"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 278 : Trúc Cơ Kỳ Tầng Thứ Tám Và Quỷ Tướng
iền bối, xin tiền bối tha mạng. Vãn bối chính là người của Vương gia ở trên Ngọa Kình đảo. Nếu tiền bối có ân oán gì, vãn bối nguyện ý thay mặt gia chủ bồi thường cho ngài. Ngài muốn bồi thường như thế nào cũng đều được.
- Ngươi rất thông minh, ta cũng có chút động tâm.
Lôi Động không ngừng cười lạnh, không đợi cho tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia kịp vui mừng.
Lôi Động lại nhẹ nhàng thở dài nói.
- Đáng tiếc, một khi Lôi mỗ đã quyết định giết chết địch nhân, thì sẽ không nương tay chút nào. Sau khi giết các ngươi xong thì ta vẫn có thể lấy được những đồ vật đó.
Khi nói chuyện, Lôi Động liền tế ra Vạn Quỷ Phiên. Mấy trăm con lệ quỷ từ trong đó hung hãn lao ra. Chia ra làm ba nhóm. Hai nhóm liền hướng về hai tên tu sĩ đang muốn chạy trốn sau một lúc lâu sững sờ ở chỗ kia. Một tên trong đó dường như là được gia tộc hết lòng bồi dưỡng, có lẽ là một nhân vật cấp thiên tài. Nghe nói hắn có xác suất thành công lên Kim Đan rất lớn.
Đáng tiếc, thiên tài cũng chỉ đến vậy mà thôi. Dưới sự tấn công của hơn trăm con lệ quỷ tinh nhuệ và một vài con lệ quỷ đầu đàn, cho dù là tu sĩ vừa mới tiến vào Trúc Cơ kỳ muốn chống lại được cũng cực kỳ khó khăn chứ đừng nói gì đến một tên tiểu tu sĩ mới có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy. Dù cho trong tay của hắn có được cực phẩm pháp khí thì ở trước mặt Lôi Động cũng chỉ giống như là một con kiến hôi. Tu sĩ cấp thiên tài thì làm được cái gì? Chết ở trong tay mình cũng không ít.
- Tiền bối, có chuyện gì cũng phải từ từ thương lượng.
Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia chỉ là Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba, căn bản là không thể nhìn thấu tu vi của Lôi Động bây giờ. Sắc mặt của hắn không có chút máu kêu lên.
- Cho dù là muốn để cho Vương mỗ chết thì cũng xin tiền bối nói cho Vương mỗ biết là vì sao.
Nhưng trong lòng của hắn thì không ngừng run rẩy. Tên ma đầu này rốt cục là từ nơi nào xuất hiện? Gia tộc của chính mình đến tột cùng là đã đắc tội với hắn như thế nào?
Đôi với cái loại đối thủ có cấp bậc như thế này, Lôi Động không hề có hứng thú muốn ra tay. Hắn trực tiếp gọi ra một con khôi lỗi màu bạc có thực lực Trúc Cơ kỳ tầng mười. Nó liền quơ cái đao lên chém về phía tên tu sĩ kia. Lôi Động chỉ lẳng lặng trôi nổi ở trên không trung, hai tay chắp sau lưng, cười lạnh nói.
- Tốt nhất là ngươi cứ ôm một bụng nghi hoặc mà chết đi.
Tu sĩ Trúc Cơ tầng thứ ba đối với Lôi Động mà nói thì thực sự là quá yếu. Mà đối với tên kia thì con khôi lỗi màu bạc này lại cực kỳ cường đại. Trong mắt của hắn hình như là có một đạo ngâng quang hiện lên, sau đó nó liền chém xuống một đao. Một đao này vẽ ra một đường cong rồi chém về phía hắn, nhẹ nhàng nhưng tràn đầy sát khí.
Một đao, chỉ là một đao liền một hơi phá hủy toàn bộ vòng bảo vệ của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Lúc này hắn đã giống như một người con gái trần trụi, hoàn toàn không có nửa điểm lực lượng phòng bị. Thân hình của Lôi Động chợt lóe, xuất hiện ở sau lưng hắn như quỷ mị. Bàn tay liền đặt ở trên thiên linh của hắn.
Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia bị trực tiếp sưu hồn. Sắc mặt trở nên vặn vẹo, miệng chợt kêu ré lên.
Hai tên tu sĩ trẻ tuổi kia còn đang chống cự, liền nhìn thấy vị sư thúc thường ngày phi thường cường đại của mình bây giờ ở trong tay của tên ma đầu tràn ngập hắc khí kia liền giống như một con kiến không có bất kỳ lực lượng phản kháng nào. Lúc này thì trong lòng đã cực kỳ sợ hãi, vẻ tuyệt vọng nổi lên trên khuôn mặt của hắn. Dưới sự vây công của nhiều lệ quỷ như vậy, vô luận là trốn như thế nào cũng đều không thoát khỏi được. Rất nhanh, lá chắn và vòng năng lượng bảo hộ trước sau đều bị đánh tan.
Đám lệ quỷ chen nhau xông lên liều mạng cắn nuốt khiến cho người ta khó có thể ngăn cản được. Hai tên tu sĩ này cực kỳ thống khổ. Những tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt. Thật lâu sau, Lôi Động mới sưu hồn tên tu sĩ kia xong. Tên tu sĩ kia giống như đã trở nên sắp chết vậy, vừa buông tay ra hắn liền rơi thẳng xuống dưới. Lôi Động liền phất phất tay, đám lệ quỷ bị áp chế ở phía sau lập tức gào thét xông lên, cực kỳ hưng phấn cắn nuốt thân thể và sinh hồn của tên tu sĩ kia. Đây chính là thân thể và sinh hồn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đối với nhưng con lệ quỷ này mà nói, tuyệt đối là vậy đại bổ. Mấy thứ này, bình thường Lôi Động đều dùng để cho bổn mạng quỷ vệ ăn. Rất hiếm khi đám quỷ vệ này được ăn. Vì thế tất nhiên là khiến cho chúng nó cực kỳ hưng phấn.
Sau khi thu thập chiến lợi phẩm xong, hắn liền điều chỉnh lại những tin tức thu được khi sưu hồn.
Thông tin ở trong trí nhớ của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ này rõ ràng là nhiều hơn tên tu sĩ Luyện Khí kỳ kia rất nhiều. Ít nhất đối với các thế lực cỡ lớn ở trong khu vực quần đảo Hỗn Loạn này hắn cũng có một chút hiểu biết. Về phần cái Triệu Châu ở phương nam kia. Càng là một địa phương có diện tích không thua gì Khang Châu. Trên đó cũng có mấy cái thế lực khá lớn.
Ở phía nam của Triệu châu chính là một mảnh đất sa mạc có diện tích giống như không cùng. Diện tích của vùng đất này ít nhất cũng gấp mười lần Triệu Châu. Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không dễ dàng xâm nhập vào trung tâm của sa mạc. Căn cứ theo lý giải của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia, ở phía tây của Triệu Châu chính là một vùng núi non liên miên không dứt. Được xưng là Bách Vạn Đại sơn, kéo dài mấy trăm vạn dặm.
Những tin tức này khiến cho đôi lông mày của Lôi Động nhíu chặt này. Cũng giống như Khang Châu, Triệu Châu này gần như cũng là một thế giới bán độc lập, tự hình thành một mảnh thiên địa. Ở trong trí nhớ của tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ này, mặc dù hắn cũng biết là ở bên ngoài Triệu Châu còn có những địa vực khác. Nhưng mà hắn hoàn toàn không biết gì cả về Khang Châu, ngay cả tên cũng chưa từng nghe nói qua.
Cũng không thể đi lục soát thần hồn của tu sĩ Kim Đan được? Khóe miệng của Lôi Động có chút khổ sở, con đường trở về thậm chí ngay cả ở trời nam hay là biển bắc hắn cũng không biết? Lôi Động cũng đang âm thầm tự trách. Vì sao lúc trước lại không sớm đi tìm hiểu một chút về vị trí của các châu khác. Dù sao ở trong Âm Sát Tông cũng hoàn toàn có thể tìm được những tư liệu tương quan. Dưới tình hình này, có lẽ hẳn là phải đi tìm một cái tông phái cỡ lớn để nhìn xem có thể tìm được đường về nhà từ bên trong đó hay không. Nhưng mà muốn giao tiếp với mấy cái tông phái cỡ lớn này thì vẫn phải cực kỳ cẩn thận. Dù sao thì Lôi Động cũng xuất thân từ một cái thế lực đỉnh cấp, chính là ăn thịt người không nhả xương.
Sau khi hơi thu thập lại chiến lợi phẩm xong, Lôi Động liền đứng chắp tay sau lưng ở trước bờ biển, nhìn những con sóng cuộn trào mãnh liệt va đập vào bên trên vách đá. Vầng mặt trời thật lớn ở trên thiên không kia nhìn từ chỗ nào thì cũng đều giống nhau.
Trong lòng hắn nhẹ nhàng bay bổng, bỗng nhiên chợt có một tia cảm ngộ mơ hồ. Ở sâu trong nội tâm của hắn phảng phất như có một cây huyền cầm bị lay động nhẹ nhàng. Đây là dấu hiệu sắp đột phá, tâm cảnh lúc này của hắn thật có chút vô bi vô hỷ.
Sau khi vận chuyển chân khí để phát động thân pháp, thân hình của hắn liền nhẹ nhàng bay lên trên vách đá dựng đứng.
Thần niệm của hắn khẽ động, liền gọi hai con quỷ vệ đang tuần tra ở phía xa trở về. Lại tiếp tục phóng xuất hai con khôi lỗi và Phệ Hồn Ảnh Hổ ra. Được Lôi Động dốc lòng chăm sóc, cung ứng sung túc sinh hồn của tu sĩ. Khiến cho nó tinh tiến thần tốc. Ở trong thời gian cực ngắn đã tấn thăng lên Trúc Cơ kỳ tầng thứ mười. Chân chính trở thành một trong những phụ tá đắc lực của Lôi Động. Hình thể của nó đã lớn tới gần hai trượng, khí phách hùng tráng mà lẫm liệt. Nó nghiêm nghị ở một bên làm hộ pháp cho Lôi Động.
Trên thực tế từ hơn nữa năm trước, Lôi Động cũng đã tấn thăng đến trạng thái Trúc Cơ kỳ đỉnh tầng thứ bảy. Chỉ là bị mắc kẹt một chút nên chưa có thăng chức mà thôi. Không nghĩ tới, lần này sau khi trải qua một hồi sinh tử chi kiếp, hắn mơ hồ đã có dấu hiệu muốn đột phá. Hắn ngồi xếp bằng ở trên cái vách đá dựng đứng cao ngất kia, hưởng thụ cái cảm giác ẩm ướt và vị mặn của gió biển quất vào mặt. Tâm của Lôi Động đang dần lắng đọng lại, tiến vào trong trạng thái vong ngã. Chân khí ở trong thể nội của hắn cũng dần dần lưu chuyển, nhẹ nhàng xoa dịu toàn bộ thân thể của hắn.
Mặt trời lặn, mặt trăng lên, mặt trăng chìm dần, sao lên. Ước chừng ba ngày thời gian, Lôi Động mới chậm rãi mở hai mắt ra. Lọt vào trong tầm mắt của hắn là một mảnh trong suốt. Sóng dữ ở dưới mặt biển, đám chim bay lượn ở trên bầu trời, thường thường ở dưới mặt biển đều có những con cá nhảy lên cao mấy trượng. Hết thảy đều cực kỳ rõ ràng.
Có lẽ đôi mắt đã nhắm lại quá lâu, thêm vào nữa là sau khi đột phá, tính chất của thân thể lại được tăng cường thêm một bước. Lúc này, sau khi Lôi Động thăng cấp, thị lực đã tăng lên không ít. Không những thế hắn cảm thấy chân khí ở trong thể nội lại càng tinh thuần thêm một bậc so với ban đầu. Chân khí ở trong đan điền cũng vơi bớt đi một đoạn. Tin tưởng chỉ cần dùng một chút thời gian để bổ sung chân khí, thực lực của hắn sẽ lại tăng thêm một bậc.
Trúc cơ kỳ tầng thứ tám.
Trong lòng của Lôi Động hơi có chút kích động, vui mừng. Khoảng cách đến mục tiêu Kim Đan lại càng tiến thêm một bước. Lôi Động biết, Trúc Cơ kỳ chẳng qua chỉ là bước đầu tiên trên con đường tu tiên mà thôi. Chỉ có khi lên tới Kim Đan, mới có thể một lần nữa sinh ra biến chất. Trở thành cao thủ một phương. Mà ở trên con đường này, mỗi một bước tiến lên đều là một việc cực kỳ đáng giá.
Nhất là lúc nhập tông, từ cái bộ dáng run như cầy sấy cho tới bây giờ, Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám, chuẩn bị bước vào Trúc Cơ hậu kỳ. Điều này khiến cho trong lòng Lôi Động có một chút cảm khái. Thời gian cũng trôi quá nhanh. Chỉ thoáng một cái đã qua ba mươi năm. Lôi Động nhìn thoáng qua cô gái câm đang vô cùng lo lắng bị quỷ vệ chắn ở bên ngoài hơn mười trượng. Phất phất tay đối với nàng tỏ vẻ không có gì lo lắng.
Hắn lại ngửi được cỗ mùi vị khó ngửi ở trên người sau khi tẩy tủy. Liền nhảy vào bên trong biển, thống thống khoái khoái tắm rửa sạch sẽ. Thân thể của hắn liền cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái hơn rất nhiều. Từ Trúc Cơ kỳ đỉnh tầng thứ bảy lên tới tầng thứ tám. Tuy rằng chỉ bước ra một bước nhỏ. Nhưng mà đối với Lôi Động mà nói chính là một bước nhảy vọt về chất. Nhất là khi hắn ở đỉnh của tầng bảy nếu đồng thời chỉ huy ba con quỷ vệ cấp mười hai thì nhiều ít cũng sẽ có chút cố hết sức. Nhưng mà bây giờ thì liền cảm thấy thực nhẹ nhàng. Mỗi một lần thăng lên một tầng, tinh thần cũng sẽ lớn mạnh hơn một bậc.
Có lẽ đối với tu sĩ khác mà nói, loại lớn mạnh này đối với tăng lên thực lực của bản thân mình cũng không có tác dụng quá lớn. Nhưng đối với Lôi Động mà nói, tinh thần tăng lên so với những cái khác thì càng trọng yếu hơn. Nhất là lần thăng chức lúc này đây, càng làm cho Lôi Động nhảy vọt một bước lớn về chất. Lôi Động đã từng tính toán qua, khi mình tiến tới Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám, dựa theo cường độ thần hồn của mình, có lẽ sẽ miễn cưỡng điều khiển được một con bổn mạng quỷ tướng. Mà chuyện này đối với rất nhiều tu sĩ tu luyện Ngự Quỷ Quyết, cho dù là có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ mười hai thì cũng không nhất định có thể làm được. Những năm gần đây, trong lúc tu luyện, chưa bao giờ Lôi Động buông tha cho việc rèn luyện thần quyết. Cũng chưa bao giờ đình chỉ uống Bồ Đề Thanh Tâm Trà. Cộng thêm tác dụng của Tẩy Tâm Quả khiến cho thần niệm của Lôi Động cường đại hơn tu sĩ đồng giai rất nhiều.
Vừa nghĩ tới quỷ tướng, trong lòng của Lôi Động không khỏi khuấy động không thôi. Đây chính là quỷ tướng đó, mặc dù nói quỷ tướng tương đương với Kim Đan. Nhưng nếu một mình so đấu thì quỷ tướng rất khó có thể là đối thủ của một gã tu sĩ Kim Đan tầng thứ nhất. Nhưng mà chính mình còn có khôi lỗi, Vạn Quỷ Phiên và những thứ linh tinh khác. Chưa chắc đã đánh không lại một gã tu sĩ Kim Đan tầng thứ nhất. Bởi vậy đối với chình mình mà nói, có một con quỷ tướng và không có con quỷ tướng nào, tuyệt đối là cánh nhau một trời một vực. Nếu như có một con quỷ tướng, khi chính mình gặp phải một tên tu sĩ Kim Đan cũng chưa chắc là không có sức liều mạng. Cũng chân chính khiến cho mình dần trở thành một cường giả. Trong lòng Lôi Động cực kỳ nóng bỏng. Bắt đầu không ngừng tính toán. Hắn nên dùng đại lượng tài nguyên để bồi dưỡng cho con quỷ vệ nào biến thành quỷ tướng đây? Hay là lại nghĩ biện pháp tiếp tục bồi dưỡng ra một con bổn mạng quỷ bộc khác rồi bồi dưỡng cho nó trở thành quỷ tướng đây?
Hai cái phương pháp này đều có lợi ích riêng. Dù sao nếu như chính mình bồi dưỡng một con thượng phẩm trở thành quỷ tướng xong thì sau này nếu như mình không cần xuất quỷ tướng ra để đối phó với kẻ địch thì sẽ thiếu mất một con đỉnh cấp quỷ vệ. Nhưng mà nếu làm theo cách kia thì lại rất phiền toái, càng tốn nhiều thời gian hơn. Càng suy nghĩ Lôi Động càng cảm thấy vẫn là trực tiếp đem một con thượng phẩm quỷ vệ thăng cấp lên quỷ tướng thì tốt hơn. Như thế sẽ tiết kiệm được thời gian.
Bây giờ hắn đang ở trong quần đảo Hỗn Loạn chứ không phải là Khang Châu. Không có sư môn làm hậu thuẫn, ở trong đây hết thảy đều phải cực kỳ cẩn thận mới được. Trên đầu sớm có một con quỷ tướng thì sẽ sớm cảm thấy thêm một phần an toàn. Tựa như hiện giờ, chính mình gặp được một tên tu sĩ Kim Đan, chuyện tình tốt nhất mình có thể làm chính là chạy trốn. Nhưng mà sau khi có quỷ tướng, chưa chắc đã không có cơ hội liều mạng. Sự khác biệt ở trong đó không cần nói cũng biết.
Huống chi, Lôi Động cũng ít nhiều hiểu được. Cho dù là mình tìm được đường về nhà thì con đường kia cũng sẽ không an toàn.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu