Vạn Quỷ lão tổ cảm thấy có chút xấu hổ.
- Ba bốn thành là đủ sao?
Lôi Động có chút nhíu mày, nhưng vẻ mặt hắn nghiêm nghị, cung kính nói:
- Sư tôn, đám đan dược này là do đồ nhi hiếu kính sư tôn, nào có đạo lý thu hồi lại? Về phần đồ nhi cũng không thiếu đan dược. Huống chi sư tôn người sớm ngày tấn chức Nguyên Anh, đối với đồ nhi cũng có rất nhiều chỗ tốt. Đến lúc đó đồ nhi có thiếu chút gì đó, dùng tu vi Nguyên Anh, thân phận Thái thượng trưởng lão của sư tôn thì cũng khiến đồ nhi thuận tiện hơn. Hơn nữa, lần này sư tôn cũng đã nhìn rõ mọi chuyện rồi, thực lực tông ta yếu, lũ tiểu nhân kia lại hung hăng càn quấy không thôi. Nếu sư tôn ngài sớm ngày đại thành, cũng có thể làm chỗ dựa vững chắc cho đồ nhi và các sư huynh đệ. Không cần đi cầu người khác giúp đỡ như bây giờ.
Lôi Động nói lời này cũng làm Vạn Quỷ lão tổ rất xúc động. Tuy trong lòng có chút áy náy nhưng quả thật đúng là như thế. Nếu Vạn Quỷ hắn là một tu sĩ Nguyên Anh, hơn nữa lại có Cực phẩm linh quỷ hỗ trợ thì hai tên tạp chủng Huyết Ma, Lý Diệu kia cũng không dám đơn giản tính toán lên đầu mình như vậy.
Cho dù dám tính toán thì cũng không dám hung hăng càn quấy như lúc này. Quả thực là đoán chừng Vạn Quỷ lão tổ hắn và các đồ đệ, nói không chừng còn lập tức đánh tới cửa. Nghĩ đến muốn đi cầu Thiên Ma đại nhân, cầu Dạ Xoa Vương. Tuy nói thế giới này là thế giới mạnh được yếu thua, thực lực là vương đạo. Nhưng Vạn Quỷ chưa bao giờ khát vọng mình là tu sĩ Nguyên Anh như hiện nay.
Nghĩ đi nghĩ lại, nhiệt huyết sôi trào một mảnh trong nội tâm Vạn Quỷ lão tổ. Sắc mặt hắn lúc đỏ lúc trắng, lửa giận bừng bừng, nói:
- Đồ đệ, ngươi nói đúng. Dựa vào cái gì mà Vạn Quỷ Quật ta phải nhịn cơn tức này? Vi sư đã quyết định, bất luận như thế nào thì cũng nhất định sớm ngày tu thành Nguyên Anh, khiến Động nhi Uyển Ngôn các ngươi làm người đứng thẳng lưng. Bổn tọa muốn bất luận kẻ nào cũng không dám khi dễ người Vạn Quỷ Quật chúng ta!
Hơn một tháng sau.
Sắc đêm mịt mờ, giữa không trung, gió mạnh nổi lên bốn phía.
Một chiếc phi chu phổ thông loại nhỏ, bay lượn trong đêm. Phu phụ Trấn Nam Vương huyên thuyên ngắm cảnh trên đài, nhìn lên tinh không, nguyệt sắc cùng điểm điểm tinh quang mông lung, bầu trời đêm mỹ lệ, ánh diệu mà tràn đầy cảm giác thần bí.
Hai gã cấp Trúc Cơ của Trấn Nam Vương phủ cung phụng, một nam một nữ, đều là tiên phong đạo cốt, một thân trường bào phiêu dật, bộ dáng giống như thần tiên, lúc này, bọn hắn trung thành tận tâm hộ vệ phu phụ Trấn Nam Vương. Trên thực tế, nếu đổi lại là vương phủ bình thường, tuy rằng cũng có khả năng mời Trúc Cơ đến cung phụng, nhưng tuyệt đối đều kiêu ngạo. Hơi chút khó chịu, liền phẩy áo bỏ đi.
Chỉ là Trấn Nam Vương phủ này lại không giống bình thường, nữ nhi nữ tế đều là đệ tử hạch tâm của Âm Sát Tông, thế lực phi phàm. Tuyệt không phải loại những tán tu Trúc Cơ kỳ tầm thường có thể đắc tội được. Cũng chính vì vậy mới khiến cho vương phủ Trấn Nam Vương, quyền thế địa vị ở Đại Địch Quốc xưa không bằng nay, liền được làm quốc chủ Đại Địch Quốc, thấy mặt phu phụ Trấn Nam Vương phi thường khách khí.
- Vương phi, sư tôn của Uyển Ngôn, lão nhân gia thật đúng là khách khí, đưa chúng ta một chiếc phi chu xa xỉ như vậy!
Trấn Nam Vương có chút cảm khái, đối với phi chu hắn cũng đã nghe nói qua, chỉ là chưa bao giờ dám hy vọng xa vời. Tu tiên giả, quả nhiên là không thể so sánh cùng phàm nhân.
Đối với lúc trước, lời nói dịu dàng kiểm trắc được tư chất tu tiên không tầm thường, phu phụ Trấn Nam Vương còn có chút không nỡ. Hôm nay nghĩ lại, quyết định lúc trước thật đúng là chính xác vô cùng.
- Động nhi cũng không tệ, tính tình hiếu thuận, kính chúng ta như phụ mẫu.
Vương phi tuổi tác đã cao, nhưng sắc mặt như trước, rất có bộ dạng thùy mị lúc còn trẻ, khí độ mười phần.
Lúc hai người đang nói chuyện cảm khái, bỗng nhiên một hồi âm phong mang theo huyết tinh vị đạo ùa tới.
Phi chu rung động kịch liệt, tốc độ giảm nhanh. Hai tu sĩ Trúc Cơ liền biến sắc, rất nhanh liền phát hiện địa phương không ổn. Lập tức đẩy phu phụ Trấn Nam Vương ra phía sau, sắc mặt đại biến hô:
- Vương gia, Vương phi xin cẩn thận!
Thực tế, bọn hắn cũng không phải trung thành, chỉ là nếu như phu phụ Trấn Nam Vương xảy ra chuyện gì, thì tính mệnh bọn hắn cũng sẽ chấm dứt, Âm Sát Tông kia không phải loại mà bọn hắn có thể trêu chọc.
- Khặc khặc ~.
Tiếng cười quái dị liên tiếp vang lên.
Cùng lúc đó, một gã nam tử áo đen, liền như quỷ mị xuất hiện tại mũi tàu. Sau lưng hắn, hai đạo huyết ảnh tanh hôi nồng đậm, lơ lửng bất định.
- Huyết khôi lỗi! Giết chết hai con sâu kia cho ta!
Nam tử áo đen kia liếc nhìn hai tu sĩ Trúc Cơ, ánh mắt lộ ra thần sắc cực kỳ khinh thường. Có lẽ, tu sĩ Trúc Cơ trong thế tục giống như là lục địa thần tiên, được người kính ngưỡng sùng bái. Nhưng trong mắt các tu sĩ Kim Đan, các tu sĩ cao cấp thật đúng là như con sâu cái kiến, không thể nghi ngờ.
Hai huyết khôi lỗi kia thân hình nhoáng một cái liền hóa thành một đoàn huyết vụ. Vẻn vẹn vài giây sau, trên thấu minh hộ thuẫn của phi chu liền xuất hiện hai cái lỗ nhỏ.
Huyết vụ chui vào trong đó, vặn vẹo một hồi, huyễn hóa thành hai quái vật huyết sắc xấu xí khủng bố.
Nam tu sĩ Trúc Cơ kia dưới tình thế cấp bách, liền ném ra một trương Hỏa Long phù bảo mệnh.
Phù lục gặp gió liền bùng cháy, tạo thành một đầu Hỏa Long hơn một trượng, rất sống động, dữ tợn đánh về phía huyết khôi lỗi. Uy lực pháp thuật như thế, dù là tu sĩ Trúc Cơ đẳng cấp cao cũng sẽ bị oanh thành trọng thương. Đây chính là hắn tốn không ít linh thạch mới lấy được phù bảo mệnh.
Nhưng sự tình không tưởng đã xảy ra. Huyết khôi lỗi kia há mồm, phun ra đoàn nồng đặc huyết vụ. Liền chôn vùi Hỏa Long còn sống sờ sờ kia, xì xì xì hóa thành một đoàn khói đen.
Đồng thời, trung phẩm linh khí của nữ tu sĩ cũng đã chém trúng cổ một con huyết khôi lỗi khác. Không né không tránh huyết khôi lỗi, tùy ý phi kiếm đâm thành ra một miệng vết thương, nhưng huyết vụ liền lay động, miệng vết thương lập tức khép lại, lông tóc không tổn hao gì.
Huyết khôi lỗi hướng nữ tu sĩ kia, nhếch miệng cười dữ tợn, thân hình lóe một phát đã đến trước mặt nàng, thò ra huyết thủ cự đại bắt nàng lại, nàng liền kính hãi hét lên, vô số huyết vụ như thủy triều nuốt lấy nàng, ọt ọt ọt ọt, mấy giây sau, liền tiêu hóa thành một vũng máu.
Ngược lại, huyết khôi lỗi kia sau khi cắn nuốt một tu sĩ Trúc Cơ, quanh thân huyết quang, hiển nhiên thực lực liền gia tăng.
- Không ~!!!
Nam tu sĩ kinh hoàng, điên cuồng bi phẫn, Linh Khí cùng các loại pháp thuật liền thi triển ra, nhưng đối với huyết khôi lỗi mà nói, cơ hồ chỉ giống như gãi ngứa. Không hề ngoài ý muốn, tên nam tu sĩ kia liền rơi vào kết cục đồng dạng.
Thấy tên tà áo đen biến thái kia cười cạc cạc quái dị không thôi, hai huyết khôi lỗi này là từ chỗ Huyết Ma đại nhân mượn được, uy lực cường đại có thể so với tu sĩ Kim Đan sơ giai, đây chính là lực lượng mà tu sĩ Trúc Cơ sơ giai có thể địch nổi hay sao?
Sở dĩ mượn huyết khôi lỗi, cũng là do tà tu áo đen kia đề phòng bất trắc, dùng phòng ngừa vạn nhất. Hiện giờ xem ra hẳn là hơi quá mức rồi.
- Khặc khặc, Trấn Nam Vương! Ngoan ngoãn cùng bổn tọa đi một chuyến, tránh nỗi khổ da thịt a!
Tà tu hắc bào cười quái dị, ngưng tụ hai đạo khói đen, chui vào trong phi chu, trói phu phụ Trấn Nam Vương lại. Bất quá, hắn cũng biết nặng nhẹ, biết rõ phu phụ Trấn Nam Vương này đối với đinh lời nói dịu dàng thập phần trọng yếu. Một khi phu phụ này xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, vô luận như thế nào, hắn cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.
Bất lực, chỉ cần đinh lời nói dịu dàng nói một câu với Lý Diệu, “ngươi giết hắn, ta tựu với ngươi...” Hắn liền xong đời. Bởi vậy, đối với tà tu áo đen này mà nói, tuyệt đối không có can đảm làm hại phu phụ Trấn Nam Vương a.
Tu sĩ Kim Đan đối phó với phàm nhân, còn không phải dễ như trở bàn tay sao, muốn tự sát cũng khó khăn.
- Hừ ~.
Một âm thanh lạnh như băng, truyền vào trong lỗ tai của tên tà tu áo đen kia. Thanh âm tuy nhỏ nhẹ, nhưng lại chấn động như tiếng sấm, làm hắn thiếu chút nữa từ trên không té xuống.
Tà tu áo đen vốn còn đắc ý, lập tức sợ đến mặt vô huyết sắc, kinh hô một tiếng “tu sĩ Nguyên Anh!”. Liền khởi độn quang, dốc sức liều mạng chạy trốn.
- Loại như ngươi có thể thoát khỏi tay bản tôn hay sao? Từ nay về sau, Thiên Ma ta truy sát ngươi!
Thanh âm lạnh lùng của Thiên Ma truyền vào trong lỗ tai của hắn, còn không bận xuất thủ. Tà tu áo đen kia lập tức ngừng lại, ngoan ngoãn bay trở về, sắc mặt tái nhợt, sợ hãi vạn phần. Thành thành thật thật, khoanh tay cúi đầu, run run nói:
- Thiên... Thiên Ma đại nhân! Vãn... Vãn bối nhất thời... Nhất thời hồ đồ.
Vốn là tu sĩ tà đạo, nghe đại danh Thiên Ma hắn đương nhiên là như sét đánh bên tai rồi. Cho dù hắn bản sự lớn gấp đôi, cũng tuyệt đối không có khả năng chạy thoát. Tựa như hai tu sĩ Trúc Cơ kia, đối mặt với huyết khôi lỗi không mảy may có một chút lực phản kích, trước mặt Thiên Ma, đồng dạng hắn cũng không có lực phản kích. Bây giờ việc có thể làm là thành thành thật thật đầu hàng, cầu mong khoan dung.
- Khanh khách, Thiên Ma tỷ tỷ uy vũ a!
Lại là tiếng cười duyên vang lên, chỉ thấy Thanh Nương Tử cùng mấy tu sĩ Kim Đan sơ giai từ đằng xa bay tới, hạ xuống bên cạnh Thiên Ma. Vốn mấy người Thanh Nương Tử đối với Thiên Ma cũng có kính sợ, nhưng theo thời gian tiếp xúc lại phát hiện Thiên Ma trong nóng ngoài lạnh, nể mặt Lôi Động tự nhiên sẽ chỉ điểm bọn hắn mọt chút, quan hệ tự nhiên là nhanh chóng kéo lên rồi, về phần Hàn Siêu, quả thực xem nàng như chủ mẫu, một mực tất cung tất kính a.
Thiên Ma bắn ra một khỏa quỷ cổ có được từ chỗ Lôi Động, thần sắc bình tĩnh, lạnh như băng nói:
- Ăn vào, hoặc là chết!
Kỳ thật chết cũng không đáng sợ. Trên thực tế, ở trong thế giới này có rất nhiều loại phương thức, có thể khiến người so với chết càng thêm thống khổ.
Trước mặt Thiên Ma, tà tu áo đen kia không dám tồn tại có bất kỳ tâm lý nào, vật kia nếu như là độc dược, hắn cũng thành thành thật thật mà nuốt.
Nhận được kỳ ý của Thiên Ma, Thanh Nương Tử như một thiếu phụ thành thục kiều mị, che miệng nói:
- Tên áo đen kia, ngươi vừa ăn vào thứ đồ gọi là quỷ cổ, chủ tài liệu là một thượng phẩm linh quỷ. Một khi phục dụng xuống, quỷ cổ sẽ gặp liền phụ thuộc bên trong thần hồn của ngươi. Mỗi một năm, đều cần phục dụng một khỏa giải dược đặc thù, nếu không quỷ cổ sẽ từ từ thôn phệ thần hồn của ngươi, thống khổ loại này, chậc chậc... chắc hẳn là ngươi sẽ không muốn nếm thử a.
Tà tu áo đen kia liền giật mình, mặc dù chưa nghe nói qua cái gì gọi là quỷ cổ, nhưng vật ấy xuất ra từ Thiên Ma, hắn không tin cũng không được. Bất quá, cùng lúc đó, hắn cũng thở dài một hơi, vật này cần cần dùng thượng phẩm linh quỷ luyện chế, giá trị xa xỉ như vậy, hắn vẫn còn vẫn còn có chút giá trị lợi dụng a. Mà có giá trị lợi dụng, dĩ nhiên là không cần phải chết rồi.
- Thiên Ma đại nhân, vãn bối nguyện ý phụng dưỡng đại nhân! Làm nô làm bộc, tuyệt không nửa câu oán hận!
Trong giới tu sĩ, phẩm tính khác biệt rất nhiều. Bất quá, đại đa số tu sĩ cấp cao đều là sợ chết a. Nhất là có một nhóm người, chỉ cần có thể bảo trụ tính mạng, sự tình gì cũng đều làm ra được. Trừ một ít tông phái tôn giáo tín ngưỡng đặc biệt cường hãn, tỷ như tu sĩ Kim Cương tự, ý chí lực của những người kia tuyệt không thể so sánh được.
- Về sau, ngươi theo Thanh Nương Tử, nàng sẽ có chỗ phân công cho ngươi!
Đối với loại không hề có cốt khí này, Thiên Ma đều lười nói chuyện. Phất phất tay, thần sắc hiện vẻ rất chán ghét.
- Thuộc hạ bái kiến Thanh đại nhân!
Tà tu áo đen kia cũng liền nhu thuận, lập tức cung kính hành lễ.
- Hai thứ kia là quái vật gì?
Thanh Nương Tử chỉ vào hai huyết khôi lỗi không nhúc nhích, có chút tò mò hỏi.
- Bẩm đại nhân..., đó là hai huyết khôi lỗi mượn được từ Huyết Ma đại, ách, không, Huyết Ma lão yêu, mỗi một con đều có thể so với Kim Đan sơ giai.
Tà tu áo đen trong chớp mắt, liền bán đứng Huyết Ma, trung thực hồi đáp:
- Mỗi một huyết khôi lỗi đều cần dùng thần hồn của một tu sĩ Kim Đan, tiến hành huyết tế máu tươi cùng thần hồn của trăm vạn người, ngưng tụ thành Huyết Sát. Nghe nói, Huyết Ma lão yêu kiếm đủ mười huyết khôi lỗi.
- Là hai mươi.
Thiên Ma lạnh như băng nói, bất quá trong ánh mắt lại rất bình tĩnh. Dù sao xuất thân từ Ma Đạo, đối với loại chuyện này nàng gặp rất nhiều, cũng là có chút lơ đễnh. Tựa như vừa rồi, nàng rõ ràng có thể cứu hai tu sĩ Trúc Cơ kia, nhưng lại lười ra tay. Trừ phi là có quan hệ với Lôi Động, nếu không, Thiên Ma cũng lãnh khốc vô tình.
- Ồ! Xem ra Huyết Ma kia thực lực không tệ a.
Thanh Nương Tử bản thân chỉ là tu sĩ Kim Đan sơ giai, không khỏi thè lưỡi.
- Hừ.
Thiên Ma khinh thường nói:
- Quản hắn khỉ gió có lợi hại hay không, tóm lại, Lôi Động muốn hắn chết, hắn phải chết!
Kỳ thực Thiên Ma hiểu rất rõ, Huyết Ma tuyệt đối không phải là tồn tại đơn giản, từ mấy trăm năm trước hắn đã là ma đầu một thời uy danh hiển hách. Chẳng qua trăm năm gần đây hắn hành sự tương đối lặng lẽ, không nhúng tay vào sự vụ của tông phái, tập trung toàn bộ lực chú ý để trùng kích lên Nguyên Anh trung giai.
Bất kể hiện giờ hắn đã trùng kích lên Nguyên Anh trung giai thành công hay không, đều không thể không chú ý tới một thân Huyết Sát Thần Công đáng sợ của hắn.
Huyết Sát Thần Công chính là một loại thần công biến dị của âm sát, uy lực vô cùng, nhưng mặc dù là ở trong Âm Sát tông cũng có rất ít người lựa chọn tu luyện môn công pháp này.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu