A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 169: Chiến Tăng Kim Cương Tự
hiên Đạo thành, dựa núi gần nước mà xây, tường thành cao vài chục trượng, công trình cao nhất đứng thẳng trong mây, khí thế quả nhiên cực kỳ hùng vĩ tráng lệ. Lôi Động biết rõ thành này tuyệt không thể nào để người trực tiếp bay vào được, liền nhập gia tùy tục, đè độn quang xuống, đáp trước cửa thành.
Trong nháy mắt này, Lôi Động có thể nhìn thấy theo có đủ loại độn quang đủ hình dạng, đủ nhan sắc từ bốn phương tám hướng mà đến, đang không ngừng đáp xuống, lại có người không ngừng từ cửa thành độn lên trời.
Bỗng nhiên, một đạo độn quang màu vàng kim óng ánh đáp xuống trước mặt Lôi Động. Tập trung nhìn vào, lại là một hòa thượng trẻ tuổi thân thể cường tráng. Lôi Động nao nao, hòa thượng của Kim Cương Tự?!!!
Lôi Động đánh giá hắn, đồng thời hòa thượng kia cũng quay đầu lại nhìn Lôi Động, hắn khẽ chau mày, hừ lạnh nói:
- Nguyên lai là thằng nhãi con Âm Sát Tông.
Mặc dù nói với vẻ khinh thường nhưng trên mặt hắn lại cảnh giác dị thường.
Lôi Động nhìn ra tu vi hắn rất không tồi, có lẽ là Trúc Cơ Kỳ tầng thứ ba rồi, mà nhìn tuổi tác như chỉ có hai, ba mươi tuổi nhưng thực tế khẳng định nhiều hơn một chút. Nhưng lại ăn nói lỗ mãng như thế.
Lôi Động khoanh hai tay lại trước ngực, lạnh lùng ngạo nghễ nói:
- Bất quá chỉ là một con lừa trọc nhỏ Kim Cương Tự mà thôi.
- Ngươi!
Lông mày của hòa thượng thể trạng cứng trắng, toàn thân phảng phất như có lực lượng bạo tạc nổ tung nhíu lại, khí thế tăng vọt lên, một cỗ khí kình óng ánh màu vàng kim bay về phía Lôi Động.
- Muốn chết!
Từ lúc Lôi Động mở miệng khiêu khích thì hắn đã nâng cao tinh thần lưu ý rồi.
Thấy hắn động thủ, chiến tăng Kim Cương Tự cười lạnh một tiếng, nói mỉa mai:
- Cuồng vọng.
Toàn thân hắn bạo khởi một hồi khói đen âm u, đón nhận khí kình óng ánh màu vàng kia.
Đồng thời xuất động pháp quyết, quỷ vệ và hàn băng quỷ cơ hồ hiện thân cùng lúc.
Lúc này, chúng đã là quỷ vệ cấp hai rồi.
Sau khi gia trì U minh quỷ khí, liền trở nên thô bạo, hung tàn đặc biệt, nhao nhao tới hòa thượng kia.
Hòa thượng kia nhìn thấy hai quỷ vệ thực lực không tầm thường, sắc mặt hơi dổi, hai tay liền kết ấn.
Một hồi kim quang hộ thuẫn nổi lên xung quanh thân hắn.
Hai tiếng rầm rầm vang lên, hai quỷ vệ công kích lên kim quang hộ thuẫn trong suốt kia, để lại từng đạo rung động.
Hòa thượng kia cười lạnh hai tiếng, hai chân đột nhiên giẫm mạnh, dẫn xuất kim quang oanh động như đạn pháo về phía Lôi Động.
Lôi Động như thế nào lại liều mạng với Hòa thượng Kim Cương Tự có năng lực cận chiến rất mạnh như thế, lập tức xuất ra u minh quỷ khí quanh thân, trong phạm vi hơn mười trượng, quỷ khí um tùm, âm khí lượn lờ.
Mà bản thân hắn thì thi triển Quỷ Ảnh độn, lưu chuyển trong quỷ khí như quỷ mị phiêu hốt bất định trong hư không.
U minh quỷ khí lưu chuyển bất động quanh thân, bất trụ mang tất cả về hướng hắn, cuốn lấy hành động của hắn từng chút một.
Hòa thượng kia cũng cực kỳ cao minh, bị quỷ khí cuốn lấy khiến hành động khó khăn, không cách nào xuất ra tốc độ được.
Dứt khoát ngừng lại giữa không trung, liên tục xuất động pháp ấn, một chuỗi phật châu tán ra ánh sáng long lanh lập tức xuất hiện, từng hạt bất trụ cuống quít bay múa quanh thân thể hắn.
Mỗi một hạt châu đều tán ra kim quang óng ánh.
Quỷ khí lành lạnh vừa gặp phải kim quang kia, liền giống như tuyết gặp phải lửa, tiêu tán không thấy gì nữa.
Bất quá, lửa có thể làm tuyết tan, nhưng tuyết cũng có thể dập tắt lửa.
Mỗi lần Phật châu kia hóa giải một đạo u minh quỷ khí, kim quang lại yếu ớt thêm một phần.
Thừa cơ hội này, hai quỷ vệ phiêu hốt lên sát bên, không ngớt công kích về phía hòa thượng.
Hộ thuẫn năng lượng màu vàng của Hòa thượng rung động trận trận.
Dù Hòa thượng Kim Cương Tự nổi danh phòng ngự và vật lộn từ trước đến nay, cũng không có khả năng vĩnh viễn tùy ý phòng ngự trước công kích của hai thượng phẩm quỷ vệ không kém kia. Chỉ cần vài đạo công kích nữa là Kim cương thuẫn sẽ không chịu nổi trùng kích mà bạo liệt ra.
Hòa thượng liếc qua hai quỷ vệ hung ác lành lạnh, trong ánh mắt tựa hồ có chút chán ghét và cảm thấy khó chơi.
Lập tức vung vẩy nắm đấm trở lại, công kích về hướng quỷ vệ.
Trong mỗi một quyền, đều có thể nhìn thấy một đạo kim quang hiện lên khí thế phi phàm.
Nếu Lôi Động không phải là đối thủ của hắn thì cũng nhịn không được mà khen ngợi một câu.
Hai quỷ vệ cấp hai kia bị hòa thượng công kích chỉ có thể chống đỡ, lộ ra chật vật không chịu nổi.
Mà lông mày Lôi Động lúc này cũng nhíu lại.
Thầm nghĩ hòa thượng Kim Cương Tự này quả thật khó chơi.
Không hổ là một trong bát đại đỉnh cấp tông phái đồng liệt thiên hạ, nổi danh cùng Âm Sát Tông.
Bất quá, Lôi Động cảm thấy cũng là chắc chắn, Âm Sát Tông mình cũng không phải để người tùy ý chà đạp, mình còn rất nhiều đòn sát thủ chưa sử dụng.
Nguyên muốn làm một việc ít khi làm.
Thấy hắn chiến đấu càn rỡ như vậy, sát tâm không khỏi ẩn hiện trong nội tâm. Một tay khẽ vẫy Vạn Quỷ Phiên trong tay, gần ngàn Lệ Quỷ mãnh liệt xuất ra, gió lạnh phư phất, gào khóc thảm thiết.
Trong phạm vi hơn mười trượng, thiên địa đều biến sắc. Cũng không biết ai hô một câu trước tiên, người Âm Sát Tông và Kim Cương Tự đã đánh nhau.
Trong khoảnh khắc, người ra khỏi thành cũng không rời đi nữa, mà người muốn vào thành cũng không tiến vào. Đều nhao nhao tránh qua, có chút tránh né, bắt đầu hiếu kỳ vây xem.
Tuyệt đại đa số trong đó tự nhiên là tu sĩ Luyện khí kỳ, nhưng cũng không thiếu tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Mọi người đều có chút tò mò, nhìn xem người Kim Cương Tự hay là người Âm Sát Tông lợi hại hơn.
Nhưng hiện giờ, Vạn Quỷ Phiên khí thế phi phàm kia của Lôi Động vừa ra, lệ quỷ liền mãnh liệt che trời lấp đất.
Tràng cảnh rất là hung ác kinh khủng.
Người nhát gan đều nhao nhao trốn ra xa, sợ bản thân gặp tai họa.
Thấy đại quân phảng phất vô số lệ quỷ kia, sắc mặt hòa thượng cũng khẽ biến.
Lúc này chỉ muốn thoát khỏi hai con quỷ vệ dây dưa, đối phó với bản thân Lôi Động, nhưng đã không còn kịp rồi. Khoảng cách vốn không xa, trong chốc lát, quỷ triều liền thôn phệ cả người hắn.
Nhưng ba Lệ Quỷ chủ hồn có hình thể cực lớn lại chỉ trôi nổi giữa không trung, ra lệnh chỉ huy.
Bị quỷ triều chôn vùi, thần niệm của hòa thượng lập tức không cách nào hướng ra bên ngoài dò xét, con mắt cũng không nhìn rõ bên ngoài.
Chỉ cảm thấy bên tai toàn là tiếng quỷ kêu thập phần oán khí, bén nhọn mà thê lương của lệ quỷ.
Vô số tiêm trảo duệ nha kia dốc sức liều mạng cắn xé kim cương thuẫn của hắn, thậm chí là liều lĩnh thôn phệ xá lợi phật châu.
Tuy rằng kim quang xá lợi phật châu có thể đơn giản hòa tan những lệ quỷ can đảm cắn nuốt nó, nhưng còn không làm được vài lần thì từng hạt phật châu liền bắt đầu trở nên ảm đạm vô quang.
Để cho hòa thượng ủy khuất nhất chính là lúc vô số lệ quỷ quấn thân, ánh mắt và thần niệm đều bị ngăn trở. Hai quỷ vệ vốn không phải là đối thủ của mình, giờ phút này đại triển thần uy, trái lại khiến hắn cảm thấy kém cỏi, chật vật không thôi.
Khiến hòa thượng buồn bực hơn nữa chính là, tiếng nghị luận của những người vây xem ở rất xa không ngừng truyền đến.
Nói cái gì mà hòa thượng này không được, Kim Cương Tự cũng chả ra làm sao, vân vân...
Nhất là một ít người tâm lý có khuynh hướng hướng về Âm Sát Tông, càng không chút khách khí mà bắt đầu trêu chọc.
- Rống!
Rốt cục hòa thượng cũng bị chọc giận triệt để, bạo rống một tiếng, khiến trong lòng những người chung quanh đều rung lên.
Chỉ cảm thấy trên người hắn hiện ra một kiện áo cà sa màu đỏ thẫm. Lúc choàng lên người thì như một đoàn hỏa vân hừng hực thiêu đốt, màu đỏ hồng ánh lên trong kim quang.
Cùng lúc đó, khí thế hòa thượng đột nhiên bạo tăng, lông mày dựng đứng, hai mắt trợn lên, hiển nhiên là một sát trá kim cương.
Một con lệ quỷ liền kêu thảm lên một tiếng, sau đó liền hóa thành tro tàn trong ngọn lửa kim hồng sắc.
Sắc mặt Lôi Động có chút khó coi, hòa thượng này là ai?
Vậy mà trên người lại nhiều bảo vật như vậy, chuỗi phật châu lúc trước hiển nhiên là không phải là vật bình thường rồi, mà áo cà sa màu đỏ thẫm này lại càng không phải là thứ tùy tiện nhặt lên.
Sắc mặt biến đổi, tay vừa có chút nhấc lên, chuẩn bị thi triển ra Tịch diệt pháp luân.
Mà hòa thượng, ngoài mặt thì lộ vẻ hung tướng, nhưng trong lòng cũng âm thầm hối hận vì đã tùy tiện trêu chọc tiểu tử Âm Sát Tông này.
Trong những người đồng lứa trong chùa thì mình cũng coi như là đỉnh tiêm nổi bật rồi.
Tin tưởng muốn đối phó với một thằng nhãi con Âm Sát Tông tu vi còn kém mình một đoạn thì có thể dễ dàng đánh bại hắn.
Nhưng không ngờ tiểu tử này lại khó chơi đến tình trạng này, hơn nữa bộ dạng như còn có hậu chiêu.
Tuy nói nếu hòa thượng xuất ra toàn lực thì tất nhiên sẽ không bại dưới tay tiểu tử này.
- Dừng tay. Tất cả đều dừng tay.
Một thanh âm uy nghiêm từ xa truyền đến, sinh sinh tạc lên bên trong tai mọi người.
Không nói tới hòa thượng kia cảm giác như thế nào, Lôi Động chỉ cảm thấy một hồi hít thở không thôi, khí huyết khó tụ.
Ngoài hoảng sợ trong nội tâm ra thì hắn không dám tiếp nhận công kích Tịch Diệt pháp luân.
Dù sao thì người chỉ dựa vào một tiếng rống mà có thể khiến mình thất thần như vậy, kiên quyết không phải là người đơn giản gì.
Mà hòa thượng kia tựa hồ cũng rất thức thời, dừng công kích lại.
Quả nhiên, chỉ trong chớp mắt, một đạo kinh hồng bạch quang từ trong thành bắn thẳng ra, vẽ nên một đường vòng cung, trực tiếp dừng lại trước mặt hai người.
Tập trung nhìn lại, chỉ thấy một nam tử trung niên râu đen mặt trắng, lưng mang một thanh trường kiếm, khuôn mặt ngay ngắn, khí thế bất phàm.
Hai chắp hai tay ra sau lưng, thần sắc lạnh lùng nhìn lướt qua Lôi Động và hòa thượng kia.
- Âm Sát Tông? Kim Cương Tự?
- Vãn bối Lôi Động đệ tử của Vạn Quỷ Quật - Âm Sát Tông, bái kiến tiền bối. Không biết tiền bối xưng hô như thế nào?
Lôi Động biết rõ trận này đã không phân thắng bại được nữa rồi. Hắn liền thu hồi quỷ bộc, vạn quỷ phiên, sau đó đứng nghiêm, cung kính hành lễ.
Đối với lễ tiết của Lôi Động, hiển nhiên nam tử trung niên cũng có chút thỏa mãn. Hắn liền gật đầu nói:
- Nguyên lai là đồ đệ Vạn Quỷ lão huynh, quả nhiên là danh sư xuất cao đồ a. Bổn tọa chính là Thiên Liệt Tông Trưởng lão Lý Nhất Kiếm, có duyên gặp mặt mấy lần với tôn sư, không biết thân thể tôn sư có mạnh khỏe không?
Thiên Kiếm Tông chính là một tông phái, thực lực phi phàm, vừa chính vừa tà.
Nhưng so với Âm Sát Tông và Kim Cương Tự thì lại kém hơn rất nhiều.
Bởi vậy, dù Lý Nhất Kiếm này là cao thủ Kim Đan Kỳ nhưng cũng có chút khách khí với Lôi Động.
Nhất là Lý Nhất Kiếm biết được Vạn Quỷ lão tổ, biết rõ không thể gây chuyện với người này.
- Đa tạ Lý sư thúc quan tâm, gia sư vẫn khỏe mạnh. Vài ngày trước đã đột phá Kim Đan Kỳ trung kỳ.
Vẻ mặt Lôi Động khiêm tốn, cố ý nói ra chuyện sư tôn đột phá.
Bất quá, nghe được hắn có biết sư tôn, trong ngôn từ liền lộ ý tứ chèo kéo quan hệ.
Quả nhiên, sắc mặt Lý Nhất Kiềm liền trở nên nghiêm túc:
- Vạn Quỷ lão huynh không hổ là kỳ tài ngút trời, tuổi còn trẻ mà đã đột phá đến trung kỳ. Xem ra kiếp này có hi vọng tiến nhập Nguyên Anh kỳ a.
Lời này của Lý Nhất Kiếm cũng không phải là vỗ mông ngựa, dùng tuổi thọ Vạn Quỷ lão tổ, tuyệt đối có hi vọng tấn thăng Nguyên Anh.
Nhưng có hi vọng, cũng chỉ là hi vọng mà thôi.
Không biết có bao nhiêu người, sau khi bước lên Kim Đan đại đạo, cả đời liền dừng bước tại sơ kỳ.
- Vãn bối đã từng nghe gia sư đề cập qua Lý thúc thúc, cho rằng Lý thúc thúc chính là kỳ tài hiếm thấy của Thiên Kiếm Tông, là long phượng trong loài người.
Lôi Động quan sát nét mặt, liền lập tức biến Lý sư thúc thành Lý thúc thúc.
Lý Nhất Kiếm cũng không phản đối, ngược lại nói tào lao vài câu với Lôi Động.
Nghe Lôi Động và cường giả Kim Đan Kỳ kia chèo kéo làm quen, hòa thượng hiển nhiên không tiện xen vào, sắc mặt có chút không tốt, căm giận đứng ở một bên.
Nghe hai người này kẻ tung người hứng như vậy, chút kính sợ với cao thủ Kim Đan liền tan biến thành mây khói, âm thanh lạnh lùng nói:
- Lý tiền bối, vãn bối cáo từ trước.
Nói xong, trực tiếp đi về hướng cửa thành.
Lý Nhất Kiếm cũng không ngăn cản hắn, ngược lại đợi hắn đi rồi, liền truyền âm cho Lôi Động, nói:
- Lôi thế chất, tiểu hòa thượng kia cổ đeo Xá lợi phật châu, người mặc áo cà sa Di Đà, lại còn có vòng kim cương trong tay, tánh khí táo bạo. Hiển nhiên là chiến tăng chiến đường Kim cương tự, ngươi như thế nào lại động thủ với hắn?
- Một lời không hợp liền động thủ rồi, đoán chừng là muốn nhìn thử thân thủ đối phương.
Lôi Động khẽ cười:
- Nguyên lai hắn là chiến tăng chiến đường Kim cương tự, khó trách tính khí táo bạo, hiếu chiến như thế. Bất quá người này tuổi còn trẻ mà đã là Trúc Cơ Kỳ tầng ba đỉnh phong, hiển nhiên không phải tầm thường.
Lôi Động cũng đã nghe nói qua Kim Cương tự chia làm Thiền tăng và chiến tăng, thiền tăng tu dưỡng tính tình vô cùng tốt, thuộc dạng người hiền lành, dù ngươi có đánh mấy quyền thì hắn cũng không hoàn thủ. Nhưng chiến tăng lại chuyên trách chiến đấu, thường thường đều là người có linh căn tu vi cực kỳ xuất chúng mới có thể đảm nhiệm, có lẽ là tu tập Công pháp chi cố hoặc là truyền thống chi cố nào đó, tóm lại, mỗi một chiến tăng đều cực kỳ hiếu chiến.
- Đúng vậy, hắn hẳn là đại biểu của Tâm Ma điện Kim Cương tự, đồng dạng với Lôi hiền chất, có lẽ không quá ba mươi tuổi.
Lý Nhất Kiếm nói lời này, ngược lại có chút cảm khái. Hắn cũng là thiếu niên tuấn kiệt của Thiên Kiếm Tông, thiên phú, tài tình, không có gì không phải là tốt nhất. Nhưng dù vậy, lúc hắn đến ba mươi tuổi cũng chỉ vừa vặn đột phá đến Trúc Cơ Kỳ. Trái lại hòa thượng kia và Lôi Động của Âm Sát Tông này, một người là Trúc Cơ kỳ tầng ba đỉnh phong, một người là tầng hai đỉnh phong, quả thật khiến hắn có chút thổn thức không thôi.
Lôi Động có chút kinh ngạc, Tâm ma điện là cái thứ gì? Hơn nữa, Lý Nhất Kiếm vậy mà có thể liếc nhìn ra bản thân mình không quá ba mươi tuổi, thật là có chút quỷ dị.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu