Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 279 : Một Lưới Bắt Hết
ù sao nếu như là rời khỏi nơi này đi đến một cái châu khác thì cũng không cần phải giống như bây giờ, không có một chút lực tự bảo vệ. Có thêm một con quỷ tướng thì dọc đường đi cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Lôi Động tính toán một chút. Hiện giờ trong tay của hắn chỉ có ba con đỉnh cấp quỷ vệ. Theo thứ tự chính là Bạo Kích quỷ vệ, Hàn Băng quỷ vệ và U Linh quỷ vệ. Mỗi con đều có một thế mạnh riêng. Hàn Băng và U Linh thì có lực phòng ngự kém hơn rất nhiều.
Mà yêu cầu của Lôi Động đối với quỷ tướng là có thể chống đỡ được các đòn công kích mạnh mẽ. Bởi vậy Bạo Kích quỷ vệ chính là lựa chọn tốt nhất.
Tuy rằng thượng phẩm quỷ bộc, có được tiềm chất để thăng chức quỷ tướng. Nhưng muốn thăng chức được thì đại lượng tư chất nhất định là không thể thiếu được. Dùng sinh hồn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì sẽ phải hao tốn một lượng rất lớn. Phương thức tốt nhất là sử dụng sinh hồn của tu sĩ Kim Đan kỳ. Nếu như có được năm sáu cái sinh hồn của tu sĩ Kim Đan kỳ, đảm bảo là có thể khiến cho con quỷ vệ này trùng kích lên cấp bậc quỷ tướng.
Còn có một cái phương pháp nữa chính là trước tiên phải khiến cho Bạo Kích quỷ thăng lên làm cực phẩm linh quỷ. Như vậy thì ở thời điểm đề thăng lên quỷ tướng thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng vấn đề đồng dạng chính là nhân tố thời gian. Hơn nữa dựa theo trí nhớ của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia, ở phụ cận hình như có một hòn đảo chứa đầy cô hồn dã quỷ. Nơi đây không giống như là đất liền, có thể dễ dàng xuất hiện địa phương tràn ngập âm sát lệ quỷ. Nhưng mà thú hồn cấp Kim Đan ở trong trí nhớ của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia thì lại hơi có chút manh mối. Đủ loại tốt xấu khiến cho Lôi Động cũng quyết định trước tiến cứ đem Bạo Kích Quỷ đề thăng nên quỷ tướng trước đã.
Tại trong trí nhớ của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thì ở trong phiến hải vực này có rất nhiều hòn đảo phân bố rải rác. Vì vậy mới có tên là quần đảo Hỗn Loạn. Kỳ thật từ lúc nhân loại vẫn còn chưa di cư xuống những hòn đảo này. Thì khu hải vực của quần đảo Hỗn Loạn này chính là địa bàn của yêu thú trong biển. Trong đó có đủ loại yêu thú cấp Kim Đan. Vì khai phá cái hải vực này, chiếm đoạt tài nguyên, thậm chí là những tài nguyên hạng nhất ở trên người yêu thú. Con người bắt đầu dần dần tàn sát những yêu thú ở bên trong hải vực này một cách có tổ chức. Cũng chiếm cứ rất nhiều hòn đảo nhỏ.
Cho tới bây giờ, con người đã sinh sống trong đây đã không biết bao nhiêu vạn năm. Mà ở trong khu vực sinh tồn của con người, tuy rằng thỉnh thoảng cũng sẽ có yêu thú xuất hiện. Nhưng mà yêu thú cấp Kim Đan đã ít lại càng thêm ít, rất khó có thể thấy được. Mặc dù ở trong hải vực của quần đảo Hỗn Loạn không có, nhưng mà cũng không có nghĩa là ở bên trong Vô Tận hải vực không có.
Vô Tận Hải vực có diện tích vô ngần. Quần đảo Hỗn loạn và lãnh thổ của Triệu Châu so sánh với nó chỉ giống như là muối bỏ biển.
Trong đó ẩn chứa không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, kỳ trân dị vật, lại càng có không biết bao nhiêu yêu thú sinh trưởng ở trong biển. Những người muốn phát tài đều chọn tiến vào bên trong Vô Tận hải vực, truy tìm và giết chết các loại yêu thú. Chỉ cần giết chết một con yêu thú cấp Kim Đan, muốn kiếm được chừng trăm vạn linh thạch đó là chuyện tình cực kỳ dễ dàng. Nếu ngẫu nhiên kiếm được một ít kỳ trân dị bảo, vậy thì càng thêm phát tài.
Bởi vậy, rất nhiều người đều nguyện ý đi vào trong Vô Tận hải vực mà mạo hiểm. Có người là bởi vì cần đại lượng linh thạch để mua đan được đột phá. Cũng có người là bị cùng đường, bất đắc dĩ phải tiến vào trong đây. Thậm chí là loại người đặc biệt thích làm những chuyện tình cực kỳ mạo hiểm để tìm cảm giác kích thích trong đó. Nhưng bất kể như thế nào, mỗi ngày cũng đều có các tu sĩ tạo thành tiểu đội đi vào trong Vô Tận hải vực. Có những người trở về rồi phát tài lớn. Nhưng đó chỉ là một số nhỏ. Còn lại đều là vĩnh viễn lưu lại ở bên trong Vô Tận hải vực.
Sau khi hơi suy tư một chút, từ thông tin lấy được trong trí nhớ của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia về cái thú hồn cấp Kim Đan, Lôi Động đã biết được khi đi về phía tây bắc chừng hơn vạn dặm có một hòn đảo. Đây chính là chỗ tụ tập trước khi rời bến của các mạo hiểm giả. Bọn họ tụ tập ở nơi này để tìm người kết đội, giao dịch, bổ sung vật dụng. Những hòn đảo tương tự như thế ở trong quần đảo Hỗn Loạn ước chừng có năm sáu cái. Nhưng mà cái hòn đảo này cũng là gần nhất ở đây, chỉ cách có ngàn dặm mà thôi.
Lôi Động liền quyết định, nơi đó chính là mục tiêu tiếp theo của bản thân. Nhưng mà trước khi đi còn có một việc phải làm. Chính là trực tiếp tiêu diệt toàn bộ cái gia tộc tên là Vương gia ở bên trên Ngọa Kình Đảo kia. Nếu không, chỉ cần có một con cá lọt lưới thì sẽ làm liên lụy đến người dân ở trên Ngư Phu Đảo. Người khác thì không sao cả, nhưng mà còn cô gái câm. Lôi Động vẫn muốn để nàng ở lại nơi này. Tuy rằng ở đây không có linh mạch, nhưng chỉ cần có đầy đủ linh thạch thì cũng không ảnh hưởng gì.
Hơn nữa, Lôi Động cũng có chút ngấp nghé đối với đám của cải của Vương gia. Từ trong trí nhớ của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia, Lôi Động biết được số lượng tài sản của gia tộc này cũng có chút kinh người. Ngoại trừ những sản nghiệp ở bên ngoài ra thì tài sản của bọn họ cũng lên tới mấy trăm vạn. Từ trước đến nay Lôi Động hoàn toàn không có thói quen nương tay đối với địch nhân.
Nhưng mà lúc này đây hắn cố ý mang theo cô gái câm đi. Nhân tiện để cho nàng kiến thức một chút, cái gì gọi là thế giới tu tiên tàn khốc. Cái gì gọi là cá lớn nuốt cá bé.
Bên trên Ác Quỷ Chướng có quỷ khí lành lạnh lượn lờ. Lôi Động điều khiển nó mang theo cô gái câm lao thẳng về phía Ngọa Kình Đảo. Ác Quỷ chướng vốn đã đạt tới tiêu chuẩn cực phẩm linh khí. Cho dù Lôi Động chỉ dùng chút ít chân khí thúc dục, nó cũng có thể đạt tới một cái tốc độ kinh người. Khoảng cách năm trăm dặm ước chúng chỉ mất hai khắc là đã tới nơi.
Cô gái câm bị cuốn vào trong làn hắc khí, tuy rằng trên mặt hoảng sợ vạn phần, sợ tới mức sắc mặt có chút trắng bệch. Nhưng mà trong ánh mắt cũng lóe lên vẻ kiên nghị. Từ trước kia Lôi Động đã nói cho nàng nghe toàn bộ những quy tắc cá lớn nuốt cá bé ở trong tu tiên giới. Cũng báo cho nàng biết lần sau hắn trở lại thì sẽ đưa nàng rời đi, đi đến một địa phương tên là Khang Châu. Về phần tu luyện như thế nào, tu luyện tới thành tựu gì thì toàn bộ chỉ có thể dựa vào sự cố gắng của cô ta. Hắn có thể đưa nàng nhập môn, nhưng sẽ không chiếu cố nàng giống như là bảo mẫu. Nếu nàng muốn sống sót ở trong cái thế giới này thì phải không ngừng cố gắng để trở nên càng ngày càng mạnh.
Cô gái câm từ nhỏ đã mất cha, toàn bộ đều phải dựa vào chính mình để sống sót. Nàng đã trải qua rất nhiều thống khổ và suy sụp.
Thường xuyên sẽ bị người ta bắt nạt, vì thế nên cũng biết được lực lượng đáng quý. Đối với việc Lôi Động có thể ban cho nàng lực lượng, cho nàng một cuộc sống mới, bất luận như thế nào thì nàng cũng cực kỳ cảm kích hắn. Tuy rằng ngoài miệng không thể biểu đạt, nhưng mà cũng đã đem cái địa phương tên là Khang Châu kia chặt chẽ ghi tạc trong lòng.
Ngọa Kình Đảo, là một hòn đảo có phạm vi hơn mười dặm. Vương gia, là một cái gia tộc tu tiên có khoảng chừng một trăm người. Ba gã, không bây giờ chỉ còn hai gã Trúc Cơ kỳ. Tộc trưởng chính là phụ thân của tên tu sĩ đã chết kia. Hiện giờ đã có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ mười. Tuy rằng tuổi đã hơn một trăm, nhưng nhiều ít vẫn còn có chút hy vọng thăng lên Kim Đan. Nhưng mà cũng chỉ là một chút mà thôi. Đối với cái loại người này, Lôi Động cũng hiểu được hắn hoàn toàn không có dục vọng này. Ở trong hải vực này, Vương gia cũng có thể coi như một hào kiệt nho nhỏ. Đám phàm nhân hầu hạ gia tộc này ở trên đảo có khoảng chừng một vạn người.
Sau khi bay đến bên trên Ngọa Kình Đảo, Lôi Động liền tế ra Vạn Quỷ Phiên. Mấy trăm con lệ quỷ rậm rạp bay vào bên trong đó. Khoan hãy nói, tuy rằng lệ quỷ khó có thể thăng chức, nhưng mà mấy năm nay được cắn nuốt đại lượng sinh mệnh huyết nhục, đám lệ quỷ này lợi hại hơn đám lệ quỷ bình thường rất nhiều. Mấy trăm con lệ quỷ giống như một đám du ngư mày đen bắt đầu phi hành quanh quẩn ở bên trên Vương gia. Sau đó liền ẩn núp vào những địa phương tăm tối, vẫn không hề nhúc nhích. Chúng nó không có nhiệm vụ gì khác, chỉ là phòng ngừa có người chạy trốn mà thôi.
Loại sự tình diệt môn sát tộc này, cũng không phải là Lôi Động làm lần đầu tiên, hắn còn làm cực kỳ tài giỏi. Đương nhiên đây là do quân lính dưới trướng đi làm. Bình thường Lôi Động cũng chỉ đứng quan sát mà thôi. Nhưng mà lần này, ở nơi đất khách quê người, không có đội viên dưới trướng. Lôi Động không thể không tự mình động thủ.
Sau khi đã bố trí tốt cạm bẫy để phòng ngừa có người chạy trốn. Lôi Động liền tỉnh bơ gọi ba con quỷ vệ cấp mười hai ra. Cùng lúc đó, Phệ Ảnh Hổ và hai con Khôi Lỗi vàng bạc đều được triệu hồi ra. Bản thân hắn thì trực tiếp nuốt một viên Tiểu Uân Hoàn đan vào trong bụng, rồi trực tiếp ngồi ở giữa không trung mà luyện khí đả tọa. Một lát sau, chân khí bị hao phí ở trong quá trình triệu hồi đã hoàn toàn được khôi phục.
Quả nhiên là Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám. Giờ phút này, gánh nặng thần niệm của Lôi Động nhỏ hơn rất nhiều. Hắn chỉ huy ba con quỷ vệ cấp mười hai đã cực kỳ nhẹ nhàng chứ không phải có chút cảm giác đau muốn nứt đầu ra như lúc trước. Lôi Động cũng không vội vã ra tay mà trước tiên phái U Linh quỷ vệ ra.
U Linh quỷ vệ am hiểu nhất chính là ẩn thân mà ám sát. Chỉ thấy thân hình của nó hơi lắc một cái liền biến mất ở trong đêm tối. Nếu không phải Lôi Động và nó thần niệm tương liên thì gần như không thể cảm nhận được vị trí của nó. U Linh quỷ vệ bắt đầu mò mẫn cánh cửa chính của khu kiến trúc kia. Lôi Động lại dùng thần niệm quét qua tất cả mọi ngõ ngách của khu kiến trúc này một lần. Rất rõ ràng ở đây có một cái hộ sơn đại trận.
Nhưng mà hộ sơn đại trận bình thường cũng có mạnh có yếu. Cái gia tộc có tài sản mấy trăm vạn linh thạch này, tuyệt đối không thể có cái loại hộ sơn đại trận có thể ngăn cản được chính mình. Ở chỗ cửa chính có hai gã tu sĩ Luyện Khí kỳ đang canh giữ ở một chỗ bí mật gần đó. U Linh quỷ vệ lặng lẽ không một tiếng động vòng ra phía sau của hắn, dùng một đao thoải mái xử lý hắn. Ngay sau đó lại tiếp tục xử lý tên còn lại.
Bạo Kích quỷ vệ đột nhiên ra tay. Quanh thân thể của nó nổi lên một đạo hồng quang, sau đó chợt thở ra một đạo hơi thở màu đen. Mạnh mẽ giơ đao trực tiếp chém vào cái hộ thuẫn do hộ sơn đại trận ngưng tụ ra.
Ầm.
Một tiếng động thật lớn vang lên. Bạo Kích quỷ vệ hung mãnh đánh ra một kích, gần như đã đánh cho cái vòng bảo hộ kia tan nát. Đương nhiên chuyện này cũng là vì đối phương muốn tiết kiệm năng lượng nên mới không mở ra toàn bộ đại trận. Bạo Kích quỷ liên tục chém xuống, mỗi lần có một đao hạ xuống thì cái vòng bảo hộ liền nổi lên một trận sóng gợn. Ngay tại lúc cái vòng bảo hộ kia chuẩn bị sụp đổ thì nó liền nổi lên từng trận quang mang. Lại một lần nữa được củng cố trở lại, hiển nhiên là đối phương đã mở ra toàn bộ đại trận.
- Kẻ nào? Dám cả gan xông vào Ngọa Kình Đảo?
Trong đại trận truyền đến một tiếng rống giận pha lẫn chút kinh sợ. Một đạo quang diễm màu u lam từ bên trong bắn thẳng ra. Những người còn lại ở trong thời gian này đã sôi nổi điều khiển các loại độn quang bay ra ngoài. Đủ loại độn quang tốt xấu lẫn lộn, nhưng chủ yếu đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Lôi Động và khôi lỗi đều trốn ở một chỗ kín đáo. Mấy đòn công kích vừa rồi của Bạo Kích quỷ vệ kia tên là Xao Sơn Chấn Hổ. Coi như là cố ý đả thảo kinh xà. Lúc này đây Lôi Động cũng chỉ có một mình, rất khó có thể bao vây được cả đảo. Hắn dùng phương thức này để dẫn dụ toàn bộ tu sĩ của gia tộc này đi ra.
Lúc này, Bạo Kích quỷ vệ toàn thân mặc một bộ hồn giáp ngưng tụ như thực chất. Thân hình cao lớn mà hung mãnh, như một tướng quân tiên phong cả người được giáp trụ bọc kín. Nó không hề để ý đến tiếng rống giận kia, tiếp tục chém lên trên vòng bảo hộ. Mỗi một lần chém xuống đều tạo nên một trận sóng gợn, thanh âm chấn động khiến cho đám tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ không thể khống chế được độn quang.
Lão già Trúc Cơ kỳ kia nộ khí trùng thiên. Hắn đã nhìn ra địch nhân dường như không kém. Nhưng dựa vào khí thế công kích của hắn thì vẫn có thể nhìn ra được hẳn là nhân vật ở bên trong Trúc Cơ kỳ. Nếu mà trơ mắt nhìn hắn tiếp tục công kích thì chỉ trong vòng thời gian nửa nén hương, cái hộ sơn đại trận này cũng sẽ bị đánh tan. Lão già kia quát lớn một tiếng.
- Mọi người cứ lui ra trước, để ta xử lý tên này.
Lôi Động vừa nghe hắn nói như thế thì liền biết rằng người này hẳn là không nhìn ra được trạng thái phi nhân của Bạo Kích quỷ vệ. Hắn vẫn trốn ở một nơi bí mật gần đó, không hề có bất kỳ ý muốn ra tay nào.
Lão già kia đi đầu, một đám các tu sĩ Luyện Khí kỳ sôi nổi đi theo. Sau khi cái vòng bảo hộ được mở ra, đủ loại pháp khí, pháp thuật hung mãnh đánh về phía Bạo Kích quỷ vệ.
Lúc này Bạo Kích quỷ vệ mới buông tha cho việc công kích cái pháp trận bảo hộ. Ngược lại liền dùng cái lá chắn và thân pháp quỷ quái mơ hồ để dây dưa với mọi người. Tu vi của lão già kia ước chừng là Trúc Cơ kỳ tầng thứ mười. Được sự trợ giúp của một đám Luyện Khí kỳ ở bên dưới, nên có thể đánh đến bất phân thắng bại với Bạo Kích quỷ vệ.
Lôi Động bắt đầu dùng thần niệm để ghi nhớ từng tên tu sĩ một. So với tin tức thu được khi sưu hồn thì ở đây thiếu mười tên tu sĩ Luyện Khí kỳ và một trên Trúc Cơ kỳ.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu