Love is hard to get into, but even harder to get out of.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 221 : Lôi Động Lên Sân Khấu
ũng không biết như thế nào mà thường ngày Lôi Động vẫn luôn khống chế tâm tình của mình vô cùng tốt, nhưng trước mặt nàng lại luôn không nhịn được mà trở nên sục sôi, khó thể kìm giữ tâm tình của mình.
Trong lòng Lôi Động hơi chút giận dữ, thanh âm có chút bất bình nói bóng nói gió:
- Thiên Ma đại nhân không biết gọi đệ tử tới đây có chuyện gì quan trọng?
Trong lòng hắn không khỏi có chút ác ý suy đoàn, nàng thấy trên người mình có nhiều bảo bối nên dẫn mình tới đây để dụ dỗ sao?
- Hừ...
Một tiếng hừ lạnh băng lãnh vang lên, sau đó thanh âm khàn khàn trầm thấp vang lên nói:
- Lấy tâm của tiểu nhân đo lòng quân tử. Lôi Động, ngươi như vậy mà muốn có tiền đồ sau này sao?
Trong lòng Lôi Động đang bị kiềm hãm, dĩ nhiên lúc này nhịn không được, nổi giận quát lớn:
- Đúng, là ta không có tiền đồ, chỉ có điều liên quan gì đến ngươi?
- Lớn mật...
Thiên Ma lập tức quay đầu lại, trên dung mạo tuyệt mỹ của nàng hiện lên một, tia khổ não biến thành tức giận, quát:
- Ngươi thực sự cho rằng bản tôn không dám giết ngươi sao?
Vừa dứt lời, nàng vung tay tung ra một trảo, một chiếc ma thủ phảng phất do một cỗ hắc vụ tử vong ngưng tụ mà thành hướng thẳng về phía Lôi Động chụp tới. Đại thiên ma thủ, một chiêu này của nàng giống như một con ma đầu ác quỷ đang chụp thẳng xuống người Lôi Động bên dưới.
Sắc mặt Lôi Động lạnh lùng, vung tay tạo ra một viên minh hỏa đạn, tốc độ vô cùng nhanh bắn ra nghênh đón ma thủ. Đương nhiên là Lôi Động không hy vọng một kích này có thể đánh tan đại thiên ma thủ, cùng lúc đó Xích Luyện phi kiếm lăng không xuất hiện trước mặt hắn, chân khí bắt đầu quán thâu vào trong thân kiếm. Gần như cùng lúc với hỏa diễm bạch sắc hừng hừng bốc cháy lên, theo một tiếng quát của Lôi Động, Xích Luyện phi kiếm hóa thành một đạo kinh hồng xích hồng sắc cũng bắn thẳng về phía đại thiên ma thủ chém tới.
- Oanh...
Minh hỏa đạn nặng nề bắn trúng lên đại thiên ma thủ, u hỏa bắn ra bốn phương tám hướng. Tuy vậy nhưng đại thiên ma thủ này chỉ hơi bị chậm lại một chút, sau đó lại tiếp tục hướng về phía Lôi Động chụp tới. Trước mặt Lôi Động lúc này cũng đã hiện lên thêm một tấm ngân thuẫn hoa lệ mà vô cùng chắc chắn.
Đối mặt với sự áp bách của đại thiên ma thủ, mặt ngân thuẫn kia nguyên bản chỉ bé bằng tấm chắn bình thường, lập tức giống như đón gió lớn lên, thoáng cái đã to hơn một trượng, đón đỡ lấy đại thiên ma thủ, hào quang tỏa ra bốn phía, uy phong lẫm lẫm.
Trong tiếng nổ ầm ầm, Bất Diệt linh thuẫn sau khi đón đỡ một đòn của đại thiên ma thủ hào quan trận trận bắt đầu đánh tan từng chút ma khí một.
Hầu như cùng lúc đó, Xích Luyện phi kiếm của Lôi Động cũng trầm trọng chém lên trên người Thiên Ma, nhưng mà chưa kịp tới gần người nàng đã bị một cỗ quang mang năng lượng trong suốt ngăn trở lại, hỏa quang bạo khỏi, rung động ầm ầm, cây cối xung quanh bị chấn động đều ngã rạp xuống.
- Cực phẩm linh thuẫn? Cực phẩm linh kiếm?
Thiên Ma cũng có hơi chút giật mình, một chiêu đại thiên ma thủ kia cũng chỉ do nàng tùy tiện đùa nghịch đánh ra mà thôi, xa xa không phải là thực lực chân chính của bản thân nàng, nhưng mà Lôi Động cũng có thể sử dụng năng lực của chính mình đón đỡ được làm cho nàng trở nên kinh ngạc.
Mà chuôi hỏa diễm kiếm đang hừng hực thiêu đốt này tựa hồ uy lực cũng vượt xa linh khí bình thường. Lôi Động đương nhiên không có cuồng vọng chiến thắng được Thiên Ma, nhưng sau khi chém nàng một kiếm hắn cũng cảm thấy thoải mái trong lòng một chút, vung tay triệu hồi Xích Luyện phi kiếm, sắc mặt trở nên bình tĩnh xuống, gật đầu nói:
- Linh thuẫn này tên là Bất Diệt, kiếm này là Xích Luyện, còn có áo choàng này là Huyết Sắc, tất cả đều là cực phẩm linh khí.
Lôi Động cũng không giấu diếm Thiên Ma chút nào, một chiêu vừa rồi của nàng quả thật đã làm cho hắn kinh động.
- Ba kiện cực phẩm linh khí sao?
Đầu óc Thiên Ma cũng trở nên hơi choáng váng, hồ đồ một chút. Tuy rằng lấy thực lực của nàng thì có ba kiện cực phẩm linh khí cũng là chuyện dễ dàng, nhưng loại chuyện này đặt ở trên người Lôi Động thì có chút không thể tưởng tượng được. Nàng kinh ngạc nhìn Lôi Động nói:
- Không tồi, tiến bộ của ngươi rất lớn, tu vi đã đến Trúc Cơ kỳ tầng sáu, hơn nữa còn có ba kiện cực phẩm linh khí, đích xác có năng lực đánh cùng Hoàng Phủ Sách một trận. Chỉ có điều ngươi phải cẩn thận, trong tay Hoàng Phủ Sách cũng có một kiện cực phẩm linh khí tên là Huyết Thần đao, mấy năm gần đây hắn đã phối hợp với tiên huyết của hàng trăm vạn người rèn đúc, hiện nay uy lực của Huyết Thần đao đã vượt lên trên cực phẩm linh khí bình thường rồi.
Lôi Động cảm thấy ngạc nhiên trong lòng, Thiên Ma không trợ giúp cho đệ tử của mình thì thôi, cư nhiên còn nói ra đòn sát thủ của Hoàng Phủ Sách cho mình biết. Dùng tiên huyết hàng trăm vạn người rèn đúc Huyết Thần đao, Hoàng Phủ Sách này quả thực có thủ đoạn độc ác, vượt qua sự tưởng tượng của bản thân mình. Chỉ có điều Lôi Động tự nhận mình có rất nhiều bảo bối, muốn đánh chết Hoàng Phủ Sách thì vẫn có thể được. Hắn nhìn Thiên Ma cũng thay đổi đi rất nhiều, nhẹ nhàng vái chào nói:
- Đa tạ Thiên Ma đại nhân đã thông báo cho biết.
Thấy Lôi Động có bộ dáng cung kính với mình, trong lòng Thiên Ma ngược lại trở nên có cảm giác khó chịu. Lôi Động oán hận nàng thì không biết vì sao nàng lại có cảm giác thoải mái một chút, có như vậy thì mình mới biết vị trí của mình trong lòng hắn rất sâu. Nàng cũng muốn triệt để quên đi chuyện kia, triệt để xóa đi hình bóng của Lôi Động sâu trong nội tâm của nàng, nhưng mà càng nghĩ lại càng không được, càng không thể quên được hắn, không những vậy còn trở nên khắc sâu hơn trong lòng.
Từ nhỏ đến lớn, tu luyện từ Luyện Khí kỳ đến Nguyên Anh Kỳ, nàng chưa bao giờ cảm thụ qua chuyện này, chỉ hận không thể lập tức bóp chết hắn, nhưng mà cuối cùng lại không thể hạ thủ được. Trong tâm trí nàng lúc nào cũng bất tri bất giác hiện lên hình bóng, động tác của hắn.
Lúc này nàng đang lo lắng Lôi Động không phải là đối thủ của Hoàng Phủ Sách, cố ý đứng chờ ở cửa môn phái, muốn nhìn một chút xem thực lực của hắn hiện nay như thế nào? Sau khi nhìn thấy hắn có ba kiện cực phẩm linh khí, trong lòng Thiên Ma mới buông xuống một tảng đá lớn. Tên Hoàng Phủ Sách có danh nghĩa đệ tử này của nàng, thực chất thì nửa điểm tình cảm cũng không có.
Từ khi tiếp nhận di mệnh của sư tôn chấp chưởng Thiên Ma Cung tới nay, nàng duy nhất dạy qua đệ tử chỉ có Dương Mạc và Đông Phương Phức mà thôi, còn lại các đệ tử khác đều là Dương Mạc thay nàng dạy dỗ. Tình cảm của bản thân nàng cực kỳ lãnh đạm, để nàng có chút cảm tình thì chỉ có sư tôn nàng, cùng với Dương Mạc và Đông Phương Phức mà thôi. Về phần Hoàng Phủ Sách sống hay chết thì đối với nàng cũng không có sự khác biệt gì.
Bỗng nhiên nàng nghĩ đến một việc, sắc mặt có chút lạnh lùng nói:
- Thiếu chút nữa quên hỏi ngươi một việc, ngươi và tiểu nha đầu Âm Dương Hợp Hoan Tông kia có chuyện gì xảy ra?
Lôi Động suy nghĩ Thiên Ma vì sao lại làm như thế, đột nhiên lại nghe được câu hỏi này, thiếu chút nữa thì nghẹn chết, hắn trừng mắt nói:
- Này, hình như đây là việc riêng của đệ tử phải không? Thiên Ma đại nhân tuy rằng có địa vị được tôn sùng nhưng mà cũng không thể nào quản được việc riêng của đệ tử phải không?
Một câu Thiên Ma đại nhân, hai câu lại Thiên Ma đại nhân, bộ dạng phảng phất như chưa từng cùng mình phát sinh ra sự tình gì, điều này trêu chọc đến tâm tình của Thiên Ma, làm cho nàng hơi chút bạo nộ, âm trầm nói:
- Lôi Động, tính tình của ta không được tốt, ngươi đừng có chọc ta tức giận.
Tính tình của nàng chính là muốn làm việc gì sẽ làm ngay việc đó, rất ít khi bận tâm đến những chuyện liên quan. Đối với Lôi Động, nàng tự nhận là mình đã vô cùng tốt rồi, nhưng mà lại lấy khuôn mặt nóng bỏng tiếp xúc với cái mông lạnh của người ta.
Tâm tình của Lôi Động nguyên bản đã bình tĩnh xuống, thoáng cái lại bạo nộ lên. Thiên Ma nếu cứ nói chuyện bình thường với hắn thì hắn còn nhẫn nhịn được, nhưng mà nàng tức giận một chút thì hắn lại tức giận gấp mười lần, lạnh lùng nói:
- Đại nhân, người là Thiên Ma cung chủ, mà ta lại chỉ là đệ tử Vạn Quỷ Quật mà thôi, lúc trước chúng ta cũng chưa xảy ra vấn đề gì. Vì sao ta phải nói cho ngươi chuyện tình của ta? Đúng, thực lực của ngươi rất mạnh, động chút ngón tay là có thể bóp chết ta. Ngươi muốn giết thì cứ giết, Lôi mỗ nếu như nhíu mày một chút thì trừ khi mặt trời mọc đằng tây.
- Ta mặc kệ ngươi, nghĩ tới nghĩ lui đều làm phiền chết ta.
Thiên Ma thẹn quá hóa giận, ma khí quanh thân hiện lên, hình thành ra một cỗ quái phong cuốn lấy Lôi Động mang đi.
- Dù sao đi chăng nữa thì từ ngày hôm nay ngươi sẽ trở thành người của ta.
Lôi Động tránh né liên tục nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi ma khí cuồn cuộn ngập trời mà đến, bị lời nói của nàng làm cho càng trở nên tức giận:
- Ngươi muốn làm cái gì?
- Ngươi không cần xen vào, nắm tay ta to, bàn tay thô, muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Thiên Ma từ nhỏ đến lớn chẳng bao giờ trải qua đoạn tình cảm nào, thái độ làm người lại quá mức trầm mặc. Vì vậy khi gặp phải Lôi Động, nàng cũng không biết phải xử lý ra sao, lấy lòng không được nên nàng phải trực tiếp sử dụng biện pháp mạnh bạo, đơn giản dùng võ lực để giải quyết.
Lời nói này của nàng thiếu chút nữa làm cho Lôi Động ngất đi. Những lời nói này có vẻ giống như những lời mình đã nói với Âu Dương Dung Nhi, thật đúng là ác giả ác báo.
Cát bay đá chạy, quái phong xoáy tròn liên tục, trong tiểu cốc ma khí bắt đầu khởi động.
***
Sau một hồi chiến đấu kinh thiên động địa, hai người đều lăng không phía trong ma khí nồng nặc. Nhưng dù vậy Lôi Động cũng có thể thấy được rõ ràng thân thể hoàn mỹ kia bên cạnh mình, chiếc lưng cong ưu mỹ, đôi chân thon dài như một nữ thần, da thịt nhẵn nhụi trắng như tuyết. Lúc này nàng không biết là phát tiết sự uất ức trong lòng hay là lại một lần nữa bị cái loại kích thích điên cuồng như trước, tâm tình và thân thể phóng túng ra bên ngoài.
Khuôn mặt hoàn mỹ và thành thục của nàng hiện lên một tia đỏ bừng, thể hiện vẻ kiều mị làm cho người khác phải động tâm. Mái tóc dài ẩm ướt buông xuống che khuất một phần khuôn mặt, làm cho nàng càng thêm phần quyến rũ, gợi cảm, mê hoặc lòng người, khiến cho các nữ nhân khác đều cam lòng yếu kém.
Hay là đây mới là nội tâm chân chính của nàng, vẻ bên ngoài lạnh lùng, tính cách một lời không hợp là động thủ chỉ là để ngụy trang bên ngoài mà thôi. Dần dà lâu ngày có lẽ ngay cả nàng cũng không nhận ra được tính cách chân chính của mình là như thế nào nữa.
Nàng lẳng lặng nhìn khuôn mặt cương nghị của Lôi Động, nội tâm của nàng lúc này cư nhiên cảm thấy thích thú không nói nên lời. Loại cảm giác này cả đời nàng chưa bao giờ trải nghiệm qua, từ sâu trong nội tâm hiện lên một tia an nhàn, bình tĩnh, còn có chút lâng lâng.
Lôi Động lúc này cũng đã cảm thấy hơi mơ hồ rồi. Tuy rằng ngay từ đầu là nàng chủ động, nhưng Lôi Động bị nàng trêu chọc làm nổi lên dục hỏa và lửa giận trong lòng, rất nhanh liền nắm giữ lấy quyền chủ động, dùng kinh nghiệm trong trí nhớ của kiếp trước, mang theo hai người cùng nhau đi tới, một người đè lên một người, phảng phất như cao phong không bao giờ ngừng nghỉ.
thừa nhận ra bởi vì nhân tố dược vật kích thích nên ký ức lần trước Lôi Động không được rõ ràng cho lắm, vô cùng mông lung. Thế nhưng lúc này thần trí của Lôi Động lại vô cùng thanh tỉnh, phảng phất giống như chỉ có lúc này đây mới để hắn cảm nhận được nữ nhân tuyệt vời như thế nào. Nhất là khu vực thần bí của nàng có thể làm cho vô số tu luyện giả phải kính ngưỡng, thậm chí là chỉ có vô cùng sợ hãi khi có một nữ nhân
như nàng.
Mà lúc này kiều đồn của nàng liên tục uyển chuyển hầu hạ Lôi Động, không cần ai dạy cũng biết, hai chân nàng giống như một con bạch tuộc quấn quanh cổ hắn, sau thắt lưng hắn... Loại tâm lý và sinh lý này làm cho Lôi Động có thể cảm nhận được tu vị tuyệt vời là như thế nào.
Điều duy nhất làm cho Lôi Động có chút không vui chính là lúc này nàng lại là người chủ động hơn mình. Điều đó càng làm tăng thêm khát vọng thực lực trong lòng hắn, huyễn tưởng ra một ngày thực lực của mình trở nên cường đại rồi, không cần quan tâm nàng có nguyện ý hay không, phải mạnh mẽ chiếm đoạt nàng một lần, tốt nhất là nàng chống cự lại thì càng tốt.
Nghĩ đến chỗ này, một cỗ tức giận trong lòng Lôi Động xuất hiện, bắt đầu thiêu đốt lên, hai tay hắn không ngừng chậm rãi xoa nắn, in dấu lên thân thể hoàn mỹ trắng mịn như tơ của nàng. Sau hai lần tiếp xúc giao phong, Lôi Động đã có chút quen thuộc với cơ thể của nàng, đã biết đến một số địa phương có thể làm cho nàng trở nên điên cuồng.
- Uhm...
Quả nhiên nàng rên rỉ lên một tiếng trầm thấp, nhãn thần vốn còn một chút bình tĩnh của nàng cũng trở nên mê dại đi. Nhưng mà bỗng nhiên nàng lại nghĩ tới điều gì đó, gian nan giữ chặt lấy hai tay Lôi Động lại, thanh âm hiện lên vẻ ôn nhu trước nay chưa từng có:
- Ngươi còn phải đi quyết đấu đấy, tiết kiệm thể lực một chút.
Lôi Động nhất thời hơi ngạc nhiên một chút, trong đầu lập tức thanh tỉnh lại, cười khổ lên một tiếng. Nữ sắc quả nhiên là vô cùng lợi hại, bản thân mình là một người có ý chí kiên định như vậy mà vừa rồi cư nhiên lại quên hết mọi chuyện trên đời, thậm chí quên luôn cả sinh tử chiến ước hẹn mười năm.
Hắn vội vàng đứng dậy, lấy ra một bộ quần áo trong thủ trạc trữ vậy mặc vào. Về phần ba kiện cực phẩm linh khí kia, Lôi Động đã dụng tên tế luyện, làm cho chúng nó dung hợp vào trong thần hồn của mình trở thành bản mạng linh khí rồi, vì vậy cũng không sợ mất. Một lần nữa đứng lại lên trên mặt đất, Lôi Động cảm giác như hai chân mình như nhũn ra một chút, nhất thời không giữ được thăng bằng, lảo đảo về phía trước một chút. Lúc này hắn thấy được Thiên Ma cũng đã thay một bộ hắc sắc trường bào khác, sắc mặt có chút hồng hào bay xuống trước mặt mình, Lôi Động nhịn không được tức giận hỏi:
- Ngươi có phải làm cho ta thế này để giúp cho đệ tử ngươi không?
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu