When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69-70 : Âm Sát Đại Pháp
ắn phạt Lôi Động đi vào trong Tiểu Âm Sát Động diện bích một năm, rất rõ ràng là có ý muốn bảo vệ hắn, đỡ cho hắn lại đi ra bên ngoài mà rêu rao lung tung, ngộ nhỡ bị Quỷ Sát hoài nghi thì phiền phức của Lôi Động cũng không nhỏ.
So với việc ở bên ngoài có nguy cơ bị bại lộ, còn không bằng để cho Lôi Động thành thành thật thật tu luyện ở bên trong Tiểu Âm Sát Động này một năm.
Thứ nhất là để tránh đầu gió, thứ hai đích xác là lão tổ cũng tính toán ma luyện Lôi Động một chút. Dù sao thì chỉ cần chịu đựng được khổ cực, hiệu quả tu luyện ở Tiểu Âm Sát Đông cũng rất không tệ.
Nhưng mà, ngộ nhỡ Lôi Động không thể ăn hết phần đau khổ này, chỉ sợ Vạn Quỷ lão tổ cũng sẽ cực kỳ thất vọng đối với hắn. Con đường tu tiên vốn là nghịch thiên mà đi, những việc đau khổ gấp trăm lần so với ở trong Tiểu Âm Sát Động này nhiều vô kể. Một chút đau khổ và tịch mịch như vậy cũng không chịu đựng được thì còn nói gì đến chuyện tu tiên?
Mấy ngày sau, Trần Mâu và Vệ Hoa lại mang theo thức ăn ngon và rượu tốt, mạo hiểm âm sát tới thăm Lôi Động. Mấy người ở bên trong uống rượu sưởi ấm, thức ăn mới lấy từ bên trong đai lưng trữ vật ra, vẫn còn nóng hôi hổi. Mấy người trò chuyện những tin đồn phát sinh gần đây. Nhất là ở trong địa phương lạnh đến thấu xương ở đây, có thể ngồi ăn uống như vậy cũng có thể coi là một loại hưởng thụ không tệ.
- Lôi Động, cái tên Quỷ Sát kia càng ngày là càng khiến người ta ghét.
Trần Mâu uống một ngụm rượu, có chút buồn cười nói.
- Thời điểm trước đó thì hắn nhìn chằm chằm vào Đinh sư tỷ của nhà chúng ta. Giống như cho rằng Đinh sư tỷ là hung thủ giết con của hắn vậy. Khiến cho lão tổ phải tự mình ra tay, đi đến Quỷ Sát phủ của hắn đại náo một phen mới bỏ qua. Nhưng mà những ngày gần đây, hắn lại tiếp tục theo dõi Đinh sư tỷ của chúng ta. Ngươi nói xem, lão già này không chịu đi tu luyện, có phải là có ý đồ riêng hay không? Ta thấy Đinh sư tỷ….
- Khụ khụ.
Sắc mặt của Lôi Động có chút khó coi, vội vàng ho khan hai tiếng ngăn cản tiểu tử nói, đứng dậy cung kính hướng ra bên ngoài cửa huyệt động nói.
- Đinh sư tỷ, làm sao người lại tới đây?
Trần Mâu hoảng sợ quay đầu lại, nhưng thấy bên ngoài cửa động không có một bóng người. Cũng nặng nề thở dài một hơi, tức giận quay đầu lại nhìn thoáng qua Lôi Động.
- Ta không thích đùa như vậy đâu, huynh đùa như vậy có thể làm cho ta sợ chết đấy.
Thấy Lôi Động chẳng những không có đáp lại lời của hắn mà ngược lại, tiếp tục nhìn chằm chằm ra cửa, khẽ cười nói.
- Đinh sư tỷ, người cũng đừng có đùa giỡn với mấy tiểu sư đệ chúng ta nữa.
Hắn vừa nói vật gì, chỗ cửa động vốn không có vật gì, đột nhiên không khí hơi méo mó một chút, một tầng hắc vụ nhàn nhạt khẽ tản đi. Dáng người cao gầy xinh đẹp của Đinh Uyển Ngôn cứ như vậy hiện ra ở trước mặt mọi người. Bộ y phục nữ đệ tử màu đen pha hồng phiêu động theo gió. Tư thế như vậy khiến cho nàng thiếu đi vài phần dịu dàng phiêu dật, nhưng lại nhiều hơn vài phần hiên ngang mạnh mẽ, tư thế oai hùng, lạnh lùng nhưng tuyệt mỹ. Đôi mắt trong suốt đẹp đẽ nhìn chằm chằm vào Lôi Động, sắc mặt kinh ngạc nói.
- Lôi sư đệ, tu vi của đệ rõ ràng là thấp hơn ra rất nhiều, làm sao có thể nhìn thấu Âm Sát Độn Thuật của ta?
Âm Sát Độn, đây là một loại độn thuật đặc thù. Bình thường thì hiệu quả của loại độn thuật này không có gì cả, nhưng mà khi hoàn cảnh xung quanh tràn ngập âm sát khí thì thi triển loại độn thuật này như là cá gặp nước. Loại độn thuật này có thể nương theo sát khí mà che dấu hành tung của chính mình, mơ hồ giống như là quỷ quái. Nếu mà tu luyện đến mức thành thạo thì ở những địa phương có âm sát nồng đậm còn có thể đạt tới hiệu quả cùng loại với ẩn thân.
Đây là một loại độn thuật chỉ có thể phát huy hiệu quả mạnh mẽ ở trong hoàn cảnh đặc biệt.
Nhưng khuyết điểm của nó chính là không phải địa phương nào cũng có âm sát khí để nó phát huy hiệu quả. Nhưng mà nếu Âm Sát Tông có thể đem loại độn thuật này phát dương quang đại, tự nhiên nó cũng có lý do riêng. Tông phái này vốn dựa là dựa vào âm sát để tạo nên danh tiếng, tất nhiên là sẽ lợi dụng âm sát đến mức lô hỏa thuần thanh. Âm Sát Đại Pháp của Âm Sát Tông là một pháp thuật hạng nhất hết sức lợi hại của Âm Sát Tông. Một khi tu luyện đến mức tối cao thì khi thi triển sẽ sinh ra âm sát khí long trời lở đất. Có lời đồn là nếu Kim đan lão tổ thi triển ra đại pháp này thì có thể đem phạm vi hơn mười dặm biến thành chiến trường tràn đầy âm sát khí.
Mà Âm Sát Đại Pháp còn có rất nhiều pháp thuật khác có thể phát huy uy lực cực mạnh ở những địa phương tràn ngập âm sát.
Ví dụ như Âm Sát Độn này cũng là một trong số đó. Đinh Uyển Ngôn có thể lựa chọn Âm Sát Độn để tu luyện, tương lai sẽ phải đi theo con đường Âm Sát Đại Pháp.
Nhưng mà Âm Sát Đại Pháp cũng không phải là một môn pháp thuật đơn giản, không những có yêu cầu cực kỳ hà khắc đối với tư chất của tu luyện giả, mà quan trọng hơn là việc tu luyện nó cực kỳ khó khăn, còn có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Nếu không, pháp thuật cường đại như vậy, chẳng phải là mỗi người đều có thể học sao?
Tựa như Lôi Động vậy, đối với Âm Sát Đại Pháp hắn có muốn cũng không dám suy nghĩ. Tạm thời chưa đề cập đến nguy hiểm mà việc tu luyện Âm Sát Đại Pháp này cũng phải tiêu hao thời gian và tinh lực ngoài định mức cho phép. Cũng không phải là tư chất của Lôi Động có thể học được.
Có lẽ cũng chỉ có hạng người có tư chất tuyệt diệu như Đinh Uyển Ngôn mới có cơ hội tu luyện thành công được. Nhưng mà cũng chỉ là có cơ hội mà thôi. Nếu không thì Âm Sát Đại Pháp cũng sẽ không trở thành đại pháp có tiếng tăm lừng lẫy trong tu tiên giới, người khác vừa nghe thấy đã sợ mất mật. Mà sở dĩ Âm Sát Tông có thể nổi danh thiên hạ, đứng thứ nhất trong tám đại tông phái thì Âm Sát Đại Pháp chiếm cứ công lao hơn một nửa.
- Đinh sư tỷ, người thật sự là cam đảm hơn người, lại dám đi tu luyện Âm Sát Đại Pháp.
Lôi Động suy nghĩ thông suốt tiền căn hậu quả, thì cười khổ nói.
- Sở dĩ tiểu đệ có thể nhìn thấu Âm Sát Độn của Đinh sư tỷ, thứ nhất chính là bởi vì đệ tử chủ tu Ngự Quỷ Quyết, không có khả năng không rèn luyện thần quyết được. Sau nhiều năm khổ tu, thần quyết được rèn luyện cũng đã đạt được thành công không nhỏ.
Thần thức tu luyện được cũng không kém, tất nhiên là có thể dễ dàng nhìn thấu các loại độn thuật. Thứ hai có lẽ là bởi vì thời gian sư tỷ tu luyện Âm Sát Độn cũng chưa được bao lâu, sợ là vẫn còn chưa đến mức thuần thục. Vừa rồi khi thay hình đổi vị thì đã bị lộ ra sơ hở, âm sát lưu chuyển ở trong đó cũng không quá phù hợp.
Đinh Uyển Ngôn cũng là hơi lộ ra thần sắc bội phục đối với Lôi Động.
- Còn không biết có thể tu luyện thành công hay không. Nhưng mà thật ra Lôi sư đệ quả nhiên là bất phàm, vừa rồi ta cũng hiểu được là có chút vận chuyển không thông, vẫn còn chưa thuần thục. Thật là khiến Lôi sư đệ chê cười rồi.
Từ sau khi Lôi Động trở thành đệ tử thân truyền thì quan hệ đối với Đinh Uyển Ngôn đã được nâng cao thêm không biết bao nhiêu lần. Trừ khi thường xuyên sẽ gặp mặt ở trong buổi giảng bài của lão tổ ra, thì dưới tình huống Lôi Động không cố ý kết giao, mặc dù việc tới lui không dám nói là quá mức thường xuyên, nhưng mà quan hệ cá nhân cũng chậm rãi được nâng cao. Cũng không còn như là hai người xa lạ đứng nói chuyện nữa.
Hai người Trần, Vệ nghe thấy Lôi Động và Đinh Uyển Ngôn ngươi một câu ta một câu tâng bốc cho nhau thì trong lòng âm thầm buồn cười. Nhưng trên mặt cũng vẫn giữ nguyên vẻ nghiêm túc. Đối với Lôi Động thì bọn hắn dám không lớn không nhỏ chứ đối với đại tỷ Đinh Uyển Ngôn này, ở trước mặt nàng bọn họ ngay cả ho cũng không dám. Nhất là vừa rồi còn nói mấy câu bàn luận ở phía sau Đinh Uyển Ngôn, nhất định là đã bị nàng nghe được. Lúc này đây nếu không biết khiêm tốn, chẳng phải là tự dí mũi vào họng súng sao?
- Hai người các ngươi đi về trước đi, ta có chuyện quan trọng muốn nói với Lôi sư đệ.
Đinh Uyển Ngôn còn chưa nói được mấy câu, liền bắt đầu đuổi người.
Trần Mâu và Vệ Hoa nào dám có nửa câu phản đối. Vội vàng khom người thôi lui, nhưng mà khi thối lui ra đến cửa thì Trần Mâu lại quay mặt lại hung hăng nháy mắt vài cái với Lôi Động rồi hướng về phía Đinh Uyển Ngôn bĩu bĩu môi. Cho dù Lôi Động dùng cái mông để suy nghĩ cũng biết, bây giờ trong đầu mấy người này tuyệt đối không phải là có chủ ý đứng đắn gì.
Bỗng nhiên lại thấy Đinh Uyển Ngôn dường như có dấu hiệu quay người lại, Trầu Mâu vội trở lại gương mặt nghiêm túc, cực kỳ nhanh nhẹn rời đi cùng Vệ Hoa.
Đợi đến khi bọn họ đi rồi, Đinh Uyển Ngôn mới nhẹ nhàng thở dài nhẹ nhõm một hơi, chẳng biết là tại sao trên mặt có chút nóng lên. Đích xác là nàng tới tìm Lôi Động, nhưng mà thật không ngờ Trần Mâu và Vệ Hoa lại ở đây, đang lúc do dự muốn yên lặng thối lui thì lại bị câu nói của tên Trần Mâu khiến nàng tức giận nên âm sát khí mới khẽ động, lộ ra sơ hở để cho Lôi Động nhìn thấy. Lúc này thì nàng không thể kiên trì được nữa, đành phải giả bộ trấn định để đuổi hai người bọn họ đi.
Có lẽ là bởi vì trong lòng có chút xấu hổ, nên trong nhất thời Đinh Uyển Ngôn không biết nên nói cái gì cho phải. Mà Lôi Động cũng muốn chờ Đinh Uyển Ngôn lên tiếng, hắn đứng nguyên tại chỗ, không nói gì cả, bộ dáng chăm chú lắng nghe.
Trong lòng Đinh Uyển Ngôn cũng có chút rối loạn, thầm nghĩ không phải là Lôi Sư đệ đang nghĩ cái gì đó vớ vẩn đấy chứ? Hắn sẽ không cho là chính mình có ý tứ đối với hắn nên mới có thể tới chỗ này thăm hắn chứ? Trước khi tới chỗ này, nàng cũng không cảm thấy mình đến thăm Lôi Động thì sẽ có cái gì không thích hợp cả. Nhưng mà sự thật lại nằm ngoài ý liệu của nàng. Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà lại tạo thành không khí cực kỳ căng thẳng như vậy. Hai người đều không nói lời nào, kể từ đó, không khí lại càng thêm xấu hổ dị thường.
Trong lòng Lôi Động cũng cảm thấy thất kinh, Đinh sư tỷ này bộ dáng xấu hổ, nũng nịu, hai má thì ửng đó, đây là có ý gì? Có phải là nàng có cái ý tứ gì đối với mình hay không chứ? Nếu đổi lại là trước kia, Lôi Động cũng sẽ không lo lắng về cái phương diện này. Từ trước đến nay hắn đều là một người biết người biết ta. Hắn hiểu được lấy tư chất và dung mạo của Đinh Uyển Ngôn thì không phải là người như mình có thể trèo cao được. Cùng với tự rước lấy nhục, còn không bằng biết thức thời không thèm nghĩ gì đến cái chuyện cực kỳ không thực tế này nữa.
Đương nhiên, thế sự không có gì là tuyệt đối cả. Tất cả mọi người đều là thiếu niên nam nữ, tiếp xúc lâu, âm thầm sinh ra chuyện tình cảm khó hiểu cũng là chuyện bình thường. Nhưng mà sau khi Lôi Động suy nghĩ một hồi, chợt đem cái ý nghĩ này ném ra khỏi đầu. Mặc dù Đinh sư tỷ có ý tứ gì với mình đi nữa, thì tư chất của bản thân mình cũng rất bình thường, nếu muốn tu luyện tới Trúc cơ kỳ thì cũng không phải là một chuyện dễ dàng, nếu mà đem tâm tư đặt vào trong chuyện nhi nữ tình trường thì sẽ làm chậm trễ tuổi tu luyện tốt nhất. Chưa biết chừng cả đời này sẽ bị vây ở Luyện khí kỳ mà không thể tiến thêm được.
Nhưng mà nếu tiếp tục xấu hổ như vậy thì cũng không phải là việc tốt. Chỉ sợ là càng tô càng đen. Lôi Động ho khan hai tiếng, chọn một cái đề tài nói.
- Đinh sư tỷ chớ trách móc, tên Trần Mâu này từ trước đến nay vẫn luôn lắm mồm như vậy, nhưng mà tâm địa thì rất tốt, hi vọng Đinh sư tỷ đừng để ở trong lòng.
Nghe thấy lời nói mạch lạc của Lôi Động, đầu óc của Đinh Uyển Ngôn cũng trở nên trấn tĩnh hơn một chút. Sắc mặt cũng đã khôi phục trở lại, lắc đầu nói.
- Thân phận của ta là người đứng đầu trong các đệ tử thân truyền của lão tổ, khó tránh khỏi sẽ bị người ta nói dài nói ngắn sau lưng. Nếu mà ta để ý đến mọi chuyện, vậy thì chẳng phải là đã tự mình gây trở ngại hay sao?
- Vẫn là Đinh sư tỷ rộng lượng.
Lôi Động không mặn không nhạt khen một câu.
Đinh Uyển Ngôn hít một hơi thật sâu, cũng đem những ý nghĩ thượng vàng hạ cám trong đầu xóa sạch. Nhớ tới ý đồ mình đến đây ngày hôm nay, nàng lấy ra một lọ đan dược từ bên trong dây lưng trữ vật, đưa cho Lôi Động nói.
- Lôi sư đệ, đệ không luyện sát công. Dù cho lúc nào cũng vận công chống cự, nhưng mà nếu ở trong nơi âm sát này quá lâu, huyết mạch sẽ không tránh khỏi bị âm sát làm ảnh hưởng, nếu có quá nhiều thì sẽ tổn hại đến thân thể. Bình Khư Sát Đan này có mười viên, cứ cách một tháng thì đệ lại dùng một viên, có thể tiêu trừ đi sát khí.
Lôi Động có chút kinh ngạc. Đinh sư tỷ quan tâm tới chính mình như vậy là có ý gì?
Có phải là nàng thật sự có ý tứ đối với chính mình hay không?
- Đa tạ sư tỷ.
Nhưng mà Lôi Động liền đem cái ý nghĩ chợt xuất hiện này ném ra khỏi đầu. Vẻ mặt cảm kích tiếp nhận bình Khư Sát Đan kia.
- Không cần cảm tạ, nếu cần cảm tạ, như vậy thì ta còn phải cám ơn tấm thuẫn thượng phẩm của sư đệ trước.
Đinh Uyển Ngôn thấy Lôi Động sảng khoái nhận lấy thì trong lòng khẽ buông lỏng. Nhưng mà lại nghĩ tới điều gì, đôi môi xinh đẹp khẽ nhếch lên, nở một nụ cười nói.
- Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại. Lôi sư đệ, đệ để ta gánh tội giúp đệ, chiến lợi phẩm phân cho ta một phần thì cũng là việc phải làm. Nhưng mà có phải là quá ít hay không. Tên kia là Quỷ Sát công tử, có lẽ tài sản của hắn cũng không chỉ có khoảng chừng này.
Ác, Lôi Động thật sự là không biết nói gì, chẳng lẽ lão tổ là một mụ già lắm mồm sao?
Làm sao mà loại sư tình tuyệt mật này cũng đều tiết lộ cho Đinh Uyển Ngôn vậy?
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu