Love is hard to get into, but even harder to get out of.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 183 : Chúc Mừng Tấn Cấp
ất đi tự do ngắn ngủi, cuối cùng đem âm đan giao cho Lôi Động. Về sau, vẫn còn cơ hội sống đạt được tự do còn tốt hơn là tan thành mây khói.
Nói thì chậm, việc diễn ra thì nhanh. Hỏa Diễm cự nhân đập xuống lớp màn dung nham, trong chớp mắt đã che đậy tới trước mặt hai người, một biển lửa đỏ, tản ra khí tức Luyện Ngục nhàn nhạt nóng rực.
Khoảng cách gần như vậy, cho dù Lôi Động cùng Thích Phỉ Phỉ hai người đều có hào quang bảo vệ cơ thể, nhiệt độ cao và lửa đốt tới cũng làm đầu tóc của hai người khô héo xoắn lại.
- Bên trên!
Lôi Động chợt quát một tiếng, U Minh đại pháp bị hắn vận đến mức tận cùng, quỷ khí giống như khói đen vận chuyển cực nhanh, hóa thành một cái hắc trụ rộng hơn một trượng, oanh kích vào dung nham.
Nhiệt độ dung nham nóng chảy cực cao, cùng khí tức quỷ khí âm hàn chống cự lại nhau, bộc phát ra âm thanh tê tê, sương trắng lượn lờ, trong nháy mắt U Minh đại pháp của Lôi Động tan tác không thể ngăn cản nổi. Thích Phỉ Phỉ thấy thế lập tức nũng nịu một tiếng, học Lôi Động, sương đỏ ngưng trụ, kết hợp với U Minh quỷ khí, vặn thành một đoàn, hợp lực chống cự, tuy nói đánh tan không ít dung nham cuốn tới, nhưng vẫn như trước mà bại lui.
Thích Phỉ Phỉ phun ra một ngụm máu tươi, thanh thế hồng lăng phóng đại, bay múa xung quanh, hình thành một bức tường ngăn cản.
Xoẹt!
Dung nham nóng chảy cực đoan bị ngăn cản một chút, sau đó hồng lăng hóa thành một đám lửa, sau đó rơi xuống. Phanh, hồng lăng hóa thành bức tường tan tác. Ngay sau đó, linh thuẫn của Thích Phỉ Phỉ văng tung tóe. Nhưng cũng bị phòng ngự trùng trùng điệp điệp, cũng đã đánh tan đại lương dung nham đánh tới, màu sắc cũng ảm đạm vô quang, nhiệt lượng giảm đi rất nhiều.
Hai người ôm lấy nhau. Tiếp tục thúc tục khí tức và công pháp của mình, dốc sức liều mạng chống cự sự xâm nhập của dung nham. Cùng lúc đó, một con quỷ vệ hơi mờ xuất hiện trước mặt hai người. Hàn Băng quỷ vệ, vừa mới xuất hiện, làm không khí chung quanh lạnh xuống vài phần, Hàn Băng Chú nhanh chóng đánh lên dung nham. Hàn Băng quỷ vệ dùng Hàn Băng Chú lợi hại, nhưng cũng không cách nào so được với dung nham, chỉ có thể đánh tan một ít lực lượng của nó.
Hàn Băng quỷ vệ lúc này, lập tức co lại thành một đoàn, chạy đến trong ngực của Thích Phỉ Phỉ.
A a a...
Lôi Động giống như điên lên, thúc dục U Minh đại pháp tới mức tận cùng, màn sương đỏ của Thích Phỉ Phỉ, thanh thế cũng đại tăng. Đen cùng đỏ, dung làm một thể. Cả bức tường dung nham kia, cuối cùng cũng bao trùm thân thể của hai người...
Dung nham màn tràn tới, đồng thời tuyên cáo sự vỡ tan của phòng ngự hai người, khó khăn lắm chống đỡ nhưng không thể được nhất kích tất sát. Sương đỏ mang theo hắc khí phảng phất đan vào với nhau hướng xa xa bỏ trốn, không dám chạy thẳng mà lúc lên lúc xuống giống như một chiếc lá nhỏ giữa biển rộng cuồng bạo mênh mông. Hỏa diễm cự nhân mắt thấy hai con mồi bỏ trốn, cũng tức giận đến gào thét đinh tai nhức óc, lỗ thủng quanh thân phun thẳng ra một đám dung nham.
Hai người chạy trốn phiêu hốt bất định, hỏa diễm Cự Nhân căn bản không cách nào khóa chặt hai "Con ruồi" tinh quái này. Mấy chục nhịp thở thời gian vừa qua, cuối cùng dùng một tốc độ tuy không thể thoát khỏi tầm mắt của hỏa diễm Cự Nhân, nhưng ít nhất cũng thoát ly khỏi phạm vi mà nó công kích.
Lôi Động vẫn không dám khinh thường, tiếp tục hướng phía trước chạy trốn. Thích Phỉ Phỉ sắc mặt tái nhợt cắn răng liều mạng đi theo. Mãi tới lúc khoảng một nén nhang sau người mới sức cùng lực kiệt, tốc độ chậm lại.
Lôi Động mồ hôi đầy người giữ vững tinh thần, vận khởi thần niệm khổng lồ hướng phía dưới bao trùm. Khu vực dung nham nóng rực, hoàn cảnh ác liệt ảnh hưởng rất lớn tới thần niệm của hắn. Sau một hồi khá lâu, Lôi Động mới xác nhận một động đá vôi bên cạnh hồ không có gì nguy hiểm. Lúc này mới dắt Thích Phỉ Phỉ lung lay sắp đổ, cơ hồ muốn ngã xuống đi tới.
Chui vào trong động đá vôi, một lượng khí tức đặc biệt khô nóng đập vào mặt. Nhưng lúc này, Lôi Động cũng bất chấp mà thả ra tất cả Quỷ Vệ, quỷ tốt, cùng với Phệ Hồn Ảnh Hổ để chúng nó thủ hộ ở một bên. Mà hắn thì lấy ra hai hạt Quy Nguyên Đan, chuẩn bị một người một hạt trước cường hành khôi phục lực lượng. Thích Phỉ Phỉ suy yếu ngăn cản nói:
- Lôi sư huynh, thử xem đan dược của Phỉ Phỉ.
Dứt lời, từ trong trữ vật thủ trạc lấy ra một cái bình ngọc óng ánh.
Lúc này Lôi Động cũng không khách khí, nhiếp bình ngọc vào tay rồi mở ra. Mùi thơm lạ lùng xông vào mũi, tinh thần uể oải chấn động. Ở trong bình ngọc là hai hạt đan dược to như mắt rồng, màu sắc óng ánh ánh, linh khí mờ mịt tản ra bốn phía.
- Nhân Uân Hoàn Linh Đan? Thật quá xa xỉ?
Sắc mặt Lôi Động trì trệ, đệ tử đỉnh cấp của tông phái đỉnh cấp quả nhiên rất xa xỉ.
- Đúng là Tiểu Nhân Uân Hoàn Linh Đan.
Thích Phỉ Phỉ thấy sắc mặt Lôi Động đặc sắc cũng khẽ nở nụ cười suy yếu làm giảm nét xinh đẹp, nhiều hơn chút ít kiều thương:
- Lôi sư huynh nếu như thích... Phỉ Phỉ tại đây còn có mấy hạt.
- Quả thật là xa xỉ, trước đừng nói nhảm, mau chóng khôi phục thực lực trước.
Lôi Động chỉ cảm thấy, hiện tại giống như là muốn hư thoát. Điều này không giống với lúc thời điểm tu luyện bình thường của mình, sử dụng Thiên Ma Biến khiến tất cả các lực lượng tiềm ẩn hư thoát. Mà từ tinh thần, thần hồn thậm chí cả thể xác và tinh thần sau khi hưng phấn vì được sống sót thì giờ cũng xen lẫn vô tận mỏi mệt.
Tại loại địa phương rách nát cực kỳ nguy hiểm này, Lôi Động không dám chủ quan chút nào, lấy một hạt ném cho Thích Phỉ Phỉ. Mà chính hắn cũng lập tức đem hạt tiểu Nhân Uân Hoàn Linh Đan phục dụng xuống. Trong chốc lát, liền cảm giác được linh lực dồi dào từ bụng hướng ra phía ngoài bách mạch tứ chi mà khuếch tán. Lôi Động vội vàng ngồi xếp bằng xuống tay cầm thượng phẩm linh thạch, nín hơi ngưng thần hồi khí.
Thời gian chừng nửa nén hương, chân khí trong cơ thể liền khôi phục tràn đầy, dược tính vẫn còn có dư lực, bổ sung khiến tinh thần Lôi Động sáng láng.
Vừa định đứng dậy cảm khái vài câu, tiểu Nhân Uân Hoàn Linh Đan thật đúng là cực phẩm hồi khí thời gian. Nhưng không ngờ, trong lòng bỗng nhiên nhẹ nhàng rung lên, một loại cảm giác kỳ diệu tự nhiên sinh ra. Trong lòng bỗng nhiên đã có một cỗ xúc động muốn ngồi xuống luyện khí nếm thử cảm giác tấn cấp vượt qua ải xem sao.
Trong lòng Lôi Động cuồng hỷ, biết rõ đây là dấu hiệu tấn cấp trong truyền thuyết, đại đa số sẽ phát sinh tại một lần kiếp nạn cùng sinh tử chính thức. Nhưng mà Lôi Động tựa hồ chưa bao giờ từng thể nghiệm qua chuyện tình này. Bất quá, hắn cũng biết loại cảm giác này thường thường sẽ lóe lên rồi biến mất. Nếu không phải hảo hảo nắm chắc, còn phải đợi thêm không biết bao lâu nữa, hi vọng thật xa vời.
Lập tức liền quyết tâm, trùng trùng điệp điệp nhổ ra trọc khí trong miệng, Lôi Động ngưng thần thần tĩnh khí, điều khiển chân khí trong cơ thể, chậm rãi vòng theo kinh mạch tạo thành đại tuần hoàn. Một lần, hai lần. Mà chân khí trong cơ thể hắn cũng thần kỳ ở lúc này dần dần trở nên càng thêm tinh thuần, ngưng tụ.
Lôi Động lúc này như tiến vào đến cảnh giới vong ngã Không Linh tần suất hô hấp phảng phất cùng Thiên Địa duy trì nhất trí. Chính mình cũng là thiên địa, mà thiên địa cũng là mình.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Lôi Động chậm rãi mở to mắt, trước mắt vẫn là động đá vôi ảm hồng nóng bỏng, nhưng mà chi tiết, tỉ mĩ sự việc phảng phất so với trước càng thêm rõ ràng. Thượng phẩm linh thạch trong tay đã hao hết sạch toàn bộ linh lực bên ngoài không còn chút tinh phấn nào.
- Chúc mừng Lôi sư huynh, chúc mừng Lôi sư huynh.
Thanh âm mềm mại vũ mị của Thích Phỉ Phỉ đến, thanh sắc bên trong tràn đầy vui vẻ.
Lôi Động chậm rãi đứng dậy, cốt cách như sụp đổ kêu giòn vang từng hồi. Thân thể hiện lên một cảm giác. Sảng khoái nhẹ nhàng nói không nên lời. Bất luận là lực lượng hay là thần niệm đều đã có tiến bộ nhảy vọt. Trong lòng cũng khó nhịn vui sướng khẽ nở nụ cười:
- Không phải là tấn chức Trúc cơ kỳ tầng ba sao? Cũng không phải Kim Đan đại đạo, có gì chúc mừng chứ?
Bất quá trong lòng thì thầm nghĩ, lần này tới đây, cho dù không chiếm được Tẩy Tâm Quả nhưng có thể có cơ hội đột phá đến Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba, đã là đáng giá trở về rồi.
Thấy Thích Phỉ Phỉ cầm trong tay Hồng Lăng tàn phá, một bộ dáng mệt mỏi cách đó mấy trượng đang hộ pháp cho mình. Lôi Động ngược lại thoáng đối với nàng hảo cảm gia tăng lên không ít. Tuy nói nàng vì chính mình hộ pháp, cũng là vì cái mạng nhỏ của mình mà suy nghĩ, nhưng ít ra, cô gái này nàng không não tàn, rất thức thời.
- Mấy ngày rồi?
Lôi Động biết rõ, đột phá tầng bình chướng này thường không chỉ mất ít thời gian.
- Cũng may, chỉ có hai ngày.
Phỉ Phỉ che miệng cười không ngừng:
- Lôi sư huynh nói mạnh miệng, rất đơn giản đột phá bình cảnh, trước ngươi cần gì phải một mực dừng lại ở Trúc Cơ kỳ tầng hai đỉnh phong đây?
Hai ngày rồi...
Lôi Động lắc đầu thở dài nói một câu:
- Xem ra hai người kia đã đánh xong Hắc Huy Tháp, không tới phiên ta. Mau chóng tìm được tháp, đi chỗ khác. Lôi Động chỉ cảm thấy lực lượng chưa bao giờ cường đại mà dồi dào giống hiện tại, có một loại xúc động muốn phát tiết.
- Hoàn toàn trái lại, hai người bọn họ vẫn tụ tại đó, chưa có tới rời đi.
Phỉ Phỉ tâm tình hơi tốt, cười duyên nói:
- Đoán chừng gặp được cái nan đề gì rồi.
- Ra, đi xem.
Lúc này Lôi Động đột phá đến Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba cảm thấy tin tưởng lại so trước kia mạnh lớn hơn rất nhiều.
Vừa mới chuẩn bị thu hồi Quỷ Vệ đi ra ngoài thì Lôi Động ngồi xuống một cái lỗ nhỏ ở phụ cận, bỗng nhiên có chút run rẩy. Ở trong chỗ sâu của Hang động đá vôi truyền đến một tiếng giống như tiếng gầm gừ của hổ, khí thế phi phàm. Lôi Động sắc mặt hơi đổi, nhớ tới hỏa diễm Cự Nhân hung tàn trước đó. Thích Phỉ Phỉ thì vội vàng gọi hắn lại:
- Lôi sư huynh, tiếng gầm gừ của nó tựa hồ có chút không đúng.
Lôi Động ngưng thần một chút, nghĩ lại âm thanh gào thét vừa rồi, quả nhiên có chút không đúng. Tựa hồ có mãnh thú bị thương bộc phát ra gào thét phẫn nộ mà bi thương.
Oanh.. Lại chấn động.
Ở trong chỗ sâu của hang động đá vôi lại truyền đến một tiếng gào thét. Một tiếng này, Lôi Động cũng nghe được càng thêm rõ ràng. Cơ hồ có thể phán đoán, đầu hung thú dưới kia tựa hồ đang giao chiến với cái gì đó, mà còn bị thương rất nặng.
- Để thần niệm ta Phụ Thể Quỷ Vệ vào xem.
Lôi Động nói chuyện, đem thần niệm cùng bổn mạng quỷ bộc một trong U Linh Quỷ Vệ hòa thành một thể. Lúc này thực lực U Linh Quỷ Vệ Đã đạt tới Tam cấp đỉnh phong, có thể nói không kém. Mà hắn lại dùng tiềm hành cùng tốc độ làm chủ, gặp được nguy hiểm chạy trốn cũng dễ dàng không ít.
Lôi Động tĩnh khí ngưng thần, đem hầu hết thần niệm đều bám vào trên người Quỷ Vệ, thân hình nó phiêu hốt như một đạo ảnh tử nhàn nhạt, nhắm hang động đá vôi ở trong chỗ sâu quanh co quanh co khúc khuỷu đi, một hồi âm vụ thổi qua. U Linh Quỷ Vệ dĩ nhiên biến mất trong không khí, người bình thường căn bản nhìn không ra nó ở nơi nào. Chỉ có tu vi cao siêu, thần niệm rất mạnh mới có thể lờ mờ cảm giác được trong không khí có sự đao dộng.
U Linh Quỷ Vệ tiềm hành bên trong, động tác cũng không nhanh. Nhưng dù vậy, không đến thời gian một nén nhang tiềm hành đi xuống mấy trăm trượng, khoảng cách như thế thần niệm Lôi Động dĩ nhiên không cách nào đuổi kịp. Chỉ đành gọi Thích Phỉ Phỉ, hai người cũng chú ý cẩn thận tiếp cận Quỷ Vệ.
Lúc này U Linh Quỷ Vệ, như một đoàn sương mù trong suốt dần dần đã tới chỗ sâu nhất hang động đá vôi, đây là một huyệt động tự nhiên rộng lớn. Chung quanh huyệt động này có nham bích một mảnh đỏ sậm, chính giữa có một miệng dung trì không ngừng quay cuồng. Nham thạch nóng chảy bên trong đạt tới độ nóng cực cao, từ đỏ phát ra quang mang màu trắng.
Kỳ lạ nhất là ở miệng dung hồ có một cây hoa sen màu hồng nhuận phơn phớt phía trên là cánh hoa phấn nộn, như một đóa hoa hỏa diễm. Hoa này đã sắp héo tàn, bên trên là một đài sen cũng mang màu sắc hồng nhuận, từng hạt sen phảng phất phồng lên muốn thoát ra.
Lôi Động đoán trước kém bao nhiêu, hai đầu dị thú đang tại huyệt động liều chết đánh nhau. Trong đó một đầu giống như Sư giống như hổ, toàn thân đỏ sậm có cái đuôi thật dài. Hình thể chỉ vẹn vẹn có hơn một trượng nhưng nhanh nhẹn, hung mãnh dị thường. Làm cho người ngạc nhiên chính là quanh thân nó thiêu đốt lên một tầng hỏa diễm như có như không hơi mỏng.
Đầu Luyện Ngục sư tử hổ báo tuy rằng hung mãnh, thực lực không kém. Nhưng đối thủ của nó đồng dạng không thể khinh thường.
Đó là một Cự Mãng đồng dạng quanh thân quấn quanh lấy hỏa diễm, thân dài chừng bảy tám trượng, không giống với mãng xà tầm thường chứng kiến tại thâm sơn đại trạch, toàn thân đỏ choét, cái trán còn có một sừng nhìn dị thường thô bạo.
Giờ phút này nó đang giằng co với Luyện Ngục sư tử hổ báo, trong miệng phát ra minh thanh tê tê tê. Hai còn vật này tuy rằng liều mạng, nhưng luôn đề phòng đối phương.
Đối với Quỷ Vệ tiềm hành vào, tựa hồ không có nửa điểm phát giác.
Lôi Động thông qua cảm giác Quỷ Vệ thô sơ giản lược đã biết hai con thú này, lại chú ý gốc hoa sen trong dung nham sôi sùng sục kia.
Lôi Động tuy rằng không cách nào chính thức "trông thấy" Hỏa liên ở bên trong ao, chỉ có thể mơ hồ thông qua thị giác quỷ dị của Quỷ Vệ mà nhìn. Thực sự đoán được vật kia bất phàm, có lẽ thật sự là nguyên nhân căn bản hai cái dị thú tranh đấu. Mà thực lực hai đầu dị thú cũng bất phàm, ước chừng đều có Trúc Cơ kỳ tầng sáu.
Cùng Thích Phỉ Phỉ một dường đi tới, im lặng tiềm phục tại cự ly hơn mười trượng ở huyệt động này, sau đó kiên nhẫn chờ hai đầu dị thú lưỡng bại câu thương, đầu tiên đi nhặt tiện nghi.
Ở bên trong ao dung nham, đóa Hỏa Liên Hoa kiều diễm đang tại chậm rãi héo đi, mà đài sen thì càng phát ra thành thục, tản mát ra từng đợt mùi thơm kỳ dị. Phảng phất đúng là loại tư vị này càng khiến cho đầu dị thú rốt cuộc kềm nén không được, bắt đầu dốc sức liều mạng.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu