Books are the glass of council to dress ourselves by.

Bulstrode Whitlock

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 179 : Hồn Luyện Dung Hợp Chi Thuật
ghe nàng nói lời này, Lôi Động cảm thấy hợp lý, nếu nàng thật sự cam nguyện bị làm nô bộc cả đời, thậm chí sau khi chết thần hồn bị mình khống chế, Lôi Động đúng là không tin.
- Ngươi có thể tin ta?
Lôi Động y nguyên cười lạnh cuống quít:
- Nếu là ta đến lúc đó không lau đi lạc ấn, không thả thần hồn của ngươi, chẳng phải ngươi vĩnh viễn không có ngày siêu sinh sao? Thích Phỉ Phỉ, chính ngươi nên nghĩ kỹ, nếu thật đãi sự tới khi đó, ngươi sống không bằng chết đấy.
Lôi Động lúc này, đã cho quỷ vệ ngừng công kích, đông đảo lệ quỷ, cũng bay lên trời, không ở gần nàng nữa.
Thích Phỉ Phỉ trôi nổi giữa không trung, nhìn qua những lệ quỷ này có gương mặt hung tàn của lệ quỷ và quỷ vệ. Sắc mặt tái nhợt trước đó, có chút do dự, nhìn thật sâu gương mặt kiên quyết của Lôi Động.
Thật lâu sau, Thích Phỉ Phỉ mới sâu kín thở dài nói:
- Lôi sư huynh, lần này vốn là tiểu muội bị ma quỷ mê hoặc tâm thần, nếu không như thế, thì sao có thể gặp đại nạn này? Nhưng mà, tiểu muội tu luyện đến nay, cũng có thể nhận ra được đôi chút nhân tâm của người ta, nhất là nam tử nam tính, phần lớn những kẻ nhìn thấy tiểu muội đều là người tham lam háo sắc, thèm chảy nước miếng. Cho dù có người chính đạo, bề ngoài ra vẻ đạo mạo, cũng động một ít tâm tư dơ bẩn trong suy nghĩ. Phỉ Phỉ vừa nhìn bọn họ, liền có thể biết bọn họ nghĩ cái gì.
Lôi Động mặt ngoài nhẹ nhõm, nội tâm lại cực kỳ cảnh giác. Thích Phỉ Phỉ này một khi có ý định gió thổi cỏ lay gì, Lôi Động quyết định ra tay trực tiếp giết nàng, không hề cho nàng nửa điểm cơ hội hoa ngôn xảo ngữ.
- Nhưng Lôi sư huynh ở đây, tiểu muội chịu đau khổ, nhưng mị thuật mà ta kiêu ngạo lại không có chút hiệu quả gì, liền biết mình xui xẻo.
Thích Phỉ Phỉ có chút thê lương và hoảng sợ, đắng chát cười nói:
- Nhưng mà, trực giác của tiểu muội tự nói với mình. Lôi sư huynh là thế hệ tâm như bàn thạch, ngược lại còn đáng tin hơn những tên nam nhân suốt ngày miệng như bôi đường mật. Chỉ cần Lôi sư huynh chịu lập lời thề, sau khi âm dương giao thái lấy nguyên âm của tiểu muội, liền xóa lạc ấn, thả một đám thần hồn của tiểu muội ra ngoài. Tiểu muội nguyện ý tin tưởng một lần, nếu như tiểu muội nhìn lầm, cũng chỉ tự trách mình ánh mắt không tốt, chẳng trách người khác.
- Tốt, Lôi mỗ sẽ lập lời thề.
Lôi Động chậm rãi mà ngưng trọng nói một câu, trên mặt thần sắc nghiêm trạng, sau đó phát thệ.
Thích Phỉ Phỉ nghe Lôi Động phát lời thề xong, thần sắc có chút phức tạp. Dựa theo lẽ thường mà nói, bất luận một tu sĩ nam nhân nào, sau khi lấy được quyền khống chế thần hồn của nàng, cả đời này chỉ sợ sẽ xem mình là tài sản tư nhân, vĩnh viễn không có khả năng phóng thích. Cho dù đã lập lời thề, thì có thể làm thế nào. Nhưng trực giác của nàng mách bảo, trực giác cảm thấy sau khi Lôi Động đạt được mục đích, nhất định sẽ phóng thích mình ra. Trong nội tâm, cũng có chút cảm xúc phức tạp khó hiểu, cảm thấy có chút may mắn, lại có chút u oán. May mắn là, cả đời này không có hoàn toàn hủy diệt, còn có được cơ hội tự do rất lớn. Nhưng u oán chính là, tên Lôi Động này, lại là người vô cùng kiên định, có thể ở trước mặt vưu vật như mình mà không lý tới, không có chút cảm giác lưu luyến quý trọng. Trải qua thời gian dài được nam nhân truy cầu và cung phụng, ngạo khí, trước mặt của hắn không đáng một đồng, tùy ý cho hắn chà đạp.
Thấy nàng có thần sắc phức tạp, Lôi Động làm sao ngờ được suy nghĩ của nàng hiện giờ lại không thể tưởng tượng được như thế chứ, còn tưởng rằng nàng vẫn lo lắng chính mình, cho nên ngữ khí hòa dịu đôi chút:
- Thích sư muội, Lôi mỗ tuy cái gì cũng sai. Nhưng nói sẽ thả ngươi, sau khi Lôi mỗ lấy được thứ mình muốn, đương nhiên sẽ thả ngươi. Ngươi đem tất cả linh khí pháp khí, kể cả trữ vật thủ trạc đều ném qua đây.
- Đa tạ sư huynh.
Trong nội tâm của Thích Phỉ Phỉ cũng thả ra, thu hồi tâm thần loạn chuyển của mình lại, chậm rãi bay xuống. Nàng lúc này, không có u oán, chỉ có bình tĩnh. Cầm một tấm vải hồng, ném lên cao mấy trượng, ngay sau đó, một thanh trường kiếm màu hồng dung luyện vào trong thần hồn, pháp thuẫn, trữ vật thủ trạc, còn có một bao vãi màu hồng. Lôi Động có chút không hiểu, có trữ vật thủ trạc, còn mang theo bao vải làm gì?
Sau đó, trên mặt của Thích Phỉ Phỉ có chút ngượng ngùng, bắt đầu rút đi những thứ bên dưới quần thoa đẹp đẽ của nàng. Tuy nàng xuất thân từ Âm Dương Hợp Hoan Tông, từ nhỏ có kiến thức không ít về chuyện nam nữ, tu tập một ít công pháp, cũng hiểu nhiều về phương diện này. Nhưng nàng không giống với những đệ tử đã sớm song tu, nàng tu luyện Tố Nữ Âm Đan Lô Đỉnh đại pháp, lần đầu tiên ở trước mặt nam nhân, cởi quần áo trên người, chung quy có chút không tốt, nhất là trước mặt Lôi Động, nàng cảm thấy ngượng ngùng.
Sa mỏng màu hồng, váy dài, từng kiện từng kiện bị ném ra xa xa. Sau lưu lại, chỉ có một cái quần lót nhỏ, một cái yếm đỏ tươi. Da thịt toàn thân trắng như tuyết, lộ ra bên ngoài.
Thích Phỉ Phỉ xuất thân là đệ tử của tông pháp đỉnh cấp Âm Dương Hợp Hoan Tông, thân thể mềm mại lộ ra một nửa, dùng tay trắng che lại, thân thể thon dài mềm mại làm cho người ta thèm nhỏ dãi, thân thể gần như hoàn mỹ lạnh run, trên trán có chút u oán và cầu xin thương xót.
Đổi lại là những nam tử bình thường gặp một màn này, chỉ sợ thú tính lập tức bộc phát. Nhưng Lôi Động, hắn đã vượt qua Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp của Diễm Ma, cho nên có sức chống cự nhất định trên phương diện này. Hắn có được ưu thế mà nam nhân ở thế giới này không có, đó là trong kiếp trước, hắn thường xuyên xem không ít phim JAV (ps: các bác chắc biết Japan Adult Videos là gì mà). Trong đó có đủ loại tràng diện dâm dục, cũng nhìn thấy nhiều lắm, cho nên sức chống cự ở phương diện này mạnh hơn người bình thường ở thế giới này.
Nhưng dù vậy, Lôi Động cũng cảm thấy tâm thần rung động, thú tính bốc cháy bừng bừng. Tâm thần đại động, trong đầu vội vàng suy nghĩ tới dung mạo tuyệt sắc của Đinh Uyển Ngôn, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hắn lại nhớ tới cảnh Thiên Ma quần áo rách rưới, nửa che nửa đậy, thân thể mềm mại linh lung giống như nữ thần, mượn thân thể Thiên Ma, Lôi Động lúc này mới cắt được mơ màng với thân thể của Thích Phỉ Phỉ.
Sắc mặt nghiêm nghị. Không chút khách khí, dùng thần niệm quét tới quét lui trên người nàng, để ngừa nàng còn cất dấu linh khí pháp khí gì đó. Sau khi không phát hiện cái gì, Lôi Động lúc này mới phân phó nàng ngồi xếp bằng xuống. Thân hình của hắn lóe lên, bay tới phía sau nàng, một tay đặt lên ót của nàng, trầm giọng quát:
- Nếu không muốn chết, không muốn thần hồn câu diệt, đừng nhúc nhích hay suy nghĩ lệch lạc. Thích Phỉ Phỉ, nhanh chóng mở rộng tâm thần.
Thích Phỉ Phỉ biết rõ việc đã tới nước này, đã không có nửa điểm cơ hội đổi ý. Cho nên đành phải đi theo con đường này, về phần kết quả như thế nào, đúng là phải phó mặc cho số phận. Nhưng ít ra, nàng vẫn còn cơ hội được sống.
Lập tức tĩnh khí tập trung tư tưởng, làm cho tâm thần của mình buông lỏng, dần dần đem tâm thần đóng chặt của mình, phóng thích ra.
Thần niệm của Lôi Động cảm nhận được, tất nhiên là không chút khách khí đem thần niệm dung nhập vào, chui vào tâm thần của nàng, lao thẳng tới thần hồn. Thích Phỉ Phỉ, chỉ cảm thấy toàn thân run len, trong thần hồn có cảm giác tê dại, lan khắp toàn thân. Cảm giác thần hồn bị xâm nhập, cả đời này lần đầu tiên nàng cảm thấy. Rung động và sợ hãi, thậm chí còn có chút không thoải mái, nhưng nàng cũng biết lúc này phải mở rộng tâm thần ra, nếu không sẽ xảy ra chút ít ngoài ý muốn, Lôi Động không có tổn thương gì, chính mình sẽ thảm, nặng thì thần hồn câu diệt, nhẹ thì não tàn cả đời. Hậu quả như thế, làm cho nàng không dám có chút chủ quan nào.
Lần đầu tiên Lôi Động chui vào tâm thần của một người, trực tiếp tiến hành tế luyện thần hồn, đồng dạng làm rất cẩn thận. Cũng không quan tâm Thích Phỉ Phỉ, chuyện này chẳng những liên quan tới tương lại có thể thuận lợi lấy được nguyên âm của nàng, mượn lực dựa thế, một lần hành động đột phá đến Kim Đan đại đạo. Lôi Động biết rõ, cơ hội như thế, chỉ sợ cả đời cũng khó cầu.
Tốt, tất cả đều được thuận lợi, sau một nén hương ngắn ngủi, Lôi Động hoàn tất tế luyện thần hồn của nàng, trong chỗ sâu nhất của nàng, khắc lên lạc ấn thần niệm của mình. Làm xong tất cả, ánh mắt của Lôi Động nghiêm nghị, ngưng tụ thần niệm của mình thành đao, không chút khách khí phủi lên thần hồn của nàng, cắt xuống một đám.
Thần hồn của Thích Phỉ Phỉ bị thương, đau đến mức ngất đi. Nhưng mà Lôi Động, lại cẩn thận cầm một đám thần hồn của nàng, cẩn thận rời khỏi. Phiêu nhiên ra mấy trượng, ba quỷ hộ vệ, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu dung luyện đám thần hồn này vào trong thần hồn của mình.
Sau một hồi khá lâu, Lôi Động mới chậm rãi mở to mắt, giờ phút này, trong thần hồn của hắn có một đám thần hồn của Thích Phỉ Phỉ. Đến tận đây, hồn luyện dung hợp chi thuật cũng đã đại công cáo thành. Độ khó không phải quá lớn, nhưng cực kỳ có hiệu quả. Thích Phỉ Phỉ lúc này, đã hoàn toàn khống chế chính mình, muốn nàng sống thì sống, muốn nàng chết, liền chết, nàng chỉ có thể sinh ra ý niệm phản kháng trong đầu, nhưng lại không có quyền lực phản kháng.
Nhưng mà, loại này hồn luyện dung hợp chi thuật này, cũng không phải nửa điểm di chứng cũng không có. Nếu Lôi Động chết, vậy thì khẳng định Thích Phỉ Phỉ cũng không thể sống một mình. Nhưng Thích Phỉ Phỉ nếu chết, thần hồn bị diệt. Tuy Lôi Động không chết, nhưng cũng không quá mức dễ chịu, Lôi Động sẽ bị thương thần hồn nhất định.
Mà dung hợp thần hồn, sinh ra lực phản công, vượt qua bổn mạng quỷ bộc nếu chết.
Theo ý nào đó mà nói, Thích Phỉ Phỉ cũng giống như quỷ nô của hắn, tính mạng của hai người liên kết với nhau. Nhưng mà, Lôi Động làm chủ, Thích Phỉ Phỉ làm nô mà thôi.
Trừ phi Lôi Động chủ động giải trừ, xóa đi loại quan hệ này. Nếu không, Thích Phỉ Phỉ cả đời này sẽ là nô tài của Lôi Động, bảo nàng làm bất cứ chuyện gì cũng không được phản kháng.
Đương nhiên, trừ tính mạng giao nhau ra. Loại hồn luyện dung hợp chi thuật này còn có một tác dụng phụ không nhỏ, đó chính là Lôi Động là người dung hợp. Bởi vì trong thần hồn có thần hồn của nàng, thần niệm trở nên phức tạp, hỗn tạp không tinh khiết. Theo ý nào đó mà nói, sẽ giảm cường độ thần niệm xuống một bậc. Thần niệm của Lôi Động vốn rất mạnh, cho dù yếu bớt một bậc, được Đế Ma Chủng gia trì, thần hồn cũng ngang với giai với bất cứ kẻ nào, thậm chí còn mạnh hơn một mảng lớn.
Ngoài ra, cái hồn luyện dung hợp chi thuật này, cũng không thể không ngừng nghỉ sử dụng.
Không có khả năng bắt người khắp nơi, bức người ta giao thần hồn, bức người ta làm nô làm bộc. Chuyện này còn dễ nói, nếu như dung hợp thần hồn của hai ba người vào thần hồn của mình. Lúc tu luyện, cực kỳ dễ xảy ra tẩu hỏa nhập ma, thậm chí sẽ sinh ra tinh thần phân liệt, trở nên vui buồn thất thường.
Lôi Động nếu không bởi vì âm đan nguyên âm của Thích Phỉ Phỉ, tính dụ hoặc không cách nào cưỡng lại được. Nếu không, hắn không thích có người làm nô làm bộc, lại nhấc lên nguy hiểm quá lớn thế này. Vào lúc này, nếu như thuận lợi lấy được nguyên âm, tất cả việc này, cũng là chuyện vô cùng có lợi.
Thích Phỉ Phỉ cũng từ từ tỉnh lại, thời điểm nhìn Lôi Động, chỉ cảm thấy Lôi Động giống như trở thành người trọng yếu nhất trong sinh mạng của mình, thân thiết, quen thuộc, sau đó là kính sợ một cách không hiểu.
- Lôi sư huynh!
Âm thanh của Thích Phỉ Phỉ vô cùng nhu mì, giống như mềm mại tới tận xương cốt. Bởi vì tính mạng của mình, từ nay về sau sẽ nằm trong tay của hắn, cho nên trong tính cách của nàng, cũng ôm tâm tình nịnh nọt hắn.
- Thích Phỉ Phỉ, việc lần này sẽ dùng nguyên âm của mình để đổi lấy tính mạng mà thôi, trừ việc đó ra, ta và ngươi không có nửa điểm quan hệ.
Lôi Động ngồi xếp bằng đứng dậy, âm thanh lạnh lùng nói:
- Ngươi nên làm tốt đệ tử Âm Dương Hợp Hoan Tông của ngươi đi, mà Lôi Động ta, lại là Lôi Động, huống chi, ta không hi vọng người khác biết ta và ngươi có giao dịch, còn không mau mặc y phục vào đi.
- Vâng, Lôi sư huynh.
Thích Phỉ Phỉ vội vàng thu hồi mị lực của mình, nghiêm sắc mặt, nhanh chóng mặc quần áo vào. Sau đó nhu thuận đứng bên cạnh, không dám có nửa điểm động tĩnh nào, lúc này giống như một tiểu tức phụ mới lấy phu quân.
- Ngươi đi đi, ta không hi vọng ngươi đi theo ta.
Lôi Động phất phất tay, cô gái xinh đẹp như thế, thời thời khắc khắc lưu bên người, bộ dáng mặc cho người ta hái, chà đạp, Lôi Động cũng có cảm giác vô cùng đau đầu.
Thường xuyên dùng lực ý chí khống chế chính mình, cũng không phải là chuyện tốt.
- Vâng, không, Lôi sư huynh.
Thích Phỉ Phỉ vừa ứng một tiếng, lại không nói lời nào. Vừa thấy Lôi Động sắc mặt lạnh lùng, nàng cũng run lên. Vội vàng giải thích nói:
- Lôi sư huynh, Phỉ Phỉ không phải có gì gì, Phỉ Phỉ chỉ muốn nói, tạm thời đem Phỉ Phỉ lưu bên người, sẽ có hiệu quả không ngờ.
Lôi Động hai đầu lông mày nhíu lại, nhìn chằm chằm vào Thích Phỉ Phỉ, nói:
- Ngươi nói.
- Lôi sư huynh có thể tưởng tượng được, Phỉ Phỉ làm thế nào tìm được ngươi hay sao?
Thích Phỉ Phỉ nghĩ đến đây, trên mặt tràn ra mị lực, tư thái và bộ dáng vô cùng quyền rũ.
- Ít thừa nước đục thả câu!
Lôi Động bất mãn hừ lạnh một tiếng.
Nghe được Lôi Động quát mắng, trên mặt của Thích Phỉ Phỉ có chút ảm đạm. Tuy hiện giờ đã dung luyện thần hồn với Lôi Động làm một thể, nhưng nàng vẫn là người có tính cách độc lập. Lại cũng không dám bướng bỉnh với Lôi Động, đành phải buồn bả nói:
- Lôi sư huynh, đó là vì trên người của Phỉ Phỉ gieo xuống thủ pháp đặc thù, gieo xuống thủ pháp tế luyện Tầm Lang Quy, đây là loại pháp thuật không có sức chiến đấu, bởi vì thủ pháp tế luyện đặc thù, chỉ có Phỉ Phỉ, mới có thể cảm nhận được người cần tìm, thân ở phương nào, mà thuật này, thực sự không phải là pháp thuật của Âm Dương Hợp Hoan Tông, mà là Phỉ Phỉ mang từ trong nhà của mình ra, thế nhân không thể hiểu được.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu