Nếu mặt biển mãi mãi bình lặng, chắc chắn những thủy thủ tài ba sẽ chẳng bao giờ có mặt trên đời.

Ngạn ngữ Anh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 320 : Tiểu Tử, Ngươi Nói Rất Tốt, Solo Đi
rên mặt lộ ra thần sắc vô cùng kiêu ngạo, ánh mắt khinh thường mà nói:
- Ngươi là cái thá gì chứ gì? Cũng chỉ là tằng tôn tử dựa thế lực của lão tổ mà thôi, có tư cách gì xứng đôi với Băng Vân?
Bạch Cốt thiếu quân, cơ hồ bị tức giận làm cho bão nổi.
Nhưng mà, hình như hắn bị lời của Lôi Động chấn nhiếp. Cưỡng chế nội tâm đang bùng nổ trong lòng, nhìn chằm chằm vào Lôi Động, cơ hồ cố nặn ra từng chữ một, nói:
- Rốt cuộc ngươi là người nào?
Hắn đang muốn xác nhận một chuyện, cho nên hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, với nhãn lực của hắn, đương nhiên phát hiện ra đôi cánh sau lưng của Lôi Động, không phải là phàm phẩm, đừng nói là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cho dù là tu sĩ Kim Đan cũng không có được. Hẳn là, tiểu tử này xuất thân rất tốt?
Lôi Động nói lời này, đám thủ hạ nhìn Lôi Động, một bộ dáng không dám tin. Lão đại nhà mình, có ý với Đạm Đài Băng Vân?
Bởi vì là địch nhân của Lôi Động, Đạm Đài Băng Vân lại cực kỳ hiểu rõ tính tình của Lôi Động. Biết rõ hắn bày ra bộ dáng này, hiển nhiên đang động đầu óc cái gì đó.
Nhưng nhìn bộ dáng này, đã phát huy ra bộ dáng ngang ngược càn rỡ của đệ tử quần là áo lượt vô cùng tinh tế.
- Bản thiếu gia là người nào? Bằng ngươi chỉ sợ còn chưa có tư cách biết.
Ánh mắt của Lôi Động nhìn qua Đạm Đài Băng Vân, lộ ra biểu lộ nhu tình như nước, giống như người một nhà biểu hiện ra tình cảm chân thành. Ngược lại, nhìn hắn đầy khinh thường và lạnh giá, nói:
- Tiểu tử, cho ngươi thêm một cơ hội, cách Băng Vân xa một chút, nàng không phải là người ngươi có tư cách có được.
- Tốt, tốt.
Bị ánh mắt của Lôi Động khiêu khích, sắc mặt của Bạch Cốt thiếu quân đã tái nhợt sẵn lại trắng hơn trước nữa, trong ánh mắt, lộ ra sắc thái ghen ghét. Nhìn Lôi Động, lại lườm lườm Đạm Đài Băng Vân. Đến lúc này, mới phát hiện hai người bọn họ cách ăn mặc rất giống nhau. Một bộ áo giáp trắng và đôi cánh chim trắng to lớn, mà ở bên kia, là áo giáp đen cùng với cánh chim đen to lớn. Âm thanh phát ra từ kẽ răng, nói:
- Thì ra, ngươi tới đây đặc biệt để giải cứu Băng Vân.
- Đúng vậy, bản thiếu gia cùng Băng Vân quen nhau từ nhỏ, đã sớm thề non hẹn biển, duyên định tam sinh.
Lôi Động lộ ra thần sắc kiêu ngạo và khinh thường, cười miệt thị, nói:
- Bạch Cốt thiếu quân, ngươi không nên tự tác đa tình.
Thứ nhất là muốn chọc giận tên Bạch Cốt thiếu quân này, thứ hai, cũng thuận tiện muốn trêu đùa Đạm Đài Băng Vân, xả một ngụm ác khí cho mình, dù sao nàng hiện tại, không có khả năng lên tiếng phản bác mình ngay vào lúc này.
Quả nhiên, Đạm Đài Băng Vân không có phản đối lời nói của Lôi Động, trên gương mặt ngọc hiện ra thần sắc đỏ ửng mắc cỡ. Bạch Cốt thiếu quân nhìn vào trong mắt, tự nhiên là vậy, sinh ra cảm giác ghen ghét. Một câu chuyện, giống như hiện ra trước mắt của hắn. Một đôi thanh mai trúc mã nam nữ, từ nhỏ khoái hoạt mà hạnh phúc sinh hoạt chung một chỗ.
Thẳng đến một ngày, cô bé kia vì tai nạn mà mất tích, sau đó đứa bé trai kia dốc sức liều mạng tìm tới đây. Cuối cùng nhất, trải qua thiên tân vạn khổ, mới giải cứu nàng ra ngoài. Sau đó, bọn họ hạnh phúc sống với nhau tới suốt cuộc đời. Mà trong câu chuyện xưa này, Bạch Cốt thiếu quân tự cảm thấy mình biến thành ác ma cản trở bọn họ, cũng trở thành đá mài dao tình cảm của hai người bọn họ. Bi phẫn xấu hổ, ghen ghét oán hận, tất cả đều hiện ra. Sắc mặt vốn tái nhợt, thoáng cái biến thành âm trầm, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm vào Lôi Động, nói:
- Tiểu tử, ta muốn giết ngươi, ngươi nhất định phải chết.
- Giết ta?
Lôi Động nhìn hắn đầy vẻ khinh thường, nói:
- Không phải chỉ là Kim Đan sơ kỳ thôi sao? Solo, có dám hay không?
- Ngươi đi tìm chết.
Bạch Cốt thiếu quân thấy Lôi Động vẻ mặt bá đạo, bộ dáng quần là áo lượt, không biết trời cao đất rộng. Có lẽ, solo với hắn mà nói là tốt nhất, nhưng mình là tu sĩ Kim Đan, cộng thêm từ nhỏ được Ma Quân sủng ái, một thân pháp bảo cái gì đó đặt trên người rất nhiều, toàn là trân bảo. Nghe Lôi Động muôn solo, không giận mà cười:
- Bản thiếu quân ta sẽ theo ý của ngươi, ta ngược lại muốn biết ngươi có bao nhiêu lợi hại đấy?
Nhưng trong lòng thì đang nghĩ kỹ, nếu như dưới tình huống solo công bình, tiêu diệt tên tiểu tử cuồng vọng đáng ghét này. Không biết trời cao đất rộng, sau đó đoạt được tâm tình thiếu nữ của Đạm Đài Băng Vân cũng có một đường hi vọng. Chỉ cần tiểu tử này chết, lại cưỡng ép đem Đạm Đài bắt trở về, sau đó cứ dây dưa với nàng, một ngày nào đó, nàng sẽ đầu hàng. Bạch Cốt thiếu quân nghĩ đến đây, trong lòng cảm thấy hưng phấn và rung động.
Lôi Động cũng không nhiều lời, trực tiếp thi triển Quỷ Ảnh Độn, thân pháp như quỷ mị, lướt ra một loạt tàn ảnh. Trực tiếp từ chỗ mũi tàu, giết về phía Bạch Cốt thiếu quân. Động tác cực nhanh mà quỷ dị, ẩn núp bên trong một đoàn U Minh quỷ khí, như ẩn như hiện, mà Quỷ Ảnh Độn này, không hổ là độn thuật truyền thừa lâu đời của Âm Sát Tông. Mà bản thân Lôi Động, hạ khổ tâm nghiên cứu nghiền ngẫm môn độn thuật này rất lâu.
Con mắt Bạch Cốt thiếu quân sáng ngời, tiểu tử này cuồng vọng thì cuồng vọng, nhưng đúng là có chút môn đạo, từ độn thuật hắn thi triển ra, hắn có vốn liếng để tự ngạo. Nhưng mà, còn không đủ, xa xa không đủ, trong nội tâm Bạch Cốt thiếu quân cười lạnh, nếu như ngươi đã muốn chết, vậy thì bản thiếu quân sẽ thành toàn cho ngươi. Hung ác nham hiểm trên mặt, ẩn ẩn hiển hiện sát ý. Chỉ thấy áo choàng đen của hắn không gió tự bay, cả thân thể lẻn vào trong vòi rồng, lờ mờ, mặc dù nói thì chậm, nhưng tất cả những chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi.
Cùng lúc đó, trên trăm cái khô lâu màu trắng dữ tợn, quanh quẩn ở bên cạnh hắn, không ngừng xoay tròn, bỗng nhiên lúc này, sưu sưu sưu, từng cái khô lâu đánh về phía Lôi Động.
Đây là công pháp truyền thừa của Bạch Cốt Điện, cũng có chút giống với Khô Cốt đại pháp của Khô Cốt lão ma tu. Trong nội tâm của Lôi Động đang suy nghĩ, cái tên Bạch Cốt thiếu quân này, quả nhiên cũng không phải tầm thường. Trên trăm cái khô lâu màu trắng kia, khí tức của mỗi một cái, đều không kém gì một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ. Khó trách, thời điểm Hắc Thiết Tháp đề cập tới hắn, sắc mặt biến thành khó nhìn.
Trên trăm cái khô lâu có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ đánh tới một lúc, cho dù là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, cũng tạm thời nhượng bộ lui binh. Nhưng Lôi Động, trong lòng của hắn cười nhạt một cái. Xiết chặt Vạn Quỷ Phiên, hắc khí bắt đầu khởi động, năm con lệ quỷ do linh hồn của năm tên tu sĩ Kim Đan tế luyện mà thành, xuất hiện đầy hung mãnh. Mãnh liệt hút lấy U Minh quỷ khí của Lôi Động, thoáng cái, hình thể từng con bành trướng, trở nên khôi ngô mà hung thần. Sau khi hấp thu U Minh quỷ khí tinh thuần, năm con lệ quỷ thủ lĩnh này, uy lực của mỗi một con, tuyệt đối không kém hơn tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, năm con quỷ đồng thời gia tăng, uy lực không giống tầm thường.
Chúng kết thành trận tròn, ngăn cản trăm năm khô lâu màu trắng xâm nhập, giống như nước vỗ ghềnh đá. Uy lực của lệ quỷ như thế, cũng là cho Bạch Cốt thiếu quân sửng sờ.
Nhưng sau đó cười lên đầy dữ tợn, nói:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng dựa vào năm con lệ quỷ này, có thể ngăn cản được khô lâu của ta sao? Ngươi muốn chết mà.
Dứt lời, hắn lại thúc dục bí pháp, hắn liên tục đánh pháp quyết lên khô lâu, xung phong liều chết đột phá trận tròn của lệ quỷ. Hắn muốn cho tiểu tử này biết, đau lòng nhìn nhìn lệ quỷ của hắn, từng con chết đi.
Quả thật, năm con lệ quỷ thủ lĩnh, cho dù có được thực lực Trúc Cơ hậu kỳ. Cũng không cách nào ngăn cản được trăm con khô lâu màu trắng Trúc Cơ sơ kỳ. Nhưng Lôi Động, biểu hiện lạnh nhạt, tiếp tục gọi quỷ vật của hắn về. Bỗng nhiên, Bạo Kích Quỷ Tướng cấp hai đã xuất hiện ra, thân hình nó khôi ngô mà khí phách đột nhiên hiện ra, xông lên trong dám khô lâu màu trắng như hồng thủy kia, trường đao vung vẩy chém giết, bạo chết từng con khô lâu.
- Quỷ Tướng?
Sắc mặt Bạch Cốt thiếu quân xiết chặt, hắn như thế nào cũng không ngờ tới, tên tiểu tử Trúc Cơ kỳ này, thình lình có được vật khủng bố như Quỷ Tướng. Mà con Quỷ Tướng này, nếu như solo với tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, chỉ sợ lực lượng không đủ, nhưng đối phó với mấy con khô lâu có thực lực Trúc Cơ sơ kỳ, không thể nào tốt hơn được nữa. Nhưng Bạch Cốt thiếu quân, cũng không phải là kẻ yếu, cũng không phải chỉ có một chiêu triệu hoán khô lâu đại quân.
Lúc này hắn nhấc tay lên, triệu hồi ra một cái cổ tháp có khói đen bao quanh đậm đặc, sau đó hắn bắt pháp quyết, cổ tháp bay lên giữa không trung, càng biến càng lớn.
Cùng lúc đó, hắc khí nồng đậm, ngưng kết thành từng mũi tên màu đen, sưu sưu sưu, lông vũ sau đuôi của mũi tên rung lên, đâm thẳng vào Quỷ Tướng. Mỗi một mũi tên màu đen này, uy lực không giống bình thường, Quỷ Tướng bị ép chuyển hóa thành tư thái phòng thủ, dùng tấm chắn cùng trường đao, không ngừng ngăn cản mũi tên bắn vào người, nhưng mũi tên giống như có sinh mệnh, sau khi đã khóa Quỷ Tướng, mặc cho nó có xê dịch né tránh thế nào, cũng không thể thoát khỏi, chỉ có thể cứng rắn ngăn cản.
Mặc dù nói đồ chơi này trong nhất thời nửa khắc không cách nào giết được Quỷ Tướng, nhưng phần sức chiến đấu mà nó biểu hiện ra vào lúc này, cũng làm cho Bạch Cốt thiếu quân vô cùng đắc ý nhìn qua Lôi Động, nhưng lại nghe được tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Một đầu cao vài trượng, lão hổ có đường vân màu đen dữ tợn xuất hiện. Mà lão hổ này có thực lực Kim Đan tầng một, vừa mới xuất hiện, liền há miệng gầm thét phun ra một quả cầu năng lượng màu trắng, bắn vào đại quân khô lâu. Tiếng nổ tung ầm ầm, nhưng uy lực của nó lại làm cho đám khô lâu nằm trong phạm vi nổ tung của mình, hơn mười con bị đánh bay. Mà nó, tốc độ cực nhanh, trong một hô hấp đã tiến vào trong đại quân khô lâu, đối phó với những con khô lâu này, há mồm một ngụm lại một ngụm, ăn rất là ngon.
Mẹ kiếp, đây là tu sĩ Trúc Cơ kỳ sao? Bạch Cốt thiếu quân chỉ cảm thấy cơ bắp trên mặt run rẩy một hồi, lệ quỷ, Quỷ Tướng, Kim Đan Ảnh Hổ. Ba cái đồ vật này vừa xuất hiện, chỉ sợ là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, cũng không ngăn nổi a? Sau đó hít sâu một hơi, nụ cười trên khóe miệng của Bạch Cốt thiếu quân sang hơn, nghĩ ngợi nói:
- Khó trách tiểu tử này, tự cho mình siêu phàm, cực kỳ cuồng vọng. Thì ra chỗ dựa không nhỏ, không đem tu sĩ Kim Đan như mình đặt vào trong mắt. Nhưng mà, như vậy rất tốt. Nếu hắn không có lực lượng như thế, làm sao có thể chạy tới đây chịu chết?
Cuồng vọng, nhưng muốn cuồng vọng phải có thực lực mới được.
Bạch Cốt thiếu quân bấm pháp quyết, trong tay ngưng tụ một cái trường mâu màu trắng, đột nhiên ném thẳng vào mặt của Lôi Động. Chỉ thấy cây trường mâu kia, tốc độ cực nhanh, trong không khí, trực tiếp lướt thành một đạo bạch quang. Trong nội tâm cười lạnh, với thực lực của mình bây giờ, thi triển Bạch Cốt Mâu, cho dù là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, cứng chọi cứng cũng phải ăn thiệt thòi không nhỏ, xem ra tiểu tử ngươi trốn như thế nào, ngăn cản thế nào?
Ai ngờ, bỗng nhiên Lôi Động ngẩng đầu lên, cực kỳ quỷ dị cười cười với hắn. Hai cánh vỗ nhẹ, cả thân thể, bỗng nhiên rất thần kỳ biến mất trước mặt của hắn. Chỉ trong chớp mắt, Lôi Động đã hiện ra sau lưng của hắn, Cực phẩm Xích Luyện phi kiếm hóa thành kinh hồng, đâm ra sau lưng của hắn.
Bỗng nhiên Bạch cốt thiếu quân khiếp sợ, nhưng cũng cực kỳ nhanh chóng, một mặt Bạch Cốt Thuẫn Bài, ngăn ở sau lưng của hắn.
Tiếng ầm vang lên, Xích Luyện phi kiếm trực tiếp bị bắn ra. Nhưng Xích Luyện phi kiếm uy lực không tầm thường, đã chấn đắc Bạch Cốt thiếu quân hộc máu bay ra phía sau.
Cùng lúc đó, hắc khí quanh thân của Lôi Động điên cuồng co rút lại, đưa tay đánh ra một đầu hắc long. Đây là pháp thuật mạnh nhất của Lôi Động hiện tại, Hắc Long Ngâm.
Bạch Cốt thiếu quân mắt thấy chiêu này khí thế bất phàm, không dám đón đở, giống như một cơn gió, lao ra bên ngoài. Bỗng nhiên, một tiếng đàn êm tai vang lên, một đạo kiếm quang sắc bén lao tới, chém giết về đỉnh đầu của mình. Nhắm vào mắt của hắn, sắc mặt của Đạm Đài Băng Vân lạnh lùng. Oanh, Bạch Cốt thiếu quân dưới sự bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể cứng chọi cứng.
Thanh Liên Kiếm Khúc uy lực chính là âm thanh, dù pháp bảo phòng ngự của hắn không kém, cũng bị đánh ra một vết rách. Mà hắn, cũng bị chấn động ở ngực, bi phẫn mà tức giận mắng:
- Tiểu tử, ngươi nói là solo mà?
- Ngây thơ, địch nhân nói mà ngươi cũng tin.
Lôi Động cười lạnh khinh thường nói một câu sau. Hai tay trùng trùng điệp điệp hướng lên một tác động. Hắc long vừa vồ hụt, chuyển biến, hung hăng đánh về phía Bạch Cốt thiếu quân. Cùng lúc đó, Tiền La, Hắc Thiết Tháp, cùng với bọn người Thanh Nương Tử, sắc mặt biến thành dữ tợn, dùng chiêu số mạnh mẽ nhất, trực tiếp đánh về phía hắn.
Thời điểm Lôi Động trêu chọc Bạch Cốt thiếu quân, đã sớm tính toán tốt. Nếu như tiểu tử này sớm lộ ra nanh vuốt, chỉ sợ tiểu tử này dùng độn thuật không tầm thường bỏ trốn, hơn nữa sau lưng của hắn, còn có ba chiếc tàu cao tốc cách nơi này không xa. Chỉ cần hắn cố gắng kéo dài một chút, liền có thể cầu trợ giúp. Có lẽ, tên Bạch Cốt thiếu quân dám một mình chạy tới đây, cũng có được tâm tư này. Hơn nữa, tâm tư của Lôi Động, đương nhiên không phải đánh chết hắn, mà bắt hắn làm tù binh. Nếu không, cũng không cần hao hết tâm cơ như thế.
Bởi vậy Lô Động xếp đặt thiết kế một chút, dùng phương thức solo để giao chiến với hắn. Sau đó, tìm kiếm cơ hội, bắt hắn lại. Dưới uy lực cường đại của Thanh Liên Kiếm Khúc, mặc dù Bạch Cốt thiếu quân không có bị thương, nhưng thần hồn của hắn cũng bị chấn động không ngớt. Ngay sau đó, Hắc Long Ngâm của Lôi Động xông tới. Lôi Động trong những năm gần đây không ngừng luyện tập, sau đó là thể ngộ, uy lực của Hắc Long Ngâm càng ngày càng không tệ.
Hắc quang văng ra khắp nơi, đương nhiên bị Bạch Cốt Thuẫn bất phàm của hắn ngăn cản. Mà Bạch Cốt Thuẫn vốn đã bị tổn hại vào lúc nãy, cho nên ở biên giới tổn hại lan rộng ra.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu