A mere friend will agree with you but a real friend will argue."

Russian Proverb

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 196 : Hắc Long Phát Uy
ỗng nhiên, hắn cảm thấy từ lúc giao chiến đến giờ, khí tức đã tiêu hao rất nhiều liền lấy ra một hạt đan dược mùi thơm lạ lùng xông vào mũi đan cho vào miệng. Lôi Động thấy rõ ràng, hạt linh đan kia chính là Tiểu Nhân Uân Hoàn Linh Đan, một loại cực phẩm đan dược nhanh chóng bổ sung chân khí tiêu hao. Trong tay Lôi Động cũng có mấy hạt do Thích Phỉ Phỉ tặng, biết rõ vật ấy giá trị xa xỉ, nhưng hiệu quả lại rất tốt.
Trời mới biết loại trong nhà có Nguyên Anh lão tổ tông như Vương Huy này, trên người sẽ có bao nhiêu đan dược như thế? Khóe miệng không khỏi co rút, thoạt nhìn, chiến thuật tiêu hao thuần túy đã không còn tác dụng nữa, lập tức sắc mặt hắn liền hung ác nham hiểm:
- Nếu đã không còn cách nào đánh lén, vậy thì chúng ta liền quyết một trận thắng bại a.
Lôi Động đưa tay bắn ra một Minh Hỏa đạn, nó mang theo đuôi lửa thật dài gào thét mà đi. Chớ xem thường loại pháp thuật công kích trực tiếp không nhiều trong U Minh Hệ Liệt này. Pháp thuật này tuy rằng yêu cầu tu luyện rất thấp, rất nhiều đệ tử cấp thấp đều có tư cách tu tập. Nhưng khi tu luyện đến mức cực kỳ cao thâm, cùng với theo tu vi tăng lên, uy lực của pháp thuật cũng sẽ tăng nhiều.
Pháp thuật này, vô cùng độc ác hung tàn, có lực trùng kích bạo phát, cùng với công hiệu Minh Hỏa thiêu linh hồn. Nếu không tìm ra biện pháp dập tắt, có thể khiến người đau đớn đến chết. Cho dù chỉ chạm phải một chút thôi cũng sẽ là một hồi ác mộng. Đương nhiên, Lôi Động cũng không tu luyện Minh Hỏa đạn nhiều lắm, chỉ có thể xem là có thể sử dụng thôi.
Nhưng dựa vào sự gia trì của U Minh đại pháp, Minh Hỏa đạn kia trong quá trình bay tới càng biến càng lớn, giống như một đoàn hỏa cầu màu xanh lá, hừng hực thiêu đốt gào thét đánh tới.
Vương Huy sắc mặt không đổi, ngược lại có cảm giác cuối cùng cũng được giải thoát. Lúc này một tay vẽ một vòng trong hư không, một đạo đồ án Thái Cực hắc bạch giao nhau xuất hiện ở trước mặt hắn. Minh Hỏa đạn đánh lên, chấn khiến cho Thái Cực đồ án kia gợn sóng bốn phía, nhưng lại hoàn hảo không tổn hao gì. Cùng lúc đó, tay phải nắm chặt Tiêu Diêu Phiến, luân phiên điểm kích, ánh sáng màu xanh sưu sưu, như một hồi quang vũ màu xanh đánh thẳng đến.
Thân hình Lôi Động phiêu hốt quỷ mị, trốn đến sau lưng Lệ Hồn Thiên, tùy ý để quang vũ kia đánh lên màn bảo hộ, gợn sóng liên tục.
- Ngươi đã nói là quyết một trận thắng bại mà...!!!
Vương Huy tức giận không nhẹ, quyết một trận thắng bại, trốn đông trốn tây, thế mà cũng gọi là quyết một trận thắng bại sao?
- Đúng vậy, Lôi mỗ chính là muốn quyết một trận thắng bại với ngươi...
Lôi Động nhảy ra từ sau lưng Lệ Hồn Thiên, đưa tay lại là một cái U Minh Quỷ Trảo. Cùng lúc đó, khu động ba quỷ nhất hổ, mấy trăm Lệ Quỷ giương nanh múa vuốt đánh tới Vương Huy.
Vương Huy rùng mình, thanh thế to lớn như vậy, không thể chủ quan được, Thái Cực Đồ bao lấy toàn thân, hai hạt châu màu xanh da trời pha lẫn xanh lá cây bắn về phía Lệ Quỷ. Cùng lúc đó, quanh thân bùng lên bạch diễm, tạo thành bạch diễm hỏa long tầm mười cánh tay, uốn lượn vận chuyển, bắt về phía ba quỷ một hổ.
Ai ngờ, ba quỷ một hổ kia còn chưa đụng phải bạch diễm hỏa long đã quay đầu chạy, so với thế đi còn nhanh hơn vài phần. Dưới sự điều khiển tinh tế của Lôi Động, trốn đến sau lưng những người đang trải qua Tâm Ma, bạch diễm hỏa long liền nhao nhao bị màn hào quang năng lượng ngăn lại.
Về phần hạt châu thanh lam kia, Lôi Động dù dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết đó tuyệt đối không phải là vật tốt lành gì. Hắn phân ra tầm mười đầu hồn trùng pháo hôi, phân thành hai nhóm, nhanh chóng gào thét tới cảm tử với hai hạt châu kia. Bầy Lệ Quỷ còn lại vốn chỉ phô trương thanh thế một chút liền bị triệu hồi lại ngay.
Oanh, oanh ~
Hai tiếng nổ mạnh như lôi minh ầm ầm vang lên, điện quang màu xanh da trời xen lẫn một loại sát khí bạo lên khắp nơi. Hai đội hồn trùng pháo hôi kia trong chốc lát bị xé rách nát bấy. Cho dù là một ít hồn trùng pháo hôi lùi chậm một chút cũng bị cuốn vào đó.
Là Lôi Sát Đạn? Lôi Động đổ mồ hôi. Lôi Sát, cũng là một loại của sát khí, nhưng cương liệt không ít, lại bớt chút âm độc. Hai loại sát khí bất đồng, Lôi Sát Đạn trong nháy mắt khi nổ tung, uy lực còn vượt qua cả Âm Sát Lôi.
Lôi Động thầm thoái mái trong lòng, may mắn là đã sớm ôm lòng chỉ muốn bầy Lệ Quỷ giả vờ một chút nên lui lại kịp thời, mấy trăm Lệ Quỷ dưới Lôi Sát Đạn uy thế như thế, không phải sẽ tử thương gần hết sao? Hiện giờ chỉ dùng ba mươi con pháo hôi đã câu dẫn khiến Vương Huy tổn thất hai hạt Lôi Sát Đạn, mua bán như thế, làm bao nhiêu, Lôi Động cũng sẽ không ngại phiền.
- Vô sỉ...
Vương Huy sắc mặt tái nhợt phun ra hai chữ này.
- Binh bất yếm trá, Vương huynh ngươi vẫn còn non lắm...
Lôi Động âm hiểm cười cười, khi thấy sí diễm trên người hắn dần tiêu tán đi, lúc này mới nói:
- Lần này, Lôi mỗ thật sự muốn quyết một trận thắng bại với ngươi rồi...
Lần thứ ba, Lôi Động vẫn đưa tay bắn ra một Minh Hỏa đạn, cùng lúc đó, ba quỷ một Hổ, mấy trăm Lệ Quỷ hùng hổ mãnh liệt phóng lên. Vương Huy lần này cũng đã có chút kinh nghiệm, bất quá hắn cũng thông minh, không đứng nguyên ở đó mà học theo Lôi Động, đưa tay xuất ra Thái Cực Đồ thuẫn. Bắt đầu giả vờ để Bạch quang trên người xuất hiện, giống như là muốn hỏa diễm cháy lên vậy, cùng lúc đó hắn lại đưa tay bắn ra hai thứ.
Hắn đang chờ Lôi Động chỉ huy đại quân rút lui lại...
Nhưng không ngờ, ngay khi song phương chỉ còn kém nhau mười trượng, tốc độ của ba quỷ một hổ vốn đã cực nhanh lại bạo tăng gấp đôi. Mấy trăm Lệ Quỷ lớn nhỏ cũng không hề có chút dấu hiệu lui lại nào, tốc độ cũng bạo tăng. Khoảng cách mười trượng, chỉ hai ba hơi đã đến, ngay khi Vương Huy thầm nghĩ một tiếng không xong, trúng kế, định thúc dục hỏa diễm bùng lên thì những u minh quỷ khí vốn cách hắn rất xa, trong giây lát liền bắt đầu quay cuồng lên... lấy tốc độ cực nhanh ép về phía hắn. Lôi Động đang bay nhanh sau khi lấy ra hai hạt Tiểu Nhân Uân Hoàn Linh Đan liền bắt đầu dốc sức liều mạng thúc dục U Minh đại pháp.
Bạo Kích Quỷ Vệ dẫn đầu đã vọt tới trước người, huyết quang quanh thân bắt đầu khởi động, trong mắt quỷ là một mảnh sát cơ, giơ trường đao lên hung hăng chém xuống, tốc độ và lực lượng rất mãnh liệt, vẽ lên một dòng nước thanh sắc. Ngay sau đó, hai quỷ còn lại và Phệ Hồn Ảnh Hổ cũng đã tìm đến, trong miệng Phệ Hồn ảnh hổ phun ra một quả quang cầu lớn như ghế dựa vậy.
Rầm rầm...
Mặc dù có Thái Cực Đồ hộ thể, nhưng công kích liên tiếp lại khiến khí huyết Vương Huy kịch liệt dâng trào, lục phủ ngũ tạng phảng phất như bị lực trùng như di sơn đảo hải kia quấy thành phấn vụn vậy. Không đợi hắn có cơ hội phản kích, mấy trăm Lệ Quỷ đã giết đến. Mười con Lệ Quỷ cấp hồn vệ đầu lĩnh rít gào trận trận, giương nanh múa vuốt dẫn đầu đánh lên Thái Cực Đồ, dùng móng vuốt và răng nanh sắc bén của chúng dốc sức liều mạng xé rách Thái Cực Đồ. Lệ Quỷ còn lại, nhao nhao theo vào.
Đừng thấy bọn nó đều rất nhỏ yếu, nhưng khi chúng thôn phệ xé rách Thái Cực Đồ thì hiệu quả còn hơn cả ba quỷ một hổ cộng lại. Cho dù đó là thượng phẩm linh khí, cho dù đó là bổn mạng phòng ngự linh khí của Vương Huy thì chiếu theo xu thế này, nhiều lắm chỉ cần hơn mười hơi thở nữa là có thể triệt để phá hủy nó rồi.
Vương Huy quá sợ hãi, đồng thời mãnh liệt hít một hơi, cưỡng ép ngăn chặn huyết khí quay cuồng kịch liệt trong cơ thể, cùng với chấn động liên tục trong thần hồn. Quang diễm màu trăng quanh thân bùng ra ngoài. Khi hắn định dùng ngọn lửa nóng bỏng để đốt cháy bầy Lệ Quỷ chằng chịt như ruồi kia thì những quỷ khí màu đen nồng đậm vọt tới từ bốn phương tám hướng đã vây quanh hắn lại. Ngay khi lửa của hắn vừa bùng lên thì quỷ khí không chút nào cam chịu yếu thế đối chói gay gắt với hắn.
Từng tia quỷ khí âm thuộc tính kia khi va chạm với ngọn lửa liền bị hòa tan như nước gặp phải lửa. Nhưng mà đồng thời, bạch diễm kia cũng ảm đạm mà bị diệt. Cứ như thế, không ngừng có bạch diễm cuốn ra, lại không ngừng có hắc khí xông vào ngăn cản. Lực lượng của song phương đều dùng tốc độ nhanh nhất mà tiêu hao. Nhưng bọn lệ quỷ kia, dưới sự bảo vệ của quỷ khí màu đen lại sống rất thoải mái, gặm xé thức ăn rất vui vẻ, chỉ có một số ít nhất thời không kịp bảo vệ mà chết đi thôi.
Nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến đại cục, Vạn Quỷ Phệ Hồn tựu là lợi hại như vậy, một khi thượng phẩm phòng ngự linh khí của Vương Huy bị phá thì sợ rằng hắn chỉ có thể đối mặt với kết quả tử vong thôi.
Tu vi chính thức của song phương, đúng là vẫn còn có chút chênh lệch. Lôi Động dốc sức liều mạng thúc dục U Minh quỷ khí, không phải là thuyên chuyển U Minh quỷ khí phạm vi hơn mười trượng, còn trong thân thể lại không ngừng tuôn ra. Nhưng tốc độ tiêu hao quỷ khí quá nhanh, mặc cho Lôi Động thúc dục thế nào thì vẫn là sí diễm của Vương Huy đang dần chiếm cứ thượng phong, từng con Lệ Quỷ pháo hôi bị ngọn lửa đốt cháy hết. Nhưng Vương Huy chưa kịp làm gì đã bị Lôi Động đoạt tiên cơ, thêm vào hắn lại có nhiều U Minh quỷ khí như vậy nữa. Chiến đến tận đây, hắn liên tục huy động Tiêu Diêu Phiến trong tay, ngay cả dư lực để kích phát cũng không có. Bởi vì một khi phân lực chú ý và lực lượng ra để kích thích Tiêu Diêu Phiến thì U Minh quỷ khí sẽ thừa cơ mà vào, ăn mòn quấn chặt lấy thân thể hắn. Lấy uy lực của thanh khí để công kích Lệ Quỷ, có thể giết được mấy con? Nhưng, mục đích cuối cùng của Lôi Động cũng không phải là sự tử vong của mấy Lệ Quỷ kia mà là muốn triệt để phá vỡ Thái Cực Đồ của hắn. Thượng phẩm phòng Ngự Linh khí, lại là một kiện bổn mạng Linh Khí, lực phòng ngự quả thật rất mạnh, nếu không phá vỡ nó trước, chiến đấu tiếp theo chỉ sợ khó mà đánh được. Cũng may trước khi Lôi Động thúc dụng đại pháp đã nuốt hai viên đan dược, dược lực đồng thời khi lực lượng của hắn bị kịch liệt tiêu hao thì cũng sôi trào trong người, khôi phục lực lượng cho Lôi Động.
Sau khi đã có đủ loại ưu thế, Lôi Động mới dùng tu vi kém hơn hai tầng, lấy U Minh đại pháp liều mạng với Sí Diễm Phần Thiên Công của Vương Huy, hơn nữa còn liều đến cực kỳ miễn cưỡng. Nhưng Lôi Động biết rõ, ngàn vạn không thể buông lỏng được, nếu không áp chế nổi sí diễm do hắn phóng ra, đại bộ phận Lệ Quỷ đều sẽ tan thành mây khói. Lệ Quỷ chính là quân chủ lực của phá đồ, chết quá nhiều thì không tốt lắm.
Việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể cứng rắn vượt qua. Cũng may, đến nước này rồi, nhiều nhất chỉ thêm mấy hơi nữa là kiện thượng phẩm phòng Ngự Linh khí, Thái Cực Đồ kia sẽ triệt để xong đời.
Sau khi thấy Thái Cực Đồ vốn phiêu dật đẹp mắt, chính khí mười phần, giờ đã bị xé rách không khác gì áo của ăn mày thì trong mắt Vương Huy liền xẹt qua một hồi đau lòng, đây chính thượng phẩm linh khí, không phải là thứ bỏ đi có thể tùy tiện mua được bên đường. Nổi giận rống lên một tiếng, sau đó Vương Huy buông tha thúc dục Sí Diễm chọi cứng với U Minh quỷ khí.
Hắn thu sí diễm lại, nhanh chóng lấy ra một hạt đan dược không biết tên, do dự một chút rồi cũng nuốt xuống. Hạt đan dược kia vừa vào miệng, sắc mặt Vương Huy đã trở nên cực kỳ thống khổ.
Lôi Động tuy rằng loáng thoáng cảm thấy có chút không ổn, nhưng giờ hắn coi như đã dốc sức liều mạng, sao lại bỏ qua cơ hội chứ? Không để ý sắc mặt của mình trở nên cực kỳ tái nhợt, hắn cứng rắng cắn răng, lấy ra một lá cờ nhỏ có thêu hình Giao Long rất sống động.
Vật ấy đương nhiên đó là dị bảo do Lôi Động thay người giết người có được, thượng phẩm linh khí Hắc Long Kỳ. Vật ấy sau khi triệu hồi Hắc Long ra một lần, cần ôn dưỡng một đoạn thời gian mới có thể dùng lại. Lôi Động giữ lại bên người, không phải đến thời khắc mấu chốt thì sẽ không dùng nó. Nhưng lúc này thấy Vương Huy vào thời khắc mấu chốt này lại ăn vào một hạt đan dược không hiểu thấu, liền cảm thấy khẳng định không phải là chuyện tốt, vậy nên liền vội quyết định dùng Hắc Long Kỳ.
Mỗi một kiện thượng phẩm linh khí, đều có thể nhấc lên một hồi máu tanh mưa máu rồi. Cho dù là đối với nhân vật như Vương Huy cũng coi trọng một kiện thượng phẩm linh khí như thế, có thể tưởng tượng được, giá trị của nó bất phàm đến thế nào rồi?
Vật ấy Lôi Động đã sớm tế luyện qua, lúc này cầm lấy, trực tiếp khu động pháp quyết quăng nó ra. Lá cờ kia, bay đến giữa không trung, càng biến càng lớn, trong chớp mắt đã lớn chừng mấy trượng.
- Gào!
Một đầu hắc sắc mặc long cao vài trượng chui ra từ Hắc Long Kỳ, giương nanh múa vuốt, uy phong lẫm lẫm, sau khi ngâm lên một tiến liền vọt về phía Vương Huy.
Chiến đấu đã đến thời khắc mấu chốt nhất, cho dù là Đông Phương Phức và Đạm Đài Băng Vân cũng đều đình chỉ chữa thương, mở to hai mắt nhìn một màn này. Đợi đến sau khi Lôi Động triệu hồi ra mặc sắc Hắc Long này thì khuôn mặt xinh đẹp của Đạm Đài Băng Vân trì trệ, Giao Long chui ra từ trong cờ xí có thực lực Trúc Cơ kỳ tầng sáu, mặt cờ xí kia là bảo vật bực nào? Chẳng lẽ cực phẩm linh khí hay sao?
Kỳ thật, Đạm Đài Băng Vân đã sai. Uy lực của Hắc Long bên trong Hắc Long Kỳ là xem cường độ thần niệm của chủ nhân mà quyết định. Lôi Động thứ khác không nói, nhưng mạnh nhất chính là thần niệm. Mặt Hắc Long Kỳ này rơi vào trong tay hắn, uy lực không hề kém coi hơn một số cực phẩm linh khí!!!
Đương nhiên, bởi vì phẩm chất Hắc Long Kỳ có hạn, cho nên khí tức của Hắc Long bạo tăng cao nhất chỉ có thể đạt đến Trúc Cơ tầng mười hai mà thôi. Bởi vậy, Hắc Long Kỳ cho dù không phải là cực phẩm Linh khí. Nhưng dù vậy, Hắc Long Kỳ cũng đã coi là một kiện Linh khí cực kỳ khó có được rồi, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Thực lực chiến đấu đạt tới Trúc Cơ tầng thứ sáu, chớp động như tia chớp, chỉ chớp mắt là vượt qua khoảng cách hai, ba mươi trượng. Múa móng vuốt sắc bén được bọc bởi một đoàn hắc khí nồng đậm, hung hăng đập về phía Thái Cực Đồ.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu