Cuộc chiến thật sự là giữa những gì bạn đã làm, và những gì bạn có thể làm. Bạn so sánh bạn với chính mình chứ không phải ai khác.

Geoffrey Gaberino

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26-27 : Ôm Đùi Sư Tỷ
a ha ha.
Thiếu niên luyện khí tầng hai kia thấy bộ dạng ngoài mạnh trong yếu của hai người Trần Mâu, đoán được bọn họ đang khiếp đảm. Cười to một tiếng, sau đó kiêu ngạo nở nụ cười dữ tợn nói:
- Tu Chân giới chính là thế giới mạnh được yếu thua, ngươi không có bổn sự, cũng đừng trách người khác khi dễ ngươi. Cáo trạng, cười chết người rồi. Đừng nói các ngươi không phải là đệ tử hạch tâm của Vạn Quỷ Quật, coi như là vậy, Vạn Quỷ lão tổ cũng không giúp được các ngươi.
- Ngươi nói bậy, lão tổ chúng ta thần công cái thế, vũ nội vô địch. Ngươi dám động thủ lão nhân gia ông ta nhất định sẽ giúp chúng ta báo thù.
Vệ Hoa cũng gào thét lên.
Lôi Động ngược lại cũng có chút ít kỳ quái, chỉ để hai người này thu hút lực chú ý của đối phương một chút mà thôi. Gào thét tâng bốc vỗ mông Vạn Quỷ lão tổ làm chi không biết? Bất quá, nghi hoặc thì nghi hoặc. Nhưng vẫn ngự sử lấy Quỷ tốt, phiêu hốt tiếp cận tên gia hỏa luyện khí tầng hai kia.
- Coi như hết, Vạn Quỷ Quật các ngươi từ trước tới nay đều xếp hạng dưới Cực Âm động chúng ta. Ta thế nhưng là đệ tử hạch tâm của Cực Âm Động, giết mấy người các ngươi cũng chỉ như giết con sâu con kiến mà thôi. Lão gia hỏa Vạn Quỷ kia há lại vì mấy người đệ tử bình thường như các ngươi đi tìm lão tổ nhà ta lý luận? Cho dù là lý luận ta cũng không sợ, Cực Âm lão tổ nhà ta cũng không sợ Vạn Quỷ lão tổ nhà ngươi.
Tên kia càng nói càng đắc ý, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm, nhe răng cười không ngừng:
- Xem ra các ngươi đúng là chấp mê bất ngộ rồi, vậy hãy nếm thử tư vị Hỏa Vân kiếm của ta.
Hắn vừa dứt lời, còn chưa kịp ngự sử phi kiếm. Sắc mặt bỗng nhiên sững sờ, chỉ cảm thấy sau lưng có một cảm giác man mát. Nghi hoặc quay đầu lại, chỉ nghe thấy được một tiếng hít-khà-zzz, thấy được một con Quỷ tốt màu sắc đỏ bừng, mặc áo giáp đang hướng về phía mình hung tàn nhe răng trợn mắt, cùng lúc đó, lưỡi dao sắc bén chém thẳng về phía cổ của hắn.
Máu tuôn như mưa.
Người nọ cũng là không may, nếu hai bên đều là ba người chính diện liều mạng với nhau, nương tựa theo pháp khí cường đại trong tay, còn có ưu thế về tu vi, không nói là chiếm hết ưu thế, nhưng ít nhất hai bên cũng có thể đấu ngang tay. Đáng tiếc chính là, người này tuổi tác không lớn, thiếu niên đắc chí không tránh khỏi càn rỡ một chút, kiêu ngạo mà lại không đủ lòng cảnh giác. Thực lực chưa phát huy được nửa phần đã bị Quỷ tốt đánh lén thành công, một đao bay đầu.
Luyện Khí tầng hai, mặc dù đã trải qua lần thứ hai tẩy tủy phạt mao, nhưng nhục thể con người vẫn không thể bằng được các loại yêu thú. Mà tu sĩ nhân loại sở dĩ có thể trấn áp được các loại yêu thú, là do thiện dùng các thủ đoạn phối hợp với nhau. Mà Quỷ tốt sau khi thi triển Thị Huyết thuật, một đao chém cự xà đều có thể lưu lại miệng vết thương sâu đến tận xương, chớ nói chi đến cái cổ của một tu sĩ nhân loại Luyện Khí kỳ tầng hai.
Đồng thời với lúc đầu lâu của Trương tiểu tử bay ra khỏi cổ, Trần Mâu cùng Vệ Hoa cũng lộ ra nụ cười hung tợn. Một người thi triển Minh Hỏa đạn, một người thì thi triển Huyền Âm thuẫn, bên cạnh chỉ huy tiểu kiếm công kích, xông về phía trước. Lôi Động sau khi một kích thành công, lập tức sai sử Quỷ tốt lao về phía nữ đệ tử Cực Âm Động.
Nữ đệ tử kia cũng có thực lực Luyện Khí tầng một, nhưng bị một đao của quỷ tốt chấn nhiếp, không chiến đã có vài phần khiếp đảm. Sắc mặt trắng xám, mặt mày thất thố, chật vật sử dụng tiểu kiếm màu lục nghênh địch. Gã nam đệ tử còn lại thì kinh hãi, lựa chọn bỏ trốn. Chưa chạy được vài bước, lại bị Vệ Hoa đâm sáu kiếm vào bắp chân, ngay sau đó một chiêu Minh Hỏa đạn của Trần Mâu gần như đem hắn nổ tung thành vài mảnh.
-Vèo!
Tiểu kiếm màu xanh sẫm của Lôi Động cũng đột nhiên phóng tới. Thừa dịp nữ đệ tử kia còn đang bận rộn ứng phó với Quỷ tốt hung mãnh, không chút nào lưu tình một kiếm cắt nát yết hầu của nàng.
Toàn bộ quá trình, trước sau chưa đủ mấy tức, nhưng mà trong đó thì không thiếu hung hiểm. Nhất là tên gia hỏa luyện khí tầng hai của đối phương, hẳn là đệ tử hạch tâm của Cực Âm Động. Vạn nhất để cho hắn thi triển hoàn toàn sức chiến đấu, hươu chết về tay ai cũng chưa chắc. Ba cái anh không ra anh, em không ra em, đều là mặt mồ hôi đầm đìa nhìn nhau, từ trên mặt người khác đều nhìn thấy nét tái nhợt. Thời điểm sát phạt quyết đoán cũng không cảm thấy gì, nhưng đến khi chuyện lại thành công, lại đều lo sợ ẩn hoạn. Đương nhiên, điều này cũng là bởi vì ba người đều là người mới, kinh nghiệm chưa đủ. Sau khi bị đánh lén, rối loạn tâm thần. Trong cơn cuống quít đến pháp thuật cũng không thi triển.
Tuy nói tất cả mọi người đã làm nhiệm vụ, giết qua yêu thú. Nhưng sử dụng pháp thuật giết người, vẫn là lần đầu trong đời, cũng may ba người đều thuộc thế hệ tâm trí kiên định. Biết rõ việc đã đến nước này, cứ giải quyết hậu quả cho tốt đã rồi nói sau.
Ba người phân công hợp tác, vơ vét tài sản trên thân ba người này. Một nam một nữ kia hiển nhiên đều là người nghèo, trên người ngoại trừ một ít vật phẩm pháp khí do tông phái phát, thì cũng chỉ có hai khối linh thạch và hai bình tiểu Bồi nguyên đan. Về phần gia hỏa bị chặt đầu kia, trong túi trữ vật ngoại trừ có ba khối linh thạch cộng thêm năm bình tiểu Bồi nguyên đan, cũng là rỗng tuếch. Bất quá, chuôi pháp khí Hỏa Vân kiếm trong tay hắn, lại là cực kỳ bất phàm, từ trên thân nó không ngừng tỏa ra sức nóng hừng hực, xa xa không phải là mặt hàng như tiểu kiếm dành cho người mới có thể sánh được.
- Đây là một thanh trung phẩm pháp khí loại phi kiếm.
Sắc mặt Trần Mâu cực kỳ nghiêm trọng giám định cả buổi rồi nói ra.
Lôi Động cùng Vệ Hoa nghe vậy đồng thời hít một hơi lạnh, uy lực của trung phẩm pháp khí, xa xa không phải là thứ như bọn hắn có thể ngăn cản, coi như là Huyền Âm thuẫn của Vệ Hoa e là cũng khó có thể ngăn trở. Cũng may hắn đã bị Quỷ tốt một đao chém bay đầu, nếu không hậu quả thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Trần Mâu lại kiểm tra một phen, mừng rỡ dị thường nói:
- Phát tài rồi, thằng này mới có được phi kiếm không bao lâu, tế luyện không sâu. Chỉ cần phí chút ít công phu, không được bao lâu có thể xóa đi lạc ấn hắn để lại.
- Trở về rồi hãy nói.
Lôi Động thấy nơi này không nên ở lâu, nhanh chóng khu động Quỷ tốt hấp thực sạch sẽ máu huyết của ba người, sau đó ba người lập tức chạy đi.
Cũng không đi con đường chính mà là cố gắng hết sức chọn những con đường nhỏ dùng tốc độ nhanh nhất chạy trở về. Vất vả một đường hữu kinh vô hiểm, tuy chật vật, lại hoàn hảo không tổn hao gì chạy về Vạn Quỷ Quật. Vừa về tới Vạn Quỷ Quật, ba người không dám ngừng lại chút nào, khắp nơi bái thần cầu phật yêu cầu được yết kiến Vạn Quỷ lão tổ.
Đáng tiếc chính là, đã không có ai chịu thông báo lão tổ, còn rước lấy một trận cười nhạo. Một đệ tử Luyện Khí tầng một bình thường, có tư cách gì yêu cầu yết kiến lão tổ?
Nhưng chuyện này lại liên quan đến tính mạng ba người, ba người chỉ đành phải kiên trì, đi bái phỏng một tiểu hài đồng tên là Tả Siêu chỉ có sáu bảy tuổi.
Bởi vì Tả Siêu chẳng những là đệ tử thân truyền của Vạn Quỷ lão tổ, còn có phần được hắn sủng ái.
Quan trọng nhất là hắn còn là một tiểu hài tử, dỗ dành hắn vài câu có lẽ sẽ được như nguyện.
Ai ngờ vẫn vô cùng khó khăn, bị đám nô bộc chuyên môn hầu hạ hắn ngăn lại ngoài cửa. Nói Tả Siêu đang bế quan trùng kích tầng ba của Luyện Khí kỳ, không tiếp khách.
Dù Trần Mâu đã cố gắng nói ngon nói ngọt, thậm chí lấy linh thạch ra hối lộ, nhưng những tên nô bộc này cũng không dám đi quấy rầy Tả Siêu bế quan thăng cấp.
Rơi vào đường cùng, huynh đệ ba người thương lượng một phen. Chỉ còn cách đi cầu Đinh Uyển Ngôn sư tỷ mà thôi, về phần Đinh sư tỷ kia có chịu gặp mặt hay không, ba người cũng không có nửa điểm nắm chắc. Đối với Đinh Uyển Ngôn cao cao tại thượng, mấy người chẳng có chút quan hệ nào với nàng.
Tâm thần có chút bất định tìm đến cư thất của Đinh Uyển Ngôn, cũng may Đinh Uyển Ngôn cũng không còn là đứa bé cần người hầu hạ như Tả Siêu.
Lấy sự lão luyện của Trần Mâu, vào lúc này tâm thần cũng có chút bất an, do dự.
Lôi Động dứt khoát xung phong nhận việc, tiến lên ấn vào cấm chế có công năng dò xét người bái phỏng.
Nhưng mà hơn nửa ngày sau, thực sự không có nghe được nửa điểm đáp lại. Cũng không biết là Đinh Uyển Ngôn đang bế quan, hay là căn bản không có ở nhà.
Lôi Động có chút chưa từ bỏ ý định, lại ấn ấn hai cái, vẫn không có phản ứng như trước.
Ba người hai mặt nhìn nhau, chẳng lẽ phải thật sự đi cầu cái tên Chu Minh Hoa kia?
Trong lòng có chút thất vọng, đang chuẩn bị rời đi, thì thấy trong cấm chế một hồi di động, bên tai truyền đến một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng:
- Xin hỏi là ai?
- Tiểu đệ Lôi Động, còn có Trần Mâu, Vệ Hoa có chuyện quan trọng cầu kiến Đinh sư tỷ, mong sư tỷ ân chuẩn.
Chợt nghe được thanh âm của Đinh Uyển Ngôn, như nghe thấy tiên âm, trong lòng ba người vô cùng vui vẻ, vội vàng trầm giọng cung kính trả lời.
- Lôi Động?
Đinh Uyển Ngôn thấp giọng nói thầm, phảng phất như đang suy nghĩ mấy người kia là ai. Bất quá, sau một chút do dự, nàng vẫn mở cửa cho ba người.
Thần thái của nàng thanh thanh nghiên nghiên, vô hỷ vô nộ, cứ đứng ở cửa như vậy, cũng không có ý tứ mời vào nhà.
- Lôi Động bái kiến sư tỷ.
Hiện giờ đang có việc nhờ vả người, Lôi Động đặc biệt hạ thấp tư thái, thần thái tràn đầy cung kính. Không có chút nào bởi vì Đinh Uyển Ngôn nhỏ hơn mình hai tuổi mà có nửa điểm khác thường. Trần Mâu và Vệ Hoa, cũng vội vàng tiến lên hành lễ.
Thấy bộ dạng ba người như vậy, trên người còn tản ra mùi mồ hôi chua chua. Đinh Uyển Ngôn hơi nhíu mũi thon lại:
- Chư vị sư đệ tìm ta có chuyện gì quan trọng?
- Đinh sư tỷ, chuyện là như vậy.
Lôi Động lên tiếng nói, đem toàn bộ sự tình tiền căn hậu quả nói ra, ngay cả chuyện cấy ghép linh chi cũng không chút nào giấu diếm.
Theo lời nói êm tai của Lôi Động, còn chưa nói tới đoạn Lôi Động ra tay giết người, sắc mặt vốn lạnh lùng của Đinh Uyển Ngôn đã có chút biến đổi:
- Người của Cực Âm Động cũng thật quá mức, chẳng lẽ xem Vạn Quỷ quật ta không người sao? Đi, ta mang các ngươi đi báo thù.
Dù khí chất của Đinh Uyển Ngôn có tốt, tư chất lại xuất chúng đến mấy, trên thực tế cũng chỉ là một thiếu nữ mười hai tuổi mà thôi. Lúc trước thấy bọn người Lôi Động rõ ràng lớn tuổi hơn mình, lại mở miệng ngậm miệng cung kính hô sư tỷ, trong nội tâm không khỏi có vài phần hảo cảm với họ, có chút thừa nhận mấy vị sư đệ này.
Nghe được một nửa, các sư đệ nhà mình đang êm đang đẹp làm nhiệm vụ đào linh chi lại bị người chận lại muốn soát người đoạt bảo, trong lòng lập tức nổi giận. Nhất là theo như lời bọn họ, thì tựa hồ là rất bất kính đối với Vạn Quỷ Quật, thậm chí là Vạn Quỷ lão tổ.
Mà Vạn Quỷ lão tổ lại đối xử với nàng vô cùng tốt, yêu thương nàng giống như con gái ruột vậy, Đinh Uyển Ngôn liền quyết định cho tên gia hỏa không biết trời cao đất rộng kia một cái giáo huấn sâu sắc.
- Sư tỷ hãy nghe tiểu đệ nói xong đã.
Lôi Động đối với hành động bao che khuyết điểm của Đinh Uyển Ngôn cũng có chút cảm động. Nhưng khóe miệng, vẫn lộ ra một nụ cười khổ nói:
- Trên thực tế là như vậy, mấy người tiểu đệ cũng bất đắc dĩ mà thôi, ai lại muốn thúc thủ chịu trói cơ chứ. Cho nên liền ra sức phản kháng, cuối cùng đem toàn bộ ba tên đệ tử Cực Âm Động đều giết chết.
- Cái gì?
Thần sắc Đinh Uyển Ngôn lập tức có chút khiếp sợ, vốn cho rằng đây chỉ là chuyện khi dễ lẫn nhau. Nhưng mà tuyệt đối không ngờ là, ba tên sư đệ nhìn có chút chật vật này, vậy mà giết đối phương? Cái này, chuyện này có thể rất lớn đấy....
Tuy rất khiếp sợ, nhưng Đinh Uyển Ngôn lại biết đạo sư tỷ phải có phong thái trấn định của sư tỷ. Cưỡng chế trái tim đang nhảy bình bịch trong ngực, nhưng thanh âm vẫn không ức chế nói có chút run rẩy nói:
- Lôi sư đệ, ngươi đem sự tình từ đầu tới cuối kể lại lần nữa.
Lôi Động sợ là sợ người ta không hỏi tới, liền đem đầu đuôi câu chuyện kể lại lần nữa. Đinh Uyển Ngôn sau khi nghe xong, có chút trầm tư, sau một lát có chút trầm giọng nói:
- Đáng tiếc các ngươi không có bắt sống lưu lại một người, hiện giờ đã không có căn cứ chính xác là đệ tử Cực Âm Động nhục mạ Vạn Quỷ lão tổ, chuyện này cũng có chút khó giải quyết.
- Sư tỷ, trên thực tế chúng ta có chứng cớ.
Trần Mâu đang khi nói chuyện, lại móc ra một phù lục cổ quái, cung kính đưa cho Đinh Uyển Ngôn:
- Trong Hòa Âm phù này, ghi chép nguyên vẹn cuộc nói chuyện ngày hôm đó.
Trên đường đi trở về, Lôi Động đã biết rõ chuyện này rồi. Trần Mâu cũng là người tâm tư kín đáo, biết rõ hành tẩu bên ngoài, khó tránh khỏi sẽ cùng người xung đột. Sớm đã hao tổn linh thạch mua mấy miếng Hòa Âm phù này, mục đích của hắn, chính là đề phòng ngày hôm nay. Cũng khó trách, trước lúc hai bên đại chiến, Trần Mâu và Vệ Hoa cố ý dùng ngôn ngữ dụ đối phương khinh bỉ Vạn Quỷ Quật, khinh thường Vạn Quỷ lão tổ.
Đinh Uyển Ngôn có chút kinh ngạc tiếp nhận Hòa Âm phù, dưới sự chỉ điểm của Trần Mâu nghe xong cuộc nói chuyện. Quả nhiên không khác gì so với lời nói của Lôi Động, thậm chí khẩu khí của người nọ còn ác liệt hơn so với lời kể.
Tuy nói dùng trí tuệ của nàng, bao nhiêu cũng nghe ra được đây là Trần Mâu có chút châm ngòi. Thế nhưng đệ tử Cực Âm Động, đích xác là quá mức kiêu ngạo bá đạo.
Trên tay đã có chứng cớ, Đinh Uyển Ngôn cũng kiên định thêm vài phần. Trực tiếp mang theo bọn hắn đi tới chỗ sâu nhất của Vạn Quỷ Quật tìm tới bên ngoài động phủ của Vạn Quỷ lão tổ.
Để cho bọn họ chờ ở bên ngoài, Đinh Uyển Ngôn một mình đi vào yết kiến. Sau một hồi khá lâu, mới có gã niên kỷ khá lớn, tu vi cao thâm đến gọi bọn họ đi vào.
Kể cả Lôi Động trong đó, ba người nơm nớp lo sợ đi theo lão giả vào động phủ, tuy cực kỳ hiếu kỳ động phủ của Vạn Quỷ lão tổ trông như thế nào. Nhưng do sự kính sợ trong lòng, làm cho bọn họ nguyên một đám thành thành thật thật cúi đầu hành tẩu, không dám nhìn đông nhìn tây.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu