No person who can read is ever successful at cleaning out an attic.

Ann Landers

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 345 : Độc Giác Cuồng Ma
ặt khác, sinh mệnh của Dực Không cũng đã bị mình thu lấy. Lo lắng nhất Thánh nữ kia, nàng tựa hồ đối với thần miếu này dường như rất rõ, không biết trong tay nàng phải chăng còn có địa đồ?
Tuy nói Dực Không chưa khôi phục toàn bộ thực lực, nhưng Kim Đan hậu kỳ, cộng thêm Tứ đại Kim Đan của mình, đã đủ để ứng phó với Thánh nữ rồi. Thánh nữ kia tuy rằng cực kỳ thần bí, nhưng nàng tuyệt không có khả năng chọi với Kim Đan hậu kỳ a.
Nếu vậy thì quả thật biến thái rồi. Huống chi, thực lực của Lôi Động cũng không phải làm cảnh a.
Từ chỗ Dực Không biết được, thời điểm thí luyện giả mở ra phong ấn của mình, có thể có hai lựa chọn, một là bỏ chạy, chạy tới một cửa truyền tống trong khu vực này. Hai dĩ nhiên là đánh bại hắn rồi. Chỉ là, nếu như bị Dực Không đánh bại, như vậy thí luyện đến đây là kết thúc.
Dựa theo thuyết pháp của Dực Không, thần miếu này có lẽ là một phân miếu thuộc về Ma Đế Tông. Chuyên môn tuyển chọn ra từ các chủng tộc dưới trướng những người trẻ tuổi cao cấp nhất. Coi như để tăng thêm một phần lực lượng khiến Ma Đế Tông tiếp tục kéo dài. Đương nhiên, có chút đáng tiếc chính là Dực Không này chỉ là hồn nô, không có tư cách biết rõ toàn bộ bố cục của thần miếu.
Đối thoại không lâu, Lôi Động đã biết được truyền tống thông đạo đã khai mở, liền lập tức bắt đầu tìm kiếm. Không bao lâu, Lôi Động đã tìm được cửa vào Nhược Linh Lực Tuyền.
Phân phó Dực Không, huyễn hóa thành viên Hắc Bạch châu tử, cùng bốn Kim Đan dưới trướng thu vào thần hồn chi bình. Lúc này mới bắt đầu tiến vào trong truyền tống trận.
Vẫn như cũ, sau một hồi choáng váng, Lôi Động đã xuất hiện bên trong một thế giới băng tuyết. Vừa mới bước vào, viên định vị châu của Lôi Động liền rung động, chủ động hướng về trong thần niệm cung cấp chút ít tin tức.
Tình huống như thế, tự nhiên nói rõ, thần niệm tạm thời có trạng thái hợp tác kia, cách hắn tối đa chỉ có ngàn dặm.
- Hợp tác?
Ánh mắt Lôi Động híp lại, bất kể là Thánh nữ hay là thanh niên Độc Giác Tộc, Lôi Động liền không muốn cùng bọn hắn có quan hệ. Nhất là thần miếu này hẳn là di tích còn sót lại của Ma Đế Tông. Bất kể thế nào, Lôi Động thật sự là người kế thừa Đế Ma Chủng, kế thừa di tích này chính là chuyện đương nhiên.
Có chút cảm thụ phương hướng viên châu khác trong định vị châu, Lôi Động cả người hóa thành một đoàn hắc vụ, bồng bềnh đung đưa, tốc độ cực nhanh hướng đến. Có Dực Không trong tay, Lôi Động không tin Trúc Cơ kỳ bên trong là đối thủ của mình.
Oanh oanh!
Sau khi Lôi Động bay bốn năm trăm dặm, bên trong thần niệm truyền đến tiếng bạo phá sinh ra gợn sóng. Cùng lúc đó, bên tai ù ù truyền đến tiếng oanh minh. Thần niệm Lôi Động phi thường cường đại, tu sĩ Kim Đan sơ kỳ tầm thường không thể so sánh được. Trong cảm giác phát hiện ra ba người đang giao chiến. Căn cứ vào tin tức thần niệm truyền lại, Lôi Động có thể phán đoán, một người hẳn là Thánh nữ, hai người còn lại là thanh niên của Độc Giác Tộc.
Lôi Động gấp rút phi hành, không bao lâu, tình hình chiến trường đã rơi vào mắt hắn.
Chỉ thấy Thánh nữ cưỡi một đầu yêu thú cao lớn. Mà con yêu thú kia, khí thế triển lộ ra không tầm thường. Miệng phun ra nguyên một đám lôi cầu, ầm ầm nổ mạnh, bóp méo không gian. Trái lại, hai người thanh niên độc giác tộc tuy hơn người nhưng lại cực kỳ chật vật, trốn đông trốn tây.
Hai tên thanh niên một sừng, cũng được xem là Trúc Cơ kỳ ưu tú nhất của Độc Giác tộc, gặp may mắn, pháp thuật cường đại, bảo bối xuất chúng mà chiến lực cường đại. Nhưng mà, dùng hai địch một, cũng bị thánh nữ ngăn chặn gắt gao.
Công lao chủ yếu là nhờ con dị thú Lôi điện kia. Một quang cầu, tuy chỉ lớn như trái bóng bàn, nhưng năng lượng lôi điện ẩn chứa trong đó có thể hủy thiên diệt địa, Lôi Động quan sát từ xa, cũng có chút kinh hãi lạnh mình.
Hai tên thanh niên Độc Giác này lấy pháp bảo phòng ngự trùng trùng điệp điệp ra,cũng không thể ngăn cản được hai hiệp, nhao nhao bị lôi quang phá hủy. Cho dù tốc độ của lôi quang bắn tới không được xem là quá nhanh, cộng thêm thực lực của bọn họ không kém, cho nên bọn họ mới không lập tức chết đi.
- Là một đầu Thiên Lôi Thú, có lẽ còn chưa trưởng thành, nếu không uy lực không chỉ như vậy.
Trong thần niệm của Lôi Động, hạt châu cánh đen đại biểu cho Dực Không, có chút kích động truyền âm cho Lôi Động:
- Là Thái Cổ dị thú rất hi hữu, tiêu diệt nó sẽ lấy được Thiên Lôi Châu trong cơ thể, bất luận là tu luyện pháp thuật lôi hệ, hay dùng luyện chế pháp bảo, cũng có diệu dụng rất lớn.
Thì ra đây là Thiên Lôi Thú, Lôi Động mơ hồ nhớ rõ trong một quyển sách đã xem qua, đây là một loại Tiên Thiên yêu thú vô cùng cường đại, một khi trưởng thành, có thể so sánh với tu sĩ Nguyên Anh. Căn cứ theo bí thư có viết, Thiên Lôi Thú đã sớm tuyệt chủng, nhưng không ngờ thánh nữ lại có một con. Tuy nói con thú này còn vị thành niên, nhưng nhìn ra, nó địch một Kim Đan trung kỳ không thành vấn đề gì. Khó trách, thánh nữ lại có tin tưởng lớn như thế. Hơn nữa, dùng thân phận nàng, cơ hồ có thể triệu tập tài nguyên của Man tộc. Trên người đương nhiên không có khả năng chỉ có một đầu Thiên Lôi Thú này mà không còn thứ ẩn giấu khác.
- Minh Vô Tà.
Tên thiếu chủ vô cùng chật vật thét lên:
- Đến thời điểm này rồi, ngươi còn muốn ẩn dấu thực lực sao? Chúng ta liên thủ tiêu diệt đầu lôi thú kia.
Nói xong, trong tay xuất hiện một cái dùi đen kịt, tản ra hào quang tối tăm, trên mặt của hắn xuất hiện thần sắc hung tàn.
- Phá Hồn Chùy?
Tuy trốn đông trốn tây, trên mặt của Minh Vô Tà có chút bình tĩnh, sắc mặt lập tức biến thành hoảng sợ, quát:
- Làm sao có thể, cho dù tộc trưởng đem Phá Hồn Chùy cho ngươi dùng, ngươi thúc dục được sao?
- Ngươi quản nhiều thế làm gì.
Trên mặt Độc Giác thiếu chủ hung tàn, quát:
- Ba mươi hô hấp, ngươi ngăn cản thời gian ba mươi hô hấp cho ta, ta sẽ chém giết đầu Thiên Lôi Thú kia.
Thần sắc Minh Vô Tà âm trầm bất định, hình như hắn thật sự không có lừa gạt đùa giỡn mình. Muốn nói thi triển bí bảo, một mình ngăn cản ba mươi hô hấp cũng không thành vấn đề. Nhưng mà, vạn nhất mình đi ngăn cản, tên thiếu chủ chạy trốn thì làm sao bây giờ?
Rầm rầm ~
Giống như nhận ra hai tên thanh niên Độc Giác này đang chuẩn bị tư thế liều mạng. Thánh nữ thúc dục thủ đoạn lôi thú, lại kịch liệt hơn vài phần. Thiên lôi đánh xuống liên tiếp, oanh kích hai tên thanh niên Độc Giác kia gà bay chó chạy.
Hình như biết được tâm tư của Minh Vô Tà, tên thiếu chủ điên cuồng quát lên:
- Là thái thượng trưởng lão trong tộc không tiết hao phí thọ nguyên trăm năm, giúp ta tế luyện Phá Hồn Chùy này, chính là sử dụng trong di tích thần miếu. Ngươi muốn biến mình thành tội nhân của tộc nhân sao?
Minh Vô Tà khẽ giật mình, thái thượng trưởng lão chính là tồn tại không gì sánh kịp ở trong tộc, cũng là thần thủ hộ Độc Giác tộc. Nhưng mà, hắn vì thần miếu này, tình nguyện hao phí thọ nguyên trăm năm cực kỳ trân quý, có thể thấy được, lão nhân gia rất quyết tâm.
Lập tức, cũng không dám có nửa điểm do dự. Trực tiếp lấy ra một hạt đan dược đen kịt nuốt vào bụng, cơ hồ trong chốc lát, Minh Vô Tà cuồng bạo.
Hắc khí nồng đậm đen kịt liền xuất hiện trên mặt của hắn. Vốn chỉ có khuôn mặt màu xám, hiện ra đủ loại hình dáng trang sức huyển ảo. Con mắt tràn ngập tơ máu, răng nanh nổi lên. Thân hình của hắn, cao lớn hơn vài lần, nhất là cái sừng, lúc này đã đỏ tươi giống như máu, giống như một tuyệt thế hung thú từ trong Ma Giới chạy ra. Xa xa, cảm thụ khí tức nguy hiểm cuồng bạo phát ra trên người của hắn, làm cho người ta nhìn thấy tim đập chân run.
Hắn lúc này, thể trạng có thể so được với con lôi thú kia, cũng không kém nhau bao nhiêu. Răng nanh dài, tiếng gào thét đinh tai nhức óc. Ánh mắt thô bạo nhìn chằm chằm vào Thiên Lôi Thú cùng thánh nữ, lạnh lùng không có nửa điểm tình cảm thuộc về sinh vật có trí tuệ. Vừa sải bước đã vài chục trượng, một quyền đánh ra hắc khí tràn ngập khí tức hủy diệt, oanh kích lôi thú.
Thiên Lôi Thú cũng là kỳ thú hiếm thấy trong thiên hạ, không cam lòng yếu thế gào thét một tiếng, phun ra một quả thiên lôi cầu nhỏ xíu, xì xì xì, không khí bị lực lượng của lôi điện dẫn nổ, vặn vẹo thành mảnh vỡ, hình thành một vệt đen trên hư không. Có thể thấy được uy lực của lôi cầu lớn như thế nào.
- WOW, tên kia biến thân hình như là chủng tộc Độc Giác Cuồng Ma nổi danh cường thế trong Ma Giới a.
Dực Không ở trong thần niệm của Lôi Động, sợ hãi thán phục không thôi:
- Độc Giác tộc này từ đâu xuất hiện? Chẳng lẽ là huyết mạch hậu duệ của Độc Giác Cuồng Ma?
Ma Giới? Độc Giác Cuồng Ma, trên mặt của Lôi Động có chút lúng túng. Quả nhiên, cho dù là tộc người nào cũng không thể khinh thường, nhất là loại trẻ tuổi ưu tú của chủng tộc đó. Chỉ là một gia hỏa có thực lực Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, khi biến thân lại cường đại như thế. Trong nội tâm không khỏi cảm giác một phần. Tự nhiên, Lôi Động cũng không phải là người không có thủ đoạn, dựa vào đủ loại phương thức của hắn, vẫn chiếm được ưu thế rất lớn.
Nhưng Lôi Động lại không biết, tên Minh Vô Tà này, ở bên trong Độc Giác tộc, là người trẻ tuổi ưu tú cực kỳ hiếm thấy. Kế thừa huyết mạch Độc Giác Cuồng Ma vô cùng nồng đậm, dù vậy, hắn biến thân một lần, cũng phải trả cái giá thật lớn. Thời gian biến thân càng lâu, hắn càng bất lợi, sau đó cần thời gian khôi phục càng dài. Nhưng mà, thời điểm hắn biến thân, khẳng định cũng có chút thủ đoạn ứng phó khi suy yếu, nếu không, cho dù chiến thắng Thiên Lôi Thú, chỉ sợ cũng chỉ có con đường chết.
Thiên lôi cầu nổ tung, đụng vào đấm của Độc Giác Cuồng Ma. Năng lượng hắc bạch giao nhau, kích động sóng xung kích khuếc tán, xé rách không khí, lan tràn ra bên ngoài. Băng tuyết tích lũy trên mặt đất không biết bao nhiêu năm, nổ tung bay đầy trời. Cho dù là thổ địa, cũng bị cày thành một đường, hình thành cái hố không nhỏ.
Nghe nói Độc Giá Cuồng Ma của Ma Giới rất lợi hại, nhưng Minh Vô Tà, cuối cùng còn trẻ tuổi, bản thể thực lực quá yếu. Thi triển biến thân chi thuật, cũng yếu hơn thiên lôi cầu nửa trù. Sau đó lui ra phía sau, trong miệng phun ra huyết dịch đỏ tươi, nhưng mà, thô bạo trong mắt hắn không giảm lại tăng lên rất nhiều, ma khí toàn thân nồng đậm mà cuồng bạo. Không có bất kỳ lùi bước, giống như chiếc xe tăng hạng nặng, đánh tới Thiên Lôi Thú.
Đây cũng là Độc Giác Cuồng Ma, trời sinh hiếu chiến, vô cùng cuồng bạo, càng đánh càng hăng. Xem như ở Ma Giới, cũng là một trong những chủng tộc cực kỳ khó chơi.
Lôi Động thấy cũng phải hít một hơi lạnh, sức chiến đấu của Độc Giác tộc thể hiện ra ngoài, đã không thua gì cường giả Kim Đan hậu kỳ. Cho dù là trong nhân loại, thực lực bình thường cũng là Kim Đan trung kỳ có gặp phải, cũng phải nhượng bộ lui binh.
Quả nhiên, trên thế giới này, chủng tộc mọc lên san sát như rừng, có thể sống sót cũng không phải thế hệ đơn giản.
Trước kia Lôi Động có nghe nói qua, nhân loại sinh tồn trong thế giới này, còn có rất nhiều rất nhiều chủng tộc. Nhân loại, cũng chỉ là một trong số đó. Nhưng lại không phải là chủng tộc cường đại.
Hiện giờ xem ra, chủng tộc khác, quả nhiên không thể khinh thường. Tu La nổi tiếng, Dực Thần tộc các loại. Mà Độc Giác tộc chỉ là tiểu tộc, cũng có được sức chiến đấu cường đại.
Trong tầm mắt của Lôi Động, thoáng cái khoáng đạt không ít. Mặc dù nói chính mình gặp kỳ ngộ rất nhiều, thực lực trong cùng lứa, dường như không kém. Nhưng thế giới này thực quá lớn, lớn đến mức không cách nào tưởng tượng. Khẳng định còn có rất nhiều, cho dù là trong cùng lứa, cũng có rất nhiều tồn tại cường đại hơn rất nhiều.
Mà tên Độc Giác thiếu chủ này, đã bắt đầu sử dụng Phá Hồn Chùy, hình như hắn cũng phục dụng đan dược kích phát lực lượng. Ma khí toàn thân tràn ngập cuồng bạo, phối hợp với tinh thạch đen kịch như mực, rót vào trong Phá Hồn Chùy. Theo động tác của hắn, Phá Hồn Chùy phát ra uy nghiêm vô cùng cường đại, giống như một thanh tuyệt thế hung thú,
còn sống sờ sờ.
Nhưng mà, loại bảo vật này, cũng không phải tồn tại như Độc Giác thiếu chủ có thể khống chế. Nếu không có thái thượng trưởng lão của bọn họ dùng máu huyết tế luyện, giờ phút này tên Độc Giác thiếu chủ đã bị cắn trả mà chết. Nhưng dù vậy, cũng không phải tiện tay là có thể đánh ra, chi bằng tốn hao đại lượng thời gian cùng ma khí, mới có thể miễn cưỡng thúc dục Phá Hồn Chùy.
Thấy tình huống như vậy, Thánh nữ cũng không có chút hoang mang nào. Nàng từ trên lưng của Thiên Lôi Thú nhảy xuống, phù phiếm trên không trung. Tùy ý cho Thiên Lôi Thú, giao đấu với Minh Vô Tà. Mà nàng, thì hừ lạnh một tiếng, lấy một cái cờ xí màu đen, bắt đầu bấm pháp quyết, cờ xí màu đen bay ra,lơ lửng trên không trung, theo gió bay phất phới. Cùng lúc đó, Thánh nữ đánh pháp quyết, càng trướng càng lớn, xung quanh của nó, lại huyễn hóa ra trên trăm tiểu kỳ.
Những thanh tiểu kỳ này, bỗng nhiên hừng hực thiêu đốt. Thời điểm này, phát sinh chuyện kỳ lạ. Mỗi một cây tiểu kỳ sau khi thiêu đốt, liền biến ảo thành một con ảnh trùng.
Trên trăm con ảnh trùng, phát ra tiếng kêu gào, mỗi con đều có màu hồng giống nhau, nhanh chóng đánh về phía Độc Giác thiếu chủ.
Uy thế như vậy, Lôi Động cũng phải động dung, mỗi một con ảnh trùng vô cùng nhanh chóng, nhưng không tính là quá mạnh. Nhưng nếu trên trăm con, tu sĩ Kim Đan lâm vào trong đó, cũng vô cùng chật vật. Phải biết rằng, thứ này là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cũng có thể đè chết. Trên trăm con ảnh trùng, thanh thế vô cùng to lớn. Không phải một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, có thể chọi cứng.
Mà thánh nữ này, quả nhiên không thể khinh thường.
Nhưng mà, Minh Vô Tà vô cùng tà môn. Loại thời điểm này, hắn vốn bị chiến ý che mờ tâm trí. Nhưng đột nhiên gia tốc, dùng tốc độ cuồng bạo nhanh chóng nhất, ngăn cản ảnh trùng trước mặt, toàn thân bốc cháy ma diễm hừng hực,sau đó quát lớn một tiếng. Chấn đắc người ta đầu choáng mắt hoa, tâm huyết khí dâng trào, những con ảnh trùng vô cùng nhanh chóng này, thình lình công kích về phía của hắn, không hề để ý tới lệnh của thánh nữ.
- Khặc khặc, thánh nữ ngươi trộm Ngự Trùng Thuật của Độc Giác tộc của chúng ta, lại dùng nó đối phó Độc Giác tộc chúng ta, đúng là quá ngây thơ rồi.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu