A house without books is like a room without windows.

Heinrich Mann

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 45-46 : Quyết Đấu Chu Minh Hoa
rong lúc nhất thời, Ngô Thiên Thu ở vào thế hạ phong cực kỳ chật vật, giống như bắt đầu chống đỡ không được. Nhưng mà trong lòng Lôi Động cũng vẫn còn cảnh giác, dù sao thì cái màn lội ngược dòng huyết tinh hắn nhìn thấy trong trận tỷ võ ba năm trước đây, cả đời này hắn cũng không quên được.
Ầm!
Sau đó, Thị Huyết quỷ tốt tung một đòn nghiêm trọng, tấm chắn này nhất thời vỡ tan.
Linh lực lưu động mơ hồ trên đó đã tiêu tán sạch.
- Ta nhận thua.
Sắc mặt của Ngô Thiên Thu đại biến, hình như có chút không cam lòng, hắn biết nếu tiếp tục đánh, chỉ sợ tính mạng cũng không giữ được, đành phải đỏ mặt mở miệng đầu hàng.
Lôi Động cũng lập tức dừng thế công lại, Thị Huyết quỷ nhu thuận xoay người trở về, đứng bên cạnh hắn.
- Trận tỷ thí ba năm của Vạn Quỷ Quật, lôi đài thứ hai, Lôi Động giao đấu với Ngô Thiên Thu. Kết quả so đấu, Lôi Động thắng.
Trọng tài tuyên bố kết quả, Lôi Động cũng hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm mắng, tiểu tử Ngô Thiên Thu này thật đúng là thâm tàng bất lộ, chẳng những luyện Quỷ Sát Chưởng vô cùng cường đại mà còn có cả pháp khí phòng ngự.
Trần Mâu và Vệ Hoa thấy Lôi Động thắng lợi, hai người liền hô to ủng hộ. Những người còn lại sau khi xem xong trận đấu cũng phấn khích mà hò hét theo.
Nhưng là nói trở lại, Quỷ Sát Chưởng đích thật là phi thường lợi hại, chẳng những bộc phát ra uy lực cường đại, đáng sợ hơn chính là trong đó còn ẩn chứa âm sát, nếu đánh trúng người thì sẽ xâm nhập vào trong cơ thể, ăn mòn khí lực trong huyết mạch, rất khó trừ tận gốc.
Nhưng mà quỷ tốt thuộc loại thân thể dạng năng lượng tinh khiết. Quỷ Sát Chưởng đánh vào trên người nó, chẳng qua chỉ là phải thừa nhận uy lực bộc phát cường đại mà thôi, tính ăn mòn của âm sát thì không hề có nửa điểm tác dụng.
Lôi Động ở trước mặt bao nhiêu người lấy ra cái Dưỡng Hồn Tháp có hình dáng độc đáo, âm linh dày đặc kia, rõ ràng là thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp chứ không phải là vật phàm gì, chậm rãi thu hồi còn Thị Huyết quỷ tốt bị thương vào bên trong. Ngay cả vị trọng tài Trúc cơ kỳ cũng thở nhẹ môt tiếng.
- Thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp, khó trách ngươi có thể luyện được Quỷ tốt cấp bốn nhanh như vậy.
Lời này vừa nói ra, mọi người lại càng thêm ghen ghét Lôi Động. Đây chính là thượng phẩm pháp khí, bên trong những đệ tử cùng giới, thượng phẩm pháp khí mà mọi người biết tới cũng chỉ có Đinh Uyển ngôn là có một kiện.
Nghe được tiếng nghị luận sôi nổi của mọi người xung quanh, lúc này Lôi Động mới thản nhiên thu hồi Dưỡng Hồn Tháp. Hắn sớm biết nhất định sẽ có rất nhiều người suy đoán xem tại sao mình lại có Quỷ tốt cấp bốn. So với việc để cho bọn họ đoán mò, còn không bằng hào phóng để cho người ta biết mình có một cái thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp.
Tuy nói mặc dù là một cái thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp cũng khó có thể ở trong hai ba năm biến một con hạ phẩm linh quỷ thăng lên đến cấp bốn. Nhưng nếu mà chịu khó để cho quỷ tốt cắn nuốt một ít huyết nhục của yêu thú, hoặc là của dã quỷ, cộng với làm huyết tế vài lần thì cũng không phải là không thể thăng tới cấp bốn.
Kế tiếp, những trận đấu sau đó lại được bắt đầu, mỗi khi có trận đấu nào phấn khích, mọi người liền lập tức xúm vào. Thứ nhất là quan sát người khác chiến đấu để háp thu kinh nghiệm. Thứ hai là cũng muốn nhìn một chút xem đòn sát thủ của mỗi người là cái gì?
Cả ngày trôi qua, thật ra khiến cho Lôi Động cảm thấy nghiêm túc hơn là quyết tâm, dù sao thì không phải mỗi người cũng đều có Quỷ Sát Chưởng uy lực không tầm thường như Ngô Thiên Thu.
Về phần đối thủ của Trần Mâu, không đề cập đến cũng thế, thoải mái giành thắng lợi.
Liên tiếp mười vòng đấu, Lôi Động chưa bao giờ gặp phải đối thủ lợi hại, chỉ là một đám đệ tử Luyện khí kỳ tầng thứ hai tầng thứ ba có trang bị không mấy lợi hại. Lôi Động chỉ cần gọi ra Thị Huyết quỷ tốt cấp bốn là đã có thể thoải mái giành thắng lợi.
Về phần gặp được một tên Luyện khí kỳ tầng thứ tư thì cũng khiến hắn phí thêm công sức một chút, nhưng mà đến nay hắn cũng chưa cần phải dùng đến con linh quỷ thứ hai. Bởi vậy thành tích của hắn đã toàn thắng mười trận liên tiếp.
Cho đến vòng thứ mười hai, sau khi Chu Minh Hoa bốc thăm xong thì đột nhiên cười như điên. Đưa mắt tìm tòi trong đám người bên dưới một phen, cuối cùng đem ánh mắt dừng ở trên người Lôi Động, trong ánh mắt lộ ra một tia thần sắc hung tàn.
Quả nhiên sau khi chủ bút thông báo kết quả của lá thăm, lôi đài thứ hai trận thứ năm, Chu Minh Hoa giao đấu với Lôi Động. Bởi vì sớm hay muộn cũng phải chiến đấu với Chu Minh Hoa nên Lôi Động cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Mấy ngày nay hắn cũng luôn luôn lưu ý sức chiến đấu của Chu Minh Hoa. Thân là một trong những đệ tử thân truyền của lão tổ, tài nguyên hùng hậu, trong ba năm nay hắn cũng đã tiến lên đến Luyện khí kỳ tầng năm, thực lực tự nhiên là bất phàm.
Nhưng mà trong hơn mười hai trận đấu trước, hắn chỉ thắng có mười một trận, đả bại hắn rõ ràng cũng chính là một đệ tử thân truyền của lão tổ khác, Tả Siêu.
Nhìn ra được, Chu Minh Hoa cũng luôn luôn không có cảm tình gì đối với người luôn cưỡi lên đầu mình là Tả Siêu.
Trong trận thi đấu đã quyết tâm giành chiến thắng, nhưng cuối cùng lại kém một chiêu mà thua cuộc. Nhưng mà cũng là bởi vậy mà thực lực cực mạnh của hắn đã bại lộ ra ngoài.
Không biết có phải là bởi vì Chu Minh hoa ngay từ đầu đã không lấy được lòng của lão tổ hay không, Lôi Động cảm thấy cái này chính là bi kịch.
Mọi người đều là đệ tử thân truyền, Đinh Uyển Ngôn thì có một thân trung phẩm, một món thượng phẩm pháp khí.
Mà Tả Siêu thì cũng một thân hạ phẩm và một món trung phẩm. Về phần Chu Minh Hoa này thì cũng chỉ có vài món hạ phẩm pháp khí coi như không tệ mà thôi.
Ở trong mắt đệ tử bình thường thì bộ trang phục và vài món pháp khí này cũng coi như không tồi rồi. Nhưng hắn là đệ tử thân truyền, trên người đều là hạ phẩm pháp khí thì rất khó coi.
Bởi vậy có thể suy đoán, có lẽ người này ở trong mắt của lão tổ cũng không quá được sủng ái.
Ba người Lôi Động được lão tổ ban cho trung phẩm pháp khí, hoàn toàn có tư cách khinh bỉ tên quỷ nghèo này.
Cũng là rất có thể vì nguyên nhân như vậy mà người này mới cảm thấy không ưa ba người Lôi Động. Nhất là lúc ấy lợi dụng môn quy, buộc hắn phải hướng tới Trần Mâu mà xin lỗi, càng khiến cho hắn hận thấu xương.
Nhưng mà hiện tại, chỉ sợ cừu hận lớn nhất chính là quan hệ không rõ ràng của Lôi Động và Đinh Uyển Ngôn.
Aiiii, lòng dạ hẹp hòi hại chết người. Trước khi hắn chiến đấu một trận với Tả Siêu, Lôi Động còn hơi lo lắng về hắn. Nhưng mà sau khi trải qua trận chiến ấy, Lôi Động cũng chỉ có thể cười cười, bản lĩnh như vậy, căn bản là không cần đến ba con quỷ xuất hiện là có thể thu thập được hắn.
Về phần hai môn pháp thuật mà hắn luyện tập kia, phân biệt là Đồ Linh Chỉ và Huyền Âm Thuẫn, một công một thủ đều là những pháp thuật cực kỳ lợi hại. Lấy uy lực của Đồ Linh Chỉ mà nói, uy lực không kém hơn Quỷ Sát Chưởng.
Nhưng mà có lẽ do người này quá mức theo đuổi cảnh giới tu vi, ngày thường quá mức xem nhẹ tu luyện pháp thuật cùng chiến đấu thực tế. Thi triển hai công pháp này còn chưa thành thạo, rất khó coi. Cũng chỉ có thể dựa vào tu vi cao cường và một thân hạ phẩm pháp khí mà áp đảo được đệ tử bình thường mà thôi. Gặp được cao thủ thì chỉ có thể xác định nghỉ cơm.
Bất động xem xong trận đấu của Trần Mâu và Vệ Hoa, ba người cùng nhau tụ tập về hướng lôi đài thứ hai.
Chu Minh Hoa có lẽ là đang sốt ruột báo thù, đã sớm canh giữ nơi này cùng với mấy người hầu. Vừa thấy Lôi Động tiến lại, liền không nhịn được mà trào phúng lên.
- Lôi sư huynh, không phải là hôm nay sẽ lại lấy môn quy ra dọa ta đấy chứ?
- Chỉ bằng vào cái tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ ba của hắn mà cũng muốn làm sư huynh của Chu sư huynh sao? Nằm mơ đi.
- Ta nói, đây là hắn không biết trời cao đất dày, Chu sư huynh là đệ tử thân truyền của lão tổ, hắn xứng sao?
Mấy người hầu, ngươi một lời ta một câu châm chọc. Lôi Động nghe xong không khỏi bật cười, loại thủ pháp khiêu khích này cũng quá yếu đi? Không phải là sợ chính mình không chịu chiến sao? Thật là một đám trẻ con.
- Lôi Động, cẩn thận một chút, đừng mắc mưu của hắn.
Tuy nói sớm biết rằng Lôi Động chín chắn trưởng thành hơn nhiều so với những đệ tử thiếu niên bình thường nhưng Trần Mâu vẫn cẩn thận nhắc nhớ. Chợt lại hướng ánh mắt về phía Vệ Hoa ở phía sau, dẫn đầu cười lạnh phản kích.
- Vệ sư đệ, thế nào mà dây quần cũng không cài chặt, để nó bay ra ngoài như vậy không thấy xẩu hổ sao?
Chu Minh Hoa sửng sốt một lúc, sau đó mới nghĩ là hắn đang chửi mình, lúc này khuôn mặt trở nên đỏ bừng, phẫn nộ nhìn Trần Mâu. Không đợi hắn kịp phản kích, Vệ Hoa liền nở nụ cười bại hoại.
- Chu sư huynh, lần trước ta ở Phiền thành có nghe nói về nhà ngươi, những hàng xóm xung quanh đều nói cha hắn chính là ông nội?
Lời này, ngay cả Lôi Động cũng ngây người ra một chút, sau đó suy nghĩ cẩn thận, không khỏi buồn cười vỗ vai Vệ Hoa một cái.
- Chớ nói nhảm, nếu không hắn lại nói huynh bất kính với sư huynh.
- Lôi sư huynh, ta nói là đúng sự thật, hàng xóm láng giềng của hắn đều nói như vậy.
Vẻ mặt của Vệ Hoa nghiêm nhị nói.
- Nếu như ta hồ ngôn loạn ngữ, sẽ bị thiên lôi đánh chết, sẽ bị chế thành hồn đăng thiêu đến chết. Nếu không tin lời ta nói thì có thể đến Phiền thành hỏi thăm.
Người xem xung quanh cũng là những người hiểu chuyện, đều hít sâu vào một hơi khí lạnh, Vệ Hoa đã nói ra lời thề ác độc loại này, sự tình chỉ sợ có tám chín phần là sự thật.
Sau đó ánh mắt mọi người lại chuyển sang Chu Minh Hoa, da mặt hết hồng lại xanh, cả người run rẩy không thôi. Tựa hồ là muốn xét nát Vệ Hoa mới cam tâm.
Được, việc lần này có lẽ không cần hoài nghi nữa, có lẽ là chắc chắn mười phần rồi.
Ánh mắt của những người hiểu chuyện nhìn về phía Chu Minh Hoa cũng rất khác thường.
Những người nghe không hiểu thì vẻ mặt mờ mịt.
Lôi Động cũng hiểu ra rồi, phỏng chừng hai người này là bởi vì đối địch với Chu Minh Hoa mà đã sớm liên hệ với người nhà, phái người đi điều tra một chút sự tình của Chu Minh Hoa.
Dưới loại tình huống mấu chốt này, tiết lộ những chuyện riêng tư không muốn người khác biết ra, chỉ sợ sẽ khiến cho Chu Minh Hoa mất đi lý trí. Lôi Động âm thầm lưu ý, rất sợ người này xuất kỳ bất ý hạ độc thủ.
Nhưng mà hiển nhiên, Trần Mâu cũng không muốn buông tha cho hắn dễ dàng như vậy, làm một vẻ mặt vô tội thuần khiến hỏi.
- Vệ sư đệ, đệ nói vậy là có ý gì? Ta nghe không hiểu lắm. Nhà của Chu sư đệ làm sao vậy, tại sao cha đẻ lại là ông nội.
- Im miệng.
Chu Minh Hoa gắt gao phát ra một thanh âm từ trong kẽ răng, tay phải đột nhiên động một chút, một cột sáng màu u lam từ ngón tay hắn bắn nhanh về hướng Vệ Hoa. Rõ ràng là Đồ Linh Chỉ có lực sát thương cực lớn.
Vệ Hoa hừ lạnh một tiếng, cơ hồ là cùng lúc đó liền khởi động pháp quyết, một cái lá chắn do Huyền Âm Thuẫn trong suốt tạo thành lập tức che kín toàn thân, lực lượng phòng ngự cũng được thần thức hắn thúc giục mà tập trung ở phía trước người, lập tức hình thành một cái tấm chắn trong suốt.
Ba!
Đồ Linh Chỉ và Huyền Âm Thuẫn giao kích với nhau. Có lẽ là do Chu Minh Hoa không chịu luyện tập thường xuyên, nên dù tu vi có cao hơn Vệ Hoa thì Đồ Linh chỉ cũng không có xuyên được qua tấm chắn của Vệ Hoa, ngược lại đồng quy vu tận với hộ thuẫn.
- Giỏi cho Chu Minh Hoa ngươi, ban ngày ban mặt, dưới sự chứng kiến của mọi người, ngươi dám mưu sát sư đệ đồng môn?
Hiển nhiên là Vệ Hoa không khách khí nữa, bi phẫn hét lên.
- Ngươi chính là một tên tiện chủng. Ai không tin thì có thể đến Phiền thành hỏi thăm, nếu Vệ Hoa ta ăn nói bừa bãi thì sẽ trở thành hồn đăng mà chết. Tên tiện chủng Chu Minh Hoa ngươi dám cùng ta phát thệ không?
Tuy rằng hai người này đều có xuất thân bất phàm, nhưng mà chính bởi vì như thế, mới có kiến thức rộng rãi. Mắng người thì cũng đều có căn cứ, so với mấy tên tiểu hài tử thuẫn miệng châm chọc kia thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Đại đa số những người nghe hiểu lại nhìn về phía Chu Minh Hoa, ánh mắt giống như đang nhìn quái vật vậy.
Chuyện này vốn là cơn ác mộng không thể xua tan được ở trong lòng Chu Minh Hoa.
Vốn cho là sau khi đến Âm Sát Tông này hắn hoàn toàn có thể quên đi quá khứ của mình. Lại thật không ngờ bí mật lớn nhất của mình lại bị ba tên gia hỏa đáng giận này phanh phui ở trước mặt bao nhiêu người. Gương mặt sưng lên rồi chuyển thành màu đỏ tím, nhưng lại không dám phát ra lời thề độc cùng Vệ Hoa. Khuôn mặt hắn tràn đầy vẻ hung lệ.
- Ta muốn giết hết tất cả các ngươi, Đồ Linh chỉ.
Chu Minh Hoa bi phẫn gầm lên một chút, lại có một đạo quang hoa màu u lam bắn ra.
Trần Mâu cười lạnh một tiếng, dùng thần thức để điều khiển lá chắn, một tấm chắn tràn đầy hắc khí ở bên trên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.
Ba một tiếng, tấm thuẫn hung hăng tiếp một kích của Chu Minh Hoa. Lực xuyên thấu của Đồ Linh Chỉ rất mạnh, nếu là pháp khí phòng ngự bình thường, nói không chừng ở dưới một chỉ này nếu không bị đánh nứt toác ra thì cũng bị hư hại nặng.
Nhưng mà tấm chắn này của Trần Mâu chỉ hơi nhúc nhích một chút, hắc khí ở xung quanh ở giảm một chút. Dù sao thì đó cũng là trung phẩm pháp khí phòng ngự, làm sao có thể dễ dàng bị hủy như vậy.
Năm đó lão tổ ban thưởng cho ba người cực kỳ công bằng, mỗi một người đều có một món trung phẩm pháp khí, cộng thêm một trăm viên linh thạch, đều là căn cứ theo công pháp mà ba người Lôi Động tu luyện mà ban cho.
Lôi Động đạt được chính là Đăng Vân Ngoa để tăng tốc độc, Trần Mâu lấy được tấm Ác Quỷ Thuẫn này, về phần Vệ Hoa am hiểu phòng ngự thì lấy được Hỏa Vân Kiếm. Bởi vậy có thể thấy được khi lão tổ phong thưởng ít nhiều cũng đã có tâm tư.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu