Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 187 : Lôi Động, Ta Nhớ Kỹ Ngươi Rồi
ịch Diệt Pháp Luân bị va chạm một chút, tốc độ liền lại tăng lên vài phần, sau khi xoay vòng vài chục cái thì ánh sáng màu xanh trở nên ảm đạm, lại bị một đạo phi kiếm màu xanh đánh bay đi.
Hơn mười thanh kiếm màu xanh, hơn mười thanh kiếm màu xanh xuất ra vô số tàn ảnh. Tàn ảnh vừa thu lại, quang hoa tán đi, ngưng tụ thành một thanh Cự Kiếm cao vài trượng. Ở giữa không trung hoạch xuất một đường vòng cung, trùng trùng điệp điệp chém tới Lôi Động, khí kình vạch phá không khí, bắn ra quang hoa nóng bỏng.
- Thanh Liên kiếm khúc!
Thích Phỉ Phỉ sắc mặt trắng nhợt, kinh hãi quát:
- Lôi sư huynh coi chừng.
Đối với tất cả cường lực pháp thuật của các Đại tông phái phải có chút kiến thức đó là quy định bắt buộc của từng đệ tử của đỉnh cấp tông phái. Thanh Liên kiếm khúc, Lôi Động hoặc nhiều hoặc ít nghe nói qua, quả thật Thiên Âm cung sở hữu một loại âm công vô cùng lợi hại, vô cùng ảo diệu. Lập tức, hắn không dám chủ quan chút nào, đem U minh quỷ khí thu vào, trong nháy mắt quỷ khí màu đen trong phạm vi tầm mười trượng co lại chỉ còn mấy trượng, có vẻ nồng đậm hơn. Lôi Động ẩn thân trong đó không còn thấy bóng dáng.
Trong chớp mắt, Thanh Liên Cự Kiếm liền trảm đến. Lôi Động áp súc u minh quỷ khí mãnh liệt tràn tới, vô số tia khí màu đen quấn quanh Thanh Liên Cự Kiếm. Nhưng mà uy lực Thanh Liên Cự Kiếm thật sự vượt quá tưởng tượng của Lôi Động. Tuy rằng bị vô số u minh quỷ khí nồng đậm làm trì trệ, nhưng trong chốc lát, theo tiếng đàn cao vút của Đạm Đài Băng Vân, hào quang màu xanh của Thanh Liên đại phóng giống như cắt đậu hũ, xuyên phá U minh quỷ khí, mũi kiếm chỉ về phía chân thân của Lôi Động.
Sắc mặt Lôi Động đột nhiên trầm lại, thầm nghĩ không ổn đồng thời dưới chân liên tục điểm xuống. Thân hình hóa thành liên tiếp tàn ảnh, quỷ ảnh trùng trùng điệp điệp, Lôi Động đạp trên u minh quỷ khí phiêu hốt bất định cực lực trốn tránh Thanh Liên Cự Kiếm. Nhưng mà thanh kiếm kia giống như giòi bọ phụ cốt, dính sát như muốn nói không chém Lôi Động thành hai nửa thì không thôi.
Cùng lúc đó, Hàn Băng Quỷ Vệ cùng Lệ Khiếu Quỷ Vệ đều dốc sức liều mạng hướng vậy Đạm Đài Băng Vân công tới, ý đồ vây Nguỵ cứu Triệu. Nhưng mà Đạm Đài Băng Vân tựa hồ quyết định chủ ý, muốn diệt sát Lôi Động, chỉ thấy tay áo nàng run lên ném Bạo Kích Quỷ Vệ ra ngoài, bàn tay trắng nõn rung lên. Một kiện sa mỏng bạch ti hơi mờ bồng bềnh như màn xuân che phủ bao vây nàng vào trong quang thiểm nhấp nháy, hiển nhiên tuyệt không phải là phàm phẩm. Quỷ Vệ dùng binh khí chỉ xé mở được một đạo lỗ hổng nhỏ. Mà ác quỷ toàn bộ bị ngăn cản ở bên ngoài, dốc sức liều mạng xé rách. Tuy rằng sa mỏng lấy tốc độ mắt thường thấy được tốc độ đang không ngừng hư hao, song nàng sẽ chết trước hay Lôi Động chết trước thì khó mà đoán trước được.
Thanh Liên Cự Kiếm tuy rằng không linh hoạt lắm, mỗi lần truy kích bị chuyển hướng đột ngột sẽ bị khựng lại, sau đó mới dùng một tốc độ cực nhanh đuổi theo. Mỗi lần vồ hụt lại tăng tốc thêm một lần.
Thích Phỉ Phỉ sợ đến sắc mặt đại biến, cũng không phải nàng chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà sinh hảo cảm với Lôi Động. Chỉ là sợ một khi Lôi Động chết rồi thì Thích Phỉ Phỉ nàng cũng không thể sống một mình. Nàng so với Quỷ Vệ thì thông minh hơn một chút, cắn răng một cái, hồng vụ bắt đầu khởi động một chưởng đánh về phía hòa thượng. Cự chưởng này nếu thực đập xuống thì hòa thượng mặc dù không chết cũng mất nửa cái mạng.
- Đạm Đài sư tỷ không cần quan tâm tới bần tăng, giết hắn đi.
Trên mặt Giới Sân lộ vẻ thất sắc, dựa vào chân khí pháp lực vừa mới cường hành khôi phục chút ít phun ra một ngụm máu tươi. Thân hình hóa thành một đạo kim quang, như như lưu tinh thẳng hướng xa xa bay đi.
Đạm Đài Băng Vân biến sắc, thấy Giới Sân bỏ chạy lành ít dữ nhiều, trong lòng xấu hổ, lôi mày nhíu lại quát to:
- Lôi Động, đi tìm chết.
- Ngươi đừng nằm mơ.
Lôi Động cũng bị Thanh Liên Cự Kiếm đuổi đến hỏa khí mười phần, nghe được nàng nói thì quát to một tiếng. Khí thế quanh người bạo tăng lên. Đế ma chủng trên trán hiển hiện, lúc sáng lúc tối, như con mắt thứ ba, nhìn cực kỳ quỷ dị.
Khí kình bắn ra, u minh quỷ khí không ngừng thu liễm vào bên trong...
Khí chất Lôi Động đột biến, nguyên bản khuôn mặt tỉnh táo dần dần hiện lên vẻ tà mị chi khí. Khóe miệng có chút nhếch lên đùa cợt nhìn Thanh Liên đang gào thét phách trảm tới. Nhất là con mắt thứ ba trên cái trán càng khiến hắn thêm phần yêu dị. Cạc cạc cạc, xương cốt truyền đến thanh âm bạo liệt, nguyên bản thân hình không cao lớn, phảng phất thoáng cái lại khôi ngô lực lưỡng hơn rất nhiều. Toàn thân hắn nhiều hơn một cảm giác cao ngạo không nói rõ bằng lời. Vô tận lực lượng phảng phất từ trong thân thể của hắn mãnh liệt bùng nổ, mỗi một động tác đều mạnh mẽ vô cùng hữu lực.
- Rống, phá cho ta ~
U minh quỷ khí bám vào bên ngoài cơ thể hắn chập chờn phiêu đãng, giống như một đoàn hỏa diễm màu đen hừng hực thiêu đốt. Lôi Động bạo rống một tiếng, hai cánh tay trở nên tráng kiện quấn quanh quỷ khí màu đen trong chốc lát bạo tạc. Hai đấm đồng thời oanh ra mang theo hai luồng hắc hỏa hừng hực đón nhận uy lực phi phàm của Thanh Liên Cự Kiếm.
Phanh!
Một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc mãnh liệt trùng kích xuống, kích động không khí tạo thành từng gợn sóng rung động giống như thủy triều khuếch tán bốn phương tám hướng mà đi. Sóng xung kích thổi bay tay áo của Lôi Động, lộ ra khuôn mặt dữ tợn tràn ngập tà ý sát cơ.
Đánh tan khí kình màu xanh, những đám quỷ khí hắc hỏa bay đầy trời giống như tia lửa của pháo hoa vô cùng tươi đẹp mà ẩn chứa sát ý.
Đạm Đài Băng Vân nguyên bản bởi vì sử xuất tuyệt kỹ mà khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt, hiện giờ càng trắng bệch vài phần. Thanh Liên kiếm khúc chính là tâm thần tương liên, sau khi bị Lôi Động cứng rắn đánh tan, lực phản chấn tấn công ngược lại thần hồn khiến nàng chịu nội thương nghiêm trọng. Từ đôi môi phun ra một ngụm máu tươi lên thẳng màn che, nhuộm hồng một mảnh.
Đạm Đài Băng Vân dùng hết sức lực cùng tu vi thi triển Thanh Liên kiếm, uy lực tự nhiên không giống bình thường. Cho dù sau khi Lôi Động sử xuất Thiên Ma Biến đệ nhất trọng - Thiên Hạ Vô Song đối cứng va chạm cũng không dễ chịu, đồng dạng sắc mặt tái nhợt, miệng phun máu tươi. Lực đánh vào cắn trả khiến cho lục phủ ngũ tạng của hắn như phiên giang hải đảo.
Máu tươi phảng phất làm cho hắn càng thêm hung tàn và thô bạo, Thân hình Lôi Động bùng lên như đạn pháo bay thẳng về phía Đạm Đài Băng Vân, phía trên nắm tay phải lại ngưng tụ một đoàn u minh quỷ khí, trong lúc gia tốc mang theo một đầu diễm vĩ lưu lại tàn ảnh trong không trung nhìn vô cùng đẹp mắt.
- Tốt, tốt...
Đạm Đài Băng Vân đối mặt với sự bộc phát như thế của Lôi Động, chẳng những không có lùi bước. Mà ngược lại, trong ánh mắt nàng còn bộc phát ra chiến ý nóng bỏng.
Thậm chí Thích Phỉ Phỉ từ trong ánh mắt của Đạm Đài Băng Vân chứng kiến một cỗ như hỏa diễm cuồng nhiệt.
Đinh!
Âm thanh dây cung phát ra, kiếm khí giống như cầu vồng.
Đạm Đài Băng Vân bắt đầu dùng hai tay đánh đàn, một làn điệu du dương mà sục sôi uyển chuyển dựng lên dưới mười ngón tay thon dài của nàng. Từng âm điệu, hoặc cao vút, hoặc trầm thấp, đều hóa thành một thanh lợi kiếm bắn ra bốn phương tám hướng, từng con ác quỷ gia trì U Minh nhao nhao tan thành mây khói, ngay cả Quỷ Vệ đều bị bức không thể tới gần mà chật vật trốn tránh.
Lợi kiếm như hư như huyễn xoay tròn giống như kiếm vũ, mũi kiếm kích xạ về phía Lôi Động.
- Uống ~
Lôi Động rống trầm thấp một tiếng, dùng thần niệm sử dụng Huyền Âm thuẫn gia trì trong người. Lực phòng ngự toàn bộ tập trung vào trước người thành một đạo thuẫn tường bán nguyệt ngưng thành thực tế. Đối cứng lấy kiếm vũ, tiếp tục hướng Đạm Đài Băng Vân bạo lướt đi.
Rầm rầm rầm!
Mỗi một đạo lợi kiếm cùng Huyền Âm thuẫn chạm vào nhau đều bộc phát ra một cỗ ánh lửa bập bùng. Dù là thực lực Lôi Động bạo tăng một đoạn, nhưng Huyền Âm thuẫn tường nhất thời cũng khó có thể ngăn cản được vô số kiếm vũ trùng kích, chỉ trong mấy tức liền không thể kiên trì nổi, lập tức bạo tạc. Nhưng mà kiếm vũ Đạm Đài Băng Vân vẫn vĩnh viễn kích xạ đến, phảng phất lực lượng của nàng, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.
Uy thế như thế, dù là tâm cảnh lúc này Lôi Động sau khi thi triển ra Thiên Ma Biến cũng nhịn không được đối với nàng khâm phục. Người này quá mạnh quá đáng sợ. Vừa định bạo lên ma khí, ngạnh kháng kiếm vũ thì một đạo hồng vụ phiêu nhiên xuất hiện trước mặt Lôi Động, Thích Phỉ Phỉ thanh tú động lòng người đứng bất động ở trước người hắn, Hồng Lăng bay múa, ba ba ba chống đỡ kiếm vũ.
Lôi Động giờ phút này tâm tình tuy rằng luống cuống, nhưng tinh tường được nếu mình còn tiếp tục dây dưa thì lực lượng trong cơ thể rất nhanh sẽ bị cạn kiệt. Đến lúc đó, hắn sẽ là thịt cá trên thớt mặc Đạm Đài Băng Vân làm thịt. Thấy Thích Phỉ Phỉ hỗ trợ, cũng không sĩ diện hão, hắn huy hai nắm đấm thiêu đốt lên U minh quỷ khí, dùng Thích Phỉ Phỉ làm thuẫn, tiếp tục đẩy mạnh về phía trước.
Nhưng mà thực lực Thích Phỉ Phỉ cuối cùng vẫn chênh lệch một bậc không cách nào ngăn cản chu toàn, chỉ trong mấy nhịp thở, trên người nàng đã trúng vài kiếm. Phòng ngự hộ thuẫn cùng cương khí bị phá, máu tươi từ trên vai nàng phun ra.
- Đạm Đài Băng Vân, đi tìm chết đi.
Lôi Động lại quát to một tiếng, tốc độ đột nhiên lại bạo tăng thêm vài phần, Liệt Hỏa màu đen quanh thân vây quanh hắn trùng điệp, phảng phất như một tuyệt thế hung ma từ Luyện Ngục tới. Một quyền của hắn oanh về phía Đạm Đài Băng Vân.
Đạm Đài Băng Vân tăng tốc gảy đàn, lợi kiếm bắn ra xoay tròn cực nhanh, trong chớp mắt trước mặt nàng hình thành một thuẫn tường màu xanh hình tròn, cùng lúc đó thân hình cũng lùi về phía sau.
Phá ~
Một quyền Lôi Động trước tiên kích phá tại thuẫn tường màu xanh, lực đánh vào hung mãnh đánh nát thuẫn tường, thuẫn tường như thủy tinh vỡ vụn bắn ra bốn phía. Cả người hắn như là một đầu tuyệt thế hung thú, tư thế không thay đổi, xuyên qua thuẫn tường.
Quyền thế vẫn hung mãnh như vậy thẳng kích Đạm Đài Băng Vân.
Thời gian, phảng phất tại thời khắc giống như đình trệ, nhưng nếu như cẩn thận quan sát có thể chứng kiến trong hai tròng mắt Lôi Động có hai luồng hỏa diễm thiêu đốt. Đế Ma Chủng trên trán tản mát ra quang mang thâm thúy trước nay chưa có.
Trong nháy mắt nắm đấm Lôi Động mang theo hỏa diễm thiêu đốt trùng trùng điệp điệp oanh trúng ngực Đạm Đài Băng Vân.
Cho dù là tầng sa mỏng trước người của nàng có mạnh mẽ tới đâu, cho dù hộ thể cương khí phòng ngự Đạm Đài Băng Vân kinh người như thế nào cũng bị một quyền kinh thiên động địa này oanh kích khiến thần hồn cơ hồ vỡ nát, ngũ tạng lục phủ tổn hại không cách nào kể hết. Lực lượng cực lớn đánh vào, Đạm Đài Băng Vân bị đánh bay xuống phía dưới. Phía sau lưng chạm đất, đem một khối đá cháy đen cực lớn đập nát.
Lôi Động biết rõ, dùng thực lực tu vi Đạm Đài Băng Vân, đòn này không thể lấy mạng của nàng được.
Đồng thời khi một quyền của Lôi Động đánh lên người nàng thì trong nháy mắt đã bị tầng tầng vách ngăn tiêu hao, hắn rất rõ ràng cảm nhận được trong cơ thể Đạm Đài Băng Vân bắn ra ra một cỗ nhu kình, triệt tiêu dư lực cuối cùng.
- Lôi Động, ta nhớ mặt ngươi rồi.
Đạm Đài Băng Vân run run rẩy rẩy đứng dậy, khóe miệng tràn ra một tia máu, sắc mặt tái nhợt giống như là như người chết. Ngay sau đó, nàng cũng giống như Giới Sân bạo lên một đạo ánh sáng màu xanh, hướng xa xa bay cực nhanh. Rất nhiều tông phái đều có một loại huyết độn thuật giống như Âm Sát Tông để đào tẩu, loại công pháp này, bình thường đều tự hao tổn mình, vận khí hơi chút chênh lệch chút ít sẽ gặp tao ngộ đủ loại bất trắc.
Lôi Động vừa định bạo khởi thân hình truy đuổi thì thình lình cảm thấy không còn chút sức lực nào. Dựa vào Thiên Ma Biến kích vọng lực lượng, hiện giờ đã bị tiêu hao nghiêm trọng, tứ chi vô lực rơi xuống. Trong lòng thầm nghĩ đáng tiếc, hôm nay cơ hội tốt như vậy lại không có giết chết Đạm Đài Băng Vân. Bất quá, muốn giết chết nàng, còn thật không phải chuyện dễ dàng. Đạm Đài Băng Vân này quả thực đáng sợ. Lôi Động cũng đến tận bây giờ mới hiểu được Hề Đông Lai nghe nói tới nàng thì sắc mặt lại khó coi như vậy.
Bất quá, cũng là do nàng rời đi. Nếu không dùng tất cả lực lượng hiện tại của Lôi Động đã bị Thiên Ma Biến ép khô, Thích Phỉ Phỉ cũng bị thương không nhẹ. Ai sống ai chết, còn không biết được.
Hồng vụ nhẹ nhàng thổi qua, Thích Phỉ Phỉ từ từ nâng Lôi Động, thấy hắn sắc mặt tái nhợt như quỷ, liền biết hắn mới vừa rồi là dùng pháp thuật nào đó tiêu hao lực lượng mới giống như chiến thần phụ thể như vậy.
Tuy nói nàng có chút kỳ quái, trên thế giới này không thiếu công pháp thiêu đốt tiêu hao lực lượng, nhưng chưa bao giờ nghe nói qua tiêu hao lực lượng có thể đột nhiên trở nên mạnh mẽ đến loại trình độ này. Ngay cả Thanh Liên kiếm khúc đều có thể dùng hai đấm cứng rắn phá vỡ. Phải biết, Lôi Động còn thấp hơn Đạm Đài Băng Vân hai giai.
Mà Đạm Đài Băng Vân cũng không phải chó và mèo cấp thấp trong môn phái, nàng nổi danh là người kiệt xuất trong thế hệ thanh niên.
Nhưng Thích Phỉ Phỉ cũng biết, cái mạng nhỏ của chính mình đang nằm trong tay Lôi Động. Nếu là lắm miệng nói nhiều, trời mới biết hắn có thể tức giận.
Cũng không dám hỏi nhiều, liền ôm hắn bắt đầu chạy trốn, cùng lúc đó, thương thế trên người ẩn ẩn hay không bị đau, nàng bắt đầu cầu nguyện, Đạm Đài Băng Vân bỏ chạy rơi vào tay một đống quái vật hung tàn, trực tiếp bị chà đạp đến chết mới tốt.
Trên đường nhớ lại, Thích Phỉ Phỉ một đường ôm hắn bỏ chạy, thẳng tắp hơn mười dặm mới ôm Lôi Động vào trong một huyệt động.
Lôi Động im lặng không nói, gượng chống lên ngồi xếp bằng xuống, phục dụng một hạt tiểu Nhân Uân Hoàn Linh Đan, yên lặng bắt đầu xuống hồi khí, thuận tiện chữa thương.
Cũng không biết đã qua bao lâu, hắn mở hai mắt ra, chỉ thấy được Phỉ Phỉ đang cẩn thận canh giữ cửa vào, vết thương trên người, nàng cũng đã xử lý qua.
Nhưng thấy sắc mặt nàng có chút mỏi mệt quá độ mà tái nhợt, hiển nhiên nàng còn chưa có chữa thương cho mình.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu