Good friends, good books and a sleepy conscience: this is the ideal life.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 235 : Đại Ngũ Hành Tụ Linh Trận
hàng nha, quá hà khắc đối với Dung Nhi rồi.
- Hà khắc? Hừ, nếu không phải là ta cứu nàng, vậy thì đời này của nàng đã sớm bị hủy rồi.
Lôi Động không sao cả nói.
- Đối với cái loại tiểu nữ hài nhi này, không thể nuông chiều được, bằng không nàng sẽ leo lên đầu của ta ngay.
- Thiếp đi giúp nàng chọn nơi thích hợp để trồng linh trà.
Đinh Uyển Ngôn chung quy vẫn có chút không yên lòng, trực tiếp rời đi. Để lại một mình Lôi Động ngồi ở trong đình viện chậm rãi uống trà.
Bỗng nhiên, có một tràng vỗ tay yếu ớt rơi vào trong tai của hắn.
- Hai vợ chồng các ngươi, thật là ân ân ái ái?
Thanh âm quen thuộc này vừa rơi vào trong lỗ tai của mình, Lôi Động liền vội vàng đứng dậy. Mắt thấy Thiên Ma mặc một thân trường bào màu đen, dáng người thon dài mà tao nhã, trống rỗng xuất hiện ở trước mặt Lôi Động giống như là quỷ thần vậy. Mái tóc dài tú lệ đen thùi phiêu động theo gió.
- Sao ngươi lại tới đây?
Lôi Động có chút chột dạ nhìn xung quanh, thấp giọng chất vấn.
- Yên tâm, lần này chỉ là tiện đường, thuận tiện tới thăm vợ chồng các ngươi một chút, uống xong chén trà sẽ đi ngay.
Thiên Ma phiêu diêu đi đến bên cạnh bàn trà, chậm rãi ngồi xuống nói.
- Bồ Đề Thanh Tâm Trà, linh trà như vậy mà ngươi cũng có thể tìm được, vận khí không tệ đâu. Loại linh trà có cấp bậc như vậy, dù là ta thì một năm cũng chỉ giới hạn có hai lượng. Sư tôn nhà ngươi cũng chỉ được có một nắm mà thôi. Thất thần làm gì? Khách nhân tới cửa cũng không pha trà chiêu đãi sao?
Thần niệm của Lôi Động đảo qua một vòng, phát hiện Đinh Uyển Ngôn đã sớm rời đi. Trong lòng nói thầm một câu, bà cô này sao có thể tính là khách nhân? Thuần túy là ác khách mà. Nhưng mà Lôi Động cũng không dám công khai nói ra những lời này. Nếu không bà cô này nổi bão lên, thì sau khi uống xong chén trà này liền ngụ ở đây đến mấy đêm mới đi. Chính mình sẽ gặp phải phiền toái lớn.
Đành phải thành thành thật thật pha một ấm trà nữa cho Thiên Ma. Cái bộ dáng diễn cảm kia, thật ra cực kỳ giống Âu Dương Dung Nhi vừa rồi. Trong lòng âm thầm oán thán, rơi vào trong lòng bàn tay của nàng thật là bất hạnh lớn nhất của đời mình. Nhưng mà để tránh chọc cho nàng nổi bão, Lôi Động vẫn phải cẩn thận hầu hạ nàng.
Dường như Thiên Ma cũng có chút hưởng thụ đối với việc bắt Lôi Động rót trà cho mình. Đôi mắt khẽ híp lại thảnh thơi quan sát từng giọt nước trà màu xanh nhạt rơi vào bên trong chén, khen.
- Tiểu cô nương vừa rồi thật không tệ, có thể gieo trồng được Bồ Đề Thanh Tâm Trà hoang dại, phần huệ chất lan tâm và thiên phú này cũng phi thường hiếm thấy.
Thiên Ma sau khi uống xong liền đặt chén trà xuống trước mặt Lôi Động, nói.
Lôi Động không dám để cho bà cô có nắm tay lớn này có bất kỳ cái cớ nào để nổi bão, liền cung kính rót một chén trà nữa, cố gắng nở một nụ cười.
- Chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, tùy tiện nhặt về nhà.
- Hừ, vậy ngươi đi lấy thêm vài đứa nữa về rồi tặng lại cho ta.
Thiên Ma lạnh lùng hừ một tiếng, dứt lời, lại đưa mắt nhìn lên.
- Nói dễ nghe thì nha đầu kia thật đúng là cũng có chút ánh mắt. Cái sơn cốc này tuy rằng linh mạch yếu kém, nhưng mà vị trí rất không tệ, phụ cận bốn phía xung quanh tràn đầy linh khí. Hời hợt mà nói thì hẳn là tụ linh chi huyệt trời sinh. Nhưng mà tòa Thúy Bình ở hướng tây bắc đã chặn hết gió mùa, không thể hình thành xu thế dòng khí lốc. Khiến cho linh mạch ở nơi đây rất yếu nhược. Chỉ cần ngươi san bằng cả tòa Thúy Bình này, sau đó đợi một thời gian, linh khí tụ ở trong cốc sẽ càng ngày càng nhiều.
Lôi Động kinh ngạc không thôi, đưa mắt nhìn về phía vách đá của tòa Thúy Bình nhìn qua có chút thuận mắt kia. Không nghĩ tới, bởi vì ngọn núi này chặn gió mùa mà khiến linh khí tụ tập rất ít ở nơi này. Lý luận như thế là lần đầu tiên Lôi Động nghe được. Mà Thiên Ma cũng là thuận miệng nói ra. Lôi Động không khỏi lại cảm thấy kính phục nàng. Tu sĩ Nguyên anh không hổ là tu sĩ Nguyên anh. Chỉ phần kiến thức tích lũy này, xa xa không phải là loại tu sĩ Trúc cơ kỳ như mình có thể so sánh được.
- Ngươi cũng không cần bội phục. Nếu như ngươi sống được lâu, ngoại trừ thời gian tu luyện ra sẽ không còn biết dùng thời gian để làm cái gì nữa, sẽ bắt đầu đi học những thứ thượng vàng hạ cám gì đó.
Thiên Ma rảnh rỗi chậm rãi nói.
- Con đường hiện tại ngươi đang đi cũng không thể nói là không đúng. Lấy tư chất của ngươi, nếu mà phân tâm học quá nhiều hạng mục phụ, tự nhiên là khó thành đường lớn. Nhưng mà nếu có chút thời gian nhàn hạ, cũng có thể xem thêm các loại tạp ký lạ, có thể tăng trưởng kiến thức. Như vậy sẽ có trợ giúp cho ngươi mở mang suy nghĩ, đột phá bình cảnh. Nơi này có một ít tạp ký mà ta đã xem qua, ta cũng rất thích nó, khi nào ngươi rảnh rỗi thì có thể mở ra xem.
Nàng nói xong, cái bàn tay trắng nõn liền nhẹ nhàng vung lên, trên bàn xuất hiện một đám ngọc giản.
Lôi Động cũng không khách khí, liền trực tiếp thu vào. Nhiều ít hắn cũng có chút hiểu biết tính cách của nàng. Nếu mà mình khách khí đối với nàng, ngược lại sẽ khiến nàng tức giận.
- Còn nữa, ngươi và Uyển Ngôn thành thân, bản tôn cũng chưa tặng cái gì.
Thiên Ma liếc mắt một cái nhìn bốn phía, thần sắc lạnh nhạt nói.
- Lấy thân phận của ngươi và Uyển Ngôn, ở tại cái địa phương này cũng có chút không xứng với thân phận. Ta tặng hai người các ngươi hai bộ trận pháp là được. Một bộ là Đại Ngũ Hành Tụ Linh Trận, một bộ là Thiên Ma Mê Hồn Trận.
Lôi Động vừa rồi đang đang định cự tuyệt thì lại nghe thấy mấy chữ Đại Ngũ Hành Tụ Linh Trận thì lập tức đem mấy từ thoái thác nuốt trở vào. Hắn mở to hai mắt ra nhìn, bộ dạng có chút không dám tin. Đại Ngũ Hành Tụ Linh Trận chính là một trong những trận pháp cao cấp nhất của Âm Sát Tông. Có thể thay đổi linh khí phân bố ở trong một địa phương.
Tụ tập linh khí vào một chỗ, hình thành một cái linh huyệt, lại chậm rãi nuôi dưỡng linh mạch. Có thể nói là một bộ trận pháp nghịch thiên. Mà phàm là đệ tử của Âm Sát Tông, nếu muốn tông phái xuất ra tài liệu để bày đại trận này, cũng không phải là tùy tùy tiện tiện có thể làm được. Lôi Động cũng chỉ có thể chậm rãi kiếm một số lượng điểm cống hiến lớn thì mới có thể có cơ hội sử dụng loại trận pháp này. Nếu muốn dùng linh thạch để đổi, phỏng chừng phải giao ra toàn bộ tài sản trên người mình thì mới miễn cưỡng đủ dùng.
Về phần Thiên Ma Mê Hồn Trận, Lôi Động cũng chưa nghe nói qua. Nhưng mà theo tên nhìn lại, hẳn là trận pháp Thiên Ma tự mình sáng tạo ra.
Thấy được dường như hai tròng mắt của Lôi Động đã sắp rớt ra ngoài, sắc mặt của Thiên Ma liền trở nên có chút lạnh lùng.
- Như thế nào? Trong mắt của ngươi ta là loại người hẹp hòi như vậy sao? Chỉ là hai bộ trận pháp mà thôi, đáng để ngươi ngạc nhiên như vậy sao?
Lôi Động có chút đổ mồ hôi, cười khổ nói…
- Chỉ là ta muốn nói, cái này sẽ khiến cho tiền bối tiêu phí rất nhiều.
- Đó là do tông phái định giá cho đám tiểu bối các ngươi. Bản tôn đi lấy những tài liệu tồn trữ ở trong thương khố, ai dám không cho?
Đôi lông mày của Thiên Ma nhíu lại, một cỗ âm hàn khí bốc lên.
Lôi Động bị lâm vào trong thế bí, mẹ nó, bà cô này thật đúng là ngang ngược. Cướp tài liệu, có thể cướp tài liệu để bày ra Đại Ngũ Hành Tụ Linh Đại trận sao? Nói thực ra, tông phái định giá cho các đệ tử của mình, nếu dùng điểm cống hiến vất vả kiếm được để đi đổi, vẫn còn tốt chán. Đương nhiên, nếu như dùng linh thạch để đổi thành điểm cống hiến, lại đi đổi tài liệu thì sẽ cực kỳ đắt. Loại hành động này là để tránh cho các vị đệ tử dùng linh thạch trực tiếp đi đổi tài liệu giá thấp từ tông phái, sau đó mang ra bên ngoài đầu cơ trục lợi để kiếm tiền, sau đó lại tiếp tục quay về tông phái để trao đổi. Nói như vậy, sớm hay muộn tông phái cũng sẽ bị vét sạch.
Lôi Đông tin tưởng, tu sĩ Nguyên anh kỳ ở trong Âm Sát Tông đã là thuộc loại tồn tại cao nhất, quyền lực thật lớn. Đi lấy những tài liệu ở trong thương khố kia đương nhiên là có thể. Nhưng mà đối với bọn hắn, phỏng chừng cũng sẽ có hạn chế nào đó, không có khả năng tùy ý để bọn họ dọn sạch sẽ thương khố. Dù sao thì tông phái cũng phải truyền thừa đi xuống. Tu sĩ Nguyên anh kỳ cũng không phải là có thể muốn làm gì thì làm. Nhưng mặc dù là như vậy thì cũng khiến cho Lôi Động mơ mộng không thôi. Ham muốn đối với thành tựu Nguyên anh ở trong đầu lại càng mãnh liệt hơn vài phần.
- Nhưng mà thời gian bày trận sẽ rất dài. Nếu bản tôn tự mình ra tay thì hai bộ trận pháp ước chừng cần hai năm thời gian.
Thiên Ma thản nhiên nói.
- Mỗi một bộ đại khái cần thời gian một năm. Thiếu chút nữa quên nói cho ngươi biết. Thiên Ma Mê Hồn Trận cũng là một trong những trận pháp cao cấp nhất.
- Chính là bí thuật truyền thừa nhất mạch của Thiên Ma, không hề thuộc trong phạm vi quản hạt của tông phái. Ma Cung ngày hôm nay cũng dùng hộ sơn đại trận như thế. Người nào dám can đảm xông vào trong đại trận, dù là tu sĩ Kim đan thì cũng có xác xuất táng thân ở bên trong. Về phần tu sĩ Nguyên anh, nếu không hiểu được biến hóa của trận pháp này, muốn mạnh mẽ phá trận mà ra, không có thời gian nửa năm thì khó có thể làm được. Bởi vậy nếu cái tiểu cốc này của ngươi có Thiên Ma Mê Hồn Trận thì đó sẽ là một trong những chỗ an toàn nhất dưới gầm trời này của ngươi. Nếu có những tu sĩ Nguyên anh của tông phái khác dám can đảm chạy đến chỗ này mạnh bạo phá trận của ngươi, đó là hắn muốn chết.
Lôi Động xúc động không thôi. Không nghĩ tới cái Thiên Ma Mê Hồn Trận ngày đó, mà cũng là một đại trận cao cấp nhất, lại còn là hộ sơn đại trận. Một khi trận pháp này hoàn thành, sơn cốc được Uyển Ngôn mệnh danh là Hỗn Hương Tiểu trúc sẽ là một trong những chỗ an toàn nhất của chính mình. Ngay cả tu sĩ Kim đan kỳ cũng có thể bị hộ sơn đại trận này giết chết, đây là trận pháp cường đại bực nào?
Trận pháp nghịch thiên, cũng không thẹn với cái danh trận pháp nghịch thiên. Ngay cả tu sĩ Nguyên anh kỳ nếu muốn bố trí cái trận pháp này cũng phải mất hơn một năm. Cũng khó trách tông phái lại định giá của Ngũ Hành Tụ Linh Trận cao như vậy. Phỏng chừng trong đó không chỉ là vấn đề tài liệu quý hiếm. Chỉ riêng số tiền để cho tu sĩ Nguyên anh kỳ xuất tràng một năm cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho giá cả được đẩy lên. Nếu mà giá cả thấp, ai cũng muốn bày loại trận pháp này. Chẳng lẽ muốn để cho đám Nguyên anh lão tổ tông mệt chết, phiền chết sao?
Đối với cái loại trận pháp này, Lôi Động thật sự không có cách nào cự tuyệt. Dù sao thì Hỗn Hương Tiểu Trúc này cũng là nhà của mình và Uyển Ngôn, một khi bị người ta công phá thì mới gọi là mình khóc không ra nước mắt. Lần này, mặc dù là Thiên Ma không đến thì Lôi Động cũng đã chuẩn bị đi bày ra một ít hộ sơn đại trận có thực phòng hộ tương đối mạnh một chút. Nhưng mà có ma mê hồn trận ngày đó, Lôi Động còn có thể có lựa chọn khác sao?
Nhưng mà, Lôi Động hơi có chút lo lắng nói.
- Tiền bối giúp ta bố trí đại trận loại này, nếu những người khác biết, vậy thì có được không…
- Ngươi đang lo lắng Uyển Ngôn sẽ nghi ngờ sao?
Thiên Ma không hổ danh là Thiên Ma, chỉ cần Lôi Động vừa có phản ứng khác thường một cái liền có thể nhìn ra ngay. Không khỏi cười lạnh liếc mắt nhìn Lôi Động một cái.
- Yên tâm, những năm gần đây ta đã nhiều lần tiếp xúc với Uyển Ngôn. Ở chung với nàng cũng coi như có chút hòa hợp. Lại càng chỉ điểm qua cho nàng không ít chuyện tình trong việc tu luyện. Ta lấy danh nghĩa trưởng bối tặng cho nàng hai bộ trận pháp, cũng không quá đột ngột. Sẽ không làm bại lộ quan hệ của chúng ta.
Lôi Động không nói gì, Thiên Ma tuy ngang ngạnh, thế nhưng ở chung với Uyển Ngôn thì cũng có chút hòa hợp. Nhưng mà nếu như nói trước với nàng thì Uyển Ngôn sẽ không nghi ngờ mình và Thiên Ma có quan hệ gì. Về phần những người khác, lại càng không cần phải lo lắng nhiều. Cho dù là chính mình lớn tiếng nhốn nháo mình và Thiên Ma đại danh đỉnh đỉnh có quan hệ với nhau thì ai sẽ tin tưởng mình đây?
- Uyển Ngôn mạnh hơn ngươi nhiều. Vô luận là tư chất hay là tâm tính, ngươi đều không thể sánh bằng nàng được.
Thiên Ma không chút khách khí nói.
- Nàng chỉ là một nữ hài tử rất đơn thuần, lại là hảo hữu chí giao với Phức nhi. Tuy rằng nghĩ đến việc này trong lòng cũng rất khó chịu, nhưng bản tôn cũng sẽ không vì ham muốn cá nhân mà phá đi hạnh phúc của nàng. Chỉ là bản tôn có chút không rõ, nàng dựa vào cái gì mà lại coi trọng ngươi?
Lôi Động bị nàng nói cho xấu hổ một trận, nhưng mà lúc này cũng không thể đắc tội với nàng được. Bằng không lấy tính cách của bà cô này, không chừng sẽ làm ra chuyện tình gì đó hết sức khoa trương cũng nên. Nhất là hai bộ trận pháp cao cấp kia cũng khiến Lôi Động có chút cảm động. Dù sao, dựa vào năng lực của mình bây giờ, rất khó có thể hiểu được loại trận pháp cấp bậc như vậy. Phần nhân tình này, tự nhiên là Lôi Động ghi tạc trong lòng, chờ đến khi nào có năng lực thì sẽ trả lại cho nàng. Đương nhiên có một số chuyện cũng phải trả cho nàng.
Chỗ ở của vợ chồng Lôi Động ở sâu nhất trong sơn cốc, mà khu nhà Ôn Hương Tiểu Trúc chỉ chiếm cứ một góc mà thôi. Hơn một nửa ở phía sau đều gieo trong đầy các loại hoa hoa thảo thảo. Phía sau cốc là một rặng núi uốn lượn theo địa hình của linh mạch, có thể khai khẩn ra gần bốn trăm mẫu linh điền. Ở chỗ này có thể trở thành một cái dược viên. Đây cũng là mẹ nó chứ chuyện tình của tông phái gia tộc gì đó. Hiện giờ mặc dù Lôi Động không có kế hoạch thành lập gia tộc, nhưng hoàn toàn có thể xây dựng một cái nhà ở bên ngoài trước tiên. Hiện giờ cứ gieo trồng xuống một ít linh dược, tạm thời cũng không đáng giá. Nhưng sau trăm năm, mình sẽ có một số lớn linh dược thành thục, sẽ có một số của cải không nhỏ.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu