Anger is like a storm rising up from the bottom of your consciousness. When you feel it coming, turn your focus to your breath.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 372 : Vậy Thì Cùng Chết A
ở dĩ Thiên Ma không hề náo động, cũng không phải là vì nàng đạt được chỗ tốt. Chỉ là nàng biết rõ Lôi Động kỳ thực chưa chết, cả hai lại náo động, đoán chừng Dạ Xa Tộc kia cũng sẽ không chịu yên. Hài tử khóc quả nhiên sẽ có sữa, trong lúc vô tình Lôi Động đã nói cho nàng đạo lý này, nhưng lại khiến nàng thu được lợi ích không nhỏ. Đồng dạng, vì người Thiên Âm Cung tiến đến, bởi vì sẽ không náo động cho nên cũng được đền bù tổn thất chút ít.
Tính sai thực lực Thiên Ma, cho nên mười tám vị La Hán vừa tiếp xúc thì liền bị tổn thất nặng. La Hán trận pháp quả thật rất cường hãn, nhưng cũng chỉ có thể ngăn chặn tu sĩ Nguyên Anh trong một thời gian ngắn. Nhưng Thiên Ma là nhân vật như thế nào?
Đám tu sĩ Kim Đan kỳ này há có thể dọa được nàng? Nàng huyễn hóa ra một Đại Thiên Ma thủ, dùng ma thủ lớn mấy trượng này bắt một La Hán, dùng sức một chút, kim thân La Hán thực lực không tầm thường kia liền tan vỡ, ngay cả Kim Đan và thần hồn cũng nổ tung.
Ngay sau đó Thiên Ma liên tục đánh ra Thiên Ma quyền, chỉ trong mấy hơi thở ngắn ngủi, lại thêm một vị La Hán bị đánh thành thịt nát. Mà hai La hán này vừa chết, hiệu quả trận pháp lập tức bị giảm mạnh, tuy rằng mười sáu La Hán còn lại có thực lực Kim Đan không tầm thường, nhưng chiến lực cũng chỉ là Kim Đan mà thôi.
Lúc Phục Ma Tôn Giả hoàn hồn lại thì nhìn thấy đối phương trong nháy mắt đã đánh chết hai La Hán, hắn nổi giận quát lên một tiếng. Tiến lên cứu viện, nhất thời kim quang quanh thân hắn đại thịnh, bi phẫn hướng lên trời đánh ra một quyền. Một đạo nắm đấm giống như hư ảnh, kim quang xán lạn, giống như một đạo lưu tinh sáng chói phá tan đêm tối.
Thiên Ma không tránh né kịp, điều động vô số Thiên Ma chi khí chung quanh, đồng dạng đánh ra một quyền. Hai quyền một vàng một đen va chạm vào nhau, sóng xung kích bàng bạc như sóng to gió lớn tán ra ngoài. Cả hai đều buồn bực hừ một tiếng, bay ngược ra vài dặm. Khóe miệng Thiên Ma ẩn ẩn có một tia máu tươi, đồng thời lông mày có chút nhíu lại, thầm nghĩ ngược lại đã coi thường Phục Ma Tôn Giả này, không hổ là nhân vật thành danh đã lâu.
Phục Ma Tôn Giả cũng tức giận dị thường, vì hắn quá mức vô lễ coi thường Thiên Ma này nên mới khiến hai vị La Hán tử trận. Nếu như hắn cùng ra tay với La Hán trận pháp thì Thiên Ma như thế nào hung hăng càn quấy được như thế. Lúc này hắn trầm giọng quát lên:
- Mười tám vị La Hán, tăng cường phòng thủ, cùng bản tôn thu phục tên yêu ma này.
Hai tay lăng không nắm chặt, Linh Bảo Phục Ma Xử của hắn lăng không xuất hiện, kim quang lăng lệ ác liệt bắn thẳng về hướng Thiên Ma, trên đường đi, ma khí tràn ngập trên không trung giống như tuyết tan.
Cùng lúc đó, một vòng Kim Cương xuất hiện, xoay tròn, càng lúc càng lớn, như muốn thôn phệ thiên địa vào trong. Mười tám vị La Hán cũng kết thành trận hình đơn giản, hóa thành đạo đạo kim quang như lưu tinh, hình thành xu thế vây kín, sử ra các loại Phật môn pháp bảo muôn màu rực rỡ, vây giết về phía Thiên Ma.
Thiên Ma hừ một tiếng lạnh lùng, thấy Thiên Ma chi khí không cách nào ăn mòn được những chiến tăng Kim Cương Tự này, liên thu hồi ma khí đầy trời vào, hóa thành một con Ma Long đen kịt dữ tợn dài hơn mười trượng, tiếng rồng gầm vang lên trận trận, giương nanh múa vuốt, cực kỳ uy phong, uốn lượn quanh quẩn Thiên Ma, phá giải những pháp bảo pháp thuật Phật môn kia. Lại thấy Thiên Ma nhẹ giơ cánh tay trắng nõn lên, một thanh ma kiếm tản ra sát khí thê lương liền xuất hiện, phảng phất như hiện ra từ phía chân trời trống rỗng, từ xa xa chém về vòng Kim Cương.
Hai kiện vũ khí va chạm vào nhau, chấn không gian xung quanh bất ổn một hồi, gợn sóng rung động tầng tầng lớp lớp. Ngay cả những La Hán kia cũng sóng âm đánh tới, thân hình ẩn ẩn bất ổn.
Bỗng nhiên, một vị La Hán chợt thấy một hạt châu nhỏ yên lặng xuất hiện cách hắn không xa, lúc này sợ đến nỗi mặt cắt không ra giọt máu, hoảng sợ nói:
- Âm Sát Thiên Lôi.
Hắn phản ứng theo bản năng, hóa thành một đạo kim quang lướt về phía sau như tật phong, nhưng tiếc là đã chậm.
- Oanh, oanh!
Từng tiếng phá hủy đinh tai nhức óc vang lên. Trọn vẹn ba kíp nổ Âm Sát Thiên Lôi, Thiên Ma Thần niệm chấn thiên địa run rẩy cả lên. Phạm vi uy lực mỗi một khỏa Âm Sát Thiên Lôi khoảng chừng nửa dặm. Đối với tốc độ cường hoành của tu sĩ Kim Đan mà nói thì nửa dặm chỉ là vài cái nháy mắt. Nhưng hiện tại đã trở thành chướng ngại đến tính mạng mà bọn hắn không thể nào vượt qua được.
Bởi vì khoảng cách bạo nổ quá gần cho nên năm vị La Hán không kịp đào thoát, lại không thể phòng ngự cho nên bị bạo tạc nổ tung mà chết đi.
Phục Ma Tôn Giả tức giận đến mức toàn thân run rẩy, nhưng bên trong lại hít một hơi lãnh khí. Thiên Ma này cũng quá điên cuồng rồi. Âm Sát Thiên Lôi trân quý như thế mà nàng ta lại thình lình xuất ra ba miếng như thế. Phải biết rằng, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ không chuẩn bị kỹ càng mà đụng phải vật ấy thì cũng chịu thiệt thòi không nhỏ.
- Thiên Ma, ta muốn giết ngươi.
Liên tiếp tàn sát La Hán trước mặt hắn. Lúc này Phục Ma Tôn Giả đã thực sự nổi giận rồi. Thân hình hắn nhoáng một cái, thể trạng tăng vọt đến hơn hai mươi trượng, giống như một cự nhân Kim Cương, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều tràn đầy lực lượng hủy thiên diệt địa, khí thế lộ ra vẻ tràn đầy uy nghiêm mà phẫn nộ.
Phục Ma Kim Cương.
Hiển nhiên, uy lực chiêu này của Phục Ma Tôn Giả không phải tầm thường. Hắn một tay bắt lấy hắc khí Ma Long, ra sức xé một cái, Ma Long liền kêu lên vô số tiếng thống khổ, thân thể hóa thành từng điểm nhỏ mà hư vong. Mà biến ảo đồng dạng với hắn, Phục Ma Xử, vòng Kim Cương trực tiếp dùng phương thức mạnh hơn tấn công về phía Thiên Ma. Mà mười một La Hán còn thừa cũng cực kỳ bi phẫn, liều mạng tấn công về phía nàng.
Lúc này, Thiên Ma thấy khí thế Phục Ma Tôn Giả cực thịnh, mà Ma Long bị diệt đã tổn thương không nhỏ đến thần niệm của nàng. Nàng không giao chiến chính diện mà lợi dụng thủ đoạn Thiên Ma Vô Tướng. Lúc ẩn lúc hiện, né tránh mọi đòn tập kích. Bất quá, Phục Ma Tôn Giả đã bị nàng cho ăn thiệt thòi mấy lần nên không cho nàng cơ hội nào đánh chết La Hán nữa.
Trong lúc nhất thời, Thiên Ma liền lâm vào hoàn cảnh xấu. Một Ma Đạo thanh tú, một bô lão Phật môn, luận thực lực thì hai người vốn ngang nhau, không hơn kém bao nhiêu. Nhưng Phục Ma Tôn Giả lại có một đám La Hán trợ trận, tuy nói Thiên Ma thủ đoạn, sớm đã diệt đi bảy La Hán. Nhưng số lượng còn lại cũng cực kỳ áp đảo.
Thiên Ma không thi triển Huyết độn thuật, thứ nhất là một khi huyết độn đi thì sinh tử liền không còn tự mình nắm nữa rồi. Thứ hai, Kim Cương Tự và Âm Sát Tông vốn là địch nhân của nhau, đều rất quen thuộc chiến thuật pháp thuật của đối phương. Phục Ma Tôn Giả như thế nào không phòng bị đến chiêu huyết độn kia của Thiên Ma?
Khiến Thiên Ma ẩn ẩn cảm thấy có chút lo lắng cũng không phải là cái gì khác, mà là căn cứ vào lời nói của Thích Phỉ Phỉ, tựa hồ như khoảng cách từ nơi này đến chỗ Lôi Động ngày càng gần rồi.
Vốn nàng cùng Thích Phỉ Phỉ chuẩn bị chờ Lôi Động, nhưng không ngờ lại gặp phải chuyện này. Nếu lúc này mà Lôi Động đuổi tới, mà với thực lực của hắn bây giờ thì tất nhiên khó có thể may mắn thoát khỏi.
Ba phen mấy bận, lúc này ý đồ của Thiên Ma chính là vừa đánh vừa lui, dẫn dụ Phục Ma Tôn Giả đi. Nhưng Phục Ma Tôn Giả tựa hồ rất quyết tâm, không cho nàng một đường lui nào.
- Bành!
Thiên Ma dùng một quyền uy mãnh chọi cứng với Phục Ma Tôn Giả, yết hầu cảm thấy ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng đồng dạng nàng cũng thúc dục Thiên Ma Kiếm, giết chết được một tên La Hán. Đừng nhìn những thực lực những La Hán kia chỉ là Kim Đan mà coi thường, đối cùng nhau phối hợp đối phó với một Nguyên Anh thì cũng thập phần khó chơi.
Hành động như thế, tự nhiên lại khiến Phục Ma Tôn Giả càng thêm tức giận, hắn lớn tiếng kêu gào tiêu diệt Thiên Ma. Chỉ là, mặc dù hắn chiếm ưu thế nhưng muốn giết được nàng cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Bỗng nhiên, một tia chấn động quen thuộc mà khiến tim Thiên Ma đập nhanh hơn xuất hiện trong thần niệm của nàng.
Lôi Động.
Đây rõ ràng là khí tức Lôi Động. Ở ngoài ba mươi dặm đang tụ hợp với Thích Phỉ Phỉ.
Thiên Ma cả kinh trong nội tâm, tên hỗn trướng kia cũng quá điên rồ rồi. Trước đó không lâu, nàng đã phát hiện khí tức Lôi Động, tựa hồ là Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong. Nếu như hắn mang ý nghĩ cứu mình mà đến đây tham chiến thì chỉ có con đường chết mà thôi.
- Ngàn vạn lần đừng tới đây, mang theo Thích Phỉ Phỉ mà chạy đi.
Thiên Ma trực tiếp ngưng tụ thanh âm lại thành một đường, truyền ra hơn ba mươi dặm, vang lên bên tai Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ:
- Để thiếp ở lại cản bọn hắn.
Thiên Ma biết rõ Lôi Động có đôi cánh Tu La, vẫn có thể mang theo người khác chạy trốn được.
- Phanh!
Phục Ma Tôn Giả thừa dịp này, sử Hàng Ma Xử quét trúng Thiên Ma một cái, ma khí hộ thuẫn quanh thân nàng lập tức vỡ tan, mà kiện linh bảo phòng ngự chắn trước người nàng cũng bị rạn nứt liên tục, lực trùng kích theo thần niệm chấn Nguyên Anh của nàng gợn sóng liên tục, hiển nhiên đã thụ thương.
- Lúc này mà ngươi cũng dám phân tâm?
Phục Ma Tôn Giả với hình dáng một gã Kim Cương cực lớn kia lộ ra vẻ mặt dữ tợn mà hung ác, nói lên:
- Hôm nay bản tôn xem ngươi chạy như thế nào? Còn không mau nhanh chóng chịu trói?
Hắn thấy Thiên Ma liên tục bị thương, hôm nay nhất định phải táng mạng tại đây rồi. Cứu binh? Đây chính là địa bàn của Kim Cương Tự. Về phần hai tên oắt con Ma Đạo Trúc Cơ đỉnh phong ở ngoài ba mươi dặm kia, bất quá chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.
Trong lòng Thiên Ma lại cảm thấy lạnh như băng, thê lương một hồi. Nàng cũng không phải vì bản thân sắp chết mà khó chịu, chỉ là tưởng niệm nhiều năm, đợi ái lang trở về, không nghĩ đến lúc này hắn ở bên ngoài chỉ vài dặm mà đã không còn cơ hội gặp lại hắn nữa.
- Ai, đã như vậy thì cũng chỉ có thể dùng chiêu kia rồi.
Trên trán Thiên Ma dần dần nổi lên một vòng ngoan lệ, đây chính là một pháp thuật liều mạng cực kỳ cường đại của nàng, Thiên Ma giải thể. Dùng phương thức thiêu đốt tính mạng, trong thời gian ngắn có thể khiến thực lực tăng vọt lên mấy lần. Về phần Huyết Độn thuật thì nàng đều chưa từng suy nghĩ qua, dù nàng thật sự dùng Huyết độn thuật để đào tẩu thì Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ căn bản không có cơ hội trốn khỏi thần niệm cường đại của Phục Ma Tôn Giả mà sống sót.
- Ngu ngốc!
Thiên Ma nhẹ thốt ra một từ, đáp lại Phục Ma Tôn Giả.
- Thiên Ma, ngươi đã chấp mê không tỉnh thì bản tôn chỉ có thể hàng yêu trừ ma, siêu độ ngươi về thế giới cực lạc rồi.
Phục Ma Tôn Giả thấy Thiên Ma không chịu đầu hàng, ngược lại nở nụ cười. La Hán dưới trướng hắn chết nhiều như vậy, hắn như thế nào để Thiên Ma sống sót, quát mắng lên:
- Chúng La Hán, theo bản tôn tiến lên, tiêu diệt ma nữ kia.
Tay trái hắn cầm vòng Kim Cương, tay phải cầm Phục Ma Xử.
- Tạm biệt, tiểu tình lang của thiếp.
Thiên Ma nhẹ nhàng nỉ non một tiếng trong nội tâm, nhưng lúc nàng chuẩn bị thi triển Thiên Ma giải thể thì một hồi chấn động không gian rất nhỏ vang lên bên cạnh nàng.
- Hàng yêu trừ ma cái con mẹ ngươi.
Đó là âm thanh phẫn nộ hét to của Lôi Động.
Cùng lúc đó, Lôi Động đường hoàng thúc dục cánh Tu La xuất hiện bên cạnh Thiên Ma, giơ hai tay ra ôm nàng vào trong ngực, thân hình vừa vội vàng liên tục thối lui về phía sau vừa mở miệng mắng to:
- Một đám lừa trọc khốn kiếp, ỷ nhiều khi dễ ít phải không? Ngày khác Âm Sát Tông ta sẽ trả đủ món nợ này.
Vừa nói xong, hai cánh lại giương lên cao cao, Lôi Động ôm Thiên Ma đã xuất hiện ở bên ngoài hơn mười dặm.
- Không gian thánh khí?
Phục Ma Tôn Giả vốn cho rằng Thiên Ma đã là vật trong túi. Nhưng không ngờ một tên oắt con Ma đạo Trúc Cơ kỳ xuất hiện lại cứu được Thiên Ma. Quan trọng hơn chính là hắn còn có Không gian thánh khí, có thể xé rách không gian mà đào thoát, cứu được Thiên Ma. Nếu không như thế, hắn như thế nào dám khẩu xuất cuồng ngôn, vũ nhục một cường giả cấp Nguyên Anh như mình?
Không gian thánh khí thì như thế nào? Phục Ma Tôn Giả phẫn nộ dị thường, trực tiếp hóa thành một đạo kim quang, đánh về hướng Lôi Động. Chẳng lẽ lại để tiểu tử dựa vào một Không gian thánh khí nho nhỏ, cứu được một người dưới tình huống bị mình truy sát sao? Mà mười La Hán còn lại cũng nhao nhao đuổi theo sát.
Thần niệm Lôi Động không tầm thường, nắm hết cử động của đối phương trong lòng bàn tay. Lúc này hắn không chút hoang mang, ôm lấy Thiên Ma, ngồi trên Ác Quỷ Chướng phi hành về phía trước. Vì thường xuyên không có việc gì, hắn sẽ cho Ác Quỷ Chướng ăn sinh hồn. Hiện giờ phẩm chất của Ác Quỷ Chướng đã cực kỳ tốt, tốc độ không chậm, gần đạt đến tốc độ của tàu cao tốc rồi.
- Ngươi tên ngu ngốc này, không phải bảo ngươi chạy đi sao?
Thiên Ma bị Lôi Động ôm trong ngực, tâm thần rung động một hồi, khó nói nên lời, nhưng nàng cũng không giãy giụa. Chỉ là ngoài rung động ra thì nàng cũng lo lắng và phẫn nộ.
- Ngươi cho rằng dựa vào cánh Tu La và Ác Quỷ chướng là có thể thoát được Phục Ma Tôn Giả đuổi giết sao?
Bị nàng quở trách như vậy, Lôi Động chẳng những không tức giận chút nào mà còn thấy một hồi ấm áp trong nội tâm. Hắn quay đầu lại, nhìn khuôn mặt tái nhợt có chút suy yếu của nàng thật sâu, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, thấp giọng ôn nhu nói:
- Mi Mi, nàng là nữ nhân của Lôi Động ta. Lôi Động ta coi như có vô liêm sỉ như thế nào đi nữa thì cũng không thể trơ mắt ếch ra nhìn nữ nhân của mình chịu chết để mình chạy trốn.
Thiên Ma trì trệ xuống, ánh mắt sắc bén cũng dần dần mềm trở lại, mắt nàng si mê nhìn hắn, nỉ non nói:
- Tốt, vậy thì cùng chết a.
Thiên Ma vốn định khuyên hắn rời đi một mình lần nữa còn bản thân thì thi triển Thiên Ma giải thể ngăn cản truy binh. Nhưng khi nghe được lời Lôi Động nói thì ngoài cảm động ra, nàng càng thêm kiên định. Trên mặt nàng hiện lên thần sắc ôn nhu chưa từng có, nhẹ nhàng nói:
- Lôi Động, thiếp thường xuyên hối hận vì đã dùng Đại Thiên Ma Thủ bắt chàng từ trên Ác Quỷ Chướng xuống.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu