Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15-16 : Bắt Âm Hồn
hưng liên tiếp tiêu phí thời gian mấy ngày cũng không nghiên cứu ra được chỗ khác thường của cái đồ vật này.
Nhưng bởi vì không có âm hồn trong tay nên có tiếp tục nghiên cứu cũng không tìm hiểu được gì. Sau khi liên hệ với Trần Mâu thì lại phát hiện ra hắn đang bế quan. Xem ra việc này cũng chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.
Cũng may ở trong phạm vi thế lực của Âm Sát Tông cũng là một trong những địa phương hung ác nổi danh trong thiên hạ. Năm đó cũng không biết là đã có bao nhiêu người táng thân ở đây. Những thứ âm hồn cũng tương đối thông thường.
Sau khi nghe ngóng một chút, hắn liền biết được ở trong phạm vi thế lực của Vạn Quỷ Quật có một khu nghĩa trang ở bên cạnh một tòa thành của nhân loại. Ở nơi này có rất nhiều liệt quỷ. Sau khi thu thập đồ đạc một chút, Lôi Động quyết định đi đến chỗ tòa thành này.
Đó là một tòa thành cao chừng vài chục trượng, khí thế rất hùng vĩ. Bên trong hiện có không dưới trăm vạn phàm nhân, và hoàn toàn đều phục vụ cho Âm Sát Tông. Lôi Động có thân phận là đệ tử của Vạn Quỷ Quật, mặc dù chỉ là đệ tử mới nhập môn, nhưng mà ở trong này cũng có chút nổi tiếng. Rất dễ dàng hắn liền nghe ngóng được ở không xa phía tây tòa thành có một bãi tha ma. Một ít đệ tử của Vạn Quỷ Quật có tu vi không cao muốn bắt âm hồn đa số sẽ đi vào trong đó.
Trên người hắn cũng không có đồ vật gì đáng giá, cũng đừng nói đến thứ pháp khí phi hành gì đó. Cũng may sau khi đạt tới Luyện khí kỳ tầng thứ nhất thì Lôi Động cũng đã bước đầu trải quả tẩy tủy, thân thể trở nên nhẹ như yến. Tuy rằng không học thân pháp linh tinh, nhưng mà tốc độ bôn tẩu của hắn cũng không chậm. Không tới nửa canh giờ, hắn đã đi đến cái bãi tha ma đìu hiu tràn đầy âm phong.
Bây giờ vẫn là buổi trưa, nhưng mà bầu trời cũng có chút u tối. Xung quanh có sương mù mông lung, không thể nhìn xa được.
Lôi Động không dám xâm nhập vào bên trong, tay cầm tiểu kiếm cẩn thận đi vòng quanh non nửa bãi tha ma, nhưng mà một nửa con âm hồn cũng không thấy. Hắn nhìn lên trời, cảm thấy giật mình, lúc này mặt trời đang chiếu chói trang. Trừ phi là âm hồn vô cùng lợi hại, nếu không thì âm hồn bình thường làm sao dám ra ngoài?
Lôi Động quyết định nhẫn nại chờ đợi, móc ra một cái ngọc giản có ghi Ngự Quỷ Quyết. Tuy rằng tu sĩ Luyện khí kỳ có thể học tập và sử dụng môn thuật pháp này, nhưng mà nó lại cực kỳ phức tạp, rất tốn thời gian nghiền ngẫm, bỏi vậy Lôi Động cũng không muốn lãng phí thời gian.
Thời gian trôi qua, bầu trời dần dần u ám. Tích tắc khi vầng thái dương vừa khuất sau đỉnh núi, Lôi Động liền cảm thấy một cỗ âm hàn ập đến khiến cho hắn rùng mình một cái. Cũng may hắn luyện tập công pháp Huyền Âm Tâm Kinh, vốn là công pháp thuần âm. Bởi vậy âm khí nhập thể cũng không có thấy quá mức khó chịu. Ngược lại Huyền Âm chân khí ở trong đan điền càng thêm sống động vài phần so với bình thường.
Tâm niệm vừa động, nếu mà ở địa phương có âm khí cực thịnh để tu luyện Huyền Âm Tâm Kinh, không biết có thể có hiệu quả tốt hay không?
Đương nhiên, lúc này không thể thí nghiệm bậy bạ được. Một khi bế quan nhập định, có thể sẽ bị một đám lệ quỷ xé rách cũng không biết. Vừa nghĩ tới lệ quỷ, Lôi Động liền nắm chặt thanh tiểu kiếm màu xanh thẫm, cảnh giác thêm vài phần. Ánh mắt quét qua khắp mọi nơi, từng mô đất, đống cành lá khô, bụi cỏ dại, nơi nơi đều có mộ bia vô danh đã mục nát. Ở những đỗ đất đai sụt lở, có cả những góc quan tài bị lộ ra ngoài, lại trải qua một thời gian dài bị dầm mưa dãi nắng, đã trở nên mục rữa không chịu nổi. Xa xa một chút liền có vài đốm u hỏa phiêu đáng, gió lạnh càng thổi kịch liệt phát ra tiếng rít gào thảm thiết như tiếng khóc. Ban ngày nhìn vẫn còn bình thường vậy mà trời vừa tối xung quanh liền âm trầm đáng sợ.
Cũng may phong cách kiến trúc của Âm Sát Tông phần lớn đều là dữ tợn hung tàn, Lôi Động đã không còn là tiểu tử run sợ như cầy sấy khi mới nhập môn nữa. Hiện giờ mặc dù trong lòng cũng có chút không yên, nhưng phần nhiều chính là hưng phấn. Dù sao thì mọi thứ cũng đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu âm hồn. Mà quan trọng hơn là âm hồn cũng có phẩm chất. Ngộ nhỡ mình gặp dược một con linh quỷ cực phẩm, vậy chẳng phải là đã phát lớn sao? Tâm tình khuấy động giống như kiếp trước thỉnh thoảng Lôi Động mua sổ xố vậy. Quả thật, xác suất có thể bắt được một con linh quỷ trung phẩm so với trúng sổ xố cũng không kém nhau bao nhiêu. Cũng đều khiến cho người ta có cảm giác chờ mong hồi hộp.
Sau một hồi khá lâu, nhìn trái quay phải hắn cũng không thấy một con âm hồn nào.
Lôi Động đành phải cẩn thận thay đổi vị trí. Đi vòng xung quanh bên ngoài bãi tha ma mà tìm tòi. Một canh giờ, hai canh giờ sau, sắc trời đã là nửa đêm, mặc dù Lôi Động tu luyện Huyền Âm chân khí cũng thiếu chút nữa bị âm phong thổi cho đông cứng xương cốt. Hắn đang do dự xem có nên xâm nhập vào bên trong hay không, đột nhiên một trận âm khí nồng đậm gào thét hướng tới phía hắn đánh tới.
Trong lúc điện quang hỏa thạch, Lôi Động vận dụng chân khí đạp một đạp, cả người nhảy sang một bên tới bảy tám thước. Tập trung nhìn lại, quả nhiên là nhìn thấy một cái âm hồn mông lung mờ ảo như có như không đứng vị trí hắn đứng vừa rồi mà nhe răng trợn mặt triển lộ hung tướng. Nhưng trong nháy mắt, lại đột nhiên hướng về phía Lôi Động đánh tới.
Lôi Động hít một hơi thật sâu, điều chỉnh cho tâm tình của mình yên tĩnh trở lại, không có lập tức thử vây bắt con âm hồn này, mà là nhảy nhanh về phía sau. Dù sao thì nơi này cũng là bên trong bãi tha ma, ngộ nhỡ lại có một con âm hồn nữa đến thì sẽ khiến mình luống cuống tay chân. Hắn dứt khoát học theo chiến thuật dẫn dắt quái vật trong game online, dụ nó đến địa điểm an toàn rồi chậm rãi vờn nó.
Tuy rằng con âm hồn này có tốc độ không chậm, nhưng mà Lôi Động đã trải qua tẩy tủy, thân thể của hắn cũng không phải bình thường, so với con âm hồn kia còn nhanh hơn vài phần. Mà con âm hồn kia lâu lắm rồi mới ngửi thấy mùi dương khí của nhân loại, chỉ cần vồ được người này, hút hết máu tươi của hắn thì có thể khiến nó trở nên mạnh hơn, vì thế nó làm sao chịu buông tha được.
Một đuổi một chạy, đã chạy được ba bốn dặm rồi. Con âm hồn kia quả thực cũng bị trêu chọc đến phát điên rồi. Mỗi lần nó sắp bắt được người kia, lại bị hắn âm hiểm đổi phương hướng thoát đi mất.
Đến khi con âm hồn này không còn kiên nhẫn nữa, muốn buông tha cho con mồi thì Lôi Động mới ngừng lại. Tay phải nắm lấy thanh tiểu kiếm màu xanh, tay trái cầm cái Dưỡng Hồn Tháp lên, ánh mắt có chút chờ mong nhìn chằm chằm vào con âm hồn kia. Chưa bắt được nó, không có các nào xác định được phẩm chất của con âm hồn này. Chỉ có sau khi nhốt nó vào trong Dưỡng Hồn Tháp thì mới có thể sử dụng phương thức đặc thù để xác định.
Đang lúc con âm hồn mãnh liệt đánh tới thì Lôi Động lẩm bẩm trong miệng, cổ tay run lên, thanh tiểu kiếm màu xanh bắn tới giống như một mũi tên. Khoảng cách quá gần con âm hồn này căn bản là né không kịp, bị thanh tiểu kiếm đâm trúng. Lúc này con âm hồn run rẩy một trận, sương khói từ từ ứa ra, nó phát ra từng tiếng rít gào chói tai thảm thiết.
Tuy nói âm hồn thuộc về loại linh hồn ở trạng thái năng lượng, những thủ đoạn tầm thường khó có thể tổn thương được nó. Nhưng mà Âm Sát Tông là loại tông phái gì?
Cho dù là con người dùng thanh tiểu kiếm xanh thẫm kia, cũng sẽ có thể khắc chế được quỷ hồn. Một kiếm này, con âm hồn kia đã bị thương nặng. Bản năng nói cho nó biết lần này đã đá trúng thiết bản, nó xoay người muốn phi độn chạy trốn.
Nhưng mà Lôi Động thật vất vả mới dẫn được nó tới đây, sao có thể để cho nó dễ dàng chạy trốn được. Ngón tay hắn khẽ động, thanh tiểu kiếm xanh thẫm lại quay ngược trở lại ở giữa không trung, hướng về con âm hồn mà chém tới.
Thanh tiểu kiếm xanh thẫm này chính là pháp khí loại phi kiếm mà Âm Sát Tông đặc biệt làm cho tân đệ tử nhập môn vì thế cũng không phải là loại pháp khí chú trọng uy lực, ngược lại ở thao tác đã tốn một phen tâm tư rất lớn khi chế tạo. Bởi vì vậy mà mặc dù Lôi Động là một đệ tử mới nhập môn, nhưng mà chỉ cần tế luyện trong thời gian mấy ngày là có thể sử dụng thanh tiểu kiếm xanh thẫm này. Đương nhiên thủ pháp tự nhiên là vô cùng vụng về. Thanh tiểu kiếm bay nghiêng nghiêng ngả ngả, có thể thấy được Lôi Động thao tác vẫn còn chưa thuần thục. Tuy nhiên chỉ để đối phó với con âm hồn này cũng đã không thành vấn đề.
Thanh tiểu kiếm lại xẹt qua cái thân thể linh hồn trong suốt của con âm hồn kia, gần như đem nó chia thành hai đoạn. Thân hình của con âm hồn lập tức càng trở nên trong suốt thêm. Một trận âm phong thổi qua, thân hình nó vặn vẹo hóa thành một đám sương mù, nó đã không thể tiếp tục duy trì trạng thái ngưng kết. Lôi Động rất sợ nó sẽ bị âm phong thổi tan, hắn vội vàng dùng Huyền Âm chân khí khu động Dưỡng Hồn Tháp. Hắn hướng về phía con âm hồn kia, miệng lẩm bẩm.
Sau đó một cỗ năng lượng kỳ dị dao động, con âm hồn giống như bị một cái lưới trong suốt chắc chắn bao phủ, cái thân thể đang ở trạng thái sương khói lập tức bị hút vào bên trong Dưỡng Hồn Tháp. Lôi Động không nhanh không chậm phong ấn cái cửa lại, sau đó mới có thời gian ngồi hổn hển tại chỗ, dùng phương thức thổ nạp để hồi phục Huyên Âm chân khí bị tiêu hao kịch liệt.
Tuy nói tiểu kiếm xanh thẫm và Dưỡng Hồn Tháp đều là những loại pháp khí dành cho tu sĩ cấp thấp. Nhưng mà dù sao thì Lôi Động cũng chỉ là tu sĩ Luyện khí kỳ tầng thứ nhất mà thôi, thao tác khó tránh khỏi cố hết sức. Một trận đấu pháp ngắn như vậy, mà Huyền Âm chân khí của hắn đã tiêu hao mất bảy tám phần. Đợi đến khi Huyền Âm chân khí đã khôi phục được một chút, Lôi Động cũng không dám lưu lại ở chỗ này nữa, quay người đi về trong Vạn Quỷ thành.
Nếu tìm thêm, có lẽ còn có thể tìm thấy những con âm hồn khác. Nhưng Lôi Động cũng không dám làm ẩu, dù sao thì cũng rất vất vả mới xuyên việt đến đây, hắn cũng không muốn bởi vì sự khinh thường mà mình lại bỏ mạng ở đây.
Vạn Quỷ thành, không hổ là có cái tên vạn quỷ. Đến buổi tối ngược lại càng thêm náo nhiệt hơn vài phần so với ban ngày. Lấy thân phận đệ tử Vạn Quỷ Quật của Lôi Động, không có khả năng bị làm khó dễ. Dùng miếng ngọc bội kia để tìm một chỗ ở miễn phí trong khách sạn. Lúc này hắn mới yên tâm ngồi xuống đả tọa, thẳng cho đến lúc trời sáng hắn mới khôi phục được toàn bộ lực lượng trong cơ thể. Hắn không khỏi cảm khái một câu, nghèo! Quả nhiên chính là nguồn gốc lớn nhất của tội lỗi. Nếu trong người hắn có một ít đan dược khôi phục chân khí, chỉ cần dùng một viên là chút hao hụt chân khí trong cơ thể sẽ nhanh chóng được khôi phục. Đáng tiếc chính là hắn chỉ còn lại một viên linh thạch cuối cùng. Có lẽ sẽ có tác dụng lớn ở trong môn phái, hắn cũng không dám tùy ý sử dụng lãng phí.
Đến bây giờ thì Lôi Động mới có lòng thanh thản đi xem con âm hồn hắn bắt được tối hôm qua. Vì bảo hiểm, tối hôm qua hắn chỉ dám sử dụng cái Dưỡng Hồn Tháp bình thường kia.
Lấy ra cái Dưỡng Hồn Tháp đã được tế luyện sơ qua kia, Lôi Động dùng thủ pháp đặc thù trong Ngự Quỷ Quyết khiến cho mình và cái Dưỡng Hồn Tháp tâm thần hợp nhất.
Hắn phát hiện ra ở bên trong tầng một của cái Dưỡng Hồn Tháp vốn trống rỗng kia đã xuất hiện một con âm hồn ở trạng thái sương khói. Chỉ thấy nó rúc vào một góc của Dưỡng Hồn Tháp không hề nhúc nhích. Có lẽ là đã được Dưỡng Hồn Tháp tẩm bổ, lúc này so với cái trạng thái tùy thời có thể tiêu tán tối hôm qua thì tốt hơn rất nhiều.
Loại pháp khí Dưỡng Hồn Tháp này, không phải tác dụng chủ yếu là vây bắt âm hồn, mà là chỗ cho âm hồn cư trú và tu luyện. Kể cả là bị thương thì ở bên trong Dưỡng Hồn Tháp cũng sẽ được chậm rãi chữa trị, khiến nó phục hồi. Dù sao thì chủ tài liệu tạo ra Dưỡng Hồn Tháp chính là một loại hồn mộc có thể tẩm bổ hồn phách.
Hít một hơi thật sâu, Lôi Động thúc dục công năng phân định của Dưỡng Hồn Tháp, bắt đầu xem xét phẩm chất của con âm hồn này. Một tia quang mang nhàn nhạt chiếu lên trên thân hình của nó.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu