To acquire the habit of reading is to construct for yourself a refuge from almost all the miseries of life.

W. Somerset Maugham

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 174: Lôi Mỗ, Sẽ Chờ Ngươi Tới Tàn Sát
ghĩ đến đây, Đông Phương Phức lại cảm thấy có chút hữu khí vô lực.
- Cũng không đến mức như vậy, ý tiểu đệ là chúng ta nên hợp tác.
Lôi Động sợ Đông Phương Phức thẹn quá hoá giận, liền vội vàng truyền âm giải thích:
- Vừa rồi tiểu đệ cùng Hợp Hoan Tông Thích Phỉ Phỉ đã thương lượng thỏa đáng. Còn có tiểu tử Thiên Đạo Minh kia cũng là đội hữu, tuy rằng hắn chỉ là Trúc Cơ kỳ tầng hai, nhưng tốt xấu gì cũng là nhân thủ. Bốn người đoạt năm mà thôi.
- Năm quả mà thôi? Còn mà thôi?
Đông Phương Phức ngồi ở chỗ kia, có chút lung lay sắp đổ. Tên gia hỏa này lại tự mình cùng mấy thứ gì đó làm đồng đội? Thích Phỉ Phỉ quả thật chỉ bình thường, thuộc về kế cuối trong số bát đại đệ tử, còn thêm cả Lôi Động nữa, đều là Trúc Cơ tầng hai.
Đông Phương Phức rất xúc động, xúc động đến mức muốn một kiếm tiễn hắn đi luôn, xong hết mọi chuyện.
- Phương sư tỷ yên tâm đi, tiểu đệ nếu không có chút ít nắm chắc, cũng không dám làm ẩu đúng không?
Lôi Động lại bắt đầu thuyết phục nói:
- Huống chi, năm quả cũng không nhiều lắm, chúng ta mỗi người một quả, lại thêm một quả nữa là được. Đạm Đài Băng Vân không dễ chọc, ta bỏ qua. Tiểu tử Ma Ngục Tông kia mặc dù không thuận mắt, nhưng tốt xấu gì cũng coi như là huynh đệ tông phái, quay về không dễ giao phó với sư phó. Vương Huy Tiêu Dao Đạo, trong nhà có Nguyên Anh lão tổ tông, người này của cải sẽ không ít. Còn lại Giới Sân Kim Cương Tự, Ô Bằng Tu La Thiên và Hề Đông Lai Ngân Đô Sơn. Mục tiêu chúng ta đặt trên ba người này, đoạt một quả Tẩy tâm quả cũng không quá khó a.
Đông Phương Phức nghe hắn phân tích qua như vậy liền có chút rung động, nghĩ lại thì quả thật chỉ cần đạt thêm một quả mà thôi, dường như cũng có thể làm được. Bất quá, nàng lúc này cũng không dám bảo đảm với Lôi Động, chỉ đáp ứng hắn sẽ nỗ lực hết sức, muốn nàng ra tay lúc nào cứ mở miệng mà thôi.
Nàng có thể làm như vậy, cũng đã vượt xa tưởng tượng của Lôi Động rồi. Xem ra, mình vỗ mông ngựa, tâng bốc một chút cũng không phí công. Nhưng tiếc là, Đạm Đài Băng Vân kia lại là người của Thiên Âm Cung, nếu không thì hắn chạy tới ôm đùi cũng tốt.
Nào có thể đoán được, Lôi Động mới vừa cân nhắc Đạm Đài Băng Vân. Bên tai liền truyền đến thanh âm điềm đạm nho nhã của nàng:
- Nguyên lai ngươi cũng ở Vạn Quỷ Quật?
Tâm của Lôi Động máy động, không có lườm Đạm Đài Băng Vân. Đồng thời cũng truyền âm nói nhỏ:
- Đúng vậy, Lôi mỗ bản thân đi ra từ Vạn Quỷ Quật. Đạm Đài cô nương có tình bạn cố tri với Vạn Quỷ Quật của ta sao?
- Đúng vậy, đúng là có, tình bạn cố tri rất tốt.
Đạm Đài Băng Vân âm thanh có chút băng lãnh, bồng bềnh đung đưa, có chút nghe không quá rõ ràng:
- Cả đời này của ta, thề phải tàn sát tất cả nhất mạch Vạn Quỷ Quật của ngươi.
Mấy chữ cuối cùng, âm thanh giống như sấm sét, trực tiếp nổ tung bên tai của Lôi Động.
Lôi Động cảm thấy huyết khí dâng trào, sau đó thật lâu, ánh mắt của hắn vô cùng lạnh lùng, bình thản nói:
- Mặc kệ ngươi và nhất mạch Vạn Quỷ Quật có cừu hận gì, chỉ dựa vào những lời này của ngươi, cục diện chính là không chết không ngớt. Lôi mỗ, sẽ chờ ngươi tới tàn sát!
Thời điểm đối thoại, cả hai không ai nhìn đối phương, nhưng tâm của mình, cũng đã nhận định phải giết cho được đối phương.
- Nếu người đã tới đủ, thời gian cũng không còn sớm rồi.
Thương Lan Tử nói lời này, nhìn người dưới đài, lại nghe có người truyền âm, nói:
- Bổn tọa còn có chuyện quan trọng tại thân, cũng không có đi cùng chư vị tới cửa vào Tâm Ma Điện. Kế tiếp, sẽ do Lý trưởng lão của bổn minh dẫn đường thay cho các vị.
Lý Nhất Kiếm bước lên một bước, sắc mặt nghiêm nghị, trầm giọng nói:
- Chư vị, mời đi theo Lý mỗ.
Đi ra khỏi chánh điện, trực tiếp đến quảng trường. Chỉ thấy Lý Nhất Kiếm tay bắt pháp quyết, sau đó có một chiếc tàu cao tốc dài hơn mười trượng xuất hiện trước mặt mọi người. Chỉ thấy chiếc tàu này, hình dáng giống như thanh kiếm, toàn thân sáng trắng, kiên quyết mà tiêu sái mười phần. Hắn đi lên, mọi người nhao nhao thi triển thân pháp, bước lên tàu.
Lý Nhất Kiếm đứng ở mũi thuyền, tay áo bồng bềnh, thần niệm khẽ động. Hào quang của tàu cao tốc đại thịnh, nhanh chóng bay thẳng lên bầu trời. Từ bên ngoài trông thấy, nó giống như một mũi tên lao thẳng lên trời cao. Mấy chục hô hấp, bóng dáng to lớn của nó càng ngày càng nhỏ, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa.
Đến tận đây, mọi người cũng không cần nhiều lời nữa. Riêng phần mình ngồi xếp bằng xuống, tĩnh khí dưỡng thần, dù sao ai cũng biết, Tâm Ma Điện, cũng không phải tốt như vậy.
Mặc dù Lý Nhất Kiếm điều khiển tàu cao tốc, cũng phải tốn hơn một ngày, mới đi tới hạp cốc.
Từ trên cao nhìn xuống, thấy một cái hạp cốc cực lớn, giống như bị người ta dùng một kiểm bổ ra, vách đá hai bên bằng phẳng. Trong cốc không có một ngọn cỏ, nhưng trong cốc lại có vô số đá vụn đỏ như máu phủ kín. Tàu cao tốc chậm rãi hạ xuống, mọi người theo thứ tự nhảy ra, dùng phương thức của riêng mình, đánh giá hoàn cảnh chung quanh.
Lụi bại, hoang vu, không có người ở.
- Các vị, xin mời đi theo ta.
Lý Nhất Kiếm chấp hai tay, triển khai thân pháp, thân hình nhanh như một thanh phi kiếm, phiêu dật mà nhanh chóng. Tất cả người các tông, cũng triển khai thân pháp khác nhau, theo sát phía sau. Mà Vương Huy Tiêu Dao Đạo triển khai thân pháp, tiêu sái mà linh động, nhẹ nhàng giống như hồ điệp (con bướm). Thân pháp Lệ Hồn Thiên của Ma Ngục Tông, giống như hỏa diễm bao bọc toàn thân, bụng dạ thẳng thắn. Đạm Đài Băng Vân phi hành, tay áo bồng bềnh, tiên tư lượn lờ. Thích Phỉ Phỉ Âm Dương Hợp Hoan Tông, phiêu dật nhẹ nhàng, diễm quang tứ xạ. Mà Quỷ Ảnh Độn của Lôi Động, phiêu hốt bất định, tàn ảnh liên tục. Đương nhiên, chỉ là một đoàn đường ngắn mà thôi.
Không người nào triển khai toàn bộ thân pháp cả. Không qua bao lâu, mọi người đã xuyên qua cái hạp cốc lớn. Đập vào mi mắt, chính là một cái tế đàn bị tàn phá. Đủ loại kết cấu phức tạp, hình thành hình bát diện, giống như cấu thành Truyền Tống Trận, phía trên có điêu khắc trang sức và đồ án phức tạp.
Bên cạnh tế đàn, ngồi xếp bằng bên cạnh Lý Nhất Kiếm là người ăn mặc quần áo trẻ tuổi. Quần áo đen trắng giao nhau, lưng đeo trường kiếm. Thấy mọi người đã đến, kẻ này chậm rãi đứng dậy, cung kính nói:
- Đệ tử Triệu Vô Cực, bái kiến Lý sư thúc.
Lôi Động liếc nhìn hắn một cái, tu vi vi Trúc Cơ kỳ tầng hai, quan sát thấy cảnh giới của hắn còn chưa vững chăc. Mà tên là Triệu Vô Cực, hắn là người của Thiên Đạo Minh.
- Vô Cực miễn lễ, ta cũng giới thiệu với ngươi đây chính là các sư huynh sư tỷ của bát đại tông phái.
Lý Nhất Kiếm dẫn mọi người bay lên tế đàn, sau đó giới thiệu mọi người một lúc, sau đó mới nói:
- Chư vị, thời gian đã tới rồi, Lý mỗ sẽ khởi động Truyền Tống Trận đi Tâm Ma Điện, cũng chúc các vị thuận lợi lấy được đồ vật mình muốn.
Dứt lời, liền từ trữ vật thủ trạc, lấy ra một cái lệnh bài màu đen, dùng thần niệm bọc lấy, khảm nạm vào trong Truyền Tống Trận.
Sau đó có vài tiếng cạc cạc giòn vang, kết cấu phức tạp của Truyền Tống Trận chậm rãi khởi động, sau đó có tám cái rãnh sáng lên. Thấy thế, Lý Nhất Kiếm lại lấy ra tám khối Thượng phẩm linh thạch, khảm nạm vào trong các cái rãnh.
Sau khi khảm xong, Truyền Tống Trận hình bát diện xoay tròn, càng chuyển càng nhanh, ánh sáng bao phủ mọi người vào bên trong. Chỉ mấy chục hơi thở sau, không gian liền vặn vẹo, trận pháp bắt đầu truyền tống, nhiều hơn một nửa là trong suốt, hiện ra hai vòng xoáy trắng đen. Quang tuyền từ ngoài vào trong, chậm rãi xoay tròn. Mọi người ngạc nhiên một hồi, dù sao Truyền Tống Trận là trận pháp kỳ diệu, đã sớm thất truyền trong lịch sử dài dằng dặc. Hôm nay chỉ còn lại một ít, cũng đều là từ thời Thượng Cổ để lại, khó có thể trông thấy.
- Chư vị, mời đi vào. Thượng phẩm linh thạch không kiên trì nổi bao lâu.
Lý Nhất Kiếm hét lớn một tiếng, làm cho mọi người từ trong ngây người bừng tỉnh. Lệ Hồn Thiên Ma Ngục Tông lá gan đặc biệt lớn, hừ lạnh một tiếng, thân hình có ma diễm bao bọc, trực tiếp lướt vào bên trong.
Mọi người thấy hắn xuyên qua vòng xoáy kia, vòng xoáy sinh ra rung động giống như bị chấn động.
Nhưng thoáng qua, hắn liền bị vòng xoáy cắn nuốt sạch sẽ, biến mất không thấy gì nữa.
Ngay sau đó, chính Giới Sân của Kim Cương Tự, tính tình cũng cực kỳ táo bạo, không cam lòng lạc hậu hơn Ma Ngục Tông. Thân hình nổi lên một đạo kim quang, sau đó nhanh chóng xuyên qua vòng xoáy. Mỗi người liền đi vào, ở đây không có loại người phiền phức sợ hãi nhát gan. Sau đó liên tục, nối đuôi nhau mà lên. Lôi Động vừa định nhảy lên, bên tai truyền đến âm thanh của Lý Nhất Kiêm:
- Lôi hiền chất, đừng quên ước định.
Lôi Động gật gật đầu, u minh quỷ khí phóng đại quanh thân, bay vào trong vòng xoáy đang xoay tròn, vừa mới tiến vào, Lôi Động liền cảm thấy một cổ cảm giác mê muội mạnh mẽ đánh vào thân thể, trước mắt một mảnh đen kịt. Với thân thể cường tráng của hắn, hắn có cảm giác nôn mửa. Nhưng cũng may, truyền tống chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Sau khi cảnh vật trước mặt của hắn khôi phục, nhưng hắn còn chưa thấy rõ hoàn cảnh chung quanh, đã cảm thấy có một cỗ hàn khí đánh tới, nhất là phía sau lưng, hiển nhiên hắn đã kịp phản ứng, phát hiện nguy hiểm.
Vô ý thức, bấm pháp quyết, một đạo hào quang trắng đen hơi mờ bảo vệ hắn vào bên trong.
Huyền Âm Thuẫn vừa mới hình thành, mấy tiếng xé rách không khí của đồ vật sắc bén đâm tới. Hung hăng đâm lên Huyền Âm Thuẫn của hắn, làm cho thuẫn xuất hiện gợn sóng mạnh mẽ, lực trùng kích không nhỏ, ngay cả sinh hồn của hắn bị chấn đắc rung rẩy.
Cùng lúc đó, thân hình của Lôi Động lóe lên, né tranh qua chỗ khác. Đã thấy vài đầu tuyết lang da lông trắng như tuyết, đang há mồm, phun ra mấy khối băng bén nhọn về phía mình.
Con có thể trạng lớn nhát, cường tráng giống như con nghé con, nó phun ra tảng băng, lớn hơn mấy con ác lang khác gấp mấy lần, hàn khí um tùm, đông lạnh xương cốt. Nếu bị nó đánh trúng, không biết Huyền Âm Thuẫn có thể chịu đựng được hay không.
Tâm của Lôi Động hoảng hốt, vận khí kình quanh thân, quỷ khí đen nhánh như mực, mờ mịt mà lên, trong nháy mắt đã hóa thành vô số hắc khí, giống như tơ, quấn về phía tảng băng kia, mà tảng băng lớn nhất, cũng bị vô số quỷ khí buộc chặc. Tốc độ bay cực nhanh của hắn, trong chốc lát đã chậm lại nhiều lần, nện lên Huyền Âm Thuẫn, trở nên hữu khí vô lực, khi va chạm với Huyền Âm Thuẫn, xuất hiện chấn động nhỏ bé, không cách nào sinh ra lực sát thương với Lôi Động.
Cũng không biết có phải do phun băng ra nên không còn khí lực hay không, đàn sói vào lúc này, kêu gào mấy tiếng, sau đó có vài đầu ác lang, động tác mau lẹ, liên tục xông lên. Mà đầu cự lang to nhất, động tác càng hung mãnh, trong nháy mắt đã xông về phía trước mấy trượng, quanh thân có khí tức băng bàn bốc lên, xuất hiện mấy đạo tàn ảnh.
Đến tận đây, Lôi Động mới nhìn ra, mấy đầu ác lang trắng như tuyết này, phần lớn đều có thực lực Luyện Khí kỳ. Mà đầu cự lang lớn nhất kia, lại có thực lực tương đương với Trúc Cơ tầng hai. Theo giai tầng mà nói, tu vi của nó không thua gì Lôi Động.
Lôi Động vốn có thực lực bưu hãn, nếu không phải bị thất thần trong lúc truyền tống, không có khả năng bị bầy sói làm bị động như thế. Hiện giờ sống qua hai đạo công kích, tâm thần đã định, đây cũng là thời điểm phản kích. Trong chốc lát, hắc khí quanh thân Lôi Động tràn ra dũng mãnh, cơ hồ chỉ trong chốc lát, giống như mây đen che phủ mặt trời, bao trùm khu vực có phương viên mấy chục trượng. Che phủ chung quanh, giống như đêm tối, lại có tiếng quỷ kêu ô ô, nơi này thoáng cái đã biến thành địa ngục.
Từng sợi, từng sợi hắc khí xuyên thẳng qua. Giống như hải tảo trong biển sâu, giống như vô số xúc tu quấn chặt lấy bầy sói. Hắc Ti Khiên Hồn, cho dù là Giới Sân của Kim Cương Tự, bị cuốn vào cũng không thể làm được gì, nói chi là, những con sói không có thực lực mạnh mẽ như con sói đầu đàn, từng con một, bị khói đen quấn quanh không thể cử động. Chỉ có đầu sói lớn nhất, vẫn còn hoạt động tự nhiên, nhưng động tác cũng chậm đi rất nhiều. Tạo nghệ Quỷ Ảnh Độn của Lôi Động không thấp, con sói này công kích liên tục, nhưng cũng không cách nào bắt lấy con mồi.
- Bình.
Thân hình Bạo Kích quỷ vệ rốt cuộc cũng xuất hiện, hung hăng đánh mạnh lên người của con sói. Mà Bạo Kích quỷ vệ vào lúc này, mặc dù chỉ là quỷ vệ cấp hai, có thực lực ngang với con sói. Nhưng được U Minh quỷ khí gia trì, thực lực bạo tăng một mảng lớn, lại thi triển U Linh Nhất Kích, thân hình của nó lắc lư, đánh bay con sói này ngược ra phía sau.
Con sói đầu đàn lúc này, mới biết được con mồi mà nó nhắm trúng khó chơi thế nào, ở giữa không trung, lăn lộn. Thân hình uốn éo, lại muốn chạy trốn. Nhưng Lôi Động làm sao để cho nó được như ý? U Minh quỷ khí bắt đầu khởi động, như tơ như sợi, ngăn cản phía trước của nó. Mặc cho con sói ra sức giãy dụa thế nào, bỏ chạy, cũng bị chỉ đen quấn quanh.
Chỉ trong chớp mắt, Bạo Kích quỷ vệ đã quay về, phối hợp với Lôi Động, cộng thêm đại lượng lệ quỷ của Vạn Quỷ Phiên, thời gian qua một lát, đã chém con sói đầu đàn chết dưới đao. Bạo Kích quỷ vệ được Lôi Động cho phép thôn phệ huyết nhục nội đan, vô cùng hưng phấn hóa thành một đoàn quỷ vụ, quấn chặt lấy xác sói. Về phần hồn của con sói, Lôi Động thả Phệ Hồn Ảnh Hổ ra, chiếm tiện nghi nuốt sạch.
Còn thừa mấy đầu sói con, cũng bị vô số lệ quỷ dây dưa, tuy ra sức phản kháng. Nhưng kết quả cuối cùng khó mà phản kháng được bách quỷ phệ thân, nhao nhao đi đời nhà ma, thời gian trôi qua, bị bầy lệ quỷ nuốt cặn bã cũng không còn. Một hồi tiểu phong ba nhỏ, tiêu tán trong vô hình. Lôi Động thu hồi U Minh quỷ khí, lúc này mới thanh thản mà dò xét chung quanh một phen.
Cảnh vật chung quanh, một mảnh băng thiên tuyết địa. Gió lạnh gào thét, xen lẫn trong gió là bông tuyết bay đầy trời, theo gió tán dật khắp nơi. Mà Lôi Động tu luyện đã có tiểu thành, là người đặt thành tiên cơ (thân thể sau khi Trúc Cơ gọi là tiên cơ), cũng khó tránh được cảm giác băng hàn lạnh thấu xương.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu