What's meant to be will always find a way.

Trisha Yearwood

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 341 : Linh Dược Vạn Năm
à dị thú kia cũng không chịu kém, đánh ra một quyền ngạnh kháng lại Quỷ Tướng, khí lãng văng khắp nơi, không khí có chút rung động trận trận, nhìn bên ngoài giống như lực lượng song phương ngang nhau, không phân được cao thấp. Cái này khiến Lôi Động líu lưỡi không thôi, dị thủng Thái Cổ này quả nhiên lợi hại, dù khí tức chỉ là Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong mà lực lượng lại ngang bằng với Quỷ Tướng. Mặc dù nói Quỷ Tướng cũng không phải nổi danh bằng lực lượng, nhưng cái này cũng không tránh khỏi có chút hơi quá đáng. Đáng tiếc, Lôi Động cũng không có cách nào thu phục được loại dị thú cường đại này.
Quỷ Tướng cũng cực kỳ ngạo khí, tu vi cường đại, phương diện trí lực cũng đã đề cao không ít. Vậy mà một dị thú Trúc Cơ đỉnh phong lại có lực lượng ngang với mình. Hắn lập tức tự chủ thi triển Thị Huyết Thuật, quanh thân đều là một mảnh tanh hồng, vô số huyết khí và u minh quỷ khí dây dứa không ngớt, khiến người khác hoảng sợ vạn phần.
Đúng là vẫn còn một sự khác biệt lớn giữa giai tầng khác nhau. Tuy rằng con dị thú này lợi hại, nhưng cuối cùng khí tức cũng chỉ là Trúc Cơ kỳ đỉnh phong. Không bao lâu sau liền bị Quỷ Tướng và năm Lệ Quỷ liên thủ đánh ngã. Lệ Quỷ cùng Quỷ Tướng lập tức biến ảo thành từng đoàn sương mù, bắt đầu thôn phệ huyết nhục dị thú này. Đối với chúng mà nói thì cái này chính là vật đại bổ, có thể giúp lực lượng chúng khôi phục rất lớn. Tuy rằng Lệ Quỷ và Quỷ Tướng đều là âm hồn, nhưng lực lượng cũng không phải tự nhiên mà có, cũng cần phải bổ sung. Đương nhiên Dưỡng hồn tháp và Vạn Quỷ phiên cũng có thể khôi phục, nhưng đối với chúng mà nói thì huyết nhục mới là tốt nhất.
Lôi Động cũng không hẹp hòi, mặc cho chúng thoải mái thôn phệ. Tuy rằng Lệ Quỷ tấn cấp rất khó khăn, vượt xa quỷ bộc bổn mạng. Nhưng dù sao thì cũng phải có chút hi vọng. Lôi Động cũng hi vọng chúng có thể so với cường giả cấp Kim Đan.
Huyết nhục Thái Cổ dị thú rất nhiều, bọn Lệ Quỷ cắn nuốt một hồi lâu mới tiêu hóa sạch sẽ. Toàn thân từng con đều lộ ra huyết khí màu đỏ tươi, tinh thần cực kỳ no đủ. Hiển nhiên, Thái Cổ dị thú mang đến chỗ tốt không nhỏ cho bọn nó. Cũng khó trách, tuy khí tức nó chỉ là Trúc Cơ đỉnh phong nhưng lực lượng lại có thể đối kháng với Quỷ Tướng thì máu huyết có thể không dồi dào sao? Lôi Động cũng không thu hồi chúng lại, mà trong lúc bọn chúng cắn xé thì hắn cũng dùng thần niệm điều tra mọi nơi đã qua.
Hoang mạc này nhìn như yên tĩnh nhưng nguy cơ lại trùng trùng. Thần niệm Lôi Động có thể điều tra được một phạm vi cực hạn là ba mươi dặm, lúc này hắn điều tra ra được bốn năm sinh vật cường đại, tuy rằng mỗi một trong bọn chúng đều bất đồng với nhau.
Cơ hồ mỗi một tên trong bọn chúng đều không chỉ thua kém nửa phần. Đương nhiên đây có thể là vấn đề phân chia địa bàn, cũng có thể là thần trí bọn nó kém xa Lôi Động.
Tóm lại, chúng vẫn cố thủ tại địa bàn của mình như cũ.
Sau khi biết rõ ràng một chút về hoàn cảnh chung quanh mình, Lôi Động bắt đầu cẩn thận điều tra những con dị thú ở phụ cận. Có Phượng hoàng ở một vùng không gian, có các loại dị thú thiên địa sinh tồn trong hoàn cảnh đặc thù của chúng, mà những nơi bọn chúng sinh tồn đều không giống nhau. Hoặc là linh khí đặc biệt dồi dào, hoặc là có một ít thủ hộ bảo bối đặc biệt nào đó.
Quả nhiên, chỉ một lát sau, Lôi Động liền phát hiện trong một ốc đảo gần chỗ hắn có một cây Kim Tham. Khiến Lôi Động vui mừng nhất chính là cây Kim Tham này có hỏa hầu đã trên vạn năm.
Tuy rằng cây Kim Tham này không phải là đồ vật trân quý quá mức, nhưng bất luận dược liệu gì có hỏa hầu trên vạn năm đều có giá trị rất lớn. Cũng chỉ trong thần miếu bao nhiêu năm không có người tới mới xuất hiện loại cây này. Nếu là ở thế giới bên ngoài, muốn ngẫu nhiên đạt được một cây Kim Tham trên vạn năm thế này thì sẽ là chuyện cực kỳ không dễ dàng. Lôi Động tự nhiên rất vui vẻ, đào gốc cây đó lên.
Sau khi thu lấy, Lôi Động rất vui mừng trong nội tâm. Chỉ là hắn hơi có chút kỳ quái, vì sao cây Kim Tham này đã trên vạn năm hỏa hầu rồi mà không bị những Thái Cổ dị thú kia cắn nuốt. Dùng cường độ huyết mạch của những con dị thú kia, cùng với tình trạng đỉnh phong của nó, nếu nuốt vào thì rất có khả năng tấn chức. Dù sao thì đây cũng là Kim Tham có hỏa hầu vạn năm.
Thế nhưng Lôi Động lại không biết, thần miếu này cũng giống như Tâm Ma Điện. Đều là nơi đệ tử Trúc Cơ Kỳ của các tông phái cỡ lớn thời cổ đại tu luyện. Phàm là những nơi tu luyện như thế này sẽ rất nguy hiểm, có thể khiến tu vi người tăng lên nhanh chóng. Nhưng cái này không có nghĩa là những tông phái kia sẽ để đệ tử của mình chịu chết. Vì thế mà đưa một ít dị thú nuôi dưỡng vào nơi này. Một khi đột phá cực hạn, tấn chức thì dùng các loại phương thức cướp đoạt, hủy diệt chúng.
Đương nhiên, tại thời kỳ Thượng Cổ cũng có không ít sủng vật Kim Đan của các đệ tử Trúc Cơ Kỳ ưu tú. Bởi vậy sủng vật có thể coi là một bộ phận thực lực của đệ tử. Cũng sẽ không bị Lôi kiếp công kích. Các loại kỳ diệu trong đó, đương nhiên không phải Lôi Động hiện tại có thể lý giải được.
Mà dị thú trong thần miếu này cũng không biết đã sinh tồn bao nhiêu đời rồi. Bởi vì lúc biết bao nhiêu tổ tiên tấn chức Kim Đan bị lôi kiếp cường bạo công kích mà hôi phi yên diệt. Hiện giờ, tấn chức Kim Đan đã trở thành sự hủy diệt đối với dị thú nơi này. Nhưng khát vọng thủ hộ dị bảo vẫn còn tồn tại trong máu của chúng, không bị xóa đi. Cũng bởi vì chuyện kỳ quái như thế này xuất hiện cho nên chúng mới không dám thôn phệ cây linh dược vạn năm trân quý kia.
Hơn nữa, nơi đây bất đồng rất lớn với Tâm Ma điện. Vì Tâm Ma điện kia bị tu sĩ Khang Châu phát hiện cho nên cách một đoạn thời gian thì chắc chắn có người tiến vào. Vì vậy mà yêu thú cường đại quá mức cũng không có nhiều lắm. Nhưng Thần Miếu này lại không giống như vậy, tuy rằng cơ chế bản thân Thần Miếu có vấn đề nên không có yêu thú Kim Đan Kỳ, nhưng dị thú yêu thú Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong thì lại nhiều đến mức không đếm xuể.
Mà yêu thú hơi kém hơn một chút thì trên cơ bản không có chỗ đứng tại nơi này. Dần dần, những yêu thú còn sống vượt qua được sự đào thải khắc nghiệt thì không có con nào là tầm thường, xa xa mạnh hơn yêu thú Trúc Cơ đỉnh phong rất nhiều.
Đương nhiên, những cái này cũng không có quan hệ quá lớn với Lôi Động. Bởi vì sau khi thu được cây Tham Kim vạn năm kia, trong đầu hắn liền rất tỉnh táo, cũng bắt đầu có chút hưng phấn. Linh dược vạn năm a, cả đời này hắn đều chưa từng gặp qua. Loại bảo vật này, không nói luyện chế thành đan dược, coi như là ăn tươi nuốt sống thì cũng có thể khiến tu vi đề cao không ít. Hắn liền lập tức nhắm mắt lại, dùng thần niệm cảm giác mấy con yêu thú khác.
Dưới sự cảm giác của thần niệm, những hình ảnh chân thực sống động bắt đầu hiện ra trong đầu Lôi Động. Hắn thuận tiện triệu hồi Phệ Hồn Ảnh Hổ và khôi lỗi đỉnh phong màu vàng ra.
Với thực lực quân lớn như thế, Lôi Động nhanh chóng quét sạch những con dị thú không giống nhau nhưng thực lực đều rất mạnh. Thuận tiện vơ vét ít Linh dược mà dù bên ngoài có dùng mấy trăm vạn linh thạch cũng khó mà đổi được.
Mà Linh Dược tự nhiên cũng có tốt xấu, nhưng cấp bậc thấp nhất cũng mấy ngàn năm hỏa hầu, cao thì thậm chí đạt đến hai ba vạn năm. Thu hoạch số lượng lớn như thế, Lôi Động liền phát tài to. Không biết đã bao nhiêu năm không có người tới Thần Miếu này, quả nhiên là thiên tài địa bảo vô số a.
Thậm chí Lôi Động có thể tưởng tượng, lúc trước người Khang Châu phát hiện được Tâm Ma điện thì đạt được nhiều thứ tốt như thế nào.
Phạm vi mảnh hoang mạc này khoảng chừng mấy ngàn dặm. Lôi Động giết tới giết lui, cũng không biết giết bao lâu, lúc này trong Trữ vật Thủ trạc của hắn đã tràn đầy kỳ trân dị thảo. Nếu bán tất cả những vật này đi thì gia tài Lôi Động bạo tăng đến mức ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng cảm thấy mặc cảm.
Khiến Lôi Động sảng khoái nhất chính là thôn phệ được rất nhiều huyết nhục dị thú đỉnh phong. Sức chiến đấu ba trong năm con Lệ Quỷ kia đã đột phá đến cấp Kim Đan.
Tuy rằng thần niệm hiện tại của Lôi Động thì nhiều nhất cũng chỉ có thể miễn cưỡng điều khiển hai con. Nhưng dù vậy, uy lực Vạn Quỷ Phiên cũng đã bạo tăng đến trình độ nhất định. Đây chính là sức chiến đấu Kim Đan của hai con Lệ Quỷ a. Nếu dùng thần hồn tu sĩ để luyện chế thì không nhất định phải dùng sinh hồn tu sĩ Nguyên Anh để tế luyện. Nhưng tối thiểu cũng cần sinh hồn cường giả Kim Đan đỉnh phong mới có thể đạt được hiệu quả này.
Tại cấp bậc này, hiện tại Lôi Động cũng chỉ có nhìn lên mà thôi.
Hao tốn thời gian khá lâu, dị thú tại vùng hoang mạc này đều bị tiêu diệt. Sau khi tích lũy được một nhóm lớn dược liệu đỉnh cấp. Tâm tình hưng phấn không thôi vừa rồi của Lôi Động cũng đã bắt đầu lắng đọng lại. Không hề nghi ngờ gì, tuy rằng những dược liệu này đáng giá, nhưng so với Hồn thụ trong truyền thuyết kia thì lại kém hơn rất nhiều.
Dù sao thì tuy rằng những dược liệu này thập phần hỏa hầu, nhưng phần lớn cũng chỉ là vật tầm thường.
Mà loại Hồn thụ này, tuy rằng có nhiều tại thời kỳ Thượng Cổ, nhưng cũng không phải có thể nhìn thấy khắp nơi. Lôi Động đều đã dò xét phạm vi mấy ngàn dặm này một lần rồi, những lại không có bất kỳ dấu hiệu hồn quả nào.
Khiến Lôi Động có chút thoáng phiền muộn chính là tiến vào đây một tháng rồi mà vẫn không phát hiện ra con đường nào. Nơi này cũng không phải là Tâm Ma điện, không có Hắc tháp có thể cho hắn qua cửa. Mà khu vực biên giới hoang mạc thì lại là một mảnh hư không đen kịt vô cùng vô tận. Đừng nói là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như Lôi Động, coi như là tu sĩ Kim Đan, Nguyên Anh, chỉ sợ cũng không dám đơn giản tiến vào mảnh hư không kia. Huống chi, coi như là Lôi Động muốn ra ngoài thì cũng khó khăn. Mà trong lòng đất và trên hư không vùng hoang mạc này như có một đạo hộ thuẫn năng lượng vô hình, hoàn toàn có thể ngăn được đòn oanh kích mạnh nhất của Lôi Động. Ngay cả Hồn đao của Quỷ Tướng chém lên cũng chỉ lưu lại một đạo rung động mà thôi.
Từ biên giới hoang mạc, Lôi Động quanh đi quẩn lại một vòng, nhưng vẫn như cũ không phát hiện ra cái gì bất thường. Đến lúc này, hắn cũng chỉ biết nhẫn nhịn, bắt đầu dùng thần niệm tìm tòi phía dưới hoang mạc. May mắn là phạm vi thần niệm của Lôi Động đạt đến mấy ngàn dặm. Mấy ngày sau, rốt cục hắn cũng đã phát hiện được một nơi không thích hợp dưới vùng cát sỏi.
Sau khi dùng U minh quỷ trảo xúc chỗ cát sỏi quanh đó lên, hắn liền phát hiện một tế đàn tràn ngập khí tức thời Thái Cổ, tản ra khí tức thần bí thời kỳ Man Hoang.
- Hô!
Hắn thở ra một hơi. Dù sao thì phát hiện ra còn hơn không phát hiện được gì. Hắn bắt đầu cẩn thận nghiên cứu tế đàn này. Chỉ là từ trước đến nay hắn không có nghiên cứu nhiều về trận pháp tế đàn các loại, đừng nói là vật không biết đã tồn tại từ bao nhiêu năm này. Hắn chỉ biết thử một ít phương thức loạn thất bát tao, muốn khởi động tế đàn này.
Thẳng đến khi Lôi Động nhỏ một giọt máu lên, tế đàn vốn không có chút phản ứng kia liền bộc phát ra một đạo hắc quang quỷ dị. Cơ hồ cùng lúc đó, ở một chỗ bên ngoài mấy ngàn dặm, không gian vặn vẹo một hồi, một truyền tống pháp trận trống rỗng xuất hiện.
Nhưng dị tượng lại xảy ra tại tế đàn bên này. Gợn sóng điên cuồng rung động, ám quang ngập tràn thình lình ngưng tụ lại thành một đạo nhân ảnh quỷ dị. Mà sau lưng nhân ảnh kia lại mọc ra một đôi cánh khổng lồ, cực kỳ giống với đôi cánh sau lưng Đạm Đài Băng Vân.
- Dực Thần tộc?
Lôi Động cau mày kinh hô lên, hắn cũng không phải loại trẻ con hỉ mũi chưa sạch tiến vào Tu Chân giới. Mặc dù chưa chính thức tiếp xúc qua nhưng đại danh của cánh Thần tộc lại như sét đánh bên tai. Đây chính là một chủng tộc cực kỳ cường đại, chỉ cần đến tuổi thành niên thì liền có được sức chiến đấu Kim Đan. Đương nhiên, vì số lượng cực kỳ ít ỏi, vì thế mà bọn hắn không cách nào xưng bá thế giới.
Trừ cái đó ra, trong ảo giác lúc ở Tâm Ma điện, Lôi Động mơ hồ đã nhìn thấy qua Dực Thần Vương. Lại hao hao giống với nhân ảnh này. Chỗ khác nhau chính là màu sắc đôi cánh này lại đen kịt, hơn nữa so với Dực Thần Vương thì thể trạng lại nhỏ hơn.
Nếu không thì Lôi Động đã sớm quay đầu bỏ chạy rồi. Lúc này Hắc Dực Dực tộc kia không ngừng bành trướng khí thế, trong chớp mắt đã từ Trúc Cơ Kỳ tăng lên đến Kim Đan sơ kỳ, nhưng vẫn tiếp tục tăng lên, thẳng đến lúc tăng đến Kim Đan hậu kỳ mới dừng lại.
Lúc này hắn phảng phất như là đã có được huyết nhục, đôi mắt đỏ tươi nháy nháy nhìn Lôi Động. Chợt, hắn lại nói ra một câu khiến Lôi Động đang đề phòng thiếu chút nữa là rơi xuống. Chỉ thấy hắn hoảng sợ vạn phần, cả kinh kêu lên:
- Ma Đế!
Hắn kêu lên sợ hãi, nhưng Lôi Động lại càng hoảng sợ hơn. Kế thừa Đế Ma Chủng của Thượng Cổ Ma Đế chính là một trong những bí mật lớn nhất của hắn, ngay cả thê tử của hắn là Đinh Uyển Ngôn cũng không biết. Mà gã Dực Thần Tộc này như thế nào lại biết?
Hắn còn chưa kịp phản ứng, thần sắc gã Dực Thần Tộc có đôi cánh màu đen kia lại biến hóa cực lớn, hô lên:
- Không đúng không đúng, ngươi không phải là Ma Đế, ngươi chỉ là một tiểu tử Trúc Cơ Kỳ.
Bộ dạng hắn như buông lỏng hơn rất nhiều, phảng phất như đã qua một kiếp. Nhưng lúc này sắc mặt hắn lại trở nên dữ tợn, nhìn chằm chằm vào Lôi Động, cười khặc khặc quái dị.
- Tiểu tử, ngoan ngoãn giao sinh hồn của ngươi ra đây, đã lâu bản tôn không được hút sinh hồn rồi.
- Bản tôn?
Lôi Động có chút co rút lại trong nội tâm, híp mắt liếc nhìn hắn. Liên tục cười lạnh, nói:
- Chỉ bằng thực lực của ngươi mà cũng tự xưng là bản tôn?
Trong Tu Chân giới, nô bộc thần tộc xưng hô đều có quy củ. Thường thì chỉ có tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới có thể tự xưng là bản tôn, nếu xưng hô loạn lên thì sẽ rất dễ dàng bị người chế nhạo.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu