Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 305 : Trúc Cơ Hậu Kỳ
yển Ngôn, ngươi ở nhà trước đợi mấy ngày. Đợi đến khi vi sư đi lựa bảo, Âm Sát Song Anh của chúng ta trăm năm khó gặp chính thức rời núi, há có thể keo kiệt? Sao có thể vô cố làm yếu tên tuổi chứ?
Đinh Uyển Ngôn, trong nội tâm cảm động một hồi. Sư tôn của mình, từ nhỏ đến lớn, một mực cực kỳ chiếu cố yêu thương. Nhất định phải báo đáp lão nhân gia khi về già. Còn nữa, phu quân, ngươi nhất định không thể có việc gì. Nếu không, Uyển Ngôn sớm muộn sẽ có một ngày, thề phải san bằng Thiên Âm Cung.
- Sư tôn, chúng ta nguyện ý đi theo tùy tùng Uyển Ngôn sư muội, sư tỷ xuất chiến, làm rạng danh Vạn Quỷ Quật chúng ta...
Dưới chướng Vạn Quỷ lão tổ, tu sĩ Trúc Cơ kỳ càng ngày càng nhiều, thực lực cũng càng ngày càng bành trướng. Chuyện này làm cho Vạn Quỷ lão tổ vô cùng vui mừng. Tu thành Nguyên Anh, sáng tạo sự lớn mạnh của Vạn Quỷ Quật, chính là tâm nguyện suốt đời của Vạn Quỷ lão tổ. Hôm nay, hai mục tiêu này, đang từng bước thực hiện được, chuyện này còn khiến hắn khó chịu sao?
- Cũng tốt. Uyển Ngôn! Lần này ngươi xuất chiến, mang theo sư huynh tỷ muội đi cùng.
Vạn Quỷ lão tổ hơi suy nghĩ một chút, liền đáp ứng nói:
- Các sư huynh đệ tỷ muội các ngươi, so với những tu sĩ pháo hôi kia còn mạnh hơn. Đều nhớ rõ, đồng môn đồng lòng, tất cả đồng tâm. Uyển Ngôn, nếu bọn họ có gì không phục, không đúng, cho phép ngươi ra tay giáo huấn, đã hiểu rõ chưa?
- Đã rõ!
Một dám đệ tử Vạn Quỷ Quật, đồng thanh hô lên.
***
Trong Vô Tận hải vực, Lôi Động một thân áo giáp màu đen, hai cánh giơ lên cao cao, thích ý ngồi lên trên cự pháo đầu chiếc tàu cao tốc dài hơn mười trượng. Đây là tiểu đội của Lôi Động, tọa giá mới nhất, dùng một chiếc tàu cao tốc đoạt được, cũng trong chợ đêm, tốn một cái giá lớn mua cái Hỏa Long Pháo này.
Chỉ cần lắp một miếng Thượng phẩm linh thạch, có thể phóng ra một lần pháp thuật Hỏa Long Pháo. Uy lực tuy chênh lệch với Minh Hỏa Pháo nửa trù, nhưng uy lực lớn khó có được. Mà pháo này, tại Khang châu, có lẽ chỉ là mặt hàng bình thường. Nhưng mà, tại Triệu châu này, nó là đồ vật hãn hữu. Có rất ít tàu cao tốc, chuyên môn lắp pháp thuật pháo này. Cho dù muốn trang bị, cũng không nhất định có phương pháp, cho dù có phương pháp, cũng không nhất định dám xuất ra khoản linh thạch này.
Chiến tranh trước mắt, đã đi vào giai đoạn cuối cùng. Tiền La khí phách phi phàm, một đối một, trực tiếp đánh chết một tu sĩ Kim Đan. Mà Thanh Nương Tử, Thượng Quan, lão Triệu ba tu sĩ Trúc Cơ, hôm nay linh khí giống như dùng súng bắn chim, dưới tình huống một người hai ba kiện Cực phẩm linh khí, khiến cho thực lực của bọn họ, vượt xa tu sĩ Trúc Cơ tầm thường. Chỉ thấy ba người bọn họ nhiều lần chiến năm tên tu sĩ Trúc Cơ, nhưng lại đánh rất dễ dàng, giống như đang chơi trò mèo vờn chuột.
Đối mặt với đội ngũ này, Lôi Động không có cơ hội xuất thủ. Những năm gần đây, loại cấp bậc đội ngũ này, diệt đi tuyệt đối vượt qua mười. Một con Quỷ Tướng quá uy mãnh, uy phong lẫm lẫm lăng không đứng bên cạnh hắn. Mà ở trên đầu một cột băng, một con hung hổ cao khoảng ba trượng, đang ở trên hư không nằm hơi nghiêng trước mặt của hắn. Tùy ý cho tay của chủ nhân của mình, vuốt vuốt nhẹ nhàng trên đầu của nó.
Mà đầu hung hổ này, chẳng những không có nửa điểm cảm giác tức giận, ngược lại còn lộ ra biểu lộ cực kỳ hưởng thụ. Mà hai vật này, đương nhiên là bảo bối Bạo Kích Quỷ Tướng, cùng với Phệ Hồn Ảnh Hổ mà Lôi Động dốc sức đào tạo.
Trải qua hơn bốn năm, Lôi Độngkhông gián đoạn bồi dưỡng, thỉnh thoảng cho nó ăn linh hồn của tu sĩ Kim Đan, thú hồn rốt cuộc cũng đạt tới Kim Đan. Phệ Hồn Ảnh Hổ tấn chức tới Kim Đan, lúc này mới phát huy ra mặt cường đại của nó, không hổ là Tiên Thiên yêu thú trong cơ thể có lưu truyền một tia huyết mạch của thần thú Viễn Cổ, đối phó với yêu thú Kim Đan cùng giai, nó thường thường chiếm cứ thế thượng phong cực lớn. Mà hiện tại, Quỷ Tướng đã tăng lên cấp hai, cũng không phải đối thủ của nó.
Lúc một quỷ một hổ của Lôi Động cùng xuất hiện, tu sĩ Kim Đan sơ kỳ bình thường không phải là đối thủ của hắn. Mà chuyện này làm cho Lôi Động, trong nội tâm vô cùng thoải mái, tuy tu vi hiện giờ là Trúc Cơ tầng mười, cũng đã có thể đối phó tu sĩ Kim Đan sơ kỳ. Trong mắt những tu sĩ khác, quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Nhưng mà, hắn lại làm được, làm được chuyện người bình thường không cách nào làm được.
Về phần Tiền La, những năm gần đây chẳng những hắn trả được tất cả số nợ đã mượn của sư huynh đệ tỷ muội, mà một thân pháp bảo cũng đã thay đổi nhiều lần. Hiện giờ chỉ sợ trong cùng giai, hắn cũng được xem là tinh nhuệ. Cho dù tác chiến với Lôi Động cũng không có thua, nhiều lắm là giằng co không phân trên dưới mà thôi.
Nhưng hắn ở chung với Lôi Động càng lâu, càng ngày càng kính nể Lôi Động này. Mặc dù nói, tu vi của Lôi Động hiện giờ là Trúc Cơ tầng mười, khoảng cách Kim Đan còn có chút khoảng cách. Nhưng mà, trong mắt của Tiền La, chẳng những xem hắn đối đãi như cùng giai còn vô cùng tôn kính hắn. Trên danh nghĩa, hắn là đội trưởng, nhưng mọi chuyện đều phải nghe theo ý kiến của Lôi Động. Lôi Động trên thực tế, chính là người đứng đầu tiểu đội này.
Thậm chí Tiền La mù quáng cho rằng, Lôi Động sớm muộn gì cũng sẽ trở thành hào kiệt của thế giới này, tên tuổi chính là bá chủ danh chấn một phương. Tiền La tự nhận là, không bàn tới chuyện gì khác. Nhưng trong phương diện nhìn người, chính là vốn liếng mà hắn luôn lấy làm kiêu ngạo. Trước kia hắn có thể nhìn trúng Lôi Động, cũng thành tâm thành ý đưa hắn triệu tập nhập ngũ, đó chính là lợi ích và cách nhìn người chính xác nhất cuộc đời này của hắn.
Từ một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đến bây giờ, đã trở thành một con người được các cường giả Kim Đan kỳ dùng ánh mắt sùng bái và kính nể, tất cả những chuyện này là do Lôi Động cho hắn. Không có Lôi Động, hắn cũng không có như bây giờ, như cũ lái chiếc thuyền nhỏ đã hỏng, tại Vô Tận Hải Ngoại Vực này, đánh yêu thú Kim Đan, tùy tiện gặp được đội ngũ khác, còn cầu xin thần bái phật. Càng tỏ ra nhún nhường, nói không chừng sẽ bị tiểu đội khác tiêu diệt, biến thành chiến lợi phẩm của người khác, là hi vọng tấn chức. Thực tế mấy năm này sống kiếp ăn cướp, càng làm cho Tiền La ý thức được sự khủng bố của Vô Tận Hải Vực, cùng với nguy cơ.
Những ngày trước kia, mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ, dám đi ra biển, hắn đúng là bội phục dũng khí trước kia của bản thân mình, đúng là không biết người khác đáng sợ. Tiền La thân là tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng phải kính sợ với Lôi Động. Thanh Nương Tư, Thượng Quan, còn có lão Triệu. Đối với Lôi Động, càng kính sợ như thần minh. Không có Lôi Động, bọn họ làm gì có Thuế Phàm Đan để ăn? Làm sao bọn họ có được hai ba kiện Cực phẩm linh khí trong tay? Làm sao có được linh thạch, làm sao có được khôi lỗi, phù triện cường đại? Thậm chí là có một ít pháp thuật công pháp có uy lực không kém?
Lôi Động xuất hiện, đã mang tới cải biến hoàn toàn mới cho bọn họ, làm cho tu vi của bất cứ người nào tăng lên, trên phương diện trang bị, càng tăng vọt về chất.
Ba người tuổi vốn không lớn, so với Lôi Động lớn hơn một chút mà thôi. Nhưng bọn họ có thể ở tuổi này. Tu luyện tới loại trình độ này, tư chất của bọn họ không phải kém. Hôm nay, lại có được đan dược xa xỉ, học theo Lôi Động, sử dụng đan dược xa xỉ nhất của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Thuế Phàm Đan.
Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ phục dụng Thuế Phàm Đan bình thường, mà không phải giống như Lôi Động, thời điểm tu luyện một ngày một hạt, ăn đan dược giống như ăn kẹo. Nhưng dù vậy, cũng khiến tu vi của bọn họ, đột nhiên tăng mạnh.
Triệu Qua, Thanh Nương Tử, còn có Thượng Quan Hồng vốn là Trúc Cơ kỳ tầng tám, trong sáu năm tu luyện lăn lộn với Lôi Động, đều đã tăng lên tới Trúc Cơ tầng mười. Có thể nói, tiểu đội của Lôi Động hiện giờ, đều là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ. Hơn nữa, đoán chừng cả Vô Tận Hải Vực này, bình quân chất lượng linh khí, tiểu đội của Lôi Động là cao nhất.
Càng ở chung với Lôi Động càng lâu, mấy người càng ngày càng kính nể Lôi Động, là kính sợ, cho nên đến bây giờ, biến thành kính ngưỡng. Mỗi một người, đều giống như thiên lôi của Lôi Động, sai đâu đánh đó. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, trong năm sáu năm này, Lôi Động nếu không mang bọn họ đi làm giàu, thành tựu thực lực và địa vị như hiện tại.
Quan trọng hơn là, tại Vô Tận Hải Vực này, không chỗ nào không có nguy hiểm, Lôi Động không biết đã cứu mạng của bọn họ bao nhiêu lần. Cho dù là Tiền La, cũng có tới hai lần được Lôi Động cứu mạng. Có thể nói, nếu như không có Lôi Động, bọn họ đã sớm không phải là đồ ăn của yêu thú, thì trở thành oan hồn dưới kiếm của địch nhân.
Tiền La thấy những người này nhân phẩm cũng không tệ, đối với ân cứu mạng mấy lần của Lôi Động, đều một mực nhớ rõ trong lòng. Hết thảy, đều dựa theo ý chí của Lôi Động mà hành động.
Lôi Động trong khi tiểu đội đang giao chiến, Thanh Nương Tử giao chiến với một tên tu sĩ mặt đen, bạo phát ra đoàn khói đen, muốn dùng bí pháp phá vòng vây. Nhưng mà, Thanh Nương Tử đã sớm có chuẩn bị, cười ha ha ha một hồi. Trong miệng phun ra một đoàn tơ mỏng, trực tiếp ngưng kết thành một tấm lưới, đem ý đồ bỏ trốn của hắn bóp nát, bao phủ ở bên trong, cùng lúc đó, một phi châm Cực phẩm linh khí, hóa thành một đạo thiểm điện nhỏ như sợi chỉ, không hề lo lắng phá vỡ hộ thể cương khí của hắn, đâm vào huyệt Thái Dương của hắn, trực tiếp đâm rách thần hồn. Năng lượng cuồng bạo bộc phát, bạo phát ra năng lượng mạnh mẽ trong thần hồn của tên tu sĩ kia. Chỉ trong chớp mắt, tên tu sĩ mặt đen biểu lộ thống khổ kêu ô ô.
Bên này là Thanh Nương Tử mới chỉ dùng một món Cực phẩm linh khí, Phá Hồn Châm, làm cho người khó lòng phòng bị, rất dễ phá thể mà vào, Công Sát Thần hồn.
Một khi bị đánh trúng, cơ hồ chỉ có kết quả là chết. Giống như có chút tranh công, vứt mị nhãn cho Lôi Động đang ngồi ở mũi thuyền. Ai ngờ, Lôi Động đối với biểu hiện xuất sắc của nàng làm như không thấy, mà trong mắt mờ mịt, nhìn chăm chú về phương xa.
Khẳng định hắn đang nhớ nhà, nhớ tiểu nương tử bảo bối. Trong nội tâm Thanh Nương Tử tức giận nghĩ tới, từ mấy năm trước, nàng cũng đã biết rõ trong quê quán của Lôi Động, đã sớm có nương tử, do đó cự tuyệt nàng thổ lộ.
Chiến đấu, rất nhanh cũng chấm dứt. Mọi người lão luyện mà nhanh chóng, xử lý chiến trường, thu thập tất cả chiến lợi phẩm. Lôi Động rất ít khi ra tay, nhất là loại chiến đấu cấp bậc như thế này, ba người bọn họ, cộng thêm Tiền La, đã hoàn toàn có thể ứng phó. Chỉ có khi bọn họ không cách nào ra tay ứng phó, hoặc là có người đặc biệt trâu bò, có được các bí kỹ cường đại, mới có thể khiến Lôi Động ra tay. Mà Lôi Động ra tay, cơ hồ không có người nào có thể chạy thoát.
Đương nhiên, tiểu đội này của Lôi Động, cũng không phải là không có tao ngộ qua địch nhân cường đại hơn. Hai năm trước có một lần, tao ngộ một Kim Đan sơ kỳ, một Kim Đan trung kỳ tạo thành đội ngũ, thiếu chút nữa toàn tiểu đội bị diệt. Mất đi Lôi Động liều chết chặn đường tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ, mới khiến cho cả tiểu đội đào thoát, mà bản thân Lôi Động, cũng trong chuyện lần đó, bản thân bị trọng thương, sau đó dưỡng thương hai tháng mới có thể lành lại.
Nhưng cũng từ khi đó, thành viên trong cả tiểu đội, đối với Lôi Động đều cực kỳ sùng bái, cảm kích, còn có tôn kính. Bởi vì dựa vào thủ đoạn của Lôi Động, muốn một mình bỏ chạy đi, đó là dễ dàng. Nhưng hắn vẫn lựa chọn đi chặn đường tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ kia. Trong thế giới tràn ngập lợi ích và tự tư, chỉ quan tâm tới sống chết của mình, Lôi Động làm cử động đồng đội này, huynh đệ sống chết, quả thực là rất khó khăn.
Đáng tiếc là, mấy người bọn họ, căn bản không biết. Lôi Động bị thương lần đó, thuần túy là bản thân cố ý, bị thương nặng, cũng là do hắn làm bộ mà ra. Kỳ thật, nếu Lôi Động quả thật không có nắm chắc đi ngăn cản tu sĩ Kim Đan trung kỳ, hắn cũng không có khả năng dùng tính mạng đi mạo hiểm. Trước kia bất hòa tranh quyền với Tiền La, cũng bởi vì thực lực của Lôi Động và căn cơ quá nhỏ. Mà hôm nay, trải qua năm sáu năm gieo trồng, rốt cuộc bản thân của mình cũng thu phục được tâm của người trong tiểu đội.
Hơn nữa, chuyện này cũng không thể nói là hèn hạ, mà phải nói đó là sách lược. Bởi vì Lôi Động trong những năm này, đã thăm dò được chút ít tin tức về Khang châu. Con đường kia, đúng là không dễ đi. Nếu như không có một đội ngũ cường đại, Lôi Động căn bản không có nắm chắc, một mình một người đi qua!
Tin tức về Khang châu rất ít, Lôi Động cũng liên tục đi nghe ngóng, thậm chí thông qua một ít tin tức tuyệt mật mua sắm từ các cửa hàng. Mới biết được, thì ra khoảng cách từ nơi này tới Khang châu, phi thường xa xôi. Nếu xuất phát từ quần đảo Hỗn Loạn, lại đến đại lục Triệu châu, phải đi ngang qua cả Triệu châu, đến cực tây chi địa, chính là một cái sa mạc hoang vu, xuyên qua phiến sa mạc này, chính là Hoành Đoạn sơn mạch, qua Hoành Đoạn sơn mạch, mới đi tới Khang châu.
Hơn nữa, với tư cách là quê quán của Lôi Động, Âm Sát Tông, hình như cách Hoành Đoạn sơn mạch không xa. Nghe rất gần.
Nhưng mà, vấn đề ở chỗ, chỉ là nghe gần mà thôi. Trước tiên là nói về Triệu châu, đây là một địa phương không kém hơn Khang châu. Môn phái gia tộc tung hoành mọc lên san sát như rừng, theo vùng biển Hỗn Loạn, xuyên qua cả Triệu châu, đến biên giới cái sa mạc kia. Theo khoảng cách đường thẳng, ước chừng hơn bảy mươi vạn dặm. Nếu như phi hành tốc độ cao nhất, thì hơn bảy mươi vạn dặm này, thời gian chỉ khoảng một tháng mà thôi, Lôi Động liền có thể đến. Nhưng mà, muốn phi hành theo đường thẳng, hơn nữa còn phi hành với tốc độ cao nhất. Đối với bất cứ tu sĩ nào mà nói, chỉ có chữ chết. Bởi vì theo đường thẳng đó, có ba thuộc tông phái đỉnh cấp của Triệu châu, bảy tám chục tông môn và gia tộc nguy hiểm. Ngươi nói, có người nghênh ngang bay qua đỉnh đầu tông môn gia tộc của mình, có thể xảy ra chuyện gì đây?
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu