You are a child of the sun, you come from the sun, and that is something true with the Earth also... your relationship with the Earth is so deep, and the Earth is in you and this is something not very difficult, much less difficult then philosophy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 275 : Kim Linh Ngư
ôi Động liền nổi giận tại chỗ. Nhưng mà sau khi cẩn thận hỏi cô gái câm kia thì sống chết nàng cũng không chịu nói. Lôi Động cũng không muốn làm khó nàng, liền bảo nàng tiếp tục đi học chữ. Khi đêm đến, Lôi Động mới gọi tên trung niên thư sinh kia hỏi thăm, lúc ấy hắn mới hiểu được tiền căn hậu quả.
Hòn đảo Lôi Động đang cư trú này tên là Ngư Phu Đảo. Hòn đảo này cũng không coi là nhỏ. Chiều rộng chừng vài chục dặm, chiều dài thì khoảng chừng trăm dặm. Trên đảo có không ít ngư dân, tất cả đều sinh sống bằng nghề đánh cá. Có ngư dân sẽ có người tập trung thu mua cá, mang sang những hòn đảo lớn ở bên cạnh để bán. Nhưng mà ở hải vực bên cạnh có rất nhiều đảo, phàm nhân cũng rất nhiều. Có nhiều người cùng bán, khiến cho giá cả cũng không cao, chỉ có thể duy trì cuộc sống mà thôi. Bởi vậy những ngư dân ở trên đảo này, đa số đều cực kỳ nghèo khổ.
Nhưng mà ở trong biển rộng, kỳ trân dị vật vẫn có rất nhiều. Ví dụ như có những ngư dân dám mạo hiểm lén tiến vào trong biển tìm kiếm một ít kỳ trân dị bảo trong biển. Ví dụ như nhặt được một ít linh dược đáng giá trong biển, trân châu hoặc là kỳ thạch gì đó. Bởi vậy, thật cũng có không ít người giàu to. Đương nhiên, số lượng mạo hiểm giả táng thân dưới đủ loại nguy hiểm ở trong biển thì còn nhiều hơn. Ở trong biển rộng có không ít yêu thú. Dù một ít tu sĩ kém cỏi đối mặt với nó thì cũng cực kỳ nguy hiểm. Càng huống chi chính là ngư dân bình thường?
Phụ thân của cô gái câm đó cũng chính là một vị trong vô số ngư dân muốn phát tài táng thân ở trong biển rộng. Khi cô gái câm kia còn nhỏ tuổi, bởi vì sinh kế mà phải một mình một người điều khiển chiếc thuyền nhỏ mà phụ thân để lại ra biển đánh cá.
Lúc mới bắt đầu, căn bản là nàng sẽ chẳng bắt được cái gì cả. Toàn bộ đều nhờ vào sự tiếp tế của một ít lão ngư dân có tâm địa thiên lương thì mới có thể sống được. Nhưng mà, có lẽ là theo kinh nghiệm tăng trưởng. Cô gái câm kia cũng dần dần trở thành một ngư dân cừ khôi.
Hơn nữa, rõ ràng là nàng còn có được bản lĩnh mà những ngư dân hạng nhất khác không có. Ở bên trong hải vực phụ cận, có một loại cá tên là Kim Linh Ngư sinh sống. Loại cá này thân dài hơn một thước, chính là dị chủng trời sinh, số lượng cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa còn giảo hoạt cực kỳ, tốc độ bơi mau lẹ, hơi có động tĩnh một chút thì sẽ lẻn vào bên trong vùng nước sâu. Đừng nói là ngư dân tầm thường mà ngay cả tu luyện giả muốn bắt loại cá này cũng thường thường tay không mà về.
Thỉnh thoảng một vài ngư dân có vận khí tốt bắt được một hai con liền có thể mang đi bán với một cái giá cực kỳ tốt. Ít nhất có thể đảm bảo cho một năm cơm áo không cần phải lo. Ngay cả người trung niên thư sinh kia cũng không biết vì sao mà giá cả của loại Kim Linh Ngư này lại đắt như thế. Nhưng mà hắn biết được một điều, người bình thường căn bản là không ăn nổi con cá này.
Nghe đến đó, Lôi Động nhiều ít đã có chút minh bạch rồi. Món canh cá mình ăn kia, rất rõ ràng chính là Kim Linh Ngư. Con cá này đích thật là có chỗ bất phàm, bổ máu ích khí, trường kỳ dùng có thể tăng cường thể chất, đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Trên thế giới này, nếu như phàm nhân lấy được những thứ có thể tăng cường thể chất, đẩy nhanh tốc độ tu hành thì đều có thể bán đi với giá trên trời. Chỉ có thể bảo đảm một năm không lo cơm áo đã xem như là rất rẻ rồi.
Người trung niên thư sinh kia lại nói tiếp.
- Nhưng thật ra không biết là cô gái câm kia dùng phương pháp gì mà có thể thường xuyên bắt được Kim Linh Ngư. Nhưng mà đám con buôn thấy nàng chỉ là một cô bé mồ côi, không có ai bênh vực, bọn chúng chỉ dùng một cái giá cực thấp để mua cá của nàng. Nếu như nàng dám không bán, vậy thì chờ đợi nàng chính là những trận đòn tàn nhẫn.
Vừa nghe nói như thế, nhất thời ở trong lòng Lôi Động chợt bùng lên một ngọn lửa vô danh. Ánh mắt của hắn trở nên cực kỳ lạnh lẽo, cười lạnh một cái.
- Nói tiếp.
Người trung niên thư sinh kia cả người run rẩy, gian nan nuốt một ngụm nước miếng nói.
- Bị bất đắc dĩ, cô gái câm kia đành phải bán cá cho đám khốn nạn lòng tham vô đáy kia. Càng về sau đám người này càng trở nên tệ hại. Bọn chúng cướp không số cá mà cô gái câm kia bắt được mỗi ngày. Nếu như có một ngày nào đó nàng trở về tay không thì bọn chúng sẽ đánh cho nàng một trận. Không những như thế, tiểu nhân còn nghe nói qua những người đó đã từng bắt cô ta nói ra kỹ xảo bắt Kim Linh Ngư. Nhưng mà không biết là cô ta dùng biện pháp gì mà có thể lừa dối được bọn chúng. Khiến cho những người đó chưa đến mức lấy mạng của cô ta.
Phảng phất như là đã biết được Lôi Động đang tức giận, trong lời nói của hắn cũng đã bắt đầu đem đám người kia trở thành kẻ thù chung. Nhưng sắc mặt của hắn chợt nghiêm nghị, cảnh cáo nói.
- Nhưng đại nhân đừng khinh thường. Đám người này câu kết với rất nhiều du côn lưu manh, cũng rất có tổ chức. Hơn nữa dường như còn có liên hệ với thượng tiên, nghe nói có người còn tận mắt nhìn thấy thượng tiên tới chỗ của bọn chúng.
- Không sao, đêm nay ngươi hãy dẫn ta đi đến cái hải vực kia để bắt cá.
Lôi Động thản nhiên nói một câu. Nhưng mà trong lòng cũng thầm suy tính. Đến bây giờ cũng không biết là cái hải vực này có còn nằm ở bên trong khu vực Quần Tinh Đảo của Đông Hải hay không? Thiếu đi sự trợ giúp của tông phái, cẩn thận thì vẫn phải có. Nếu như đối phương quá lợi hại, vậy thì chờ sau khi thương thế của mình khỏi hẳn rồi nói sau. Nhưng nếu như đối phương chỉ là một gia tộc lụi bại, vậy thì cũng đừng trách Lôi mỗ tâm ngoan thủ lạt.
Lôi Động hận nhất chính là có người dám khi dễ người thân của chính mình. Mặc dù nói đối phương căn bản là không hiểu được ở phía sau lưng cô gái câm này hiện tại đã có một tu sĩ Trúc Cơ kỳ làm chỗ dựa. Nhưng không biết cũng không có nghĩa là đám con buôn và cái gia tộc tu tiên đứng ở phía sau lưng này không cần phải trả giá thật lớn.
Ở trên thế giới này, muốn phân rõ phải trái thì phải dựa vào nắm đấm. Nắm đấm lớn chính là có đạo lý. Đây cũng chính là thứ mà Lôi Động học được từ trên người Thiên Ma.
Hắn giữ tên trung niên thư sinh kia lại, để tránh cho hắn có cơ hội đi thông báo tin tức.
Lôi Động đả tọa nghỉ ngơi một phen chờ tới đêm khuya. Cô gái câm kia lại rời bến đi đánh cá. Nàng bất chấp vết thương chồng chất ở trên người, hơi có chút gian nan điều khiển một con thuyền chỉ cao vài trượng. Chiếc thuyền nhỏ rách rưới hướng về biển lớn mà đi.
Trong lòng của nàng đang tính toán một chút. Hôm nay nhất định phải bắt được hai con cá mới được. Một con thì cầm đi đưa cho đám người kia, một con thì để lại cho người nọ ăn. Để cho hắn sớm khôi phục. Trên khuôn mặt của nàng hoàn toàn không có vẻ đau khổ gì cả, trái lại là thần sắc hết sức kiên định.
Không đợi đến khi cô gái câm kia rời bến được hai ba dặm, một đạo quỷ khí màu đen chợt cuốn qua, khiến cho cô gái câm kia rùng mình một cái.
Cùng lúc đó Lôi Động và người trung niên thư sinh kia liền xuất hiện ở bên trên chiếc thuyền nhỏ.
Khiến cho cô gái câm kia kinh sợ một trận.
- Đừng sợ, là ta đây.
Lôi Động bình tĩnh nói một câu.
- Thấy cô mỗi ngày đều phải vất vả đánh cá nên ta tới đây để xem một chút.
Cô gái câm có chút lo lắng, khoa tay múa chân y y nha nha.
Lôi Động cũng hơi có chút hiểu được liền lắc đầu nói.
- Thương thế của ta đã hơi khôi phục một chút rồi. Cô cứ làm việc của mình là được. Đương nhiên, nếu như cô có thể dạy cho ta cách bắt Kim Linh Ngư thì còn tốt hơn.
Cô gái câm kia không một chút do dự, liền nhanh chóng gật đầu. Sau đó lại ra hiệu bảo Lôi Động và người trung niên thư sinh kia cẩn thận sóng gió trên biển. Nàng điều khiển con thuyền rất thành thục mà Lôi Động thì dứt khoát ngồi ở trên mũi thuyền. Cực kỳ thích thú nhìn phong cảnh trên biển rộng. Cái hải vực này, so với khu hải vực phụ vận Quần Tinh Đảo của Đông Hải thì sóng gió nhỏ hơn rất nhiều. Một chiếc thuyền nhỏ vài thượng có thể đung đưa ở trong biển Đông Hải cũng là một chuyện tình khó có thể tưởng tượng được. Điều này khiến cho Lôi Động nhíu mày không thôi. Càng là như thế, nơi này liền càng không quá giống Đông Hải.
Không tới nửa canh giờ sau, cô gái câm liền điều khiển con thuyền đi tới phụ cận một hòn đảo nhỏ. Bắt đầu đi thu hồi đám lồng sắt mà nàng thả xuống ngày hôm qua. Lôi Động thấy nàng kéo cái lồng sắt có chút gian nan thì liền kêu nàng đứng sang một bên, sau đó liền triệu hồi một con quỷ vệ cấp mười hai. Để cho nó nhấc cái lồng sắt lên. Tuy rằng lực lượng của Quỷ Vệ không lớn lắm. Nhưng mà nó đã có tu vi đến mức này, chỉ sợ là ngay cả một cái chiến thuyền nhỏ cũng đều có thể dễ dàng nhấc lên.
Đương nhiên, con quỷ vệ có bộ dáng dữ tợn kia vừa mới xuất hiện liền dọa cho nàng nhảy dựng lên. Nhưng mà Lôi Động thoáng giải thích một hai câu với cô gái câm kia, nói đây là người hầu của mình. Con quỷ vệ kia liền rống lên một tiếng rồi nhấc từng cái lồng sắt ở dưới mặt biển kia lên. Ở bên trong nó cái gì cũng đều có, cua, tôm hùm, mực, còn có đủ loại cá khác nhau. Cái này khiến cho Lôi Động cũng có chút vui mừng. Nhưng thứ duy nhất không có chính là con Kim Linh Ngư kia.
Cô gái câm kia cũng không nhụt chí, dù sao thì con Kim Linh Ngư kia cũng là sinh vật cực kỳ hiếm thấy. Dù là nàng thì một này có thể bắt được hai con thì đã là rất may mắn rồi. Nếu như không được thì còn có thể đi câu. Nàng cũng bắt đầu dạy cho Lôi Động biết kỹ xảo bắt Kim Linh Ngư của mình. Nàng lấy ra một đám mồi đã được chuẩn bị sẵn, bỏ vào trong lồng nhưng chợt loại khoát tay tỏ vẻ không đúng. Sau đó nàng lại lấy cái mồi ra, dùng một cây kim đâm lên ngón tay của mình sau đó nhỏ một giọt máu lên trên cái mồi. Lúc này mới một lần nữa đặt nguyên liệu vào bên trong cái lồng. Sau đó liền gật gật đầu.
Bây giờ thì Lôi Động đã hiểu ra rồi, thì ra là không có kỹ xảo gì cả. Chỉ là máu tươi của nàng dường như là có một chút công năng kỳ lạ. Có thể hấp dẫn Kim Linh Ngư đến.
Trong lòng hắn không khỏi có chút kỳ quái. Tư chất của nàng đích thật là không tầm thường. Nhưng mà giữa tư chất linh căn và việc câu cá thì cũng có chút không liên quan. Có phải là ở bên trong thể chất của nàng còn có nhân tố nào khác mà mình còn chưa rõ? Đây cũng không phải là không có tiền lệ. Tựa như sư tỷ kiêm lão bà của mình. Đã có ẩn linh căn lại còn cộng thêm thể chất Âm Sát.
Sau khi một lần nữa thả cái lồng sắt vào trong lòng biển. Cô gái câm lại điều khiển con thuyền đến chỗ dải đá ngầm, tiếp tục thu lồng. Lần này vận khí dường như không tệ. Trong đó quả nhiên có một con cá dài hơn một thước, thân thể hơi mờ, trên người tràn đầy những vệt kim sắc mờ nhạt. Con cá này cũng cực kỳ linh động, lực lượng dường như cũng không nhỏ. Lôi Động nắm nó ở trong tay mà nó vẫn nhảy lên không thôi. Một con Kim Linh Ngư rành rành khiến cho trong lòng người trung niên thư sinh không ngừng hâm mộ.
Ở trong biển rộng quả nhiên là kỳ trân dị vật nhiều không đếm xuể. Đương nhiên, con cá này chính là một loại trong số đó. Sau khi Lôi Động ném con cá này vào bên trong thuyền thì liền cực kỳ hứng trí, tự mình nhấc lồng lên. Nhưng mà loại cá này đích xác là khó bắt. Sau khi nhấc mười mấy cái lồng sắt lên thì hắn cũng đều không có phát hiện ra nửa con Kim Linh Ngư. Nhìn thấy như vậy, sắc mặt của cô gái câm dường như đã bắt đầu có chút bất an. Một con cá, rõ ràng là không đủ.
Lôi Động nhìn thấy sắc mặt của nàng, tâm tư đùa vui khi bắt cá cũng đều tan biến hết. Sắc mặt của hắn có chút âm trầm vỗ vỗ đầu vai của nàng, thấp giọng nói.
- Từ nay về sau, cô chính là người của Vạn Quỷ Quật trong Âm Sát Tông. Ai dám bắt nạt cô chính là đối lập với Âm Sát Tông. Yên tâm, đám con buôn và chỗ dựa sau lưng bọn chúng, một người cũng đừng mong sống sót.
Vốn dựa theo xuất thân và tu vi, địa vị hiện tại của Lôi Động. Hắn không hề có chút hứng thú gì đối với việc giáo huấn cái đám chó săn hoặc là tu sĩ tồn tại ở tầng chót này. Nhưng mà một khi trêu chọc đến hắn thì hắn sẽ bất chấp tất cả. Liền ra lệnh cho quỷ vệ thay thế cô gái câm kia chèo thuyền trở về. Tới bờ biển thì sắc trời đã bắt đầu mông lung. Nhưng một đám mười mấy tên nam tử tráng niên đã điều khiển thuyền, canh giữ ở phụ cận bến cảng. Bọn hắn làm như vậy hẳng là vì phòng ngừa nàng lén giấu Kim Linh Ngư đi. Thấy nàng đi đến, bọn chúng liền tiến lên chặn đường.
Nhưng mà sau khi ánh sáng mặt trời ở phía đông đã xuất hiện. Mắt thấy ở trên thuyền ngoại trừ cô gái câm ra thì vẫn còn có ba người nữa. Bọn chúng hơi sửng sốt một chút, nhưng chợt hung thần ác sát hét lên.
- Các ngươi là ai?
Lôi Động cũng lười tốn võ mồm đối với đám phàm nhân không có bất kỳ sức chiến đấu này. Hiện giờ mặc dù thương thế của hắn còn chưa hoàn toàn bình phục. Nhưng mà miễn cưỡng động thủ thì vẫn có thể. U Minh Đại Pháp liền quay cuồng nổi lên, quỷ khí mày đen trực tiếp lôi cuốn toàn bộ mọi người vào bên trong. Đương nhiên, cô gái câm và người trung niên thư sinh kia cũng bị cuốn vào. Sau khi tìm thấy một cái vách đá yên tĩnh, lúc này Lôi Động mới thu hồi hắc vụ, cả đám người đều bị ngã ở trên mặt đất. Cô gái câm và người trung niên thư sinh kia được Lôi Động chiếu cố đặc thù, không hề có chút tổn thương nào.
Sắc mặt của Lôi Động lạnh lùng, Vạn Quỷ Phiên liền xuất hiện ở trong tay của hắn. Sau đó hắn thả ra chừng trăm con lệ quỷ, mỗi một con lệ quỷ đều giương nanh múa vuốt, thét lên từng trận quỷ khiếu rồi không ngừng bay múa ở xung quanh đám người này. Thường thường còn lộ ra vẻ hung ác dữ tợn khiến cho đám con buôn kia sợ tới mức mặt không còn chút máu, cả đám đều ngã lăn ra trên mặt đất. Trên thực tế, nếu như Lôi Động không cố ý khống chế thì đám lệ quỷ này đã sớm tiến liên cắn nuốt huyết nhục của bọn hắn rồi.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu