Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 253 : Thủ Đoạn Lôi Đình
a tin tưởng, Hàn Vũ cũng sẽ không tính toán loại chuyện này. Nhưng mà ta sẽ hạ thấp tốc độ xuống để chờ hắn.
Tốc Độ của U Minh Cửu Hào rất lớn, một khi đẩy lên tốc độ cao nhất thì ngay cả tu sĩ Kim đan sơ kỳ cũng không nhất định có thể so sánh được.
Nếu như chiếc thuyền chiến này có thể để tu sĩ Kim đan kỳ tùy tiện đuổi kịp, như vậy thì giá trị của chiếc thuyền chiến này cũng không lớn như vậy. Có thể thoát được sự truy kích của đám tu sĩ Kim đan có thực lực không bình thường, đó mới là thuyền chiến vĩ đại.
Quả nhiêun, Hàn Vũ đang cố gắng truy đuổi ở phía sau, sang sảng cười ha ha nói.
- U Minh chiến thuyền quả nhiên là không tồi, ta lại không thể đuổi kịp được. Nhưng mà các huynh đệ đừng lo lắng. Vừa rồi các huynh đệ của Chiến Đường thiếu chút nữa là đã bị tổn thất, cẩn thận một chút cũng là việc nên làm.
- Đa tạ Hàn tiền bối đã hiểu cho.
Trương Hoành cũng cười ha ha cất tiếng nói.
- Vãn bối tin tưởng, lựa chọn lần này của Hàn tiền bối sẽ giúp ngài hưởng lợi trọn đời.
- Đa tạ cát ngôn của Trương huynh đệ, xin Trương huynh đệ hãy nói tốt vài câu ở trước mặt Âu Dương thống lĩnh. Hàn mỗ thì không sao cả, nhưng các huynh đệ đi theo ta, Hàn mỗ nhất định phải cho bọn họ một cái công đạo.
Tâm tình của Hàn Vũ không tệ, tại loại thời điểm khó xử này còn có bảy tám người huynh đệ không nói hai lời mà trực tiếp đi theo hắn. Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy mình làm người cũng không đến nỗi nào.
- Đó là đương nhiên, Hàn tiền bối cứ yên tâm đi.
Trương Hoành cũng tươi cười đáp lại. Điều khiển chiếc thuyền chiến không có bay thẳng về phía bờ của Đông Hải mà là lượn vài vòng luẩn quẩn ở trên biển. Mãi cho tới khi thuyền chiến của huynh đệ đến tiếp ứng mới thôi.
Sau khi liên tiếp thu được vài con quỷ sai truyền tin của Trương Hoành, Âu Dương Mật cũng lập tức hiểu được tính nghiêm trọng của việc này. Cũng không phải là Trương Hoành khinh thường mà không biết bao nhiêu năm rồi loại chuyện này cũng không có phát sinh.
Coi như tiểu tử đó cũng có chút thông minh nên cả đội ngũ mới không bị tiêu diệt ở trong thành Tiểu Châu. Bởi vậy, sau khi Âu Dương Mật vừa nhận được tin tức, lập tức liền thông báo cho tổng bộ. Sau đó hắn cầm đầu, dẫn theo tên phó thống lĩnh vừa trở về và hai đội nhân mã. Điều khiển một con thuyền chiến cỡ lớn và hai chiếc thuyền chiến cỡ trung.
Gấp rút tiến đến chi viện rồi nói sau. Tuy rằng hắn chỉ hơi hiểu biết sơ qua tình hình từ vài lời thông báo của Trương Hoành, tin tức cũng không được đầy đủ. Nhưng mà Âu Dương Mật biết, việc này tuyệt đối không nhỏ, rất có thể sẽ dẫn đến tình trạng xung đột toàn diện với Thiên Âm Cung.
Chuyện này không chỉ thuộc về vấn đề lực khống chế ở trong quần đảo bảy mươi sáu mà đã liên lụy đến toàn bộ Âm Sát Tông ở thế giới này, là vấn đề thể diện của một đỉnh cấp tông phái. Âu Dương Mật trực tiếp dẫn đại quân tới trợ giúp chẳng những khiến cho Trương Hoành thực kích động, mà ngay cả đám người Lôi Động cũng cảm thấy thái độ làm người của Âu Dương thống lĩnh không tệ, cực kỳ bảo vệ cấp dưới.
Sau khi Âu Dương Mật tỉ mỉ hỏi lại từng vấn đề một xong, lại tiếp tục phát ra mấy con quỷ sai truyền thư về Âm Sát Tông. Lúc này hắn mới dẫn bốn con thuyền chiến, chậm rãi đi về phía quần đảo bảy mươi sáu. Theo suy tính của Âu Dương Mật, mặc dù Thiên Âm Cung thành tâm hỗ trợ Trữ Tiêu, nhưng mà bây giờ cũng chưa kịp được.
Bốn cái thuyền chiến, ba trung một lớn. Dùng tốc độ cao nhất bay đi, chỉ trong thời gian ba ngày đã đi được tám chín ngàn dặm. Chậm rãi hạ cánh xuống Tiểu Châu đảo. Cùng đi theo với nó còn có Hàn Vũ và bảy tám tu sĩ Trúc cơ kỳ và hai mươi sáu chiến tốt, ba gã đội trưởng, một phó thống lĩnh của Chiến Đường. Mà gã phó thống lĩnh kia cũng là tu sĩ cấp Kim đan.
Thuyền chiến cỡ lớn tên là Minh Vương Hào, thân dài bảy tám chục trượng, chính là bá vương của không trung. Bên trên ước chừng có năm khẩu U Minh chủ pháo, đủ để cho bất kỳ kẻ nào cũng phải run sợ. Khi đi ngang qua một cái tòa thành bảo vệ thì ba cái thuyền chiến cỡ trung và một cái thuyền chiến cỡ lớn cùng nổ pháo, tổng cộng là tám khẩu Minh Hỏa chủ pháo oanh kích. Chỉ cần một lần bắn đã trực tiếp đánh tan cái hộ sơn đại trận của tòa thành kia.
Còn chưa triển khai công kích trên diện rộng thì một ít tu sĩ Trúc cơ ở trong thành đã bắt đầu tuyên bố đầu hàng. Bọn họ nói bọn họ không muốn đối đầu với Âm Sát Tông. Hàn Vũ lập tức cho thủ hạ của mình đi xuống thu nạp thêm người và tổ chức lại. Khi đại quân tiếp cận thì rất dễ dàng làm cho người ta đầu hàng. Mà một khi đã thu nạp và tổ chức biên chế vào bên dưới, nếu tái xuất hiện tình trạng này thì sẽ là phản đồ.
Mà Hàn Vũ thì đi theo sau đại quân của đệ tam lĩnh, tiếp tục chậm rãi bay tới Tiểu Châu thành. Kể từ lúc đó, không được nửa canh giờ sau đại đội đã bay tới trên bầu trời của Tiểu Châu thành. Không giống như cái cảm giác áp bách mà một con thuyền chiến cỡ trung mang đến. Bốn chiếc thuyền chiến tập trung lại một chỗ cực kỳ thu hút ánh mắt của người khác. Nhất là chiến thuyền Minh Vương Hào, hình thể khổng lồ của nó giống như một pháo đài chiến tranh tuần tiễu ở giữa không trung.
Trên thực tế, người nào cũng biết, cái tên Trữ Tiêu gây ra họa kia, khẳng định là không dám ở trong thành Tiểu Châu chờ chết sau khi đã để người của Âm Sát Tông chạy thoát. Lúc này hắn đã sớm dẫn theo một đám tâm phúc dưới trướng trốn mất không còn tìm ra được tung tích. Còn chưa kịp chờ Âu Dương Mật hạ lệnh oanh kích, cái cấm chế này liền tự động lui xuống.
Lại để cho Hàn Vũ tiến hành thu nạp và tổ chức lại. Nương theo trận đông phong này, Hàn Vũ hoàn toàn có thể mượn sức một ít gia tộc vốn rời rạc, thậm chí là nhóm tán tu qua đường trở thành phe cánh bên trong của mình. Mặc kệ ngươi có nguyện ý hay là không nguyện ý, chỉ cần hơi có chút thực lực đều bị Hàn Vũ nương theo uy thế của Âm Sát Tông để thu thập xuống dưới trướng.
Mặc dù là giờ phút này không muốn, nhưng nếu cần lựa chọn giữa sống và chết thì đều phải lựa chọn gia nhập phe cánh của Hàn Vũ. Đến lúc đó một khi được nếm ích lợi, hoặc là những nhân tố khác, chung quy cũng sẽ chậm rãi thiệt tình quy thuận. Coi như ngày sau không thiệt tình quy thuận thì Hàn Vũ cũng không để ý, trước tiên cứ kéo người vào rồi chậm rãi lôi kéo là được.
Đương nhiên, cũng có những người có lá gan cực kỳ lớn hoặc là đặc biệt không ưa tu sĩ Âm Sát Tông. Thừa dịp này muốn trốn đi thì một đám chiến đội của đệ tam lĩnh thực sự cũng không phải là ăn chay mà lớn lên. Dù sao thì những người này một khi chạy đi thì đều có thể gia nhập vào dưới trướng địch nhân.
Nhất là đội một của Trương Hoành, bởi vì đã ăn thua thiệt lớn ở trong Tiểu Châu thành. Trong lòng vốn đã nghẹn lên một cỗ uất khí. Thấy một đám hơn mười tu sĩ trúc cơ đồng thời hướng về phía bờ biển mà phân tán chạy trốn. Thành viên trong tiểu đội của Trương Hoành cũng sôi nổi nhảy xuống khỏi U Minh Cửu Hào mà tự mình truy kích.
Cả người Lôi Động cũng được bao bọc trong một đoàn hắc khí nồng đậm, lập tức hướng về hai tên tu sĩ Trúc cơ kỳ mà đuổi giết. Tuy rằng lúc này bọn hắn đã chạy được vài dặm, nhưng mà Ác Quỷ Chướng đã không còn như xưa nữa. Sau khi hấp thụ năm cái thú hồn Kim đan thì nó đã có được tốc độ phi hành tương đương với cực phẩm linh khí. Mà trái lại hai tên tu sĩ Trúc cơ kỳ kia chỉ sử dụng trung phẩm pháp khí để phi hành. Làm sao có thể chạy thoát khỏi Lôi Động được?
Chỉ hơn mười nhịp thở sau, khoảng cách của Lôi Động với hai người bọn họ chỉ còn có vài chục trượng. Hai tên tu sĩ Trúc cơ kỳ kia rất hoảng hốt, lại chia tách ra mà chạy. Lôi Động hừ lạnh một tiếng, triệu hồi ra hai con quỷ vệ, hai con quỷ về kia lập tức liền đuổi theo một người trong đó. Tuy rằng tốc độ của chúng nó chậm hơn Lôi Động một chút. Nhưng bản thân Quỷ Vệ vốn đã am hiểu tốc độ. Cho dù là tu sĩ Trúc cơ hậu kỳ bình thường cũng không nhất định có thể chạy thoát được quỷ vệ cấp tám.
Mà hắn thì lại lượn vòng một cái rồi đuổi theo một người khác. Khoảng cách chẳng qua là hơn mười trượng, dưới tốc độ Ác Quỷ Chướng bây giờ của Lôi Động chẳng qua chỉ là mấy hơi thở. Thân hình của Lôi Động chợt lóe một cái liền xuất hiện ở trước mặt hắn. Sau khi triệu hồi ra một con U Linh quỷ vệ cuối cùng liền chắp tay sau lưng rồi đứng cười lạnh nhìn tên tu sĩ Trúc cơ kỳ trung niên sắc mặt trắng bệch kia.
- Chạy à, ngươi có thể tiếp tục chạy.
Tên tu sĩ Trúc cơ kỳ kia tu vi chỉ mới có trúc cơ tầng thứ ba, hắn không có lý do để không chạy. Bởi vì hắn là đệ tử của một đại tông phái, hơn nữa còn hơi có quan hệ với Thiên Âm Cung. Nếu như cứ chờ đợi ở trong Tiểu Châu thành mà không chạy, khẳng định ra sẽ bị Âm Sát Tông nhân cơ hội thanh tẩy.
Hắn thực hối hận, hối hận tại sao mình lại không đi trước một ngày. Là lòng tham, đều do hắn quá mức tham lam. Tất cả mọi người đều nghĩ Âm Sát Tông sẽ nhanh chóng đánh đến chỗ này, cả đám đều bắt đầu sôi nổi bán tháo của cải. Thế nhưng hắn lại ỷ vào bản thân có chút ít quan hệ, cho rằng dù Âm Sát Tông muốn phản công thì ít nhất cũng phải một tháng sau.
Mà khi đó, hạm đội của Thiên Âm Cũng cũng sẽ đến đây rồi. Dù cho không thế thì cứ ở lại chỗ này thu mua của cải với giá cả vô cùng thấp, đến trước khi Âm Sát Tông đánh đến đây thì mình cứ chạy trước là được. Tổn thất cũng sẽ không quá lớn. Cái này gọi là phú quý hiểm trung cầu. Không thể không thừa nhận, rất nhiều tu sĩ cư trú ở trong thành này đều ôm loại tâm tư này.
- A.
Tu sĩ kia đối mặt với Lôi Động mặc chiến giáp của chiến tốt, uy phong lẫm lẫm sâu không lường được thì gần như sụp đổ. Thân hình chợt lóe liền lui nhanh về phía sau, đồng thời còn ném ra một cái tiểu tiễn màu lam. Đầu của tiểu tiễn sắc nhọn, hàn khí bức người, bắn về phía trước như một đạo lục mang, hiển nhiên là hơi có chút uy lực.
- Hừ chỉ là đom đóm mà cũng dám so với mặt trăng.
Lôi Động liền xuất thanh phi kiếm Xích Luyện ra, thanh kiếm hóa thành một đạo hỏa diễm màu hồng, trực tiếp bay ra tiếp đón. Hai thứ vũ khí giao kích với nhau, bạo liệt một trận băng hỏa đối kháng, lam hồng xen lẫn với nhau. Hoa thành sóng xung kích hướng về tứ phía xung quanh mà khuếch tán đi. Tiến thẳng về phía Lôi Động đang đứng cách đó bảy tám trượng, khiến cho quần áo bay phấp phới. Lôi Động cũng có chút kinh ngạc, uy lực của cái tiểu tiễn màu lam thật sự là không tệ. Có thể đối kháng với Xích Luyện của mình.
Nhưng mà tiểu tiễn này bạo phát xong cũng không còn gì nữa. Đây hẳn là đòn sát thủ bảo mệnh của người này. Tên tu sĩ trung niên kia thấy cái tiểu tiễn này không có nửa điểm tác dụng thì sắc mặt cại càng kinh hoảng, tốc độ lui về phía sau lại càng nhanh hơn vài phần. Nhưng mà lúc này U Minh quỷ vệ đã nhận được mệnh lệnh của Lôi Động, thân hình hóa thành một đạo quang ảnh mờ nhạt, phát ra tiếng rít gào mà đuổi giết người kia.
Lôi Động cũng không cần xem kết quả. Người này tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của quỷ vệ cấp tám. Bộ dáng của hắn có chút uể oải nhìn quỷ vệ đuổi theo người nọ, hơn nữa còn dùng ẩn thân thuật lóe lên ở phía sau hắn, song đao tỏa ra một đạo hắc quang đâm tới. Hết thảy mọi chuyện như vậy là đã xong. Lôi Động dùng quỷ bộc đến tận bây giờ, cũng đã dần hiểu rõ nhược điểm và ưu thế của quỷ bộc.
Lại nói tiếp, đê giai tu sĩ muốn chơi trò trốn tìm ở trước mặt của mình cũng chỉ có thể ngậm oan mà chết. Lôi Động cũng cảm thấy được những thứ vật phẩm trên người của mình cũng không phải là những thứ bình thường. Truy đuổi chính là sở trường của chúng nó.
Sau khi cực kỳ thoải mái thu thập xong chiến lợi phẩm và sinh hồn của hai tên tu sĩ Trúc cơ kỳ mà chính mình đuổi giết, Lôi Động lại một lần nữa trở về Tiểu Châu thành. Lúc này Tiểu Châu thành là một mảnh hỗn độn, có chút hỗn loạn. Âu Dương Mật bình thường biểu lộ ra một cỗ phong độ trí thức và thời khắc này cũng biểu hiện ra sát phạt quyết đoán. Phái ra thủ hạ của mình tập trung toàn bộ tu sĩ ở bên trong quảng trường lớn. Nếu ai biểu hiện ra nửa điểm phản kháng, liền chém giết không thương tiếc.
Chỉ trong nửa canh giờ, toàn bộ mấy trăm tu sĩ ở bên trong thành đều bị tập trung vào bên trong cái quảng trường. Cả đám đều im lặng, không dám nói ra nửa lời. Cuối cùng đều để cho Hàn Vũ tiến lên thu nạp và tổ chức biên chế chỉnh hợp lại. Bất kể là ai, chỉ cần là người địa phương của quần đảo nam bảy mươi sáu.
Hoặc là tán tu không có thân phận đều phải gia nhập vào dưới trướng Hàn Vũ. Về phần những người có xuất thân tông phái, chỉ cần tông phái đó không quan hệ gì với Âm Sát Tông, lại qua lại rất gần với người của Thiên Âm Cung, thì trực tiếp chém giết. Còn lại những người tạm thời gia nhập dưới trướng của Hàn Vũ, chờ đến khi tràng chiến tranh này qua đi mới có thể rời đi.
Không phải là cần công hãm Tiểu Châu Thành này. Trong bảy mươi sáu đảo này, Âu Dương Mật không hề nghĩ việc thả cho bất kỳ người nào rời đi. Bốn cái chiến hạm, phân biệt xuất động, lấy thủ pháp lôi đình hung hăng càn quét toàn bộ khu vực trong phạm vi bảy mươi sáu đảo này. Trước tiên thi triển một chút vũ lực để khiến cho bọn chúng khuất phục phải gia nhập xuống dưới trướng của Hàn Vũ. Nếu không phục, thì trực tiếp để cho Âu Dương Mật chém giết.
Trong lúc nhất thời, có chút máu chảy thành sông. Hai ba ngàn tu sĩ bản địa cộng thêm với một đám tán tu, bọn họ đều chưa kịp rời khỏi phạm vi của bảy mươi sáu đảo. Chỉ trong công phu mấy ngày ngắn ngủi đã có hơn một ngàn ba trăm người bị giết chết. Trong đó tu sĩ Trúc cơ kỳ có hơn năm mươi người, tu sĩ Kim đan có một người. Mà Âm Sát Tông dường như cũng không tính toán áp chế mấy cái này, mà là trực tiếp tuyên dương những chiến tích của lần này ra bên ngoài.
Trong tu tiên giới, hình như đã rất lâu rồi không có tình huống đông đảo tu sĩ biết giết chết như vậy. Con số đẫm máu lập tức khiến thiên hạ cực kỳ hoảng sợ. Tất cả đều tập trung chú ý đến trận giết chóc lần này.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu