Chướng ngại chỉ đe dọa được bạn một khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 378 : Lễ Vật Của Băng Vân
rong quá trình tấn cấp Kim Đan, quả nhiên có hiệu quả cực lớn đối với thần hồn, quá trình tiến giai lần này đã trọn vẹn khiến cường độ thần hồn của hắn vốn là có thể so với tu sĩ Kim Đan trung giao tăng thẳng lên đến trình độ Kim Đan cao giai. Nói cách khác, tuy rằng lấy tu vị Lôi Động hiện giờ chỉ là Kim Đan sơ giai, nhưng cường độ thần niệm của hắn đã không hề kém tu sĩ Kim Đan cao giai bình thường rồi.
Lôi Động cảm thụ được mình so trước kia mạnh không chỉ một bậc, thọ nguyên càng tăng lên đến bốn năm trăm năm, rốt cục bước ra được một bước rất trọng yếu trên con đường tu rồi. Nhớ tới vô số đau khổ nếm phải, trong nội tâm hắn liền kích động không thôi, sục sôi ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.
Lực lượng bàng bạc theo tiếng kêu to kéo dài ra ngoài, chấn cho hốc đá này lay chuyển, xuyên thấu ra khỏi vách đá, vang vọng khắp bầu trời, khiến những yêu thú phi cầm chỉ có thực lực Luyện Khí kỳ bay ngang qua sợ đến nổi thân hình lung lay, cơ hồ không giữ nổi tư thế phi hành, hoảng hốt trốn bừa. Trong đó có một đầu cực kỳ không may đụng vào vách đá mà vong.
Đây cũng là uy áp giai vị, cũng là sự sợ hãi theo bản năng của kẻ yếu đối với cường giả. Tựa như lúc trước khi Lôi Động nhập tông, chỉ bị ánh mắt của sư tổn Vạn Quỷ Lão Tổ tùy tiện quét qua thôi đã sợ đến mức xanh mặt, lạnh run đổ mồ hôi toàn thân. Tuy nói chuyện đã qua hơn mấy chục năm, nhưng đến nay Lôi Động vẫn nhớ rõ một màn trước kia. Cái này chỉ sợ cũng là một lý do khiến hắn muốn trở nên mạnh mẽ hơn.
Trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm nhưng cường giả có thể tùy tâm sở dục này, làm kẻ yếu không thể sinh tồn, phải xem tâm tình cường giả mà sống, việc này quả thực quá mức bi thúc.
Một tiếng kêu to này cũng đã phát tiết ra cảm giác không an toàn nặng nề đè nén trong lòng Lôi Động đã nhiều năm qua. Tâm tình, trở nên cực kỳ khoan khoái dễ chịu. Cẩn thận nghĩ đến, quả nhiên là nhân định thắng thiên, vốn lấy tư chất của mình, cả đời này có thể tu đến Trúc Cơ kỳ đã là chuyện tốt phải cầu thần bái Phật rồi. Nhưng đủ loại kỳ ngộ và dưới sự liều mạng không ngừng của mình, không đến mười năm ngắn ngủi liền từ một tên phàm nhân trở thành cường giả Kim Đan kỳ. Tuy rằng vẫn không qua được loại kinh tài tuyệt diễm như Đạm Đài Băng Vân, nhưng đạt được thành quả như thế đã có thể xem là hiếm thấy, đếm được trên đầu ngón tay rồi. Phải biết rằng, dưới gầm trời này không biết có bao nhiêu thanh niên tài tuấn thiếu hăng hái, phi thường phiền muộn vướng vào một bình cảnh nào đó, sau đó trơ mắt ra nhìn mình dần già yếu, cuối cùng buồn bực không vui mà chết.
- Không tệ không tệ, chúc mừng chúc mừng.
Một đạo khói đen lượn lờ xuất hiện trong thạch thất, ngay sau đó chính là thân hình thành thục của Thiên Ma. Chỉ thấy trên khuôn mặt xinh đẹp, lãnh diễm ngưng sát, cự người ngoài ngàn dặm của nàng khó được xuất hiện một tia mỉm cười:
- Bản tôn đã biết trước, Kim Đan đại đạo đối với ngươi cũng không phải là chướng ngại gì cả mà.
Nghe vậy Lôi Động cũng chỉ cười cười, Thiên Ma chỉ cho rằng mình tư chất ưu tú, nào biết đâu rằng mình vì Kim Đan đại đạo đã tốn bao nhiêu tâm tư, đã ăn bao nhiêu đau khổ chứ? Bất quá, Lôi Động nhìn Thiên Ma cũng cực kỳ cảm kích. Nếu không phải nàng bảo hộ mình khắp nơi, thậm chí còn giúp mình làm kiện Tu La chi dực này thì nói không chừng mình đã sớm bị cái thế giới tàn khốc này triệt để nghiền nát rồi chứ đừng nói đến chiếm tiên cơ khắp nơi, lấy được lợi ích không nhỏ. Đương nhiên, chuyện cảm kích, Lôi Động chỉ biết giữ trong lòng. Ai đối với hắn tốt, lấy tính tình của hắn, tự sẽ không bạc đãi người.
- Chúc mừng chủ nhân, chúc mừng chủ nhân đạt thành Kim Đan đại đạo.
Hàn Siêu vốn một lòng muốn dựa vào Lôi Động nên từ đầu hắn đã mang theo một đám thổ cự nhân và Ách nử đến chúc mừng rồi.
Đối với thuộc hạ trung tâm dưới trướng của mình, Lôi Động cũng không hẹp hòi, phi thân ra ngoài động, nhận lấy lời chúc mừng của Hàn Siêu và mọi người. Hắn trực tiếp lấy ra từ trữ vậy giới chỉ một chút đan dược, phát cho mỗi người một viên để xem như cùng vui. Đám Thổ cự nhân tự nhiên cũng vui mừng khôn xiết, vui vẻ cười to không thôi, dù sao đan dược bực này mới có lợi đối với sự tăng cường thực lực của bọn hắn. Vậy nên không khỏi tôn kính Lôi Động thêm mấy phần. Hàn Siêu và ách nữ cũng vui mừng ra mặt.
- Thượng Quan và Thanh nương tử bế quan thế nào?
Lôi Động ân cần hỏi han, rồi lại là liếc qua Hàn Siêu:
- Về sau cứ gọi là chúa công đi, từ chủ nhân nghe được không được tự nhiên lắm.
Đời trước cũng do cảm nhận sâu sắc sự xấu xa nên khiến cho Lôi Động thập phần mẫn cảm đối với từ chủ nhân này.
- Vâng, chúa công.
Hàn Siêu lập tức mở miệng, cung kính hồi đáp:
- Bọn hắn còn chưa xuất quan, nhưng không có tình huống dị thường gì. Ngược lại trong thạch thất của Thích tiểu thư tựa hồ có kiếp vân xuất hiện, hẳn là nhanh thôi.
- Ân, ngươi tiếp tục cho người cẩn thận canh gác, để tránh quấy nhiễu bọn hắn đột phá.
Lôi Động cũng biết mình sỡ dĩ trùng kích Kim Đan nhanh là do chiếm cứ tiện nghi của Thích Phỉ Phỉ Người bình thường trùng kích Kim Đan, một hai tháng cũng đã xem là nhanh rồi. Cũng may nàng thấy việc này không gấp được nên liền lại dặn dò vài câu, sau đó trở về thạch thất. Dưới sự hầu hạ thoái mái của ách nữ, hắn tắm rửa một phen, sau khi không còn vết bẩn nữa liền chuẩn bị tiềm tu củng cố tu vị.
Thiên Ma cũng biết Lôi Động hiện giờ tuy rằng đột phá thành công, nhưng vẫn phải củng cố một chút mới ổn. Vậy nên cũng kiềm chế tình tình, không đến quấy rầy hắn, cũng không hối thúc hắn quay lại Âm Sát Tông. Dù sao dưới tình huống tu vị cảnh giới bất ổn, vạn nhất xảy ra chuyện gì đó thì cả đời cứ như vậy sẽ bị hủy mất.
Thời gian cũng vội vàng trôi qua, theo sự tiềm tu của Lôi Động, cảnh giới Kim Đan sơ giai cũng từng bước được vững chắc.
Trong lúc này, Lôi Động cũng thuận thế suy nghĩ không ít chuyện. Trước kia tâm tư của mình đều là làm sao để quay lại Khang Châu, nhưng hiện giờ, không chỉ đã đạt thành mục tiêu về nhà trong mấy chục năm này, mà còn thành công tấn cấp Kim Đan nữa.
Tự nhiên phải lo thêm ít chuyện nữa rồi Khang Châu là quê quán của Lôi Động, không thể so với xứ người Triệu Châu, một khi xảy ra chuyện có thể tùy thời vỗ mông rời đi. Thế cho nên khi xảy ra chuyện đều tùy tâm sở dục, không sợ hãi.
Nhưng Khang Châu làm bất cứ chuyện gì cũng đều phải suy nghĩ rất nhiều. Dù sao tục ngữ nói rất hay, chạy được hòa thượng nhưng chạy không được miếu.
Đương nhiên, Khang châu cũng có rất nhiều chỗ tốt, chí ít có vị Đại Phật là Âm Sát Tông phù hộ, tông phái tán tu tầm thường cũng là không trêu chọc mình. Tóm lại, chuyện xem như nửa tốt nửa xấu.
Lôi Động hiện giờ đã sớm không phải là một mao đầu tiểu tử vừa vào môn phái, không biết gì như trước kia nữa. Hắn đã vào Nam ra Bắc, kiến thức rộng rãi, tự nhiên biết rõ tu thành Kim Đan tuy đáng mừng, nhưng trên thế giới này người cường đại hơn mình vô số kể.
Nếu làm việc lỗ mãng, không chỉ có mình gặp nạn, mà còn sẽ liên lụy đến người nhà nữa. Ít xuất hiện làm việc, giả heo ăn thịt hổ mới có thể sống được lâu dài, thư thái.
Nếu không được, cũng có thể dễ dàng mê hoặc địch nhân. Nếu như không biết nặng nhẹ, tùy tiện mang theo một Thổ cự nhân cường đại ngang nhiên quay lại Âm Sát Tông thì chắc chắc tất cả lực chú ý đều sẽ tập trung vào mình. Một khi trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bí mật bị nhiều người biết đến thì cho dù thực lực của mình có cường đại hơn vài phần cũng đã sớm xảy ra chuyện lớn rồi.
Huống hồ, cấp bậc như Kim Đan, đối với Lôi Động mà nói thực sự không phải là giới hạn, chỉ mới là bước khởi đầu thôi. Nếu luôn lọt vào tầm mắt người khác, làm bất cứ chuyện gì đều không thoát khỏi ánh mắt người khác thì thời gian sau này sẽ thập phần cực khổ.
Những tự đánh giá này khiến Lôi Động đè xuống lòng vui sướng khi tấn chức Kim Đan, giữ vững tư thái bình tĩnh. Bất quá, liễm tức chi thuật của mình chỉ bình thường, muốn che dấu thực lực cá nhân cũng không phải là chuyện dễ. Ngược lại Thiên Ma, có lẽ sẽ có chút biện pháp.
Tâm tính Lôi Động hiện giờ cũng theo thực lực tăng trưởng mà cũng từng bước phát triển. Đối với việc tìm kiếm Thiên Ma trợ giúp, đã không có chướng ngại tâm lý gì nữa. Mặc dù là Thiên Ma không có cách nào, Lôi Động cũng có thể ủy thác Thiên Ma, cho dù là phí một cái giá cực lớn cũng được. Tiền tài không phải vấn đề quá lớn.
Nào ngờ tới, khi Lôi Động vừa đề cập đến việc này thì Thiên Ma liền ném cho hắn một quả ngọc giản phong cách cổ xưa mà không biết do tài liệu gì luyện chế, cũng mặt lạnh lùng chuyển cáo lời của Đạm Đài Băng Vân cho hắn.
Lôi Động nắm miếng ngọc giản kia, trên mặt không lộ vẻ gì, nhưng trong lòng lại ẩn ẩn có chút sóng cả không ngớt. Tuy rằng lúc ở cùng với Đạm Đài Băng Vân thì hắn đã biết rõ sớm muộn sẽ có ngày hôm nay. Nhưng khi chuyện xảy ra thì vẫn khiến lòng hắn bỗng nhiên cảm thấy ẩn ẩn khó chịu. Có chút xúc động, muốn vọt tới Thiên Âm Cung đoạt lại nàng.
Cố nén loại xúc động không khác gì chịu chết này, Lôi Động hít một hơi thật sâu:
- Nếu nàng đã có ý định, như vậy thì tùy nàng thôi.
Nhưng trong lòng lại biết rõ, xét đến cùng thì cũng do thực lực của mình còn kém, nếu mình là một cường giả Hóa Thần Kỳ thì cho dù một cước đạp phá sơn môn Thiên Âm Cung, mạnh mẽ cường đoạt Đạm Đài Băng Vân thì cũng không ai dám phóng nửa cái rắm với hắn. Chỉ là lấy tu vị hiện giờ của mình, nếu làm ra chuyện như thế. Chưa nói đến Đạm Đài có thể đi với mình không, coi như chịu, đoán chừng cũng là làm một đôi uyên ương số khổ thôi.
Cũng may mọi người đều là Tu tiên giả, dù là tạm thời phân biệt mười năm tám năm cũng không phải không thể tiếp nhận, đợi khi thực lực mình mạnh lên, thời cơ chín muồi rồi đi làm thế thì không có vấn đề gì cả. Hôm nay loại tình huống này, cường lưu nàng bên người có rất nhiều vấn đề. Dù sao hai người không ai có năng lực hóa giải mâu thuẫn giữa hai tông cả.
Rất nhanh, Lôi Động liền điều chỉnh tốt tâm tính, nghiên cứu pháp thuật trong ngọc giản mà Đạm Đài Băng Vân cho mình. Liễm tức chi thuật của nàng, Lôi Động cũng đã được chứng kiến nhiều lần, quỷ dị mà vô tung vô ảnh, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể đơn giản khám phá được. Cho dù Thiên Ma có nói gần nói xa, cũng rất khen ngợi đối với nó.
Nhưng khiến Lôi Động sợ hãi thán phục không hiểu chính là, khi thần niệm hắn xâm nhập vào trong ngọc giản, chuẩn bị học tập thì ngọc giản phong cách cổ xưa kia đột nhiên bạo liệt ra, vô số tin tức về liễm tức thuần liền như thể hồ quán đính, chui vào trong đầu Lôi Động. Chỉ trong nháy mắt, Lôi Động tựa hồ đã nhớ kỹ, lại lại tựa hồ không nhớ kỹ. Nhưng hắn vẫn biết rõ chỉ cần bỏ chút thời gian tiến hành tìm hiểu liền có thể nhanh chóng học được loại pháp thuật này thôi.
- Cái này dĩ nhiên là ngọc giản học tập truyền thừa từ thời kỳ viễn cổ sao?
Lôi Động sau khi ngây người không khỏi nở nụ cười khổ. Phần lễ vậy của Đạm Đài Băng Vân không nhẹ ah. Thời kỳ viễn cổ, chính là thời kỳ tu tiên chi thuật huy hoàng, các loại tông phái cường đại mọc lên san sát như rừng, vô số đại năng hoành hành hậu thế. Đối với truyền thừa công pháp, tông pháp của thời kỳ viễn cổ tông phái cũng có một phương pháp. Vì để tránh cho một ít khẩu quyết thuật pháp đặc biệt bị truyền ra ngoài nên đã nghiên cứu phát minh ra loại ngọc giản học tập như vậy.
Vật ấy không chỉ có thể rất nhanh khiến người học xong truyền thừa thuật bí quyết, lại còn khiến ngọc giản không thể rơi vào tay địch nhân nữa. Bất quá, vật ấy hạn chế cũng khá lớn, một quả ngọc giản học tập tốn hao rất nhiều tài nguyên trân quý và công phu luyện chế, nhiều nhất chỉ có thể sử dụng ba lượt sẽ bạo phá. Hơn nữa bí quyết dùng ngọc giản học được cũng khó có thể truyền thụ người khác. Đương nhiên, một khi là pháp thuật bí quyết cần dùng đến vật ấy để truyền thừa thì không cái nào không phải là bí quyết hạch tâm qua trọng trong tông môn nào đó.
Mấy ngày, Lôi Động dù thời gian phỏng đoán, theo càng xâm nhập, hắn liền càng kinh hỷ không hiểu. Bộ này thuật pháp tên là Chu Thiên Tàng Nhật bí quyết này, thực đúng với khẩu vị của mình rồi, thật là thứ tốt.
Trong Vạn Quỷ Điện, tựa hồ trước sau vẫn thế, âm khí um tùm, quỷ tức kích thể.
Vạn Quỷ Lão Tổ, phảng phất vừa mới bế quan đi ra, cả người tinh khí thần thập phần dồi dào. Chỉ là trên khuôn mặt cứng nhắc vốn khiến người phát lạnh kia, sau khi nghe một đám đệ tử Trúc Cơ kỳ nhao nhao bẩm báo hướng đi và nhiệm vụ, lông mày hắn không khỏi nhướng lên, trong ánh mắt nhiều hơn một tia bực bội. Lập tức, các đệ tử đều câm như hến.
Vạn Quỷ Quật cũng không phải gặp phải vấn đề gì cả, mà hoàn toàn trái lại, gần hai ba mươi năm qua, Vạn Quỷ Quật phát triển càng ngày càng thịnh. Đệ tử Trúc Cơ thành công có thể nói là một người lại nối tiếp một người. Tiểu gia tộc và môn phái phụ thuộc dưới trướng Vạn Quỷ Quật cũng ngày càng nhiều. Theo trạng thái phát triển mà xem thì Vạn Quỷ Quật hoàn toàn có thể nói là quan lộ rộng mở, phát triển không ngừng.
Cũng không phải về mặt tiến độ tu luyện Vạn Quỷ Lão Tổ xuất hiện vấn đề gì đó, trên thực tế, Vạn Quỷ Lão Tổ vài chục năm gần đây vận khí không tệ, liên tiếp phát tài. Tài chính hùng hậu hơn hẳn. Cực phẩm đan dược trước kia không nỡ ăn, thượng đẳng pháp bảo không dám suy nghĩ v... v đều không còn xa vời nữa rồi. Dựa vào đó, thực lực Vạn Quỷ Lão Tổ được tăng cường lên rất nhiều.
Mà sau mấy lần xung đột với địch cùng một lần dò xét trong mật quật, Vạn Quỷ Lão Tổ dựa vào sức chiến đấu hơn người một bậc, nhiều lần kiếm được đầy túi. Không chỉ có chúng đệ tử Vạn Quỷ Quật phát triển nhanh chóng mà dù là Vạn Quỷ hắn cũng đang phát triển rất nhanh.
Có đôi khi sự thật chính là như vậy, người nghèo càng nghèo, người giàu càng giàu. Dưới tình huống tiền vốn cực kỳ dồi dào thì đương nhiên sẽ kiếm tiền dễ dàng hơn người không vốn rồi.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu